Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 34: Không Buông Đâu

"Tiểu bảo bối mau xuống nhanh lên con cứ đòi người lạ bế là sao"

"Ưm, con không chịu đâu con thích chú này"

"Con..."

"Nếu thằng bé không xuống vậy để tôi ôm nó chút cũng được" Hứa Trạch Dương điềm đạm hòa giải giữa 2 người

Tử Nhiên hơi hơi nhíu mày nhưng không có phản ứng gì, cả 3 đi về hướng bãi biển y mang theo cái túi khá lớn trên vai đi chưa được nửa đường thì vai bỗng nhẹ đi vì tên kia vác giùm rồi chứ sao hắn ôm con y với cái túi đi trước mất tiêu rồi. Cả 2 tự chọn chỗ cắm dù trải thảm chờ y đi đến

Bất lực nhưng Tử Nhiên lại không thể làm gì, vì y không nỡ để con mình không tiếp xúc với cha nó được

"Baba con muốn đi tắm biển" tiểu gấu trắng kéo kéo quần đùi của y

"Được đi thôi"

"Con muốn đi chung với thúc thúc kia nữa"

"..."

"Vậy thúc đi với con nhá" Hứa Trạch Dương

2 con người kia lại hí ha hí hửng ôm nhau đi ra biển, nhưng tên kia từ khi nào thích trẻ con vậy bình thường hắn có đam mê gì đâu

Nói ra thì mặt tên đó cũng dày trước đây y bám theo hắn nhưng giờ lại là hắn bám theo thật sự khó hiểu, Hứa Trạch Dương không hề thích nam nhân vì chính y trải nghiệm a chừng ấy năm theo đuổi y mệt rồi không còn đủ sức để đi nữa

Con trai khi đã khiến y dừng đúng lúc không còn mê muội gì nữa, từ ngày về nước gặp mặt nhau tên kia cứ bám theo nhưng Tử Nhiên tin chắc điều đó xuất phát từ áy náy thôi chẳng có gì quan trọng

Nhưng nhìn 2 con người đang dưới biển đeo phao con vịt kia y lại sợ, sợ rằng có lúc nào đó Hứa Trạch Dương biết được Hạ Vũ Viện là con trai mình thì sao, y có mất đi quyền nuôi con không hay con y sẽ từ chối người ba sinh ra nó này. Y sợ lắm, nỗi sợ này của y cũng là một trong các nguyên nhân y từ chối Trạch Dương vào 2 tháng trước có thẳng thắn vô tình mới có thể khiến bản thân y yên tâm hơn thôi

Ngồi trên ghế nghỉ mát nhưng tâm y lại thẫn thờ đặt đâu đó may có cái kính râm đen thui cứu giúp không thì bại lộ khuôn mặt cừu non dễ bắt nạt rồi, ẩn sau đôi kính đen là cặp mắt sắc sảo đang tính toán điều gì đó và bảo đảm sẽ không lành đâu

-----------------------

Tầm 3 tiếng sau thì hai con người kia lội vô bờ đến chỗ y cả 2 mang nét mặt giống nhau tươi cười hớn hở, ai nhìn mà không ra 2 cha con mới lạ thiệt sự. Càng nhìn Tử Nhiên càng đau lòng cảm tháng bản thân đẻ thuê hay sao ý thằng con mình mà có được cái màu tóc với màu mắt là giống còn lại chẳng thừa hưởng miếng từ baba nó cả toàn  cái tên trời đánh kia mặt mũi lúc nào cũng lạnh lạnh nhạt nhạt

Nhưng giờ thì sao cả 2 cười hớn hở nhìn thật đẹp, đẹp đến mức khó chịu

"Lại chậu nước kia rửa chân đi mới được vào thảm ngồi"

Bên một góc thảm dã ngoại có một thau nước ngọt để rửa chân, con người kia cũng tuân lệnh lớn nhỏ thi nhau rửa chân sau khi rửa sạch lấy khăn được đặt kế bên lau sạch nước mới đi lên thảm, tiểu Gâu Trắng chạy đến chỗ y liền bị baba nó vô tình ném cái khăn bông lớn cuộn lại như bánh chẻo chiên

"Con mau lau cho khô người đi cả người điều là nước, lau nhanh đi còn ăn"

