Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4. Mặc tạp dề câu dẫn tổng giám đốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kích tình đi qua, Hạ Vân Thanh dùng giấy mềm lau chùi hạ thể cả hai, mặc quần áo lại cho cậu. Dạ Mục quá mệt mỏi nhưng cậu vẫn còn tỉnh, từng cử chỉ ôn nhu săn sóc của anh làm cậu thấy ấm lòng. Một Hạ Thanh Vân đang dịu dàng trước mặt cậu khác hoàn toàn so với hình tượng toà băng sơn cao lãnh trước đây. Dạ Mục nhắm mắt, cảm nhận xúc cảm như dòng suối nóng chạy khắp cơ thể, lúc này cậu đang thực sự hạnh phúc.

" Dạ Mục, anh đưa em về nhà"

Hạ Thanh Vân hôn lên trán cậu, lấy áo khoác đắp lên người cậu. Ngồi trở lại ghế lái, mở iPad tìm kiếm thông tin của cậu, sau khi biết được địa chỉ, anh ngạc nhiên khi phát hiện nơi cậu ở ngay cạnh biệt thự của anh. Đây là hữu ý hay vô tình? Anh cười nhẹ, liếc mắt nhìn cậu rồi lái xe đi.

Chạy xe 15 phút, Hạ Thanh Vân dừng xe trước cửa trung cư. Dạ Mục đã ngủ từ lúc nào, anh định đánh thức cậu dậy nhưng nhìn xuống quần áo cậu không chỉnh tề, mặt vẫn hơi phiếm hồng, nếu anh bế cậu vào trong trạng thái này chắc chắn sẽ làm nhiều người chú ý. Không do dự, anh đánh xe rẽ trái hướng thẳng tới biệt thự.

Nơi này là biệt thự riêng của anh, ngoài bảo vệ thường xuyên túc trực và người giúp việc sáng đến chiều đi thì căn nhà ngoài anh ra không có thêm một ai ở, ba mẹ anh đang tĩnh dưỡng ở khu nghỉ mát bên ngoài thành phố, chị gái thì theo chồng sang Singapore. Ở đây chỉ còn mỗi một mình anh, nhưng sau này anh sẽ không còn đơn độc nữa đâu.

Anh bế cậu ra khỏi xe hướng thẳng lên phòng ngủ. Đặt cậu nằm lên giường, cởi áo cùng quần âu vướng víu mới đắp chăn lên ngang bụng cậu .

Đến khi tiếng nước chảy trong nhà tắm vang lên,Dạ Mục lơ mơ tỉnh dậy, cậu dụi mắt nhìn xung quanh, quét mắt một lượt căn phòng, thấy ảnh của anh trên bàn cạnh giường, lại dụi mắt lần nữa.

" Đây là phòng của Thanh Vân?"

Cậu nói thầm rồi đưa mắt tìm kiếm thân ảnh của anh. Anh đưa cậu về biệt thự sao? Cậu vén chăn xuống giường, mới chỉ đứng lên thôi chân cậu đã run run sắp ngã, mỗi bước chân phía dưới lại đau như bị xé rách. Cũng may cậu hằng ngày rèn luyện cơ thể, chứ nếu không cậu đã chẳng thể lết xuống giường.

Hạ Thanh Vân mặc áo choàng tắm đi ra, thấy cậu đã tỉnh còn nude đi lại trong phòng. Cậu không mệt sao? Là anh đã đánh giá thấp thể lực của cậu? Hay là tại anh làm chưa đủ?

" A..."

Dạ Mục bị anh bế ngang lên từ phía sau, anh hành động quá bất ngờ, cậu sợ ngã đành phải ôm chặt anh. Hạ Thanh Vân vừa mới tắm xong, cơ thể đã đẹp lại tăng thêm mị lực, mùi hương nam tính làm cậu không thể khống chế hít lấy một hơi dài.

Hạ Thanh Vân bế cậu vào phòng tắm, để cậu nằm vào bồn tắm đã chuẩn bị nước ấm. Anh còn chuẩn bị cả sữa tắm để bên cạnh.

" Có cần anh giúp em tắm không?"

Hạ Thanh Vân cười tà ý nhìn cậu, bàn tay mơn trớn bắp đùi cậu.

" Không... Không cần đâu, em tự làm"

Dạ Mục đỏ mặt ngượng ngùng, bị anh nhìn thấy hết cả rồi, bàn tay anh lại còn đang vuốt ve ở đùi cậu nữa. Nếu cậu còn ham muốn thêm chắc chắn hôm nay cậu sẽ bị gãy làm đôi.

