Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12

Edit: Bống

Beta: Nấm

***

Bạn bè của Nguyễn Xuân cũng luôn dẫn dắt cậu, quả nhiên do tuổi tác quá nhỏ, sao có thể cùng bọn họ giống nhau?

Nguyễn Miên nghĩ đến, thở dài thườn thượt.

Cậu lúc này đang xem một bài thuyết minh, còn đem cả bộ camera lẫn màn ảnh bày khắp trên bàn chầm chậm nghiên cứu. Xung quanh toàn những người bận bịu, chẳng ai buồn nghe cậu. Thế nên những vấn đề khó giải đều được đóng gói gửi sang RIF, nhưng đợi mãi vẫn chẳng nhận câu nào từ đối phương.

Có thể là còn ngủ....Nguyễn Miên suy đoán, dù sao đêm qua cũng là do cậu hỏi người ta đến quá muộn.

Nhớ lại đêm qua, RIF nói về gì mà ống kính, gì mà khẩu độ, từ đầu đến cuối đối phương đều thành thục gỡ rối cho cậu. Hơn nữa, lại còn cực kì nhiệt tình giới thiệu về một số diễn đàn sử dụng những tiếng lóng, tên hiệu. Tất tần tật đều có RIF lưu loát giải đáp. Tuy nhiên, RIF cũng có đề nghị cậu tham khảo qua các diễn đàn, chú ý các tay nghiệp dư, cũng nên tham gia các hoạt động huấn luyện, có thể thông qua đó mà học cách sử dụng các thiết bị triệt để hơn.

Cuối cùng, Nguyễn Miên đề cập đến việc RIF đi công tác làm cái gì, thế nhưng đối phương lại chẳng có hồi đáp. Cậu cho rằng vấn đề riêng tư như vậy hỏi cũng sẽ không tự nhiên, suy cho cùng giữa cậu và hắn chẳng thể bàn luận ngoài những thắc mắc của cậu.

Ngũ Manh bắt được tâm trạng rầu rĩ của Nguyễn Miên, tay kéo ghế dựa qua hỏi: "Mệt hả? Thế thì nghỉ chút, cậu cũng không cần liều mạng như vậy!"

Nguyễn Miên muốn nói gì đó mà lại thôi, chỉ đưa mắt nhìn cô.

Cậu thật sự muốn biết đối với Lộ Dữ Sâm, trong phạm vi quan hệ bạn bè mà nói... có lúc nào anh nghĩ cậu chính là một cậu nhóc hay không, bởi vì thái độ của anh dành cho cậu chính là chăm sóc một cậu nhóc.

Đáng nói nhất là khi không có việc gì anh ta đều quấn lấy cậu. Ngũ Manh ngược lại tạt cho cậu một xô nước lạnh: "Cậu có còn nhỏ đâu, Lộ lão sư trước giờ không quá nghiêm khắc. Trước kia, tiểu thiếu gia nhà họ Lộ —— cháu trai của Lộ lão sư tới thực tập. Lộ lão sư cũng chỉ ném camera cùng quyển sách cho cậu ta, sau đó liền mắt nhắm mắt mở thôi."

Nguyễn Minh tiếp: "Sau, sau đó thế nào?"

"Ây dao..." Ngũ Manh phát giác mình có hành động không hợp lý, trả lời: "Bị tống cổ đi"

Nguyễn Minh ngạc nhiên: "Vì, vì sao?"

Không phải bởi vì não bộ quá kém chẳng thể phát triển sao! Ngũ Manh nhanh chóng bổ sung: "Nhưng mà cậu cứ yên tâm, với cậu thì sẽ không đến mức kết thúc như cậu ấm kia! Bởi vì sao? Đó chính là tên quỷ nhỏ kia năm đó chỉ vừa lên mười lăm. Cậu ta chẳng thể giữ nổi mình, trong vòng có nửa tháng đã ngủ với hai người mẫu. Chưa kể có lần bị bắt tại trận trong phòng thay đồ trên lầu hai. Lộ lão sư biết tin, liền phạt cậu ta mặc một cái quần lót đứng ngay cửa thang máy để cảnh cáo."

Nguyễn Miên: ".......".

"Lộ lão sư, rốt cuộc cũng không tới nổi." Ngũ Manh chợt nhớ cái gì đó, "Nga, đây chính là cái bàn trước kia của cậu ta."

Nguyễn Miên không còn gì để nói.

"Yên tâm, cậu ngoan như vậy, đại ma vương kia còn ước không thể để mắt đến cậu. Cần chơi thì chơi, không có việc gì thì thôi, cứ xách dép mà đi chơi!" Ngũ Manh thành thật nói.