Tử Nhiên cũng sẳn tiện ném cho Hứa Trạch Dương một cái lớn hơn để hắn lau, không phải y chu đáo mà là đổ bệnh thì y phải có một phân trách nhiệm lớn lao rồi, việc đó mệt lắm làm không nổi

"Sao cậu lại đến đây đáng lẻ giờ này Hứa tổng nên làm việc với đối tác chứ nhỉ"

"Được em quan tâm tôi vui "

"...." Bệnh tự luyến lại lên rồi

"Lại ăn bánh ngọt cho đỡ đói, còn có mì ống với sandwich và gà nướng tỏi bơ với gà nướng tiêu"

Nghe tới có gà miệng nhóc lại ứa nước rồi

"Baba con muốn đùi gà bơ tỏi"

"Rồi ngồi đi baba lấy cho con" 

Y cẩn thận bóc lớp giấy bạc quấn gà ra khói bay nghi ngút ra ngoài hương thom tỏi lượn lờ khắp nơi đặt gà vào đĩa giấy y quay đầu hỏi con trai

"Con muốn ăn bóc hay dùng nĩa"

"Bóc con muốn ăn gà cầm tay ngon hơn"

Đưa đĩa đồ con trai nhóc ta không nể nang liền 

"Chúc mọi người mon miệng con ăn trước đây"

Cắn miếng gà mềm mại bên trong lại mọng nước cắn trúng lớp phô mai beo béo làm nhóc hạnh phúc muốn xĩu rồi, à thơm tỏi cực kì nêm nếm vừa vặn không mặn nên chỉ mới mấy nhát đã ăn hết một cái đùi gà được baba cho cái bánh donut socola liền 1 ngụm ăn hết

Liếm liếm miệng nhỏ liền nhận được ly nước lọc

"Nếu con muốn tối nay còn bụng ăn đồ nướng thì ăn nhiêu được rồi"

"Dạ, vậy  đi đắp lâu đài cát được không" 

"Được nhưng phải chờ tiêu đồ ăn đã rồi đi không lại tức bụng"

Nhìn 2 ba con kia đối thoại hài hòa làm Hứa Trạch Dương không có cơ hội chen chân, hắn bất lực cầm đùi gà quay tiêu bỏ vào mì ống để ăn, sau lần tự bỏ đói bản thân nay ăn ngon hơn hẳn khi sáng còn ăn 1 tô bún thịt, 2 cái bánh mì, một tô hoành thánh mới đi ra khỏi cửa

Dù no thì tắm biển xong mọi việc lại như cũ, đói rồi ăn đùi gà với mì bình thường thì vẫn ngon lạ kì, nghe 2 ba con trò chuyện chắc hẳn tối họ sẽ tham gia buffet nướng hắn cũng nên tém cái bụng lại để còn có cái đu theo người ta

Tuy biết hơi vô liêm sỉ nhưng quá lâu rồi hắn chờ người này quá lâu rồi, từ khi y mất bóng khỏi cuộc đời hắn mới nhận ra mình cần Tử nhiên, chứ không phải Tử Nhiên cần mình hắn như phát điên trong thời gian dài bỏ bê công việc, sử dụng rượu như nước...cô vợ do mẹ hắn chọn còn để hắn đổ vỏ cho thằng đàn ông khác

Hắn hối hận nhưng người hắn yêu đã có con rồi, đứa bé đã lớn lắm rồi hắn nên làm gì đây. Đôi mắt Hứa Trạch Dương nhìn gia đình 2 người mà ngẩn ngơ...Hắn nên làm gì mới đúng đây

Từ bỏ mối tình này hay tự tay bản thân phá hủy gia đình 2 người này. Bối rối, lo lắng... đeo bám hắn suốt từ hôm biết tin tới nay. Cuộc đời luôn có luật nhân quả thật sự chính xác, giờ đây hắn phải theo đuổi lại người thường

Đang mơ màng bất chợt thấy 2 cha con kia cười với nhau góc cười thật sự đẹp, đang ngơ ngơ ngáo ngáo thì thấy 2 người kia nhìn mình hắn ngại ngùng thu hòi tầm mắt.

------------------------------------------------------------

Chúc các nàng đọc vui vẻ (n_n)_/   

Tui đang bị mất linh cảm các nàng ạ, ai cho tui gợi ý với (TvT)....Cíu cíu 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top