Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Mai mối không thành công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13: Mai mối không thành công

Địa điểm hẹn gặp là một nhà hàng đồ Tây ở trung tâm thành phố, phong cách trang nhã, bầu không khí đậm chất lãng mạn.

Lúc Chiêm Tử Diên đi vào, anh nghe thấy tiếng đàn piano êm áo, sự căng thẳng trong lòng cũng dịu đi đôi chút.

Nhưng bàn tay nắm chặt của anh vẫn đẫm mồ hôi, anh cảm thấy bối rối hơn cả khi phải đứng báo cáo trước mặt toàn bộ ban giám hiệu nữa.

Kent đã quá nhiệt tình, đến mức nhờ cả bạn bè giúp anh, thì làm sao anh có đủ can đảm từ chối. Hơn nữa, trong lòng anh cũng có chút mong đợi, biết đâu... Thực sự sẽ gặp được một người phù hợp thì sao?

Nhân viên phục vụ sau khi nghe anh đọc số bàn, dẫn anh đi thẳng về phía trước, đến một chiếc bàn hai người kế bên cửa sổ.

Đối phương đã đến trước rồi, rất tinh tế gọi sẵn món khai vị, như vậy thì lúc hai người đợi lên món chính sẽ không quá xấu hổ.

Chỉ bằng một hành động nho nhỏ này, trong lòng Chiêm Tử Diên thì đối phương đã ghi được một điểm.

Người đàn ông tên là Nhâm Thiệu Huy, lớn hơn anh hai tuổi, hoàn toàn đáp ứng được mọi yêu cầu mà Chiêm Tử Diên đã nói với Kent: Hắn không đẹp trai lắm nhưng khá ưa nhìn, dáng người hơi gầy, không có cơ bắp cuồn cuộn, hắn hiện đang làm tổng biên tập của một nhà xuất bản. Thường hay dành thời gian rảnh để đọc sách, hoặc có thể nói đọc sách là công việc của hắn. Hắn không bao giờ đến những nơi ăn chơi sau khi tan sở, về cơ bản chỉ có về nhà nấu cơm cho bố mẹ.

Điều khiến Chiêm Tử Diên ngạc nhiên nhất là, Nhậm Thiệu Huy đã come out với gia đình, và không hề bị đuổi ra ngoài.

"Bố mẹ tôi là thành phần trí thức, dù sao cũng cởi mở hơn." Nhậm Thiệu Huy đẩy mắt kính lên, cười giản dị: "Lớn tuổi rồi, bố mẹ ở nhà cũng mong tôi tìm được một người để ổn định cuộc sống, nhưng mà trong giới này... Có hơi loạn, tôi cũng đã gặp nhiều người, nhưng vẫn chưa tìm được phù hợp để chung sống, hơn nữa yêu cầu của tôi với nửa còn lại cũng khá cao, cho nên mãi vẫn chưa tìm được ai... Nhưng mà không ngờ rằng, hôm nay lại có thể gặp được gặp được một người có trình độ giáo sư, không khác gì trèo được cành cao. Cho dù hôm nay có kết quả như nào, nhưng có thể cùng cậu ăn một bữa cơm, tôi đã cảm thấy rất vinh hạnh rồi, cậu không cần cảm thấy quá gánh nặng."

Chiêm Tử Diên xua tay: "Quá khen rồi."

Kỹ năng trò chuyện của Nhậm Thiệu Huy rất tốt, thái độ cũng rất chân thành, quan trọng nhất là, người nhà của hắn không phản đối, điều này đối với anh mà nói là một điểm cộng lớn.

Kent có mạng lưới quan hệ rộng rãi đến mức thực sự có thể tìm đại được một người hẹn hò phù hợp với mình.

Nếu như có thể đến được với nhau, nhất định phải mời Kent một bữa.

Đối diện nhà hàng là một cửa hàng bán đồ ăn nhanh, rất nhiều khách hàng là học sinh sinh viên.

Lạc Khải Nam đeo tai nghe, ngồi ở vị trí sát cửa sổ, ánh mắt nhìn xuyên qua con phố đông đúc tấp nập, xuyên đến khuôn mặt gầy gò và đẹp trai của Chiêm Tử Diên.

