Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: QueenMin

Lưu ý: Đây là thể loại namxnam, song tính, ai không thích thì xin đừng để lại lời lẽ khiếm nhã. Do đây là lần đầu mình edit H văn nên có chỗ nào không hay mong mn cmt góp ý để mình hoàn thiện hơn.

______________________

Sau khi dỗ đứa nhỏ ngủ, Quý Thanh Hồng liền đi vào thư phòng, chuẩn bị hoàn thành công việc hôm nay, kết quả liền nhìn thấy em rể đã ngồi vào bàn máy tính.

Quý Thanh Hồng cười với Cảnh Minh Hạo, sau đó ngồi ở vào bàn làm việc nhỏ bên cạnh, bắt đầu xử lý công việc của mình, nếu gặp phải vấn đề gì hắn có thể trực tiếp hỏi Cảnh Minh Hạo, bởi vì Cảnh Minh Hạo chính là người lãnh đạo trực tiếp của hắn.

Đối với người em rể Cảnh Minh Hạo này, Quý Thanh Hồng là thực vừa lòng.

Về phương diện sự nghiệp không nói, rõ ràng là so với Quý Thanh Hồng còn trẻ tuổi hơn, nhưng đã thành lãnh đạo trực tiếp của Quý Thanh Hồng...... Chỉ nói về phương diện gia đình, bởi vì em gái thân thể ốm yếu, Cảnh Minh Hạo trực tiếp tự mình gánh vác gánh nặng cuộc sống.

Đối với việc hắn con chồng trước muốn dọn vào nhà sống cũng không có ý kiến gì, sau khi hắn chủ động hỗ trợ chăm trẻ, còn sẽ hướng hắn nói lời cảm ơn, ngày lễ ngày tết đưa hắn lễ vật linh tinh.........

Bất quá Cảnh Minh Hạo tựa hồ không giỏi tặng quà cho lắm.

Quý Thanh Hồng dừng công việc, liếc nhìn chiếc lắc màu xanh ngọc trên tay, biểu tình có chút cổ quái.

Nào có ai lại đi tặng lắc tay cho con trai......

Nhưng đây dù sao cũng là tấm lòng của Cảnh Minh Hạo, Quý Thanh Hồng cũng không nói nhiều, hắn thậm chí còn đeo chiếc lắc này trên tay mỗi ngày.

Mà Cảnh Minh Hạo mỗi lần nhìn thấy chiếc lắc xanh ngọc trên tay hắn, tâm tình liền sẽ bằng mắt thường cũng có thể thấy được trở nên càng sung sướng.

Tâm trạng của Cảnh Minh Hạo càng tốt, thì tâm trạng của em gái tự nhiên cũng sẽ tốt theo, điều này rất có lợi cho việc dưỡng bệnh, cho nên Quý Thanh Hồng vẫn luôn nỗ lực lấy lòng Cảnh Minh Hạo.

Đương nhiên, cũng không chỉ bởi vì em gái, hắn cũng rất cảm kích bản thân Cảnh Minh Hạo.

Cách cảm ơn của hắn rất đơn giản, đó chính là nghiêm túc hoàn thành công việc, không gây thêm phiền phức cho Cảnh Minh Hạo, ở nhà đem việc nhà đều làm hết, để Cảnh Minh Hạo có thể nghỉ ngơi thật tốt sau khi tan làm.

Chỉ là, không biết từ lúc nào, Cảnh Minh Hạo cũng đi theo hắn cùng nhau làm việc nhà.

Cái này làm cho Quý Thanh Hồng lại một lần nữa cảm thán, Cảnh Minh Hạo mặc kệ từ phương diện nào mà nói cũng đều quá tuyệt vời, hắn thậm chí còn có cảm giác em gái mình đều có chút không xứng với đối phương.

Áp xuống cảm giác kỳ quái trong lòng, xử lý xong công việc hôm nay Quý Thanh Hồng thu dọn đồ đạc xong, liền đi quét tước vệ sinh, một lúc sau, Cảnh Minh Hạo cũng đi đến bên cạnh hắn, cùng hắn quét và lau sàn nhà.

Khi muốn đổi cây lau nhà, Cảnh Minh Hạo trước tiên duỗi tay liền đưa tới, khi hắn muốn đổi giẻ lau, Cảnh Minh Hạo cũng đưa tay ra đưa hắn.

