Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm giờ sáng thức dậy, bên ngoài trời còn tối đen, Trình Ngọc mở mắt ra, quan sát một hồi mới chậm rãi ngồi dậy.

Cậu vén chăn bông lên dạng hai chân ra nhìn thử, tóc dài men theo trượt xuống vai. Cả người đau nhức, thế nhưng phía sau đã rửa sạch sẽ.

Một lúc sau cậu lia mắt sang người đàn ông đang say ngủ bên cạnh.

Ngoại hình của Trình Gia Văn rất ưa nhìn, đường nét sâu, sống mũi cao, có nốt ruồi ngay dưới mắt phải, hàng mi dày nhỏ, Trình Ngọc không có lông mi dài như thế. Trình Ngọc chán nhất là đôi mắt to của mình, đôi mắt hạnh nhân, to lại tròn, nhưng lông mi lại ngắn ngủn đã vậy còn ít, nhìn chả khác gì một bé trai, nhìn trông rất non nớt.

Tướng mạo của Trình Gia Văn đa phần là giống với ba Trình, nhan sắc của ba Trình hồi còn trung niên không dễ bị nhầm lẫn với người khác, mẹ Trình lớn lên rất đẹp, nhưng cũng không phải là mỹ nữ, chỉ là rất có sức hấp dẫn.

Nhưng bây giờ ba Trình và mẹ Trình đều đã lớn tuổi, không còn dáng vẻ khi còn trẻ, mỗi khi nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ, Trình Ngọc luôn cảm nhận được vẻ già cỗi trên người họ, đâu đó bên trong xương cốt ẩn giấu vài tiếng thở dài.

Khi Trình Ngọc lớn đến 6 tuổi thì được đưa đến Trình gia, trước kia vẫn luôn mặc đồ con trai, cũng không phải là do người trong nhà hy vọng cậu mai này lớn lên có thể nam tính hơn chút, chỉ là trên cậu còn có một anh trai hơn cậu 2 tuổi, quần áo của cậu đều là đồ của anh trai đó để lại.

Trình Ngọc không nhớ rõ chuyện trước năm mình 6 tuổi, chỉ nhớ là hồi đó mình sống cũng không tốt, vì cái thân thể dị dạng này, người lớn trong nhà rất bảo thủ, không có ai giải thích cho cậu biết, cậu là nam hay nữ.

Trước đó cậu mang họ Doãn, gọi là Doãn Thù, không phải ai cậu cũng đối xử đặc thù, chỉ là đặc thù trên cái thân thể này mà thôi.

##

Trình Ngọc chịu đựng cơ thể đau nhức giơ chân đạp đạp cái người đang ngủ say bên cạnh. Chân của cậu cũng nhỏ, chắc mang cỡ size 40, giày da thì chắc còn cỡ 39, bởi vì rộng quá sẽ bị tuột gót chân, phải độn gót không thoải mái lắm.

Trình Gia Văn bị cậu làm tỉnh giấc, mở mắt ra bình tĩnh liếc nhìn cậu, không hề tức giận chút nào.

Trình Ngọc khó chịu nhất điểm này của anh cậu, không nhịn được duỗi chân ra tính đạp hắn thêm một đạp nữa, cuối cùng lại bị tóm lấy cổ chân kéo vào trong ngực.

"Không ngủ nữa sao?"

Người đàn ông mới vừa tỉnh ngủ, giọng nói khàn khàn, trầm thấp đầy gợi cảm.

Trình Ngọc khẽ hừ một tiếng, hai tay đẩy người Trình Gia Văn ra.

Cả hai đều trần truồng, con cặk của Trình Gia Văn vào buổi sáng cương lên thấy rõ, tối hôm qua nó còn địt mông cậu bây giờ đang cọ trong bắp đùi cậu.

Lúc này Trình Ngọc mới lên tiếng: "Dậy rồi, em còn có tiết buổi sáng, anh muốn em đi học trễ à?"

Trình Ngọc vỡ lòng muộn, cho nên không được trong nhà chăm sóc chu đáo, mãi đến khi vào Trình gia mới mời thầy tới dạy.

Cậu nhập học muộn hơn so với các bạn đồng trang lứa khác, học cái gì cũng khó, có lẽ là do cậu không được thông minh bẩm sinh nhưng lớn lên lại rất lanh lợi, luôn khiến cho bảo mẫu nuôi lớn cậu cũng bó tay. Bây giờ cậu đã 19 tuổi, còn đang học lớp 12.

Trình Gia Văn hôn hai bên má Trình Ngọc, cái hôn không ngấm chút tình dục cũng làm Trình Ngọc không hài lòng, cau mày lại như đang toan tính cái gì đó.