" Được rồi, anh ra ngoài chuẩn bị đồ ăn, em tự mình làm cẩn thận nếu có gì thì kêu anh"

Hạ Thanh Vân cũng chỉ hỏi vậy thôi, anh còn dám tắm cho cậu sao, vậy thì phân thân mới ngủ say không biết sẽ còn bắt nạt cậu đến mức nào đâu. Hôm nay đã mệt cho cậu rồi.

Ngâm nước ấm thư giãn gân cốt, Dạ Mục vừa tẩy rửa vừa thích thú nghịch xà bông. Hai tay gác lên thành bồn, ngửa mặt suy nghĩ diễn biến cả một ngày.  Hôm nay đúng là bước ngoặt lớn của đời cậu, cảm giác như đang trong một giấc mộng. Cậu đã làm cùng anh, cùng người đàn ông cậu mơ ước. Nghĩ tới anh hôn cậu, vuốt ve cậu, dùng cự long giúp cậu sảng khoái, mới chỉ nghĩ thôi mà tim đập chân run, cười sắp rách khoé miệng luôn.

Tắm táp sạch sẽ, cậu mặc áo choàng tắm mà anh chuẩn bị, vì tạng người cậu nhỏ hơn anh nên gấu áo dài qua cả đầu giối.

Hạ Thanh Vân ngồi bên giường, đang chăm chú đọc một quyển sách kinh tế. Thấy cậu ra liền đặt sách qua một bên, cầm bát cháo hẵng còn nóng hổi mỉm cười gọi cậu.

" Anh cứ nghĩ em định ngủ trong đó đấy, mau lại đây ăn cháo"

Dạ Mục cười tít mắt,  nhanh chóng chạy tới ngồi đối diện anh. Định cầm bát cháo nhưng anh ngăn lại, anh múc một thìa cháo, thổi cho bớt nóng rồi đưa tới miệng cậu. Dạ Mục không dám nghĩ anh lại đút cháo cho cậu, há miệng ăn cháo thìa cháo anh đưa. Miệng ăn cháo còn mắt thì không rời gương mặt đẹp trai của anh. Cậu càng nhìn càng bị hút vào đôi mắt sâu thẳm, lông mày anh thật dày, lông mi cũng cong nữa, cậu ghen tị nha. Nhìn đến môi anh, đỏ mọng không cần tô son, muốn cắn một cái quá.

Hạ Thanh Vân như đọc được suy nghĩ của Dạ Mục, anh không đưa cháo tới mà trực tiếp ăn, kéo đầu cậu, hôn môi.

" Ưm"

Đây đích thị là cháo lưỡi theo đúng nghĩa đen này. Cậu mở miệng, tiếp nhận cháo anh đưa tới, nuốt xuống. Anh chớp thời cơ, liếm sâu vào miệng cậu, uyển chuyển di động, bắt được lưỡi của cậu liền nút lấy, hai cái lưỡi quấn lấy nhau phát ra âm thanh ướt át. Anh cắn nhẹ lên môi dưới của cậu lại tiếp tục hôn sâu. Khi cả hai kết thúc nụ hôn, mặt cậu đỏ bừng vì thiếu khí, anh luôn áp đảo làm cho cậu quên cả thở.

Anh lấy từ trên bàn một tuýp thuốc mỡ đưa tới trước mặt cậu, thường ngày khi bị đứt tay anh hay bôi nó, có lẽ nó cũng có tác dụng cho lỗ nhỏ của cậu.

" Đây là gì vậy?"

" Thuốc mỡ... Em nằm xuống anh sẽ bôi giúp em"

Dạ Mục vậy mà ngoan ngoãn nằm xuống cho anh bôi, tay cậu nắm chặt gối đầu, vùi khuôn mặt xấu hổ vào trong chăn.

Đối với hành động ngại ngùng lại ngoan ngoãn này, anh mỉm cười nhìn cậu rúc đầu vào chăn như con mèo nhỏ. Anh vén áo cậu,  ngay lập tức đập vào mắt anh là cặp chân thon dài, bờ mông căng tròn, anh nuốt nước miếng, cổ họng khô khốc. Bóp một chút thuốc ra ngón tay, xoa xoa bên ngoài miệng huyệt rồi mới đi vào bên trong.

" Ân..."

Cậu vô thức phát ra tiếng rên, sợ hãi nhanh tay bụp chặt miệng lại. Cậu là đang muốn chết đây mà, tự dưng lại phát ra âm thanh đó. Phía sau lành lạnh, ngứa ngáy, nhưng cậu phải cố gắng không được phát tao.

