Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 24

Chapter 24

Quân về đến nhà rất khuya, khuya đến nỗi Du thậm chí còn không biết anh nằm cạnh nó từ lúc nào, sáng mở mắt ra nó mới thấy anh còn ngủ ngon lành, tay ôm chặt vào nó.

Du lay Quân dậy vì cũng khá trễ. Anh cựa quậy chốc lát cũng chịu bước xuống giường, trông có vẻ mệt mỏi lắm chắc đêm qua anh đã uống khá nhiều.

  - Xin lỗi vợ nha, hôm qua vui quá nên anh về hơi trễ. Nay anh hứa sẽ về sớm với vợ.

Quân nựng má của Du khi anh vừa thắt xong cà vạt, nó mỉm cười gượng gạo và nói là không sao đâu, anh làm việc mệt cần có thời gian giải trí, miệng thì nói thế chứ thật ra trong lòng Du cứ thấy kì quặc.

Cả ngày hôm đó Du luôn có cảm giác bất an không thể gọi tên, nó cứ để đầu óc trên mây nên xém nữa làm cháy áo của Quân khi đang ủi quần áo. Nói chung là Du dù chẳng hiểu mình lo lắng điều gì nhưng cảm giác ấy rất kì lạ.

- Đưa dùm anh cái cà vạt màu xanh đó được không. Nay em sao vậy?

Long phải lên tiếng hai lần Du mới giật mình nhận ra anh đứng phía sau mình, Du mơ màng với tay lấy cà vạt treo trên giá đồ đối diện nó đưa cho Long, nó cười nhạt đáp.

  - À không có gì. Nghĩ vu vơ ấy mà. Long định đi đâu thế?

  - Anh đi phỏng vấn, ở không bấy lâu nay cũng chán, muốn có việc gì đó để làm.

Long trả lời trong lúc tự chỉnh bộ vest của mình, đến Long còn muốn đi làm thì huống hồ gì là Du, nó cảm thấy chạnh lòng quá chừng.

  - Chúc may mắn nha!

Du buông lơi câu chúc rồi lướt nhẹ ra khỏi phòng để mặc Long không hiểu gì cả.

Long rời đi sau đó vài phút, cuối cùng chỉ còn mỗi Du ở nhà, nó dọn dẹp nấu nướng xong là chui vào phòng, tự dưng hôm nay nó lại lôi mấy món đồ cũ đựng trong chiếc túi của mình ra, tấm bằng tốt nghiệp khoa Báo chí loại giỏi nằm im lìm phía đáy túi, nó cầm sấp giấy lên nhìn đầy tiếc nuối, nếu như ngày đó Du không cam tâm bỏ tất cả để sống với Quân hẳn giờ nó đã là một phóng viên bận rộn chứ không phải giam mình tại nơi này như thế. Mà mình đã lựa chọn thì mình không nên hối tiếc chứ, Du nghĩ vậy rồi tự mỉm cười một mình.

Đến tối Long trở về, anh chỉ gật đầu chào Du một cái rồi đi thẳng vào phòng trong lúc Du đang lau nhà, hẳn là phỏng vấn không tốt nên thái độ lại như thế, nó không bận tâm tới thái độ của Long nữa, anh ta thật trẻ con. Sau khi làm việc nhà xong Du ngồi vào bàn cơm để đợi Quân nhưng mới ngồi được vài phút nó mới nhớ hôm nay anh hứa sẽ về sớm cho nên nó lại thấy vui vô cùng, mà thôi giờ cũng sập tối rồi ngồi đợi cũng được, tại đang rảnh mà, Du lại tự nói với mình, không biết từ khi nào nó thích độc thoại như vậy.

Đồng hồ treo trên tường vừa điểm mười một giờ đêm cũng là lúc nhà cúp điện, Du lọ mọ trong bóng đêm để tìm cái đèn pin thì vô tình đụng phải Long, anh rọi đèn flash điện thoại vào mắt nó và hờ hững cất lời.

- Về phòng ngủ đi.

Du hơi chếnh choáng vì ánh sáng đột ngột chiếu thẳng vào mặt, mắt nó chớp chớp vài cái để thích nghi rồi lại lần mò lướt qua Long mặc cho anh tỏ vẻ khó chịu vì nó không đáp lại.

  - Anh nói em vô phòng ngủ đi, anh ta lại về trễ, đợi chi mất công chứ.

  - Quân nói hôm nay sẽ về sớm, Long đi ngủ đi đừng bận tâm cho Du.

Du vẫn thản nhiên vịn tay vào tường để lần bước chân trong đêm tối và đáp một cách cứng rắn, anh thô bạo nắm tay nó kéo lại khiến cả hai mất thăng bằng ngã nhào xuống đất, Du đè lên ngực anh, nó cau có nói.

- Long làm trò gì vậy? Đừng có con nít mãi nữa được chứ.

Lần này Long im lặng, chỉ lợi dụng thời cơ vòng tay ôm Du thật chặt làm nó giẫy giụa hồi lâu mới thoát khỏi tay anh mà đứng dậy, nó quạo quọ lên tiếng.

- Giỡn vậy đủ rồi nha!!!

Long đứng phắt dậy dĩ nhiên không gian tối đen anh không thể thấy gương mặt của Du đang đỏ ửng như thế nào, anh chẳng buồn cãi cọ mà chỉ dúi vào tay nó cây đèn pin rồi soi flash điện thoại đi thẳng vào phòng, vừa đi anh còn vừa huýt sáo mới đáng ghét chứ. Mặt Du vẫn đỏ bừng như bị sốt, cảm giác ấy thật là...

- Du ơi...ra mở cửa dùm anh...

Lát sau Du nghe tiếng Quân kêu cửa, hình như anh say lắm nên giọng nói lè nhè khó chịu, nhà vẫn cúp điện nhưng có tí xíu ánh trăng nên Du dễ dàng ra ngoài mở cửa, Quân về rồi nhưng hình như anh về cùng một ai đó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top