Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 54


"Ngươi là ai?"

Đây là một trong những câu hỏi hiếm khi Fyodor chưa có được câu trả lời.

Trong bầu không khí căng như dây đàn, Dazai bật cười như không cười.

"Ta tiết lộ một sự thật nho nhỏ cho ngươi. Bộ xương nằm trong hòm và ta đều là Dazai Osamu."

Giọng Boss Mafia lành lạnh vang lên.

Fyodor ngạc nhiên, hắn thừa nhận:

"Ra thế, là nhờ quyền năng của cuốn sách. Tức là ngươi biết vị trí của nó hay là...ngươi sở hữu nó?" Hắn nhấn giọng mấy từ cuối.

"Đoán đúng rồi." Dazai trả lời ngay.

Chùm ánh sáng chói mắt xuất hiện, tiếp theo là một quyển sách hiện ra trong tay cậu.

Vừa trông thấy nó, Fyodor giơ khẩu súng ngắn lên bằng tay phải, tay còn lại ấn nút bí mật đặt trong túi áo khoác, kích hoạt thứ gì đó.

Phong thái hắn khá ung dung, trái ngược hoàn toàn với tâm trạng kích động mãnh liệt.

Hắn đã đợi ngày này từ lâu, ngày mà hắn có thể xóa bỏ thế giới năng lực gia. Cái thế giới hắn căm ghét đến tận xương tủy.

Qua camera mini gắn trên các cành cây ở vị trí khó phát hiện, Fyodor quan sát được Dazai đi đến chỗ hẹn bằng con đường tắt vượt qua lùm cây. Đúng như hắn dự đoán.

Fyodor đứng cách Dazai khoảng 7 mét. Ở hai bên trái, phải cách Boss Mafia 10 mét, mỗi bên có hai khẩu súng máy tự động được giấu kĩ trong bụi cây.

Fyodor vừa ấn công tắc kích hoạt chúng.

"Ta nghĩ đã đến lúc nói lời tạm biệt." Hắn nói với nụ cười ranh ma.

"Cuốn sách không bị ảnh hưởng bởi súng đạn. Chỉ có ngươi sẽ chết, Dazai. "

Fyodor nổ súng.

Nếu tránh sang bên phải hoặc trái y như rằng sẽ thủng lỗ chỗ trên người bởi bốn khẩu súng máy tự động.

"Tránh sẽ chết, không tránh cũng sẽ chết. Ta cho ngươi lựa chọn, Dazai.

Chiếu tướng."

Viên đạn báo hiệu cái chết bay tới mà Dazai vẫn đứng yên, thậm chí chẳng thèm chớp mắt.

Khi đạn cách Boss Mafia 20 cm, lập tức một thứ giống như băng ghi hình trong cuộn phim chẻ nó ra làm đôi.

Hai mảnh đạn rơi ra hai bên, nằm cạnh chỗ Dazai đứng.

Những khẩu súng máy tự động bị dải băng phá hủy thành nhiều mảnh nhỏ.

Alessandro Verri đứng cạnh Dazai từ khi nào, hắn là chủ sở hữu dải băng kia.

Fyodor ngạc nhiên lần thứ hai trong ngày. Đúng lúc hắn nghĩ đã bịt các nước đi của con mồi, dồn đối thủ vào góc chết, đột nhiên một quân cờ vô hình xuất hiện trên bàn cờ, giải thoát cho Vua và đồng thời chiếu lại hắn.

Lực đẩy cực mạnh thổi tung Fyodor bay ra khỏi công viên. Toàn thân hắn đập vào mặt bê tông của tòa nhà đổ nát.

XOẸT!!

Dải băng kéo dài tới tòa nhà, cắt nó ra như cắt giấy.

Những khối bê tông vững chắc rơi xuống đầu Fyodor.

Khi âm thanh ầm ầm như sấm dậy qua đi cùng khói bụi mù mịt tản bớt, Fyodor nhận ra hắn đang nằm ở khe hở giữa hai tảng đá.

Lắc đầu thừa nhận thất bại, hắn thản nhiên nhận xét:

"Quả nhiên tránh giao đấu là tốt nhất. Khả năng của ta vô dụng vì 'thứ kia' đâu phải con người."

'Năng lực ' của Verri: The Brain of Memory.

Thông qua dải băng ghi hình cho phép hắn rút ra và chỉnh sửa kí ức người khác.

Hắn cũng có thể gia cố độ bền và sắc của băng để làm vũ khí chiến đấu.

Năng lực No Longer Human của Dazai chỉ có thể vô hiệu hóa được năng lực con người mà thôi. 

Verri không phải con người, càng không phải là năng lực của con người, vì thế, Dazai cũng bị ảnh hưởng bởi hắn.

