Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15-16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 15

[Công chiếm Thiên hạ]: Thỏ Tuzki, cậu đến nhà anh cậu chưa?

Thời gian gửi là giữa trưa hôm qua, cách thời điểm Tỉnh Phi tới X thị không sai biệt lắm.

[Thỏ Tuzki]: Đến rồi.

[Công chiếm Thiên hạ] là người khi Tỉnh Phi dạo trên diễn đàn quen được, hai người nói chuyện với nhau, liền kết làm bạn tốt. Mới đầu Tỉnh Phi cho rằng hắn là "1", thế nhưng trò chuyện một lúc, phát hiện đối phương rất thích hợp là một "0" không hơn không kém! Một "0" thích giả làm "1" ! Nói chuyện hai ba câu, liền bại lộ bản chất thụ.

("0" là thụ, "1" là công)

Hai người nói chuyện phiếm, liền biết được sự việc của đối phương. [Công chiếm Thiên hạ] tên là Tiêu Dương, lúc còn học Đại học tính hướng bị bại lộ, một tấm ảnh chụp hắn cùng người đàn ông khác hôn môi bị đăng lên diễn đàn. Bị bạn học xa lánh, cùng ánh mắt khác thường của chiến hữu, khiến gã kia sợ phiền phức nên đã chia tay với Tiêu Dương, cuộc sống đại học của Tiêu Dương rất khổ sở. Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc, cha mẹ Tiêu Dương không biết vì sao lại biết được chuyện này. Chặt đứt nguồn trợ cấp kinh tế cho Tiêu Dương, cũng đoạn tuyệt quan hệ. Tiêu Dương chỉ có thể nghỉ học đi ra ngoài làm thuê. Hai năm qua vẫn ở bên ngoài lưu lạc. Có điều một thời gian trước đã kiếm được một công việc ổn định, cũng đã quen được bạn trai.

[Công chiếm Thiên hạ]: Bị anh cậu "yêu thương" hả? Hiện tại mới trả lời bổn đại gia.

[Thỏ Tuzki]: Tôi cảm thấy tôi bị anh của tôi đùa giỡn.

Tỉnh Phi lại đem sự tình đêm qua nói với hắn, nói xong, như đã liệu trước, bị đối phương cười nhạo một trận.

[Công chiếm Thiên hạ]: Ngu ngốc! Sao phải đợi anh ta áp cậu, cậu nhào tới đè anh ta xuống cũng được chứ sao!

[Thỏ Tuzki]: Tôi áp không được anh ấy, anh của tôi rất cao, cơ bắp cũng rắn chắc. Tỉnh Phi gửi một hình người cơ bắp cuồn cuộn trần trụi sang.

[Công chiếm Thiên hạ]: Đây là anh của cậu? Phía sau phụ trợ thêm một icon háo sắc.

[Thỏ Tuzki]: Không phải. Anh của tôi đẹp trai hơn hắn, dáng người đẹp hơn hắn nhiều.

[Công chiếm Thiên hạ]: Phía dưới có to như hắn không?

Tỉnh Phi ngắm tấm hình người đàn ông cơ bắp kia một chút, bị quần lót che mất, cậu lại chưa từng thấy qua của Cung Phàm, nhưng nhớ tới mỗi lần Cung Phàm xúc động liền phồng lên một "đống" lớn.

[Thỏ Tuzki]: Ừm.

[Công chiếm Thiên hạ]: Gửi tôi xem một tấm hình anh của cậu đi, đương nhiên có ảnh khỏa thân càng tốt ~

[Thỏ Tuzki]: Không cho.*phía sao phụ trợ thêm ba icon dao phay máu chảy đàm đìa*. Không cho nhìn trộm anh của tôi.

[Công chiếm Thiên hạ]: Uiza ~ Con thỏ độc chiếm dục rất cường liệt nha. Không phải chỉ là một người đàn ông sao tiểu gia ta không thèm.

