Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23: An Lạc trang viên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua gần nửa tháng đi đi dừng dừng, mọi người rốt cuộc cũng tiến vào rang giới thành phố A.

Không hổ là thành phố du lịch nổi tiếng, phong cảnh thành phố A đúng là rất mỹ lệ, từng dãy kiến trúc cổ kính nằm dọc bờ sông, cây cối hai bên đường rợp bóng đung đưa. Nhưng đó là trước mạt thế, còn hiện tại nơi đây đã biến thành thiên đường của tang thi, mạt thế tiến đến 80% nhân loại không chống đỡ nổi biến thành tang thi, con số này đối với thành phố A tấp nập mà nói không khác gì tử thần kề cận.

Hiện tại đoàn xe đã tiến vào địa phận thành phố A, mọi người cố gắng chuyển sang đường vòng tránh khỏi những nơi số lượng tang thi đông đảo, dù vậy cũng không phải chuyện dễ dàng. Đoàn xe dùng tốc độ nhanh nhất có thể vượt qua mênh mông tang thi, trong xe liên tục bay ra viên đạn, các loại dị năng tiêu diệt tang thi chắn đường.

Cuối cùng cũng vòng ra được ngoại thành, lúc này mọi người mới được nhẹ nhõm một chút. Đoàn xe một đường chạy đến ' An Lạc trang viên', cũng là căn cứ người sống sót hiện tại của thành phố A.

An Lạc trang viên trước mạt thế cũng là một nơi nổi tiếng của thành phố A, nó tọa lạc ở ngoại ô cách xa trung tâm thành phố. Sở dĩ gọi là 'An Lạc trang viên' vì đây đích thực là một trang viên nghĩ dưỡng cao cấp.

Thành phố A chọn nơi này làm căn cứ không chỉ bởi nó cách xa trung tâm thành phố mà còn bởi vì An Lạc trang viên có diện tích đất trồng trọt lớn, có thể nhờ đó làm nguồn cung cấp thực phẩm cho mọi người.

Chẳng mấy chốc đoàn xe đã đến trước cổng trang viên, Ngô Lỗi xuống xe cùng hai người gác cổng trao đổi trong chốc lát, sau đó một người gác cổng chạy vào trong thông báo.

Mấy phút sau cổng được mở ra, đoàn xe chạy vào hai người gác cổng mới sắc mặt sợ sệt vội vàng khép cổng lại.

Sở Kỳ theo mọi người cùng nhau xuống xe, theo như hắn quan sát đánh giá thì cổng sắt tuy rằng nhìn như rắn chắc nhưng cũng không mấy kiên cố, còn xung quanh tường vây, tuy được thổ hệ dị năng giả gia cố nhìn sơ qua giống như cao lớn tường thành nhưng chỉ sợ không ứng phó nổi cao cấp tang thi hoặc là biến dị động vật cùng thực vật.

Sở Kỳ trong lòng biết rõ, căn cứ này xem ra tồn tại không được bao lâu, cho dù may mắn tránh khỏi tang thi triều thì cũng khó tránh khỏi biến dị thực vật cùng động vật tấn công. Nhưng Sở Kỳ trên mặt vẫn là bất động thanh sắc mà cùng Lục Quân Hạo mọi người tiến vào.

Theo mọi người dọc đường vào trong, không ít ánh mắt dõi theo bọn họ, Sở Kỳ vẫn một thân áo khoác trùm đầu như cũ nên cũng không nhiều tầm mắt đặt trên người hắn.

Người ở đây cũng không chật vật như bọn họ nghĩ, ngược lại ai nấy khí sắc không tệ, thoạt nhìn giống như không chịu mạt thế ảnh hưởng. Đây cũng chính là lí do vì sao Sở Kỳ nói một nhà Thẩm Thiếu Bằng tránh ở nơi này nhật tử trải qua không tồi.

Nhưng cái gì cũng hai mặt của nó, sống quá nhẹ nhàng như vậy trong mạt thế càng làm tiêu giảm đi ý chí chiến đấu cùng với lòng can đảm của con người. Đảo mắt có thể thấy được những người quần áo sạch sẽ khí sắc hồng hào này bản năng tuy rằng tham sống nhưng lại sợ chết mà không có can đảm ra ngoài cùng tang thi chém giết. Bọn họ không ý thức được hiện tại dù sống ở An Lạc trang viên nhưng cũng không thể cả đời 'An Lạc' như bọn họ mong muốn.

Lúc này mọi người đã không sai bệt lắm vào đến bên trong, một người đàn ông trung niên dáng người béo tròn đi ra cùng mọi người tiếp đón.

Ông ta một thân vest đen chính trang thắt caravat nhìn như đi bàn chuyện làm ăn. Ngô Lỗi từ mọi người bước ra cùng ông ta bắt tay chào hỏi.

Ông ta cười tươi có vài phần đắc ý giới thiệu:'' Ta là Vương Khôn, là chủ của An Lạc trang viên, hiện giờ mọi chuyện ở đây cũng là ta quản lý, mọi người có yêu càu gì có thể cùng ta lên tiếng''.