" Xong rồi..."

Anh vậy mà cũng nhịn được, đóng nắp tuýp thuốc đặt vào ngăn kéo. Dạ Mục nghe anh nói như bắt được lệnh chùm chăn kín người. Anh nhìn cậu xấu hổ mà cười vui vẻ, vén góc chăn, kéo cậu ra.

" Sấy khô tóc mới được ngủ nếu không em sẽ bị đau đầu"

Dạ Mục ngoan ngoãn chui từ trong chăn ra, ngồi yên để anh sấy tóc. Được một lúc mắt cậu nặng chĩu buồn ngủ, Hạ Thanh Vân sấy khô tóc cho cậu xong, đi thay đồ ngủ  , quay lại thì cậu đã nằm co chân trên giường ngủ say. Hạ Thanh Vân không nỡ gọi cậu dậy, trực tiếp cởi bỏ áo choàng tắm mặc áo ngủ cho cậu.

Lúc này trên giường, cậu rúc vào ngực anh, cọ cọ đầu, anh cũng ôm lấy cậu hôn lên trán chúc ngủ ngon, thành công ngủ một giấc không mộng mị.

Sáng hôm sau, anh dậy từ rất sớm phân phó người giúp việc chuẩn bị hai phần bữa sáng. Cô giúp việc lấy làm lạ nhưng cũng không dám hỏi, thầm đưa ra lý do có lẽ hôm nay cậu chủ muốn ăn nhiều hơn.

" Dạ Mục, dậy ăn sáng nào"

"..."

Dạ Mục nghe thấy anh gọi, nhưng cậu vẫn buồn ngủ nha, hôm nay không muốn dậy sớm, hôm nay cậu sẽ trốn việc.

Hạ Thanh Vân gọi thế nào cậu cũng không chịu dậy. Anh cười tà, leo lên giường, cắn tai cậu, thì thầm.

" Vậy là Dạ đại công tử muốn làm đến tỉnh đúng không?"

Dạ Mục nghe thấy chữ "làm" liền rùng mình, không được đâu eo còn đau lắm. Đành ngồi dậy, dùng ánh mắt giận dỗi nhìn anh. Cậu khi ngái ngủ thật đáng yêu nha, cái vẻ hờn dỗi này chọc anh đến cắn yêu một cái.

Hạ Thanh Vân thành công ép cậu uống một cốc sữa, muốn cậu ăn một chút nhưng cậu kiên quyết lắc đầu tiếp tục yêu thương cái giường. Anh cũng đành chịu thua.

Nay công ty cũng không có sự kiện gì quan trọng, nhưng vẫn còn nhiều dự án cần anh phê duyệt. Hạ Thanh Vân lần đầu tiên đi làm muộn, nhân viên đều sửng sốt, sợ hãi hôm nay sẽ có biến. Nhưng các vị lo nghĩ nhiều rồi, sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra, Hạ Thanh Vân xử lý xong chồng tài liệu nhìn đồng hồ đã gần 10 giờ. Anh đóng bút, ra xe về nhà.

Dạ Mục ngủ đến ươn cả người, lúc cậu dậy phát hiện anh đã đi làm, ngồi không trên giường chẳng có gì chơi liền chán nản đi xuống lầu dưới.

" Cậu là ai?"

Tiếng cô giúp việc vang lên từ phía sau. Dạ Mục quay lại, thấy cô đang cầm cái chổi lau nhà hướng tới chỗ cậu.

" Cô... Cô bình tĩnh, cháu là Dạ Mục, là thư ký của Hạ tổng"

Cô giúp việc nhìn một lượt từ đầu xuống chân cậu, thư ký này từ đâu xuất hiện lại còn mặc đồ ngủ của cậu chủ, nhưng nghĩ biệt thự bảo vệ rất tốt không có khả năng trộm lẻn vào được. Dù có là trộm cũng đâu cần trộm đồ ngủ. Mặc dù còn nhiều hoài nghi nhưng cô cũng bỏ được cái chổi xuống.

" Sao cậu lại ở đây, cậu phải đến công ty cùng cậu chủ rồi chứ?"

" Là...là hôm qua đi tiếp một đối tác, cháu say rượu nên Hạ tổng mới đưa cháu về đây"

Cô giúp việc nghe thấy có lý, không tra hỏi cậu nữa, tiếp tục công việc lau dọn. Dạ Mục thở phào vào phòng ăn, mở tủ lạnh uống một ngụm nước trấn an tinh thần.