[Công chiếm Thiên hạ]: Thỏ Tuzki ~ gửi cho tiểu gia xem đi ~ cầu xin cậu ~ *icon mặt đáng thương*

[Thỏ Tuzki]: Không cho, anh của tôi chỉ có thể để một mình tôi xem.

Tỉnh Phi kiêm quyết cự tuyệt, cậu rất có tự giác về nguy cơ, hơn nữa trọng yếu nhất là... cậu không có ảnh chụp nha! Bản thân cậu còn chưa xem qua đâu!

[Công chiếm Thiên hạ]: Chúc anh của cậu liệt dương.

[Thỏ Tuzki]: Chúc bạn trai cậu sớm tiết.

[Công chiếm Thiên hạ]: Kia cũng không ảnh hưởng gì, dù sao tôi mới là mặt trên. Không giống con thỏ nào đó. Từ nay về sau chỉ có thể nhìn cà rốt, không thể ăn cà rốt, còn có tác dụng gì ~ *icon mặt đeo kích đen vênh váo*.

[Thỏ Tuzki]: Hừ, đừng tưởng tôi không biết cậu là thụ !

[Công chiếm Thiên hạ]: Tiểu gia ở phía trên!

[Thỏ Tuzki]: Cậu toàn thân trên dưới đều là thụ! Ngay cả bản chất cậu cũng vậy!

[Công chiếm Thiên hạ]: Muốn rõ ràng cậu ra đây gặp măt! Tiểu gia cho cậu xem xem, "1" chính là như thế nào, đàn ông trong đàn ông chính là như thế nào!

[Thỏ Tuzki]: Thụ chính là thụ!

[Công chiếm Thiên hạ]: Có bản lĩnh cậu ra đây, hai chúng ta gặp mặt! Cậu đồ thụ của thụ! *icon phun hỏa*.

Tỉnh Phi gửi lại một hình thỏ Tuxki lắc lư xoay vòng.

Bên kia lặng im một đoạn thời gian. Một lát sau, Tiêu Dương lại trả lời.

[Công chiếm Thiên hạ]: Kỳ thật cậu căn bản chính là thụ xếp hạng chót không ai muốn đúng không? Cậu cũng không có đàn ông, cậu chỉ đang ảo tưởng sức mạnh thôi, ăn ngay nói thật đi, tiểu gia ta sẽ không cười nhà ngươi.

[Thỏ Tuzki]:......

Tỉnh Phi gửi lại một icon thỏ Tuzki hai mắt bốc hỏa đang cầm dao.(Lạc: tui không biết là thỏ Tuzki có icon này đấy -..- đi soi lại Fb xem sao)

Tiêu Dương gửi qua một icon thỏ Tuzki xoay qua xoay lại.

[Thỏ Tuzki]: Ra ngoài gặp mặt, chúng ta một mình đấu!

[Công chiếm Thiên hạ]: Một mình đấu thì một mình đấu, tiểu gia sẽ nương tay một chút, miễn cho nhà ngươi thua đến mất mặt.

Trước đây, Tiêu Dương từng nói cho Tỉnh Phi biết đại chỉ của hắn, vừa vặn cùng một thành phố với Cung Phàm, kể cả không có lần khiêu khích này, lấy quan hệ của hai người, vẫn sẽ hẹn nhau gặp mặt.

Hẹn tốt thời gian, buổi sáng ngày mai. Bởi vì Tỉnh Phi không quen thuộc nơi này lắm, cho nên Tiêu Dương quyết định hẹn tại nơi nào đó gần chỗ Tỉnh Phi.

Biết được nơi ở hiện tại của Tỉnh Phi, Tiêu Dương mắng to đồ nhà tư bản ác độc. Tỉnh Phi cũng cùng mắng theo. Sau đó nghĩ lại thấy liên quan đến Cung Phàm, Tỉnh Phi bắt đầu tách thành đội khác quay sang mắng Tiêu Dương. Cuối cùng bị Tiêu Dương chỉ định, đúng là tên thụ hạng chót không có tiền đồ.