Hai người họ dường như đang nói chuyện rất hợp rơ, miệng cứ mở ra đóng lại liên tục.

Không uổng công hắn phải xuống nước đi xin bí kíp từ Kiều Hoài Thanh, sau đó cố gắng hết sức tham gia các diễn đàn hẹn hò đồng giới, đăng bài tìm bạn, chat với từng người đàn ông ứng tuyển yêu cầu để tìm hiểu.

Hắn đã mất ba đêm để làm việc này, còn phải thức khuya để chạy dự án game, kết quả là hắn không thể dậy sớm nổi, toàn đến muộn giờ học.

Nếu Chiêm Tử Diên không thích Nhậm Thiệu Huy, trong tay hắn còn 7,8 người để anh tha hồ chọn, tất cả những người này đều do chính tay hắn kiểm tra tìm hiểu, cảm thấy nhân cách ổn mới chọn.

Cái tên này chẳng hề biết bản thân mình rất có sức hút, hắn chỉ đăng một bài viết kèm các thông tin cơ bản của anh như: Tuổi, chiều cao, trình độ học vấn, nghề nghiệp, không hề để lộ hình ảnh hay thông tin cá nhân. Kết quả là chỉ sau một đêm đã có hơn một trăm tin nhắn, rất nhiều người đều hỏi chấm: Điều kiện như thế này mà vẫn độc thân? Có phải giới gei ở Tấn Thành bị mù rồi không?

Người khác có mù hay không thì Lạc Khải Nam không biết, nhưng chắc chắn là Chiêm Tử Diên có bị người yêu cũ che mắt.

Bằng cái việc uống rượu say xong mắng người yêu là xứng đáng bị chia tay rồi, nhưng Chiêm Tử Diên vẫn giữ gã lại bên cạnh, không lẽ tên đó gì vượt trội hơn người bình thường à? Hay là... rất đẹp trai?

Cửa sổ thủy tinh phản chiếu gương mặt của Lạc Khải Nam, hắn ngắm tới ngắm lui,  bỗng nhiên trong lòng rất khó chịu.

Đừng nói là đẹp trai hơn cả hắn?

Hắn không biết sự so sánh này đột nhiên đến từ đâu, nhưng càng nghĩ hắn càng thấy không vui.

Uống hết ly coca, cuộc trò chuyện bên kia vẫn chưa kết thúc, bữa ăn này có lẽ sẽ còn kéo dài rất lâu nữa.

Laptop của Lạc Khải Nam sắp cạn pin, hắn không thể tiếp tục viết code được nữa, như vậy sẽ làm chậm tiến độ, vì vậy hắn dự định sẽ xách túi lên và đi về.

Trước khi đi, hắn nhìn lại phía bên kia đường lần cuối.

Đột nhiên hắn nhận ra, từ lúc Chiêm Tử Diên ngồi xuống, hai chân vẫn giữ nguyên tư thế đơ như cây cơ.

Chứng tỏ anh vẫn đang cảm thấy hồi hộp.

Không phải đã có mối tình bảy năm rồi mà? Sao còn hồi hộp như vậy?

Vừa nhìn là biết vụ mai mối này rất khó thành công.

Lạc Khải Nam lại thở dài, nghĩ rằng bản thân thật xui xẻo, lấy một cuốn sách trong túi ra để chiếm chỗ, sau đó đến quầy thu ngân để gọi bữa tối cho mình.

Bên kia đường thì người ta ngồi ăn beefsteak, còn hắn chỉ có thể ngồi đây ăn hamburger, thêm một cái đùi gà và khoai tây chiên, coi như cũng đủ no bụng, có chút đồ ăn vậy thôi mà đã tốn hơn 170 ngàn đồng, giá cả ở Tấn Thành thực sự quá đắt đỏ.

Lạc Khải Nam nhìn số dư trong ví của mình, có hơi hối hận.

Biết vậy hắn đã ăn tối ở trường luôn rồi, ăn ké bằng thẻ cơm của Chiên Tử Diên, ăn xong thì quay lại đây quan sát tình hình.