Ngô Lỗi trên mặt mang theo nụ cười chuyên nghiệp:'' Vương tiên sinh hảo, ta là Ngô Lỗi, ta cùng mọi người đại khái là muốn tạm thời ở đây dừng chân mấy ngày. Vương tiên sinh yên tâm, chúng ta sẽ dùng vật tư tới đổi xem như tiền thuê, hi vọng ngài không phiền''.

Vương Khôn nghe vậy trên mặt mập mạp cười tươi tựa hồ không thấy cả mắt:'' Không phiền không phiền, hiện tại là mạt thế, mọi người giúp đỡ lẫn nhau là chuyện bình thường mà''. Nói xong hắn nhanh chóng gọi người đi chuẩn bị phòng cho mọi người.

Ngô Lỗi trong lòng khinh thường nhưng trên mặt vẫn tươi cười không đổi mà cùng Vương Khôn hàn huyên thêm vài câu.

Chờ Vương Khôn phân phó người đưa bọn họ về phòng, Ngô Lỗi mới theo ban đầu cùng Lục Quân Hạo bàn bạc mà quay sang cùng đám người Lý Dân nói:'' Hiện tại đưa mọi người đến đây, chúng ta xem như không có vi ước, tiếp theo muốn ở lại hay đi đâu là tùy thuộc vào mọi người, hi vọng sau này còn có thể tái kiến''.

Lý Dân trên mặt nghiêm túc:'' Thực cảm tạ mọi người, nếu ngày sau có cơ hội ta Lý Dân sẽ tận lực báo ân''.

Ngô Lỗi gật đầu sau đó cũng không chần chừ mà quay lưng cùng Lục Quân Hạo mọi người đến phòng nghỉ. Bạch Nhược Yên ở phía sau thần sắc có chút bối rối nhưng rất nhanh trấn định lại mà theo Lý Dân đám người rời đi.

An Lạc trang viên không hổ là khu nghỉ dưỡng cao cấp, phòng ở không chỉ rất nhiều mà còn rộng rãi thoải mái. Theo như Sở Kỳ dò hỏi người dẫn bọn họ lên phòng lúc nãy, Sở Kỳ cũng thu được không ít tin tức.

An Lạc trang viên chia làm ba khu, khu trồng trọt, khu dành cho người thường cùng khu dành cho dị năng giả. Người thường mỗi ngày muốn đổi thực phẩm phải thay phiên đến khu trồng trọt làm việc hoặc lao động chân tay những việc khác, còn dị năng giả ở đây chẳng khác nào vua chúa quý tộc, bọn họ hoặc là chỉ cần động động tay dùng dị năng gia cố tường rào, hoặc là chỉ cần nhẹ nhàng giải quyết vài chỉ tang thi du đãng bên ngoài liền được cung phụng thức ăn cùng nơi ở thoải mái. Nhưng buồn cười là sẽ chỉ ở trường hợp bắt buộc, nếu không sẽ không có một ai chịu ra ngoài sát tang thi, nên có thể nói dị năng giả ở nơi này chẳng khác gì ăn không ngồi rồi, người bình thường tuy có bất mãn nhưng cũng chẳng ai dám lên tiếng.

Sở Kỳ cũng dò hỏi nơi dành cho dị năng giả rõ ràng vị trí, đợi đến nửa đêm hắn có chuyện cần phải làm.

Lục Quân Hạo phòng cùng Sở Kỳ phòng đều ở lầu hai, trùng hợp phòng ở bên cạnh nhau, Sở Kỳ như cũ ở cùng tiểu Hoàng và tiểu Bảo. Lục Quân Hạo cảm thấy hôm nay Sở Kỳ tựa hồ có chút khác lạ, nhưng hắn cũng không xác định, nên chỉ có thể im lặng mà quan sát Sở Kỳ.

Sở Kỳ vào phòng, chuẩn bị thức ăn cho tiểu Hoàng cùng tiểu Bảo xong mới vào trong phòng tắm thoải mái mà tắm rửa một hồi, vì là có hệ thống cung cấp nước riêng nên ở đây có thể tắm rửa cũng thật làm người hâm mộ. Kì thực cuộc sống ở đây rất không tồi, nhưng chỉ sợ cuộc sống như vậy chẳng duy trì được bao lâu trước sự tiến hóa nhanh chóng của tang thi cùng động, thực vật trong mạt thế.

Lặng lẽ chờ đến nửa đêm, Sở Kỳ nằm trên giường mở bừng mắt, môi mỏng khẽ mở thì thầm:'' Đã đến lúc...''

Một thân màu đen trang phục, Sở Kỳ lặng lẽ từ ban công nhảy ra ngoài dung nhập cùng màn đêm. Lục Quân Hạo ở phòng bên cạnh cũng mở mắt, tuy không biết Sở Kỳ có chuyện gì nhưng nếu Sở Kỳ không muốn ai biết, hắn cũng sẽ không tò mò. Tuy Lục Quân Hạo trong lòng lo lắng nhưng cũng chỉ thở dài trằn trọc trên giường.

Sở Kỳ dùng tốc độ nhanh nhất tới khu dành cho dị năng giả...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top