Tiêu Dương sắp đi làm, nên Log out. Tỉnh Phi mở weibo, lại đi xem bát mì ăn liền. Hương vị thơm ngào ngạt ~

Xem một vòng, đại đa số đều là tin tức về mấy ngôi sao, Tỉnh Phi cảm giác không có gì hay. Tắt weibo, mở TV xem thế giới động vật. Xem xong thế giới động vật, Tỉnh Phi lại nhìn "Dạy học tại gia", "Dạy học tại gia" cũng xem xong, liền nhìn chuyên mục Pháp luật, giảng giải một chút quy tắc xã hội. Tâm lý cả người cũng thành thục lên không ít.

Đến năm giờ chiều, Tỉnh Phi bắt đầu chuẩn bị cơm tối, vừa làm xong cơm, Cung Phàm cũng trở lại.

Tỉnh Phi lần đầu tiên nhìn thấy anh mặc tây trang, đúng là bị chói cho mù mắt, nhìn chằm chằm vào Cung Phàm, thân cao chân thẳng, vóc người lại đẹp, tây trang vừa vặn, dáng người hiện rõ, nam tính oai hùng.

"Phi Phi thích sao?" Cung Phàm đi qua xoa mặt cậu, sau đó ôm Tỉnh Phi hôn sâu. Tỉnh Phi chặt chẽ dính lên trên người Cung Phàm, phát ngốc vì vẻ đẹp trai của Cung Phàm.

"Thích~" Được Cung Phàm buông ra, Tỉnh Phi thở hổn hển một hơi.

Cung Phàm ôm eo cậu, nhìn đến trên bàn dọn xong cơm cùng đồ ăn, cúi đầu hôn hôn trán Tỉnh Phi "Phi Phi đúng là mẹ hiền vợ đảm." Tỉnh Phi bị anh trêu định dùng khuỷu tay đụng vào Cung Phàm một chút, kết quả đụng trúng cơ bụng cứng rắn, đau đến run rẩy.

Cung Phàm đi đổi quần áo ở nhà, đi đến phòng khách "Phi Phi ngồi đi. Anh lấy cơm cho em."

Tỉnh Phi đem món ăn cuối cùng bưng ra bàn, ngồi xuống, cười tủm tỉm chờ đợi Cung Phàm phục vụ.

Cung Phàm lấy xong hai chén cơm, khi đi tới, trên mặt tối như mực, cảm giác mây đen áp đỉnh.

Tỉnh Phi cảm giác chính mình lập tức muốn bị Ngũ Lôi oanh đỉnh, có chút bất an, sao lại có thể biến sắc mặt nhanh như vậy a.

"Phi Phi nói cho anh biết, giữa trưa em ăn cái gì vậy?"

-_-_-

Chương 16

Tỉnh Phi cảm thấy chính mình sắp xong đời rồi. Vấn đề này Cung Phàm hỏi chính là cảnh báo nguy hiểm. Tỉnh Phi tiếp nhận bát cơm Cung Phàm lấy, cúi đầu ăn nhanh mấy miếng, sau đó kéo ghế dựa ra, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai chạy vọt vào phòng.

"Rầm --" Cửa phòng ầm một tiếng bị đóng lại, Cung Phàm cũng có chút mơ hồ. Vài bước chạy tới, sau đó nghe thấy được thanh âm cửa khóa.

Cung Phàm mặt đen như đáy nồi. Thỏ khôn có ba hang chứng tỏ con thỏ tuy rằng nhát gan, thế nhưng cũng có trí tuệ!

"Phi Phi, anh cho em một cơ hội, tự mình đi ra nói năng thành thật, anh sẽ xem xét phạt nhẹ." Cung Phàm đựng cơn giận.