Mấy phút sau cậu thấy xe của anh về, hớn hở chạy ra đón anh nhưng nhận ra ở đây còn cô giúp việc nữa, đành thu liễm lại bày ra vẻ mặt mà thư ký cần có.

" Hạ tổng..."

Anh nhìn cậu đang ra vẻ nghiêm túc, bất chợt lo nghĩ cậu lại làm sao? Nhưng khi nhìn vào trong thấy cô giúp việc anh liền cười nhẹ, anh đã hiểu vì sao rồi.

Hạ Thanh Vân đi vào nhà, nói với cô giúp việc hôm nay có thể về sớm. Đợi đến khi cô giúp việc ra về, anh liền kéo cậu vào phòng ăn, hôn cậu.

" Ưm...ân..."

Dạ Mục vui vẻ hôn trả, cả hai ôm lấy nhau, miệng lưỡi dây dưa. Cậu đúng là tiểu yêu tinh mà, sao lại mê người đến vậy cơ chứ. Anh thoát áo ngủ của cậu, nhấc cậu đặt lên bàn, gặm cắn vành tai cậu.

" Ư...ư... Thanh Vân"

" Tiểu yêu tinh, lại phát tao rồi"

Anh mút cắn vành tai cậu, liếm nhẹ cần cổ gợi cảm. Dạ Mục lim dim mắt hưởng thụ, chợt cậu thấy một chiếc tạp dề để bên cạnh bàn, trong đầu cậu liền nảy ra ý tưởng. Cậu với tay lấy chiếc tạp dề, đưa tới trước mặt anh.

" Em muốn mặc nó"

Hạ Thanh Vân có chút khó hiểu, dù sao ở phương diện này anh vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm. Dạ mục mặc xong tạp dề quay lại áp sát lên người anh. Hạ Thanh Vân nuốt nước miếng, chiếc tạp dề để lộ ra hai nụ hoa nhỏ, cái mông tròn căng mẩy không ngừng đung đưa.

Hạ Thanh Vân bị hớp hồn, tiểu yêu tinh dâm đãng này đang câu dẫn anh. Anh đưa bàn tay xoa nắn bờ mông, không ngừng nhào nặn. Cậu giúp anh cởi áo sơ mi, hôn lên ngực anh, cắn nhẹ hai nụ hoa. Hai tay vọc xuống dưới vuốt ve cự long qua lớp vải. Anh cảm nhận phân thân không ngừng lớn lên, chướng đau. Cậu  giải thoát cự long, quỳ xuống nền , mặt đối diện cự long, ngậm lấy nó.

Hạ Thanh Vân kinh ngạc nhìn cậu đang khẩu giao, cậu mút lấy nó, đầu lưỡi gẩy gẩy lỗ nhỏ ở đầu cự long , cắn nhẹ, mút liếm coi nó như một que kẹo. Miệng cậu ấm nóng bao lấy toàn bộ phân thân của anh phun ra nuốt vào. Tay không ngừng nghỉ xoa nắn hai hòn bi. Hạ Thanh Vân nhắm mắt cảm thụ, cái miệng nóng hổi của cậu làm anh sướng điên mất.

Đến khi cự long hoàn toàn được tắm trong nước miếng, cậu mới lưu luyến rời đi. Cậu giúp anh thoát quần, đứng lên cọ cọ thân dưới vào cự long của anh qua lớp vải tạp dề, tay ôm cổ anh hôn tới.

Anh bế xốc cậu lên bàn, cắn mút hai nụ hoa, cậu ưỡn cong người, chống hai tay dâng nụ hoa cho anh.

" Ưm ... Ư.... Thanh Vân... Em thích anh"

Nghe cậu bày tỏ trong cơn mê tình, anh hôn càng cuồng loạn hơn. Tháo dây tạp dề kéo sang một bên, anh lấy ra từ trong cặp của mình một lọ bôi trơn mới mua khi đi về, đổ một ít ra tay, đi vào huyệt động khuếch trương.

" Ân...."

Hạ Thanh Vân một tay cầm ngọc hành của cậu vuốt ve, một tay đâm chọc tiểu huyệt nộn thịt. Hai ngón tay anh ra vào nhanh hơn, miết lên vách thịt mềm mềm.

" A..."

Dạ Mục oằn người run rẩy, ngón tay của anh miết trúng điểm G. Hai chân cậu mở thành chữ M, cậu ngậm một ngón tay để ngăn mình thét lên, tay còn lại vuốt ve hai nụ hoa.