Verri quan sát Dazai, tự hỏi trong đầu.

"Tại sao cậu không giết Fyodor?

Cậu muốn cứu hắn?

Fyodor giống bản thân cậu trong quá khứ, đều căm ghét thế giới này đến nhường nào. "

...................

Văn phòng thám tử.

Fukuzawa dõng dạc chỉ đạo các thành viên trong cơ quan.

"Việc cấp bách bây giờ là xử lí được kẻ đứng sau mọi chuyện càng nhanh càng tốt. Những người dân vô tội không sở hữu năng lực đã bị bắt làm con tin. Yêu cầu tất yếu là đảm bảo họ được an toàn. Chúng ta sẽ chia làm các nhóm. Mọi người hết sức cẩn thận."

"Rõ." Cả phòng đồng thanh trả lời.

Fukuzawa lo lắng cho an nguy của Ranpo và những người khác, hơn nữa nếu có Ranpo ở đây chắc chắn sẽ nảy ra được chiến thuật hay ho.

Trong lòng Tanizaki như có lửa đốt vì lo cho người em gái quý giá. Kẻ nào dám làm Naomi trầy xước dù chút ít thôi, Tanizaki Junichiro sẽ cho hắn nếm mùi địa ngục.

.......................

Địa điểm 1 – Mê cung Yokohama.

Atsushi và Kyouka đi lần theo con đường được tạo ra do mê cung.

Cậu thanh niên tóc trắng ngước lên bức tường to lớn, nói với cô gái bên cạnh.

"Kyouka-chan, em đợi chút."

Tứ chi của Atsushi hóa thành vuốt hổ. Những chiếc móng vững chắc giúp cậu bám chặt trên bề mặt tường.

Atsushi phóng như bay trên bức tường dựng đứng.

Mục đích của cậu là chạy lên đỉnh, nhằm theo dõi cấu trúc toàn mê cung.

Khi chạy lên đến nơi, một dòng điện cao áp đánh vào người Atsushi.

Toàn thân cậu co giật, dòng điện chạy thẳng lên não khiến Atsushi rơi xuống từ độ cao 60 mét.

"Atsushi-san." Dưới mặt đất, Kyouka gọi lớn, Shiroyasha đã sẵn sàng đỡ cậu.

"Kyouka-chan, anh không việc gì."

Năng lực phục hồi của Tiger thật đáng kinh ngạc. Trong khi rơi xuống, Atsushi lấy lại ý thức và kịp thời xoay người để chân chạm đất. Cả người cậu tiếp đất an toàn.

Kyouka thử cho Shiroyasha lên tới bờ tường, kết quả là bị đánh bật trở lại.

"Chúng ta đành tuân theo luật thôi." Atsushi chán nản lắc đầu.

Khi hai người đi song song với nhau, đột nhiên Kyouka dừng lại, vẻ mặt cô hoảng hốt.

"Atsushi-san."

Hình ảnh Nakajima Atsushi trước mặt cô nứt ra giống như khi ta soi mình trong chiếc gương vỡ.

"Kyouka-chan?"

Cậu thanh niên tóc trắng chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Kyouka đã biến mất ngay trước mắt.

Atsushi định chạy đi tìm, tự dưng chân cậu trở nên nặng nề, hóa ra nguyên nhân là bị hai con gấu bông lớn bằng bàn tay giữ chặt lấy. Chúng trông vô hại mà có lực kinh người.

Cái miệng chúng to dần ra để lộ hàm răng sắc nhọn.

Lũ gấu nhằm chân Atsushi mà cắn.

Vuốt hổ chẻ đôi thân bọn chúng.

Xử xong lũ gấu, quanh Atsushi mọc lên những bông hoa kì lạ màu lam. Chẳng mấy chốc, hạt phấn hoa lan rộng ra khắp nơi.

Nhiều hạt phấn rơi trúng da cậu, làm bỏng những nơi mà nó chạm vào.

"Rốt cuộc kẻ thù có bao nhiêu năng lực gia?"

Atsushi cực kì hoang mang.

........................

Shiroyasha chém những đường dài, phá vỡ tấm gương nguyền rủa.

Kyouka kề katana vào cổ gã hung thủ điều khiển gương.

Cô chợt nhận ra kẻ này không có mạch, cộng thêm làn da xanh lét, đôi mắt trợn ngược, hắn là một xác chết.

Có nghĩa là trong số kẻ thù có năng lực gia điều khiển cương thi.

Cô ra lệnh cho con quỷ của mình chém cái xác ra làm nhiều mảnh.