Nhìn biểu tình trên mặt nàng thực đáng thương!

Nguyễn Miên: "Tôi, không muốn, chơi."

Ngũ Manh vội vàng thuận theo: "Ây da, Miên Miên của chúng ta quả là có ý chí vươn lên nha. Được rồi, được rồi, vậy cậu cứ chậm rãi xem. Có vấn đề gì liền tới tìm tôi!"

Nguyễn Miên tâm tình phức tạp lại nhìn đống sách.

Sau đó, Nguyễn Miên cứ tuân theo sách mà làm, đầu tiên là điều chỉnh camera, tiếp đến thiết lập tốt tiêu điểm, lại đến A Đương, cũng chính là lỗ ống kính ưu tiên, tùy tiện tìm một chút đồ vật trên mặt bàn chụp ảnh.

Đơn phản mang đến độ sắc nét, làm cho Nguyễn Miên kinh ngạc cảm thán, oa, tiện tay bấm một cái liền đẹp như vậy sao? Những thứ này ở màn ảnh đều rực rỡ lấp lánh đi!

Dường như không phải rất khó nha!

Cậu thử những tiêu điểm khác nhau, đem 360 độ chụp đủ một lần, hưng phấn mà chụp ra rất nhiều, mỗi một tấm đều thật thích, lòng luyến tiếc xóa bớt.

Di động lúc này nhận được một tin nhắn.

RIF: Trước nên xem qua M đương.

Nguyễn Miên đáp: Oa~ RIF, anh cuối cùng trả lời rồi, huhu, tôi còn tưởng anh tức giận

Vừa rồi, cậu không hiểu đương vị là cái nào, cho nên mới nhắn hỏi RIF. Thấy đối phương không hồi lại, liền nghĩ cậu tối hôm qua có điểm vượt giới hạn làm cho đối phương sinh ra cảnh giác.

RIF: Xin lỗi, đang tham gia hoạt động 【 hình ảnh 】

Hình ảnh gửi đến là một tác phẩm nhiếp ảnh, thuộc về một nhiếp ảnh gia nước ngoài nổi danh đã qua đời. Khung cảnh xung quanh rất quen thuộc, mơ hồ có thấy được LOGO của nhà tài trợ cùng với banner chủ đề. Nguyễn Miên ngẫm một hồi liền nhận ra —— này không phải buổi trải nghiệm của Hasselblad sao? Vừa rồi chính cậu ở trên Wechat có bạn bè với Hứa Thư Thư nhìn thấy!

RIF: Tôi là một người yêu thích nhiếp ảnh.

Câu này vừa tới, ngay lập tức giải đáp thắc mắc hôm qua, "Anh làm nghề gì?"

Nguyễn Miên lập tức tin, kích động nhắn: Oa! Anh có thể ở buổi trải nghiệm của Hasselblad? Anh biết Lộ Dữ Sâm không? Anh ta cũng có mặt đó! 【 xoay vòng vòng 】

Ở bên kia, Lộ Dữ Sâm cúi đầu, lộ ra chút ý cười.

Cậu bạn nhỏ thật dễ gạt.

Trong buổi trải nghiệm khu vực C quốc, CEO còn đăng thao thao bất tuyệt nói bọn họ năm nay thật phát triển, Lộ Dữ Sâm nghe được thầm muốn ngủ gà ngủ gật.

Lấy ra di động mò vài cái, mới phát hiện Nguyên Miên đã gửi cho hắn rất nhiều tin nhắn.

Lộ Dữ Sâm đáp lại: Không biết, cũng chưa nghe qua.

Hứa Thư Thư chọt chọt bả vai hắn, ngoài cười nhưng trong không cười, răng khẽ phun ra mấy câu không dễ phát hiện: "Muốn tán tỉnh em nào thì để sau đi, cậu lập tức đi lên nói chuyện, tất cả mọi người đều nhìn cậu đấy."

Lộ Dữ Sâm cũng chả thèm giải thích, nhún nhún vai nói như lẽ đương nhiên: "Không có biện pháp, tôi sinh ra chính là tiêu điểm mà."

Nguyễn Miên cũng tính chính mình tìm một cái đề tài để bắt đầu. Ngày hôm qua cùng RIF tán gẫu lâu như vậy, cậu cũng chỉ vài lần biểu hiện.