Quý Thanh Hồng nghĩ thầm hắn cùng Cảnh Minh Hạo thật đúng là ăn ý.

Nhưng sự ăn ý này rốt cuộc là từ đâu tới đâu?

Quý Thanh Hồng cũng không có nghĩ nhiều về việc đó, sau khi dọn dẹp xong liền về phòng rửa mặt, đến sáng ngày hôm sau lại dậy, cùng Cảnh Minh Hạo cùng nhau đến công ty.

Trước kia Quý Thanh Hồng cực kì không thích công ty, hắn chán ghét công tác, mấy ngày gần đây hắn lại thay đổi ý tưởng, bởi vì một nữ đồng nghiệp trong công ty tỏ rõ sự hứng thú đối với hắn.

Hôm nay, nữ đồng nghiệp này cũng đang chờ hắn ở cửa công ty.

Đồng nghiệp nữ: "Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng nha." Bước chân của Quý Thanh Hồng nháy mắt liền trở nên gấp gáp hơn, cơ hồ là chạy như bay đến bên cạnh nữ đồng nghiệp, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt Cảnh Minh Hạo nhìn hắn có bao nhiêu sâu thẳm.

Chân dài vừa cất bước, Cảnh Minh Hạo vài bước liền đi theo phía sau, im lặng nghe Quý Thanh Hồng cùng nữ đồng nghiệp nói chuyện phiếm, nói cuối tuần cùng nhau đi ra ngoài chơi.

Cảnh Minh Hạo khẽ mím môi, khi bước vào phòng làm việc cùng Quý Thanh Hồng, anh hỏi Quý Thanh Hồng: "Anh muốn yêu đương?"

Quý Thanh Hồng vui vẻ trả lời: "Nói không chừng còn kết hôn nữa đó ~"

Sau đó hắn bay đến chỗ làm việc của mình như một chú chim nhỏ, Cảnh Minh Hạo chỉ có thể thấy mái tóc xoăn mềm mại, bồng bềnh của Quý Thanh Hồng .

Ghen ghét cùng tức giận ở trong lồng ngực nảy mầm, Cảnh Minh Hạo mím môi, trở lại văn phòng, một hồi lâu mới mở máy tính lên, bắt đầu công việc hôm nay.

Không lâu sau khi Quý Thanh Hồng dọn đến nhà anh, anh đã bị Quý Thanh Hồng hấp dẫn, chỉ là thân phận của anh dù sao cũng là em rể của Quý Thanh Hồng, cho nên vẫn luôn án binh bất động, cảm xúc mãnh liệt cảm xúc bị đè nén ở trong lòng, quay cuồng sôi trào.

Bởi vì thân phận của anh là em rể của Quý Thanh Hồng, cho nên anh cái gì cũng đều không thể làm, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn người con gái khác xum xoe với Quý Thanh Hồng.

Người khác sẽ cướp đi Quý Thanh Hồng, cùng Quý Thanh Hồng yêu đương, lên giường, còn muốn kết hôn, mà anh cũng chỉ có thể làm em rể của Quý Thanh Hồng......

Kia Cảnh Minh Hạo cảm thấy việc này chỉ sợ ngay cả thánh nhân cũng không thể chịu nổi.

Huống chi Cảnh Minh Hạo không phải thánh nhân, anh chỉ là một tục nhân, anh chịu đựng không được, một ngày cũng nhịn không nổi nữa.

Nhìn ảnh chụp của Quý Thanh Hồng được lưu trong điện thoại, anh lấy ra đạo cụ mà chính mình chuẩn bị trước đó, máy quay phim cùng xuân dược loại mới.

Hai mươi phút sau, Quý Thanh Hồng giống như thường ngày, không hề cảnh giác mà đi vào văn phòng, uống ly nước mà Cảnh Minh Hạo đưa cho, bên trong thân thể chậm rãi nóng lên, hắn mẫn cảm cảm giác tiểu huyệt dưới thân có chút ướt át.

Thực không xong......

Quý Thanh Hồng không biết chính mình xảy ra chuyện gì, cả hai tiểu huyệt của hắn đều trở nên ướt át, một là hậu huyệt mà người bình thường đều sẽ có, một cái khác là tiểu huyệt mà nam nhân không nên có.