Còn hàng dài đang đợi đồ ăn nên hắn cũng không có việc gì để làm, đăng nhập vào nền tảng, mở mục giới thiệu trò chơi, sau đó xem bình luận mới ở dưới.

Phiên bản truy cập sớm đã được phát hành một năm, ngày mà game chính thức lên sóng ngày càng gần, tỷ lệ người chơi bắt đầu thúc giục cũng ngày càng cao: 

"Ước gì game phát hành sớm, mong nhà phát hành thấy được!"

"Mau phát hành game đi! Iêm đã sẵn sàng hiến dâng ví tiền của mình!"

"Báo cho tôi một con số, ngày mai tôi cho phát hành luôn!"

Có cả các đánh giá bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau.

Ngoài ra, cũng có rất nhiều người góp ý, chỉ cần chia sẻ mang tính xây dựng, Lạc Khải Nam sẽ chụp ảnh màn hình để có thể xem lại kỹ hơn.

Đa số người chơi bản beta đều là những người đã chơi rất nhiều game, thật ra hắn cũng muốn tìm người chơi mới chưa từng chơi game để tiếp nhận thêm đánh giá, cảm nhận chắc hẳn sẽ khác nhau, góc độ đưa ra ý kiến cũng không giống nhau.

Chiêm Tử Diên rất phù hợp để làm mẫu.

Không biết người ta có đồng ý không, biết đâu chừng có thể sẽ mắng hắn vô công rỗi nghề như ông bô nữa.

Dù cho Chiêm Tử Diên có tốt tính tới đâu thì anh cũng là thầy giáo. Góc nhìn của giáo viên với những học sinh "mê game" là như thế nào, hắn đã trải nghiệm quá đủ rồi.

10 phút sau, phục vụ cuối cùng cũng đọc số thứ tự của hắn.

Lạc Khải Nam bưng đĩa thức ăn trở lại chỗ ngồi, mở giấy gói rồi cho hamburger vào miệng, ngẩng đầu lên tiếp tục quan sát ——

Nhâm Thiệu Huy vẫn ngồi ở chỗ bên cửa sổ, nhưng đối diện hắn...... Hửm? Không có ai?

Chiêm Tử Diên biến mất rồi?

Lạc Khải Nam đặt xuống chiếc hamburger đang chuẩn bị đưa lên miệng cắn, ngó trái ngó phải, không tìm thấy bóng dáng ai cả.

Lẽ nào đi vệ sinh rồi?

Ngay lúc này, điện thoại của hắn rung lên, Nhậm Thiệu Huy gửi voice chat sang: "Người anh em, bạn của cậu có người yêu rồi mà, sao cậu không nói sớm với tôi? Quậy đến mức tôi xấu cả mặt đây."

Lạc Khải Nam cảm thấy kỳ lạ: "Anh ấy độc thân, đâu ra có người yêu?"

Nhậm Thiệu Huy: "Ai nói độc thân, hồi nãy lúc chúng tôi đang ăn, đâu ra có một người đàn ông tự nhận là bạn trai cậu ta, sau đó đứng đó mắng một hồi, mắng xong thì kéo cậu ta đi rồi, cậu ta cũng không phản kháng, haiz, mọi người xung quanh còn tưởng tôi là người thứ ba đấy."

Lạc Khải Nam đã đoán được là ai, lập tức hỏi: "Bọn họ đi hướng nào?"

"Tôi không biết, hình như là ra cửa quẹo hướng nam. Sao thời đại bây giờ khó tìm người yêu thế, tôi cứ tưởng là tìm được người thật thà..."

Lạc Khải Nam không thèm nghe nữa, xách túi của mình lên rồi chạy thật nhanh ra ngoài.

Đương nhiên Chiêm Tử Diên là người thật thà.

Chính bởi vì anh quá thật thà, cho nên mới bị tên khốn nạn đó hủy hoại cả thanh xuân.

Anh không biết tình yêu thực sự là như thế nào.

Cần phải có người chỉ dẫn cho anh thật kỹ.


--------------------

Lời tác giả:

Người yêu cũ chỉ xuất hiện cho mục đích thúc đẩy tình cảm của nhân vật thôi, giáo sư không phải lò vi sóng đâu, mọi người yên tâm nhó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top