Cậu không thể ức chế tâm tình kích động, lập tức đào thông tin về Lộ Dữ Sâm trên Baidu gửi qua: Xem này! Anh ta rất có tài! Là đại sứ hình tượng toàn cầu! Anh nên xem qua tác phẩm của anh ta!!! 【 nhưng đem ta ngưu bức hỏng rồi.jpg】

Lộ Dữ Sâm bật cười, đáp: Phải không? Xem xong rồi, tôi cũng có chút cảm khái.

Ngũ Manh ở bên cạnh kêu: "Mau mau đến, A Vân khai mở hiện trường trực tiếp!"

Mọi người sôi nổi lấy ra di động.


Nguyễn Miên còn không ngừng cung cấp cho RIF thông tin về Lộ Dữ Sâm, thế nhưng dối phương lại chẳng có lấy một lời đáp.


Hậu tri hậu giác nhìn người chung quanh đều xem A Vân phát sóng trực tiếp, cậu mới lên diễn đàn Forest tìm số phòng mọi người chia sẽ vào xem, Lộ Dữ Sâm lúc này đang được phỏng vấn.

Ánh đèn flash tụ tập, người đàn ông mặc âu phục đen đứng trên sân khấu đọc diễn văn, vừa hài hước lại vừa ưu nhã.

"...Làm đại sứ toàn cầu, tôi chân thành mời mọi người cùng tôi trải nghiệm sự hấp dẫn qua các tác phẩm." Lộ Dữ Sâm nói xong, dường như cảm thấy phần cổ có chút khó chịu,, anh đưa tay nới lỏng cổ áo.

"Oa! Là nới cà vạt đó~" Bên này, Ngũ Manh nhỏ giọng mê trai.

"Chết mất thôi!"

"Hôm nay đẹp trai quá a!!!"

Trên diễn đàn đồng nghiệp náo nhiệt gào thét không ngừng.

"Được rồi, tôi biết mọi người có rất nhiều câu hỏi." Lộ Dữ Sâm nở nụ cười, "Không cần kiềm chế."

Phóng viên loạn thành một đoàn, có người trực tiếp hỏi: "Lộ tiên sinh! Có tin nói rằng anh cùng nhiếp ảnh gia Ngụy Thiên Cửu, người đồng hạng quán quân với anh trong giải nhiếp ảnh VISION không hợp nhau, có thật vậy không?"

"Về vấn đề này, tôi xin đính chính một chút, đây chỉ là lời lời đồn." Lộ Dữ Sâm nói "Tính nghiêm trọng không chân thật lắm."

Phóng viên kinh ngạc.

Không chờ phóng viên mở miệng, Lộ Dữ Sâm lại tiếp tục nói: "Tôi cùng Nguỵ Thiên Cửu Tiên sinh, không những là không hợp, mà còn là tuyệt đối không hợp, mong nhà báo đưa tin nhớ kèm theo hai từ "tuyệt đối"!"

Trong phút chốc, phóng viên cùng đèn flash nhao nhao cả lên, tiếng tách tách của các tay chụp không ngớt.

Lộ Dữ Sâm chính là nhiếp ảnh gia cực kì thành công trong giới công nghiệp nhiếp ảnh, đặt chân đến được vị trí ngày hôm nay, thế nhưng vẫn bị người khác quay chụp.

Tất cả mọi người đều nghĩ hắn sẽ không chọn cách nói thẳng thắn như thế này, nhưng lại càng không nghĩ lại trực tiếp như thế kia.

Vấn đề này đối với phóng viên mà nói thì quá thực là vượt khỏi kích động, nội cái việc này thôi đã đủ cho nhà báo viết cả một chuyên đề dài ngoằng đăng trên tạp chí nhiếp ảnh rồi!

Phóng viên khi nãy hưng phấn đến thanh âm đều có chút run: "Vì cái gì? Hai người dường như đã hợp tác qua vài lần, anh ta cũng là đàn em của anh khi ở nước Mĩ, hơn nữa nhiều lần tiếp nhận công tác của anh. Ví như thời niên thiếu, đại học danh tiếng Milan hàng năm luôn phổ biến hình ảnh của hai người, sau lại hai chân dung danh nhân mà các nước Châu Âu thi nhau tuyên truyền, lại đến năm nay trong giải nhiếp ảnh VISION, theo tôi được biết, anh chính là quán quân ba năm liên tiếp, đồng thời cũng là ba giải thưởng lớn liên tiếp. Này không phải chứng minh hai người rất có duyên phận sao?"

"Chính cậu cũng nói hai từ 'duyên phận'." Lộ Dữ Sâm phản bác, "Nếu có một con chó cứ suốt ngày đuổi theo sau cậu, thì cậu có xem đó là duyên phận không?"

Phóng viên nghẹn họng: "Ừm...Không chừng là bởi vì người ta quá mến anh thôi."