Hạ Thanh Vân biết mình đã chọc đúng điểm mẫn cảm, anh thích thú trêu chọc cậu, ngón tay cứ nhằm nơi đó mà miết. Anh khuấy động nhanh hơn khiến cậu đê mê trong tình dục.

" Ư...ư...ư..... Thanh Vân.... Đừng miết chỗ đó, em...em chịu không nổi, em sắp bắn....aaaaaa"

Ngọc hành dựng đứng bắn dịch lên đầy bụng cậu. Dạ Mục thở dốc, ánh mắt mê tình nhìn anh.

Hạ Thanh Vân cầm lấy cự long cương cứng nóng bỏng như một cọc sắt nung lửa cắm mạnh vào huyệt động mê người.

" A...."

Anh nhịn hết nổi, mới vào đã đâm chọc mạnh mẽ, huyệt động hút lấy phân thân của anh.

" Dạ bảo bối ..... nhìn xem cái động của em hút lấy côn thịt anh này"

Anh đâm rút nhanh hơn, vách thịt mềm mại hút chặt phân thân của anh. Hai hòn bi đập bành bạch vào mông cậu, nơi giao nhau phát ra tiếng nước nhóp nhép.

" Ư...ân... Nhanh quá... Thanh Vân... Em sướng chết mất... Côn thịt của anh thật tuyệt"

Anh cắm một cái thật sâu, nâng người cậu dậy, bế bổng lên. Anh ngồi xuống ghế để cậu ngồi lên phân thân của anh. Với tư thế này cậu sẽ phải chủ động nhiều hơn. Cậu bám lên vai anh, chân chạm đất làm điểm tựa nhún lên xuống. Mỗi lần ngồi xuống, mang theo trọng lực làm côn thịt đâm thật sâu.

" Ư...ư.... thật thoải mái... Côn thịt đâm sâu muốn chết.... Lấp đầy lỗ nhỏ..."

Tay anh nâng mông cậu, giúp cậu tốn ít sức hơn, cậu ưỡn ngực đưa hai nụ hoa tới miệng anh. Anh thuận thế ngậm lấy cắn mút.

" Ưm... Sảng khoái... Thích quá... "

Dạ Mục mê man, tiểu huyệt kẹp chặt cự long. Tư thế này làm cậu tốn quá nhiều sức, cậu sắp chịu không được, ngồi xuống hôn môi anh.

Hạ Thanh Vân bế cậu đến bồn rửa bát, đặt cậu xuống, rút phân thân ra. Cậu hiểu ý quay người chống tay lên thành  bồn, chân hơi dạng ra, cong mông lên, đong đưa trước mặt anh. Tiểu huyệt đang được lấp đầy nháy mắt liền trống rỗng làm cậu ngứa ngáy khó chịu.

" Thanh Vân... Mau vào đi... Thao chết em đi"

Hạ Thanh Vân xoa xoa cái mông gợi cảm, tét một cái, anh cũng chỉ dám đánh nhẹ cậu thôi.

" Cái mông này dám câu dẫn anh, đáng đánh"

Dạ Mục bị tét mông lại càng thấy tình thú hơn, mông đong đưa cọ cọ hạ thân của anh.

Anh nâng cự long, mơn trớn bên ngoài tiểu huyệt mãi không chịu đi vào. Cậu đành phải tiếp tục cầu hoan.

" Thanh Vân... Mau cho em... Mau đâm côn thịt vào lỗ nhỏ... Ngứa quá... Ưm...."

Cậu còn chưa nói xong, anh đã đâm côn thịt lút cán vào trong cậu. Tay chế trụ ở eo, đâm tới ruột. Anh tiến quân, hông vận động hết công suất, thao cậu thở không ra hơi.

" Ư....ư...ư..."

Anh điên cuồng trừu sáp, chọc rút thêm mấy chục cái liền gầm lên bắn hết vào trong cậu. Cự long phun trào theo từng đợt, hạ thân cậu giật giật, tiểu huyệt co rút. Khi anh rút ra, cậu nhũn chân ngã khụy, tinh dịch cũng theo đó chảy ra, cảnh tượng dâm đãng khiến anh thật muốn làm thêm lần nữa. Nhưng anh vẫn cố kiềm chế, đợi cơ thể cậu thích nghi hơn, xem anh có làm cậu đến khóc ra không, can cái tội dám câu dẫn anh.

_ Hết chương 4_

Mọi người nghĩ xem chương sau sẽ làm ở đâu nhỉ? Trong nhà tắm? Ngoài vườn? Bể bơi hay là tới công ty?
Hị hị nhớ bình chọn cho mình với nha.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top