Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 50



"Ôi, Chuuya, xem ra định mệnh đứng về phía tôi. Tôi khá may mắn đấy chứ! Màu đỏ là của tôi, tôi thắng." Dazai trở lại nụ cười gần như đùa giỡn.

"Định mệnh? Đừng có đùa, ngươi gian lận, vấn đề là bằng cách nào? Từ đầu đến cuối là lựa chọn của ta." Chuuya chửi rủa thầm trong đầu.

"Chuuya này, đừng tức tối vì thua một trò chơi chứ."

Naoko quan sát khuỷa tay trái của Dazai, chắc chắn con mắt còn lại của cô đã ghi nhớ hết mọi thứ, tuy là cử động cực nhỏ, nhưng cánh tay trái của Dazai đã cử động hơi gượng lúc tráo đều bài lên.

"Anh ấy bị thương ư?" Cô nghĩ thầm trong sự lo lắng.

Dazai đan hai tay vào nhau, chống khuỷa tay xuống bàn.

"Cậu biết phải làm gì, đúng không Chuuya? "

"Đủ rồi, không cần nhắc lại."

Trước khi đi khỏi, Nakahara Chuuya tiến lại gần Boss Mafia và nắm mạnh vào khuỷa tay trái của đối phương. 

Đôi mắt Dazai co giật một chút, điều này không thể lọt qua được mắt Chuuya.

"Đúng như ta nghĩ. Ngươi bị thương rồi."

Chuuya buông tay ra và đưa ánh mắt về phía Naoko.

"Ê, thư kí! Chăm sóc vết thương của hắn đi. 

Ta không muốn năng suất làm việc của Boss Mafia Cảng giảm vì vài vết thương cỏn con. 

Kể từ giờ, ngươi đi đâu ta sẽ đi theo. Boss mới lên chức mà bị ám sát nữa sẽ rất nhục mặt Mafia chúng ta.

Một ngày không xa ta sẽ đập chết nhà ngươi, ta thề."

Nakahara Chuuya đi hùng hục ra khỏi văn phòng và đóng sầm cánh cửa lại.

"Đây đâu phải là lặng lẽ ra đi trong thỏa thuận đâu." Dazai lắc đầu bất đắc dĩ.

"Boss, làm ơn cho tôi xử lí vết thương."

Giọng Naoko vang lên, nhẹ nhàng và tao nhã.

Dazai đồng ý để không phụ lòng tốt của Chuuya.

Cô xem xét vết thương, cẩn thận tháo băng cũ và thay bằng băng mới. 

Trước khi băng lại, cô để ý miệng vết thương là một đường cắt ngắn, khá sâu, chiều dài của vết thương bằng với lưỡi của một con dao mổ.

"Vết thương nằm ở khuỷa tay nối giữa các khớp sẽ ảnh hưởng đến cử động của toàn cánh tay. Người gây ra cái này phải am hiểu nhiều về cấu tạo cơ thể người, có thể là nhà nghiên cứu sinh, một sát thủ hoặc...bác sĩ. " Naoko nghĩ.

"Naoko-chan, gọi tên tôi như bình thường, bỏ mấy thứ lễ nghi đi." Yêu cầu của Dazai cắt ngang mọi ý nghĩ của cô.

"À...vâng ạ."

"Chắc chắn Dazai-san nhớ những gì anh ấy nói với Nakahara-san, không thì làm sao Dazai-san ngầm báo cho Nakahara-san việc anh ấy giết Boss Mori-san được!

Cái trò chơi kia, mình nhìn được Dazai-san tráo bài một cách có tuần tự, mỗi lần rút 10 lá bài, có một lần là 12 lá.

Giả sử anh ấy chia bộ bài 52 lá ra thành 5 nhóm, 4 nhóm có 10 lá bài và 1 nhóm có 12 lá. Sự sắp xếp các lá bài trong mỗi nhóm đã được quy định sẵn, vậy khi tráo chỉ cần đổi chỗ của từng nhóm bài, chỗ của nhóm bài này trong bộ bài cho chỗ của nhóm bài kia, là ta rõ vị trí của 52 lá bài.

Hơn nữa, 10-12 lá trong một nhóm là khá ít, khi tráo lên với tốc độ nhanh cũng không ai nghi ngờ gì. Với trí nhớ của Dazai-san, việc ghi nhớ không khó. Nakahara-san lại bận để ý đến vết thương của Dazai-san nữa, sẽ hoàn toàn không thấy được.

Vấn đề ở những con số..."

Trong đầu Naoko, những con số không ngừng chuyển động. 

Trí nhớ của cô cực kì tốt, khi nãy lướt qua bản danh sách một lần là cô nhớ chính xác tất cả 150 số có bốn chữ số.

Bỗng Naoko chợt nhận ra một điều.

"Tất cả những con số trong bản danh sách, đặt bất kì phép tính cộng hoặc trừ ngẫu nhiên vào 4 chữ số của một số đều cho ra kết quả là số lẻ

Vì 150 số đều có cấu tạo gồm 3 số chẵn và 1 số lẻ hoặc 3 số lẻ và 1 số chẵn.

Theo quy luật:

chẵn ± chẵn = chẵn;

chẵn ± lẻ = lẻ;

lẻ ± lẻ = chẵn.

Nakahara-san chọn 4256, cấu tạo gồm: 4,2,6 là số chẵn; 5 là số lẻ. Vậy: 4-2+5+6=13; 4-2-5-6=-9; 4+2-5+6=7; 4+2+5-6=5;... Kết quả bao giờ cũng là số lẻ.