"Thẳng thắn từ khoan, có thể ở đây; Kháng cự từ nghiêm, lập tức về nhà qua năm mới!" Tỉnh Phi run rẩy dựa vào trên cửa, bây giờ có đánh chết cậu cũng không dám đi ra ngoài, gặp được nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của Tỉnh Phi chính là tìm một chỗ trốn đi, đại não cũng không tự hỏi được nhiều hơn. Hiện tại đã tìm được địa phương an toàn để trốn, cậu mới không phải đồ ngốc.

"Ra ngay, đi ra anh bóp chết em." Giống nói Cung Phàm thực bình tĩnh, giống như lửa giận đã bình ổn, thế nhưng lời nói ra khỏi miệng khiến Tỉnh Phi càng không dám chạy ra ngoài, giữ yên trận địa.

Cung Phàm nhìn cửa phòng đóng chặt, giậm chân tại chỗ, sau đó xoay người ngồi ở trên bàn cơm, trên ngón trỏ còn có mảnh vụn mì tôm. Tỉnh Phi ăn mì tôm, hủy diệt chứng cớ cũng rất đúng lúc, thế nhưng dù sao mì tôm cũng có mảnh vụn! Mảnh vụn lại quên quét dọn, bị Cung Phàm nhìn thấy!

Cung Phàm ngồi ở trên bàn cơm, thật giống như một con gấu đen, cả người tràn ngập nguy hiểm, chiếm cứ ở trên bàn. Tỉnh Phi trong bát vẫn còn non nửa chén cơm, Cung Phàm đi lấy thêm cơm cho cậu, lại gắp đồ ăn cho cậu, đem bát của cậu để sang một bên. Chính mình một người miếng lớn ăn cơm, miếng lớn ăn thịt.

Tỉnh Phi ghé vào trên giường, ảo não lăn qua lăn lại, sao cậu lại cảm thấy hết sức bối rối nhở! Vốn trốn ở trong phòng, Tỉnh Phi đang cao hứng bản thân thoát khỏi một kiếp, thế nhưng sau khi hưng phấn qua đi Tỉnh Phi tỉnh táo lại, cậu cùng Cung Phàm hai người sống cùng dưới một mái nhà, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, huống chi cậu hiện tại lại cùng Cung Phàm đồng giường cộng chẩm, tránh được qua nhất thời, tránh không khỏi một thế! Hơn nữa chính mình vừa rồi không chỉ không chịu "thẳng thắn từ khoan", còn cự tuyệt cơ hội hối cải.

Tỉnh Phi muốn tìm một cái caravat đem bản thân thắt cổ. Ngu ngốc chết đi được!

Cung Phàm cơm nước xong, liền đi vào trong phòng hiện tại của Tỉnh Phi rửa mặt. Tỉnh Phi dán ở trên cửa, vểnh tai nghe động tĩnh bên ngoài. Cung Phàm đã học qua kỹ thuật cách đấu, động tĩnh đi đường cùng người bình thường có chút khác biệt. Khuôn mặt Tỉnh Phi tại trên cửa bị chèn bẹp cũng không nghe thấy động tĩnh bên ngoài, không biết Cung Phàm đang làm cái gì!

Tỉnh Phi hai tay cào tóc, cảm giác bản thân có lẽ sẽ "ra đi" trước lúc tráng niên rồi, gấp đến độ xoay đến xoay đi tại chỗ. Làm sao bây giờ? Đi ra ngoài sẽ bị Cung Phàm bóp chết, không ra ngoài, sau khi bị bắt chết còn thảm hơn! Đây là một vấn đề giữa sớm chết sớm siêu sinh và sống càng lâu thì chết càng thảm, thế nhưng cậu đã bỏ qua cơ hội được tuyển chọn trước đó rồi!

Cung Phàm rửa mặt xong, bên hông vây quanh khăn tắm đi ra, ngồi ở phòng khách, chân dài khoát lên trên bàn, trong TV đang chiếu thế giới động vật. Sư tử vẫn hoa tâm trước sau như một, kẻ yếu vĩnh viễn bị kẻ mạnh chèn ép.

