Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9. Hững Hờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bốn nữ ứng viên đại diện cho lớp để tham gia cuộc thi Princess and Prince cùng đang đứng một hàng ngang trên bục giảng, mặt quay xuống nhìn cả lớp. Cả bốn người đều có những thế mạnh của riêng mình người thì cá tính, người thì đáng yêu, người thì năng động. Cả lớp đều hướng mắt về bốn cô gái phía trước mặt mình. Thiên cũng hơi lo lắng khi có quá nhiều đôi mắt đang đỗ dồn vào mình nhưng vì 10 triệu tiền thưởng cậu có thể làm mọi việc. "Thiên không được run, tự tin lên nào mày sẽ được chọn, với 10 triệu mày sẽ 5 tháng tiền sinh hoạt." Thiên nói với chính mình. Thiên nhìn xuống phía Vũ thì thấy Vũ đang cổ vũ mình bằng một nụ cười thật rạng rỡ. Vương vẫn đang dõi mắt theo từng hành động của Thiên đang trong hình dạng của Tiên. Lúc này bỗng Nam lên tiếng thông báo.

"Đây là bốn nữ ứng viên của chúng ta. Nếu bạn nào muốn ứng tuyển thêm có thể bước lên trên này hoặc cả lớp mình muốn đề cử thêm bạn nào thì xin hãy cho biết." Giọng Nam đầy tự tin.

Cả lớp nhìn nhau một hồi nhưng không ai có ý kiến gì.

"Vậy bây giờ sẽ bắt đầu bỏ phiếu bằng cách giơ tay. Chúng ta sẽ bắt đầu từ trái qua phải. Đầu tiên sẽ là bạn Trần Thanh Trúc. Ai bỏ phiếu cho bạn Thanh Trúc xin giơ tay."

Một vài cánh tay đưa lên. Mai nữ lớp phó phía sau Nam nhanh chóng điếm số lượng rồi ghi lên bảng ngay dưới tên người được chọn: 10 phiếu.

"Tiếp theo sẽ là bạn Đỗ Kim Ngân. Ai bỏ phiếu cho bạn Kim Ngân xin giơ tay."

Khá nhiều cánh tay giơ lên. Sau khi điếm Mai ghi xuống: 15 phiếu.

"Căng thẳng quá, tiếp theo là bạn nữ vô cùng xinh xắn đó là bạn Hoàng Thúy Hằng. Ai bình chọn cho bạn Thúy Hằng xin hãy giơ tay."

Thiên lén nhìn bạn nữ tên là Thúy hằng và phải tự công nhận rằng cô ấy rất đẹp một vẻ đẹp mong manh và trong sáng. Thiên nghĩ vậy là cơ hội của mình hết rồi. Thiên lại đưa mắt nhìn về hướng của Vũ thì thấy cậu bạn gật đầu với cậu ý động viên. Mai lớp phó viết số 31 ngay tên Thúy Hằng.

"31 phiếu bình chọn cho Thúy Hằng thật ấn tượng, vậy hiện tại Thúy Hằng đang là người có số phiếu dẫn đầu nhưng mọi người đừng quên chúng vẫn còn một thí sinh cuối cùng đó chính là Lê Mỹ Tiên." Nam dẫn đắt như một MC chuyên nghiệp thật thụ.

"Bây giờ ai bỏ phiếu cho Mỹ Tiên xin hãy đưa tay." Nói xong Nam giơ tay lên rồi nháy mắt với Thiên ý nói mình đã giữ lời.

Thiên cố mỉm cười với Nam, khi Thiên nhìn xuống lớp học cô đã rất bất ngờ khi có rất nhiều cánh tay đang đưa lên, Vũ đang giơ cả hai tay của mình. Chợt Thiên đảo mắt về phía Vương thì thấy cậu ta cũng đang giơ tay. Thiên cảm thấy bối rối vì kẻ thù đang bỏ phiếu cho mình nhưng cậu chợt nhận ra là Vương đang bỏ phiếu cho hình dạng của Tiên chứ không phải cậu.

"40 phiếu cho Mỹ Tiên và xin chúng mừng Mỹ Tiên sẽ là người đại diện lớp tham gia vào cuộc thi Princess and Prince. Xin một lần nữa chúc mừng." Tiếng Nam hô to.

Cả lớp đồng vỗ tay ủng hộ cho chiến thắng của Thiên. Vì quá bất ngờ Thiên đứng trơ ra như một khúc gỗ.