Lỗi suy nghĩ của Trình Ngọc khác với người thường, nghĩ chưa tới năm giây, là đã hạ quyết tâm, nhẹ nhàng cọ chân vào con cặk của người đàn ông, đây là đang cố ý chọc ghẹo.

Trình Gia Văn cụp mắt nhìn cậu, đứng dậy hôn lên môi cậu, đầu lưỡi thò vào trong từ từ núc lấy, thuận thế ôm cậu ngã lên giường.

Khi Trình Ngọc ngã xuống, cậu thắc mắc tại sao anh trai mình lại có lông mi dài như vậy, thế nhưng mặt mày lại cực kỳ lạnh lùng, hàng mi dài, xứng với nốt ruồi dưới mi mắt, nhìn thế nào cũng thấy rất mê hoặc lòng người.

Cậu tự mình dạng chân ra, lõa lồ phía dưới của mình, lộ cả cây gậy đáng thương ở giữa hai bắp đùi. Trước đây cậu vẫn còn xấu hổ, cố gắng che lại phía dưới của mình, nhưng giờ thì không.

Cậu không cửng được vào sáng sớm, không cứng được như mấy đứa con trai khác, con cu nho nhỏ giống như đồ trang trí, chỉ có lúc vừa tự tuốt vừa bị địt sướng rơn thì khi đó mới run rẩy cương lên, đáng thương phụt nước ra ngoài. Dường như trời sinh phải nhờ tới cái lỗ bướm ở phía dưới mới đạt cực khoái được, cậu dùng tới nó khi chịch nhau, phải bị thằng đàn ông khác đụ vào mới thấy sướng.

Phía dưới rất nhanh đã bị vuốt ve, ngón tay người đàn ông như có như không nhẹ nhàng xoa xoa bướm thịt, eo Trình Ngọc một giây sau đã mềm nhũn, mông từ trên giường hẩy lên muốn ngón tay người đàn ông đâm sâu vào trong, cảm giác được bên trong mép lồn như rỉ nước, nước ướt át tràn ra ngoài khe.

Cậu thích cái cảm giác này, cũng biết mình rất kỳ quái. Biết rõ mình là con trai, nhưng lại phải nhờ vào cái lồn phía trước không nên tồn tại để bắn ra.

Hai mắt Trình Ngọc mơ hồ, nước bọt tiết ở trong miệng muốn tràn ra ngoài mép, giống như một đứa trẻ không kìm được nước bọt, hút nước bọt vào trong, lúc nuốt xuống cổ họng còn nghe tiếng ực dị thường rõ ràng.

Trình Gia Văn cắm hai ngón tay vào trong miệng bím, chọc ngoáy qua loa hai phát liền rút ra thoa lên đầu cặk căng cứng. Nơi đó đã rất ẩm ướt, không cần dùng bôi trơn dưa thừa. Đầu cu cọ cọ ngoài khe lồn hai cái, thọc quy đầu đâm tới trong động, nước dâm dính nhớp trên đầu cặk nhẹ nhàng men theo chen vào.

Mới sáng sớm mà đã làm chuyện như này thật sự có hơi dâm tục, suốt quá trình Trình Ngọc vẫn luôn rên hừ hừ trong miệng. Cậu chưa từng nghĩ tới việc mình phải che đi giọng điệu của mình, luôn lớn gan rên rỉ khóc lóc, sướng thì để cho nó sướng, thấy đau thì trốn đi, nhận tiện còn mắng cả anh cậu.

Trình Gia Văn luôn nghe chiều cậu, gì cũng ưu tiên cậu trước.

Khi còn nhỏ cũng thế, sau này làm người yêu cũng như thế.

Hắn dường như không hề biết tức giận là gì, luôn cưng cô em gái nhỏ hơn mình 7, 8 tuổi này, thắt bím thắt nơ cho cậu, mang đôi giày da nâu đậm lên chân cậu, Trình Ngọc đôi lúc sẽ dở trò, lúc mới mang được một nửa, còn chưa gài quai giày lại, là đã giơ chân giẫm mũi giày lên ngực hắn.

Trình Gia Văn giương mắt nhìn cậu, cậu lại nhoẻn miệng cười, cúi đầu làm tóc dài xõa xuống quét lên vai người đàn ông.

Cậu gọi một tiếng "anh trai", với giọng điệu dí dỏm vui tươi, chất giọng lánh lót, đầy một bụng ác ý ngây thơ.

Giọng của Trình Ngọc chẳng hề giống gái, cũng chẳng trầm như đàn ông trưởng thành, giọng nói lúc nói chuyện cực trong trẻo sáng sủa của thiếu niên, khi gào khóc hay rên rỉ nghe rất hay.

