Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Đệ 001 chương

Trong đầu của Sở Văn Duệ lúc này là hai phân ký ức song song xuất hiện.

Một là hiện đại thế giới, Sở Văn Duệ 26 năm nhân sinh. Hắn là giàu có quyền quý gia đình thiếu gia, nhưng cha mẹ hắn đã ở hắn 5 tuổi lúc ly hôn, họ chỉ gửi tiền nuôi dưỡng hàng tháng và vứt hắn cho quản gia và bảo mẫu nuôi. Cho nên từ nhỏ hắn đã độc lập tự lực. Sau khi tốt nghiệp đại học, hắn rời khỏi cái kia lạnh như băng gia đình, từ hai bàn tay trắng lập lên cơ nghiệp của chính mình.

Hai mươi sáu tuổi, hắn trở thành trẻ tuổi tài cao tinh anh xã hội. Trả hết tiền nuôi dưỡng cho cha mẹ, hắn muốn đi du lịch thả lỏng.

Ai ngờ kia chuyến bay gặp phải bão cùng động cơ trục trặc mà nổ tung, hắn cuộc đời cũng kết thúc ở đây.

Phần ký ức còn lại là Tu Chân thế giới Sở Văn Duệ , một cái chỉ mới 16 tuổi thiếu niên.

Này thiếu niên là Tu Chân giới một cái  tu tiên đại gia tộc Sở gia thiếu gia. Cha không biết là ai, mẫu thân Sở Mẫn Y sau khi mang 5 tuổi hắn cho gia tộc nhờ nuôi liền đã biến mất không một chút tin tức.

Lúc nhỏ bị tra ra đơn Hỏa linh căn sau bước lên tu tiên chi lộ. Đến năm 16 tuổi đã là Trúc Cơ sơ kỳ tu vi, có thể nói thiên tài trẻ tuổi.

Nhưng mà, trong một lần bị thương, " Sở Văn Duệ" thiếu niên bị một nữ tử tên Lạc Tử Sương cứu. Này thiếu niên đã động tâm. Về sau mấy lần gặp gỡ khiến hai người dần dần quen biết lên. Hai người hẹn nhau ở trong Tiểu Huyền Cảnh cùng đồng hành.

Lần này bí cảnh mở ra, "Sở Văn Duệ" thiếu niên mang theo Sở gia đệ tử cùng tiến vào, cuối cùng lại bởi vì Lạc Tử Sương trêu trọc vào một con lục giai yêu thú bị đuổi giết mà tự ý đi cứu giúp làm cho đi theo hắn mười tên Sở gia đệ tử mất mạng. Chính hắn thì linh căn bị hủy, từ đây trở thành người thường, không thể tu luyện.
Mặc dù "Sở Văn Duệ" làm bao nhiêu việc vò Lạc Tử Sương, nhưng cô nàng này đối với hắn rất lạnh nhạt, mang theo Tố Căn Đan xông vào Sở gia đưa cho hắn làm đồ trả hết tình nghĩa, hơn nữa còn thả ra yêu thú tàn sát đệ tử của Sở gia vì ngăn cản nàng ta.

Cho nên "Sở Văn Duệ" thiếu niên bị tức giận Sở gia gia chủ trục xuất khỏi gia tộc.

Đối với phân kí ức của thiếu niên này làm Sở Văn Duệ mạc danh có cảm giác quen thuộc.

Đây không phải là tình cảnh của pháo hôi trong quyển tiểu thuyết 《 Đặc Công Tu Tiên Truyện》 mà hắn nhặt được sao?

Hơn nữa, hắn đã tử rồi a, thế nào mà còn có ý thức suy nghĩ nhiều như vậy a? Mà này ký ức là từ đâu ra a?

Đồng thời, Sở Văn Duệ chỉ cảm thấy thứ gì đó đang dần dần dung hợp bên trong linh hồn hắn, hai phân ký ức bắt đầu giao thoa gắn kết dung hợp.

--------------------- Tuyến phân cách-------------------

Trong mặt gương rõ ràng phản xạ ra một dung mạo tinh xảo ôn nhuận hơn xa nữ nhân mỹ thiếu niên, khuôn mặt nhỏ trắng nõn như ngọc, mắt phượng đen láy trong suốt, mũi quỳnh hồng môi, tóc đen dài đến eo xõa tung. Bởi vì mới bị thương mà sắc mặt khá tái nhợt cũng không thể làm giảm đi vẻ xinh đẹp ấy.