"

Dường như biết Naoko đang suy nghĩ gì, Dazai lật tất cả các lá trong bộ bài lên.

"Bí mật là đây! Thư kí của tôi xem cái này là hiểu nhỉ?" Dazai nói.

Năm mươi hai lá bài trên bàn, tất cả những con bài màu đỏsố lẻ, những con bài màu đen là số chẵn; nhiều lá được lặp lại cho đủ số lượng 52 lá nhưng vẫn giữ đúng quy luật trên.

"Ra thế, kể cả Nakahara-san chọn màu đỏ đi nữa, thì Dazai-san chỉ cần một tờ danh sách các số có cấu tạo gồm hai số chẵn và hai số lẻ. Ví dụ như: 6521, kết quả cộng hoặc trừ bất kì giữa các chữ số 6,5,2,1 với nhau đều cho ra số chẵn. 

Hơn nữa, thói quen hay sở thích của Nakahara-san trong việc chọn màu, Dazai-san chắc chắn nhớ vì hai người họ là cộng sự."

"Dazai-san vẫn ấn tượng như mọi khi!" Cô ngưỡng mộ.

"Anh có muốn thưởng thức một chút trà không? Có loại hồng trà thượng hạng em cho người đặt mua ở Anh, hương vị rất tinh tế." Naoko làm trách nhiệm đúng của một thư kí nên làm.

"Được thôi."

Khi được sự chấp thuận của Boss, cô bước khẽ ra khỏi phòng.

Còn một mình, Dazai ngồi trên ghế, hồi tưởng sự việc ở công viên GreenPark.

______

Một con dao mổ cắm vào khuỷa tay trái của Dazai, chủ nhân của nó là Mori Ougai. Ông đứng cách cậu khoảng hai mét.

"Mori-san, làm mọi thủ đoạn để thực hiện mục đích của mình, đó là điều mà ông đã dạy cho tôi.

Và tôi sẽ làm bất kì điều gì để được được thứ mình muốn".

Đôi mắt Dazai sắc lạnh và tăm tối, cậu ngước nhìn Mori với ánh mắt sâu thăm thẳm như màn đêm.

Mori mỉm cười, ông không nói gì, nhưng nét mặt ông thỏa mãn lắm.

Elise xuất hiện trước mắt Mori, lơ lửng trên không trung.

"Tôi sẽ không để anh giết Rintaro đâu."

Khí chất của bé gái tóc vàng thay đổi, thể hiện sự quyết tâm muốn lấy mạng người khác, để bảo vệ Mori Ougai.

______

Naoko cầm chiếc khay đựng một tách trà nóng hổi bước vào phòng đã cắt đứt dòng hồi tưởng của Dazai.

Sau khi thưởng thức, Dazai nhận xét:

"Đồ uống Naoko-chan có khác. Khá ngon! Nhưng vẫn thua xa một người."

"Là ai ạ? " Cô tò mò, nhất là khi Dazai nhấn giọng lúc nhắc đến người đó.

Ngoài cánh cửa văn phòng có tiếng gõ, lần này là Akutagawa Ryunosuke và thành viên ban điều hành: Ozaki Kouyou. 

"Chà, hôm nay nhiều khách đến thăm quá!" Boss Mafia buông lời phàn nàn. 

Vừa thấy Dazai, Akutagawa lập tức quỳ xuống, kính cẩn nói: "Tôi xin lấy tính mạng mình để phục vụ ngài, Dazai-sa..thứ lỗi cho tôi, phải là Boss." 

Ngoài mặt, Akutagawa không thể hiện cảm xúc gì nhiều, dáng vẻ khó gần như mọi khi, nhưng nếu có ai nhìn thấu vào tâm hồn hắn, chắc chắn sẽ thấy hàng loạt những chùm pháo hoa bùng nổ rực rỡ. 

Dazai trở lại Mafia Cảng và trở thành Boss làm Akutagawa vui mừng hơn bao giờ hết, hắn sẽ lại được làm thuộc cấp và nghe theo lệnh của Dazai Osamu. 

"Naoko, về nước rồi đó à?" Kouyou, người phụ nữ trong bộ kimono quý phái và cử chỉ duyên dáng đậm vẻ đẹp truyền thống liền cất tiếng chào. 

"Thứ lỗi cho em vì không đến chào chị trước, Kouyou nee-san." Naoko cúi đầu xuống tạ lỗi. 

"Không sao, về là tốt rồi." 

Xong một hai câu chào hỏi với Naoko, Ozaki Kouyou tập trung vào chủ đề chính là Dazai. 

"Tôi không ngờ được cậu là Boss mới của Mafia Cảng. Có nằm mơ cũng không ngờ tới." 

"Đã làm Nee-san thất vọng, tôi cảm thấy thật có lỗi."


Dazai nghiêng đầu, bình luận.

Ánh mắt Kouyou hiện lên vẻ buồn rầu, đôi lông mày lá liễu của cô rủ xuống, lòng cô nặng trĩu nỗi mất mát lớn.

"Mori-san là người đã thay đổi Port Mafia. Chúng ta cần ông ấy, vậy mà người đó đã ra đi."

Akutagawa siết chặt nắm đấm. Là một thuộc hạ trung thành, hắn cảm thấy bất lực y như Chuuya.

Cả căn phòng rơi vào không khí ảm đạm, có Dazai là khuôn mặt không đổi, có điều nụ cười đã biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top