Kyouka toan đi tiếp thì những mảnh thi thể vừa chém lắp ráp lại như cũ, xác chết hoạt động bình thường.

Ngoại trừ nói chuyện, cái xác sử dụng năng lực rất linh hoạt không khác gì người sống.

"Chắc chắn sẽ có điểm yếu. Shiroyasha, đánh đi."

Cô đành gạt nỗi lo lắng cho Atsushi sang một bên, tập trung vào trận chiến.

Sau khi Shiroyasha cắt rời xác chết ra lần thứ năm, nó mất đi khả năng phục hồi, trở thành từng mảnh thi thể rời rạc.

Trong đầu Kyouka hiện lên hình ảnh mọi người trong cơ quan thám tử khi cô nhìn tử thi. Đôi mắt cô dao động mãnh liệt.

"Đây không thể tính là giết người được." Cô nói.

Kẻ điều khiển gương bị tiêu diệt, thế giới gương vỡ tan.

Bước ra thế giới thực, cô bị lạc khỏi Atsushi, hiện giờ nơi cô ở là cửa hàng tiện lợi.

"Đánh với lũ zombie nhàm chán lắm nhỉ? " Ngay khi giọng nói cất lên, đèn trong cửa hàng liền tắt.

Không gian chìm vào bóng đêm tĩnh mịch, chỉ nghe được tiếng xào xạc của con vật trong đêm: loài dơi.

"Murakami Izuka, là cô?" Kyouka hỏi.

"Phải. Tôi luôn muốn phân thắng bại với cô, Kyouka."

"Tại sao cô giúp kẻ đã tấn công Yokohama?"

"Chẳng vì sao cả."

Trong không gian đen đặc, những tia lửa lóe lên do sự cọ sát của hai thanh katana.

Izuka phân thân ra mười bản sao khiến Kyouka chật vật đối phó.

Shiroyasha cứ chém một người thì người khác lại hiện lên.

Kyouka hoàn toàn dựa vào bản năng để tránh những đường katana trong điều kiện thiếu ánh sáng.

"Cách ra đòn, hướng tấn công,... của mười người giống nhau. Có điều khi mình bị chém không có cảm giác đau hay chảy máu, là ảo giác à? 

Cô ta lợi dụng ảo giác phát hiện điểm yếu kẻ thù, đợi đến khi mình kiệt sức sẽ tấn công. Ở đây tối đen như mực, có nghĩa ảo giác không tác động lên mắt."

Kyouka suy luận.

Xong cô nhận ra ngay khi điện tắt có nghe thấy tiếng bay đặc trưng của loài dơi.

"Là âm thanh phát ra từ con dơi tác động lên tai sinh ảo giác. Con người chỉ có thể nghe được âm thanh có tần số từ 20 Hz đến 20 000 Hz. Âm thanh do dơi phát ra có tần số cao hơn, hay được gọi là siêu âm, vượt ngưỡng nghe con người. Tuy nhiên, dơi do Izuka điều khiển rất đặc biệt vì chịu tác động của năng lực Vampire. "

"Izuka chắc chắn đang ở vị trí quan sát mình tốt nhất."

Kyouka chạy qua các gian hàng, lợi dụng địa hình và Shioyasha để giữ khoảng cách với các ảo ảnh.

Bật đèn pin trên điện thoại, Kyouka chiếu ánh sáng lên trần nhà, quả nhiên thấy một con dơi đang đậu ngược .

"Shiroyasha."

Nhận được lệnh, con quỷ tấn công và làm thủng lỗ trên trần cửa hàng.

Con dơi bị Shiroyasha chém đứt đôi, có điều mười ảo ảnh Izuka chưa biến mất.

"Tiếc quá, đoán trật rồi." Một trong những ảo ảnh nói.

"Không, tôi nhằm đến cái này."

Nói xong, Kyouka phóng dao qua lỗ hổng trên trần.

Con dao bay đi đâm trúng bụng một con dơi đậu trên nóc nhà.

Máu từ bụng của cả mười ảo ảnh Izuka chảy ra, chúng đang biến mất dần.

Shiroyasha hoàn thiện nhiệm vụ đánh lạc hướng liền quay về bên chủ nhân.

"Đúng như tôi nghĩ, cô liên kết với con dơi trên trần quan sát trận chiến, còn bản thân cô ở nóc nhà, che khuất tầm nhìn của tôi. Nguyên tắc của kẻ săn mồi là phải che dấu tốt vị trí."

"Kyouka-chan, cô nói đúng. Tuy nhiên..."

Giọng Izuka phát ra từ nơi vô định.

Phập!!

Thanh katana từ tay Shiroyasha đâm vào sườn Kyouka, vài giọt máu chảy xuống đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top