Sở Văn Duệ nhìn này dung mạo thở dài một hơi, kiếp trước dung mạo hắn còn tinh xảo hơn hiện tại gấp mấy lần và hay bị khen là xinh đẹp, khiến hắn gặp khá nhiều rắc rối . Hiện tại dung mạo giống hắn 6,7 phần ;mặc dù tinh xảo nhưng ít ra vừa nhìn liền biết là nam, không giống hắn kiếp trước phân biệt không ra trung tính dung mạo.

Sở Văn Duệ đã chấp nhận sự thật rằng hắn đã xuyên không, hơn nữa còn rất hợp xu hướng hiện đại xuyên vào trong sách.

Nhưng đối với việc xuyên không này hắn không rối rắm nhiều, thế gian này vạn vật đều có định số, nếu ý trời đã làm hắn xuyên qua đến đây, phỏng chừng cũng là có định số, liền thuận theo tự nhiên đi.

Còn về việc xuyên thành trong sách tiểu pháo hôi, hắn phần diễn đã ở lúc bị trục suất gia tộc kết thúc rồi, thế giới này cũng không phải chỉ là một quyển sách nữa, nó là một thế giới có sinh mệnh và chân thực, nhân vật trong quyển sách chỉ là một góc nhân sinh bé nhỏ của thế giới này mà thôi.

Cho nên, từ giờ hắn sẽ sống một cuộc đời mới, con đường hắn đi còn rất dài, thứ hắn cần chỉ là thủ vững chính mình bản tâm, thẳng bước về phía trước.

Trên khuôn mặt tinh xảo tuấn nhã hiện lên sự kiên định, quyết tâm.

" Ngươi đã tỉnh rồi." Một giọng nói của nữ tử vang lên đánh gãy suy nghĩ của Sở Văn Duệ.

Sở Văn Duệ theo hướng giọng nói nhìn lại, một nữ tử khuôn mặt lạnh nhạt mặc lam y đang đứng trước cửa phòng hắn.

"Thu Ninh trưởng lão." Sở Văn Duệ cung kính hành lễ.

"Ân!" Nữ tử lam y đáp một tiếng, một lúc sau mới nói " Ngươi thương đã gần khỏi hẳn, gia chủ kêu ta dẫn ngươi đi."

Sở Văn Duệ trầm ổn đáp :" Làm phiền Thu Ninh trưởng lão đợi ta một hồi, ta sửa sang lại một chút liền ra ngay."

"Được!"

Thấy Sở Thu Ninh rời đi, Sở Văn Duệ đóng lại cửa phòng, nhanh chóng mặc tốt y phục, dùng một cây trâm ngọc thường búi lên một nửa phần tóc, nửa còn lại xõa xuống.

Tu Chân giới ai ai đều dùng túi trữ vật, tiện lợi mang theo nhiều đồ vật, cho lên Sở Văn Duệ cầm lên chính mình túi trữ vật liền có thể nhẹ nhàng rời đi.

Theo sau Sở Thu Ninh đi ra khỏi Sở gia, bước qua cửa sau, Sở Thu Ninh dừng lại, nhìn hắn lạnh nhạt nói :" Từ giờ về sau ngươi sẽ không cùng Sở gia có liên quan. Linh căn của ngươi mặc dù đã bị Tố Căn Đan chữa trị, nhưng lại trở thành Hỏa Mộc song linh căn, tu luyện sẽ không thể như trước kia, gia chủ niệm tình mẫu thân ngươi cho ngươi cuối cùng một phân tài nguyên tu luyện, về sau tự lực mà sống."

Nói xong, Sở Thu Ninh lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho hắn:" Này nhẫn trữ vật là trung phẩm pháp khí nhưng công năng chỉ có ẩn thân cùng trữ vật này hai hạng, nhưng là đủ cho ngươi dùng, ngươi lấy máu nhận chủ đi."

Sở Văn Duệ gật gật đầu ngoan ngoãn lấy máu nhận chủ. Trong sách có viết Thu Ninh trưởng lão là bạn thân của mẫu thân hắn, cho nên luôn giúp đỡ hắn lúc khó khăn, hắn cũng tin vào mắt mình nhìn không sai người cho nên nghe lời lấy máu nhận chủ ngay lập tức.

Thấy hắn đã nhận chủ xong, Sở Thu Ninh nhàn nhạt liếc hắn một cái:" Ngươi có thể rời đi rồi!"

Sở Văn Duệ gật đầu, đối với Sở Thu Ninh hành lễ sau liền xoay người lưu loát rời đi.





T/g có lời muốn nói: Đây là dành tặng cho bạn PhnTh8 đã chờ đợi và ủng hộ truyện của mình; và chăm chỉ giục mình viết truyện nha~~~^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top