"Cám ơn sự tham gia của ba bạn và xin mời Mỹ Tiên hãy đứng lại trên này."

Ba bạn nữ còn lại nhanh chóng rời khỏi bục giảng, Nam hướng dẫn Thiên đứng chờ ờ góc bàn giáo viên.

"Cuối cùng sẽ là cuộc bình chọn dành cho các ứng viên nam. Xin mời các ứng viên mau chóng bước lên phía trên này." Tiếng Nam dõng dạt.

Vũ nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi bước lên phía trước khi đi ngang qua Thiên cậu nhe rằng cười với Thiên một cái, Thiên nói không ra tiếng từ chiến thắng động viên Vũ.

"Mọi người bình tĩnh thật bình tĩnh." Nam gây sự chú ý của cả lớp, "Ba nam ứng viên của chúng ta đã sẵn sàng rồi nhưng trước khi bắt đầu bỏ phiếu vẫn là câu nói cũ, có ai khác muốn ứng tuyển không ạ hay lớp chúng ta có đề cử ai không?"

Ngay sau câu nói cuối của Nam thì cả lớp bắt đầu xôn xao mọi người đang đổ dồn ánh mắt về phía Vương. Như hiểu ý mọi người Nam vội lên tiếng.

"Theo như đề cử của cả lớp xin mời bạn nam áo đen cuối lớp lên đây đi ạ."

Bất ngờ bị điểm mặt Vương hơi ngập ngừng một chút nhưng đã kịp lấy lại sự bình tĩnh. Do sức ép của mọi người Vương đành miễn cưỡng đi lên phía trên bục giảng.

"Xin hãy cho bạn nam của chúng ta một tràng pháo tay động viên." Nam nói với cả lớp.

Một tràng pháo tay giòn giả vang lên. Thiên không vỗ tay cậu vẫn còn ghim trong lòng chuyện cũ dù cậu biết phần lớn là lỗi của mình.

Sau khi Vương đã đứng ở vị trí trên bục giảng thì Nam nhanh chóng đi lại phỏng vấn.

"Xin bạn hãy cho biết tên của mình. Đây là lần đầu mình thấy bạn trong lớp."

"Lê Nguyên Vương." Vương trả lời chiếu lệ.

"Vậy là chúng ta có thêm một ứng viên nữa đó là bạn Lê Nguyên Vương."

Nam vừa dứt lời thì đã có một tràng pháo tay lớn vang lên.

"Quả là một đối thủ nặng kí đây." Nam hồ hởi tạo không khí.

Vương muốn nói lời từ chối nhưng không có cơ hội.

"Bây giờ cuộc bình chọn của chúng ta xin được phép bắt đầu." Tiếng Nam nói vang.

Kết quả sau cuộc bình chọn cho các ứng cử viên nam:

Phạm Duy Minh: 7 phiếu

Nguyễn Hữu Tính: 5 phiếu

Cao Anh Vũ: 42 phiếu

Lê Nguyên Vương : 42 phiếu

"Bằng phiếu nhau kia? Sao lại như vậy?"

"Vậy biết chọn ai bây giờ?"

"Hay phải bỏ phiếu lại?"

Mọi người bắt đầu bàn tán khi Vũ và Vương có kết quả bỏ phiếu bằng nhau.

"Mọi người im lặng." Tiếng Nam vang lên.

Cả lớp lúc này mới thôi bàn tán.

"Lớp chúng ta có tổng cộng 101 thành viên, ở đây số lượng bình chọn mới chỉ là 100 người vậy chúng ta vẫn còn một người chưa bình chọn." Cả lớp hồi hợp nghe từng lời Nam nói, " Và người đó chính là cô bạn Lê Mỹ Tiên của chúng ta."

Cả lớp vở òa khi nhớ ra đã bỏ xót cô bạn, ngay lập tức tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Thiên đang đứng một góc. Vũ và Vương cũng đưa mắt nhìn về phía Thiên. Vương tự tin là cô bạn sẽ bình chọn cho mình vì không ai có thể chống lại sự quyến rũ của cậu, Vương tự luyến.

"Mình bình chọn cho Vũ." Tiên không mất giây nào để suy nghĩ.

Vương như vừa bị ai đó vừa dội thẳng một xô nước lạnh thêm đá vào mặt. Cậu ta không ngời mình lại bị thua trong một cuộc thi cấp lớp học như vậy. Vương cố tỏ ra là mình ổn nhưng tận sâu trong lòng cậu là biển rộng nổi sóng. Cậu nhìn qua thì thấy Vũ đang cười tươi rói khoe ra hàm răng trắng sáng lấp lánh. Vương hậm hực.