Lộ Dữ Sâm vừa nghe thì cười, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Thật ra không phải không có khả năng...Nhưng mà tôi cũng nên đính chính một chút. Long trọng báo với các đại nam nhân: tôi đời này không có ý định thay đổi khuynh hướng thành gay, nên mọi người không cần quá u mê tôi. Nếu như có bất kì tổn thất, tôi sẽ không phụ trách."

Dưới đài lập tức cười vang.

"Vậy còn Nguyễn Xuân?"

"Đúng vậy, cậu ta chính là chủ thuyền!"

"Việc này thật ra cũng không dám giấu diếm, cá nhân tôi kỳ thật đang đợi Nguyễn Xuân đến phụ trách chính mình." Lộ Dữ Sâm còn không quên chớp chớp mắt, " Xuân Xuân, có được không?"

Chứng kiến đợt này, phóng viên được một pha cừoi đau cả ruột.

"Ha ha ha. Dám gọi cả Xuân Xuân, chết mất thôi!"

"Chàng trai thật là có khiếu hài hước!"

"Nếu cứ mà gọi Nguyễn Xuân như thế kia thì tôi thật sự cười đến mười năm mất!"

"Hừ, tên buồn nôn." Ngũ Manh tắt di động nói, cặp đôi Lộ Xuân ngoài ý muốn phát đường cũng không làm cô vui vẻ lên.

Nguyễn Miên chưa nghe qua, phóng viên lại đạc biệt hỏi đến người kia, hỏi: "Này, người kia là ai?"

Ngũ Manh trừng mắt nhìn cậu, thế nhưng vẫn đè giọng xuống tiết lộ: " Là một tên biến thái, mỗi lần Lộ lão sư đến phỏng vấn, đều có một tên ngốc lôi hắn ra, lưu lại cảm giác tồn tại của hắn."

Ngũ Manh nói cậu biết, Nguỵ Thiên Cửu trước kia vốn là do Lộ Dữ Sâm kéo lên, nhưng về sau lại nghĩ mình đủ lông đủ cánh, cướp mất vài bản họp đồng quan trọng của Lộ Dữ Sâm, còn cướp ý tưởng, bắt chước thủ pháp, làm cho người ta khinh thường, chỉ là mấy năm gần đây có chút thay đổi nên mới ở giới nhiếp ảnh này thăng tiến một chút.

Lộ Dữ Sâm sau khi tuyệt giao, một lần nữa cùng Hứa Thư Thư, Tạ Ly và nhân viên phát triển Forest, bây giờ đem ra so sánh quả là phát triển đáng kể.

"Tôi xem, hắn có thể đã thích Lộ lão sư rồi." Ngũ Manh chắc nịch nói, "Cậu là không nhìn ra diện mạo của hắn!"

"Diện, diện mạo?"

"Ừ." Ngũ Manh tra trên mạng, tìm được một tấm hình chụp, "Xem này, chính là hắn. Bức ảnh này năm đó chính do Lộ lão sư chụp... Quên đi, quên đi, cậu còn nhỏ không hiểu đâu..."

Nguyễn Miên nhìn thấy, trong ảnh là một thanh niên có mái tóc dài, nhìn chung có điểm nữ tính, thân hình mảnh khảnh, cùng chút yên tĩnh.

Một tấm hình như vậy, Nguyễn Miên cơ bản liền nhận ra - đôi phương nhất định là cong!

Chẳng lẽ, Nguỵ Thiên Cửu thật sự thích lộ Dữ Sâm?

Nguyễn Miên thầm nghĩ: giới quyền quý cũng thật loạn. Lại không nghĩ rằng cậu rất nhanh sẽ được gặp Ngụy Thiên Cửu.

Lộ Dữ Sâm buổi tối còn phải tham gia yến tiệc, Nguyễn Miên liền một mình về nhà trước. Mới vừa đến dưới lầu liền trông thấy dưới tán cây ngô đồng có một người lạ mặt đứng đó, y phục trắng tinh, nhẹ nhàng khoan khoái.

Nguyễn Miên thế nào lại thấy quen quen, có cảm giác đã gặp ở đâu rồi nhưng lại không nhớ ra, nên cúi đầu ấn mật mã thang máy.

Người kia bỗng dưng tiến tới, âm trầm lạnh lùng hỏi: "Cậu là ai?"

***

Tác giả có lời muốn nói: Tương lai sẽ có ngày, Lộ Dữ Sâm đem chính bản thân ra giày vò, kiên trì chịu khó vì người bạn nhỏ Tiểu Miên mà yêu thương. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top