"Bang bang --" Cửa phòng bị vỗ rung động. Tỉnh Phi tựa vào trên cửa."Anh ơi..."

Cung Phàm vẫn nhìn TV, đầu đều không quay lại. Giống như đang chìm vào trong đó.

Tỉnh Phi chưa từ bỏ ý định,"Anh ơi... em chọn "thẳng thắn từ khoan", có thể khoan hồng mà xử lý hay không?"

Cung Phàm ném xuống điều khiển, đầu cũng không quay lại, tụy tiện tựa vào trên sô pha, "Cơ hội đã cho."

"Lại cho thêm một lần nha?" Tỉnh Phi gãi ván cửa, ván cửa tích tích rung động.

"Đi ra liền nhận lấy cái chết." Cung Phàm quay đầu, giọng điệu lạnh lùng.

Phía sau cửa mất đi thanh âm, tĩnh lặng đến mức giống như không có một bóng người bên trong.

Tỉnh Phi đi đến trước tủ quần áo, tìm một cái caravat, siết chặt cổ mình. Cuối cùng buông caravat, mở cửa đi ra ngoài, trên mặt tràn đầy vẻ anh dũng hy sinh.

"Anh ơi?" Tỉnh Phi đi đến bên cạnh sô pha, mặt hiện lên nét nịnh nọt nhìn Cung Phàm, Cung Phàm mặt không chút thay đổi xem TV, xem như không thấy Tỉnh Phi.

"Anh à~" Tỉnh Phi sắp khóc đến nơi, thời điểm Cung Phàm không nói lời nào khiến người khác cảm giác thực đáng sợ, bởi vì ngươi không biết lúc nào anh ấy sẽ cho ngươi một nhát trí mạng, mà ngươi, ngay cả chuẩn bị tâm lý cũng chưa làm được.

Cung Phàm đem chân từ trên bàn lấy xuống, Tỉnh Phi hớn ha hớn hở chạy tới đấm chân cho anh. Cung Phàm buông mắt nhìn cậu."Phi phi đã nghĩ muốn chết như thế nào chưa?"

Tỉnh Phi,"......"Cậu không muốn chết."Có đường sống nào có thể chọn không?"

Cung Phàm giật giật chân dài, ôm gọn lấy Tỉnh Phi, Tỉnh Phi quỳ trên mặt đất, nửa người trên ghé vào trên đùi Cung Phàm, cánh tay cũng khoát lên trên đùi của anh, ngoan ngoãn để gọn vào một chỗ, Tỉnh Phi có thể cảm thấy được cơ bắp nổi lên, sức bật mười phần.

"Anh ơi, anh muốn kẹp chết em hả?" Tỉnh Phi cảm thấy bản thân bị vây trong sự áp bách từ hai cẳng chân dài của Cung Phàm, cậu tuyệt không nghi ngờ, hai chân Cung Phàm có đủ sức lực lớn như vậy.

Cung Phàm xoa đầu Tỉnh Phi, từ trên cao nhìn xuống Tỉnh Phi,"Anh muốn làm chết em."

"Gì cơ?" Tỉnh Phi sửng sốt nhìn Cung Phàm, lắp bắp,"Anh, anh..." Thật sự không biết nên nói sao đây.

Cung Phàm nhìn Tỉnh Phi mặt trướng đỏ hồng, đột nhiên vung tay lên, Tỉnh Phi thân thể phản ứng theo bản năng, nắm lên chiếc gối ôm bên cạnh che trên đầu, chỉ hy vọng không muốn chết, chấn thương sọ não cũng không sao.

Khớp xương trên tay Cung Phàm "Rốp rốp..." kêu lên, Tỉnh Phi vẫn không ngừng dụi vào người anh. Cung Phàm dùng chân đá đá mông cậu,"Mông còn lộ ra bên ngoài."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top