...

Sau ít phút bàn bạc, ban cán sự quyết định công bố kết quả cuối cùng.

"Và đây chính là công chúa và hoàng tử của lớp chúng ta, xin mời hai bạn Mỹ Tiên và Anh Vũ tiến lên phía trước. Xin cả lớp cho một tràng pháo tay thật lớn nào."

Thiên và Vũ cùng bước lên trong tiếng vỗ tay cuồng nhiệt của mọi người trong lớp. Vương nhất định không vỗ tay.

Tối đó tại phòng làm việc trong biệt thự của mình Vương đang chăm chú xem điện thoại thì trợ lý Hoàng bước vào.

"Giám đốc nhờ vào thông tin chúng ta cung cấp, cảnh sát đã bắt được tên thủ lĩnh đội Hacker đã tấn công vào máy chủ của công ty. Mà làm sao cậu biết được chỗ ở của hắn ta?" Trợ lý Hoàng tò mò.

"Bây giờ cái đó không còn quan trọng." Vương trả trời nhưng mắt vẫn dán chặt vào điện thoại trên tay.

Sau khi quan sát thái độ của Vương, trợ lý Hoàng tiếp tục báo cáo.

"Thưa giám đốc tối mai lúc 19 giờ chúng ta sẽ có cuộc hẹn với ngài Gori Nakamura xin cậu đừng quên."

"Tôi nhớ rồi. Còn gì nữa không nếu hết rồi thì anh có thể về."

"Dạ, chào giám đốc." Trợ lý hoàng cúi đầu rời đi.

Nhưng trợ lý Hoàng chưa kịp quay người thì Vương lên tiếng.

"À mà này trợ lý Hoàng. Cậu thử xem người này thế nào." Giọng Vương hơi ngại ngùng đưa điện thoại về phía Hoàng.

Đây là lần đầu tiên trợ lý Hoàng thấy thái độ kỳ lạ này ở giám đốc của mình. Nhưng cậu đã nhanh nhẹn đón lấy điện thoại của Vương. Trong điện thoại là hình một nam thanh niên tuổi tầm với Vương đang nở một nụ cười rất tươi. Và người đó không ai khác chính là Vũ. Trợ lý Hoàng hoang mang, cậu không hiểu ý định của giám đốc là gì khi đưa mình xem bức hình một người con trai như vầy. Chợt trợ lý Hoàng như vỡ lẽ ra, không lẽ đây là người mà giám đốc thích, trợ lý Hoàng tự nghĩ thầm. Như thấy sự bối rối của trợ lý Hoàng, Vương lên tiếng.

"Anh thấy cậu ta thế nào?... Ý tôi nói về ngoại hình cậu ta." Vương ngập ngừng.

"Tôi thấy người trong hình này rất đẹp trai, gương mặt rất thu hút đặt biệt cậu ta có một nụ cười rất đẹp." Trợ lý hoàng tự tin về câu trả lời của mình sẽ làm giám đốc hài lòng.

Nhưng mặt Vương vẫn không hề có chút cảm xúc gì.

"Đến trợ lý Hoàng mà cũng khen cậu ta đẹp trai." Vương bực bội trong lòng.

"Vậy nếu cho anh bình chọn thì tôi với cậu ta ai đẹp trai hơn?"

"Sao giám đốc lại hỏi mình câu hỏi này, làm sao mình có thể trả lời được đây. Một bên là giám đốc một bên là người giám đốc thích làm sao mình lựa chọn được. Mình phải trả lời sao đây?" Trợ lý Hoàng tự nói với mình.

"Trợ lý Hoàng anh nghe tôi chứ."

"Dạ ... giám đốc theo tôi thì giám đốc có sự đẹp trai riêng của giám đốc còn cậu ta có sự hấp dẫn riêng của cậu ta rất khó để phân biệt cao thấp. Nhưng hai người rất phù hợp với nhau."

"Phù hợp với nhau... Không phải như những gì anh đang nghĩ đâu trợ lý Hoàng." Vương thanh minh.

"Dạ vậy nếu như không có việc gì nữa xin phép giám đốc tôi về." Trợ lý Hoàng cúi đầu chào lần nữa rồi rời đi trong sự ngỡ ngàng của Vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top