Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21

Tặng chapter này cho  Violetduong. Chúc bé yêu sinh nhật vui vẻ, ăn thôi chứ đừng lớn nữa, nhớ đọc với vote truyện cho tui nha ahihi =))))) (cho comment nữa :^)

°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°~°

"Trong hồ sơ của bạn ấy có ghi bệnh đau dạ dày mãn tính từ nhỏ, Tống Văn còn yêu cầu hiệu trưởng chăm sóc đặc biệt, chuyện như vậy sao bạn thân như em cũng không biết, chẳng lẽ bệnh này mà cũng phải dấu, chỉ là đau bụng thôi chứ cũng không phải có khả năng sinh con mà, haiz...."- Cô y tá thao thao bất tuyệt.

"Chuyện này biết thì cũng biết rồi, em sẽ cố gắng chăm sóc em ấy."

"Được vậy thì tốt, em nhớ phải nhắc bạn ăn uống đầy đủ, trường hợp hôm nay là do nhịn ăn mà đau nên cũng không nghiêm trọng gì nhiều, bạn ấy dáng người lại gầy không chỉ đau dạ dày mà còn thiếu chất nữa, phải ăn đủ bữa để sức khỏe ổn định. Khi bạn đau bụng em cho bạn uống viên thuốc này với nước để giảm đau, sau vài phút cho bạn ăn các loại thức ăn dễ tiêu như cháo chẳng hạn. Trong trường hợp bạn uống thuốc rồi mà vẫn không hết đau thì em nên đưa bạn đến bệnh viện để xem tình hình. Thuốc này chỉ có tác dụng làm giảm đau thôi, quan trọng vẫn là phải ăn."- Cô y tá dặn dò kĩ lưỡng cho Điền Chung.

Điền Chung tập trung nghe rõ từ câu chữ của cô y tá, giống như nếu thiếu một chữ thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng của Tiểu Biên nhà hắn.

Một giờ sao, Tống Biên tỉnh dậy. Cậu xoay người tìm điện thoại thì thấy cặp mắt của Điền Chung nhìn cậu chằm chằm khiến cậu không thoải mái.

"Tôi biết tôi đẹp nên không cần anh nhìn chăm chú như vậy đâu. Tiện thể cho hỏi mấy giờ rồi?"- Tống Biên nhỏ giọng.

"10 giờ 30 phút."- Điền Chung liếc mắt sang đồng hồ treo tường nói lại.

"Tôi lỡ mất hai tiết tiếng Anh rồi a, môn học tôi thích nhất trôi lạc đi mất rồi ㅠㅠ. Sao anh không kêu tôi dậy hả?????"- Tống Biên giận dỗi nói lớn.

"Anh đã xin cho em nghỉ luôn tiết này và tiết sau, em chỉ cần nghỉ ngơi thôi."- Giọng nói Điền Chung ôn nhu hiếm thấy.

"Vậy anh không định lên lớp bây giờ sao?"- Tiểu Biên nhà hắn lại thắc mắc.

"Kiến thức anh học cả rồi, nghỉ ba tiết thầy cô cũng chẳng nói đâu."- Điền Chung thản nhiên trả lời.

"Thầy cô nào mà dám nói anh."- Tống Biên nói móc. "Anh hiện tại có thể ngồi đây nhưng phải im lặng a, để bổn thiếu gia đây nghỉ ngơi thư giãn đúng nghĩa."

"Tôi biết."- Mặt nồi kiệm lời biến hình.

"Để xem có gì 'nóng' bây giờ hay không."- Cậu vừa nói vừa nằm xuống.

Cố Điền Chung cầm hộp cháo nóng nhét vào tay cậu.

"Aaaaaa, cái này là nóng bỏng tay đúng nghĩa đen a."- Tống Biên buông hộp cháo ra, cũng may là đóng nắp kĩ nên không bị đổ ra ngoài.

"Nó đang nóng bây giờ đó, em vừa lòng chưa?"- Điền Chung nhịn cười.

"Tôi là đang kiếm tin tức nóng chứ không phải thứ gì đó nóng a."- Tiểu Biên cũng muốn bóc hỏa.

"Được rồi, anh xin lỗi, anh đùa quá trớn rồi. Tay có bị bỏng không?"- Điền Chung vẫn là người xuống nước trước, cầm tay .

"Không sao."- Cậu lạnh lùng trả lời.

Cậu nằm trên giường hai tay bấm điện thoại, để Điền Chung hầu hạ đút từng muỗng cháo dâng đến tận miệng. Ăn được nửa tô, cậu đột nhiên sặc cháo ho như vũ bão. Chờ cơn sặc đi qua, cậu trợn mắt nhìn màn hình điện thoại, một dòng chữ ở trang đầu kèm theo bức hình làm cậu sốc đến tận óc.

Thấy Tiểu Biên phản ứng kì lạ, Điền Chung cố gắng xem trên điện thoại có gì thì phát hiện ra bài đăng trên diễn đàn của trường.

Nguyên văn:

"Nam thần Cố Điền Chung hẹn hò mỹ nam Tống Biên 10B, tình tứ trước phòng y tế trường."
(Tệp hình ảnh đính kèm.)

Lâu chủ: Hôm nay lúc 9 giờ 15 phút sáng, tụi tui tình cờ đi ngang qua phòng y tế của trường thì thấy nam thần Điền Chung cùng mỹ nam 10B Tống Biên hôn nhau, nhưng chỉ phớt qua thôi, tuy vậy môi cũng đã chạm nhau rồi a. Hảo kích thích.

Lầu 1: Lâu chủ là ai, cho biết danh tính @_@
Lầu 2: Lầu trên +1
Lầu 3: Cầu thêm ảnh.
Lâu chủ: Không tiết lộ gì thêm ×_×
Lầu 4: Cầu danh tính lâu chủ.
Lầu 5: Lầu trên +1
Lầu 6: Lầu trên +2
...
Lầu N: Lầu trên +N
...

Đọc xong bài đăng cùng một loạt bình luận, Điền Chung nở nụ cười hiếm có nhìn Tiểu Biên.

"Ưm... A..."
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top