Hai người ở tư thế đối diện nhau, tiếng nước ọt ọt lúc rút ra rồi lại đâm vào trong và tiếng da thịt đánh bạch bạch bạch chồng lên nhau, sắc trời bên ngoài dần sáng, ga trải giường rối tung rối mù, Trình Ngọc bị đụ khóc cạn cả nước mắt, cặp vú nhỏ bị người đàn ông bóp trong tay.

"Đừng mà, hôm nay có tiết thể dục."

Trình Ngọc khó lắm mới nói được một câu, cặk bự lại thúc vào bên trong, cậu ngẩng cao đầu không rên nổi thành tiếng. Cả người từ trong ra ngoài đều thấm mướt mồ hôi, đuôi tóc dài bị đè ở dưới người, lúc nắc mạnh tóc vướng kéo đau da đầu, gào khóc càng lúc càng đáng thương.

"Trình Gia Văn! Em nói gì...ưm, anh có nghe hay không!"

Em gái bực.

Cần phải dỗ.

Trình Gia Văn từ từ chậm lại, cúi người liếm núm vú sưng tấy bị bóp mạnh của Trình Ngọc.

Trình Ngọc dứt khoát nắm tóc anh cậu, "Cái đồ không biết xấu hổ, đồ khốn, mẹ nó...Đừng nghịch vú em, em không có sữa!"

Trình Gia Văn dừng lại một chút, "Không được chửi thề." Nói xong lại lắc eo tiếp tục đụ bướm.

Một giây sau Trình Ngọc đã đầu hàng, khóc nức nở: "Nói với anh mà sao anh không nghe hả, hức biết rõ là, học thể dục tụi em phải mặc đồ thể dục..." Vải mỏng ngắn tay còn là màu trắng, cứ địt hoài như thế tí nữa phải mặc thêm áo lót mới tập được, cậu ghét mặc áo lót.

Lúc này Trình Gia Văn mới ngừng lại, đổi thành ôm eo Trình Ngọc, ẵm ngồi lên đùi hắn chậm rãi thọc lên thuận tiện liếm sạch nước mắt mằn mặn của Trình Ngọc.

Trình Ngọc khóc làm mắt mũi đỏ hoe, nước mắt dính ướt hàng mi trông thật là chướng mắt.

Lỗi là tại lông mi nó ngắn, trong lòng cậu thầm mắng hàng ngàn lần, Trình Gia Văn là chó, Trình Gia Văn là chó!

Cuối cùng mắt thấy Trình Ngọc sắp trễ học tới nơi, lúc này Trình Gia Văn mới tăng tốc, bắn phụt toàn bộ tinh dịch bơm vào trong cơ thể của Trình Ngọc, Trình Ngọc đồng thời cũng lên đỉnh, dương vật nhỏ run rẩy xuất tinh hai lần, đa phần toàn là dâm dịch trong lỗ lồn ứa ra ngoài, vừa ướt vừa nhầy nhụa.

Rút con cặk ra ngoài, tinh dịch trộn lẫn với dâm dịch khác chen nhau hộc ra ngoài. Ga trải giường mới thay tối hôm qua, giờ lại dơ nữa.

Trình Ngọc nằm trên giường lười biếng hé chân ra, hai chân vẫn còn đang run lẩy bẩy.

Trình Gia Văn bế cậu ôm vào phòng tắm rửa sạch, mở cửa ra hàng lang bên ngoài vắng vẻ, cả ngôi nhà chẳng có ai, chỉ có mình hai người bọn họ ở trong phòng, không có một ai khác.

Tinh dịch trong lồn vẫn chưa rửa, bởi vì cấu tạo của cơ thể với người thường khác nhau, lúc trước Trình Gia Văn còn lo Trình Ngọc sẽ bị đau bụng, hay là mang bao hoặc là bắn bên ngoài. Thế nhưng có hôm lúc đụ nhau xong Trình Ngọc dứt khoát kéo quần chạy ra ngoài tới sáng mới về nhà, để chứng minh là mình sẽ không bị đau bụng.

Có lẽ là muốn trừng phạt, nên sau mỗi lần chịch, khi nào địt lỗ bướm ở phía trước, Trình Gia Văn luôn thích bắn vào trong, phụt mạnh đến tận nơi sâu nhất, chôn vùi hạt giống của mình ở bên trong.

Trình Ngọc mắng hắn là đồ biến thái thế nhưng cũng ngầm cho phép hắn làm, bởi vì cậu cũng sẽ không mang thai. Cậu từ trước đến nay không phải là một người hoàn chỉnh, không phải nam cũng chả phải nữ, không thể đi yêu một cô gái bình thường và cũng không thể chấp nhận yêu một người con trai khác.

Chỉ có Trình Gia Văn là ngoại lệ.

Anh của cậu là tự cậu muốn trêu chọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top