Trước đây hắn cũng không cảm thấy phân phận người song tính sẽ có ảnh hưởng gì đến hắn, nhưng hôm nay, dưới thân càng ngày càng ướt át Quý Thanh Hồng nhịn không được nghĩ thầm, hay là lời đồn người song tính trời sinh dâ.m đã.ng tao lãng, tới độ tuổi nhất định sẽ thành không có côn thịt ăn, liền muốn chết vì dâ.m đã.ng trong truyền thuyết, là sự thật?

Đại não một mảnh hỗn độn, hắn đã vô pháp trả lời câu hỏi của Cảnh Minh Hạo, chỉ có thể ngơ ngác nhìn khuôn mặt anh tuấn của Cảnh Minh Hạo, cẩn thận kẹp chặt hai chân.

Quý Thanh Hồng còn không có ý thức được tất cả những chuyện này đều liên quan đến Cảnh Minh Hạo, còn đang cẩn thận che giấu tiểu tâm của chính mình.

Nhưng Cảnh Minh Hạo không định che giấu nữa, trực tiếp duỗi tay, đem Quý Thanh Hồng chặt chẽ ôm vào lòng ngực.

Anh thật sự quá dùng sức, Quý Thanh Hồng cơ hồ bị anh khảm vào tận xương tủy.

"Em làm cái gì vậy?" Ngoài việc kinh ngạc rất nhiều, Quý Thanh Hồng lúc này mới phát hiện chính mình đã không còn sức lực, hoàn toàn không thể giãy giụa.

Hắn chỉ có thể bị bàn tay to ấm của Cảnh Minh Hạo tùy ý vuốt ve, sờ qua bộ ngực mềm mại, thẳng tới phần dưới ướt át của hắn.

Quý Thanh Hồng không phát hiện ra rằng ở một góc khuất, có một chiếc máy quay phim đang hoạt động.

Tất cả những gì Quý Thanh Hồng có thể cảm nhận được cũng chỉ có thân thể càng ngày càng mềm mại vô lực, từng đợt khoái cảm mềm mại như bông, khiến thân dưới càng thêm ẩm ướt.

"Ưm......" Cảm giác này thật sự quá kỳ quái, như là một loại trái cây đột nhiên chín, hắn thậm chí có thể ngửi được mùi hương mỹ diệu tỏa ra từ cơ thể chính mình.

Trái ngọt lạ thường này của hắn cũng gấp không chờ nổi muốn được hái.

Mặc kệ là hậu huyệ.t hay là tiểu huyệ.t, đều đang co rút đóng mở kịch liệt vì cơ khát, Cảnh Minh Hạo cởi quần hắn ra, nhét ngón tay vào miệng tiểu huyệ.t, tùy tiện thọc vài cái, Quý Thanh Hồng lập tức rên lên một tiếng vì vui thích.

Đầu óc một mảnh hỗn độn, vô pháp tự hỏi có cái gì không đúng, chỉ làm theo hành động của Cảnh Minh Hạo, mở rộng hai chân, sau đó ngơ ngác nhìn Cảnh Minh Hạo nhanh chóng cởi quần của chính anh, cùng hắn cùng nhau trần trụi, chạm vào làn da của hắn.

Cảnh Minh Hạo mạnh mẽ mở hai đùi của hắn ra, lại dùng ngón tay tách môi thịt của hắn ra, côn thịt to lớn bạo ngược nghiền áp cọ xát tiểu huyệ.t non nớt.

Quá dùng sức, tiểu huyệ.t của Quý Thanh Hồng co rút vài cái, nhưng đồng thời lại cảm thấy thoải mái lạ thường, nhục huyệt đều bắt đầu phun ra d.â.m thủy.

Tất nhiên, điều này đối với Cảnh Minh Hạo mơ ước Quý Thanh Hồng đã lâu mà nói, còn chưa đủ.

Rất nhanh, áo sơmi của hai người cũng bị cởi ra, núm vú của Quý Thanh Hồng bị Cảnh Minh Hạo nhéo nặn một hồi, lại dùng răng cắn xé, không ngừng dùng sức liếm mút.

Người song tính bị hạ dược căn bản không cần cẩn thận khuếch trương, côn thịt của anh cứ như vậy nghiền áp cọ xát, vừa chèn ép chen vào trong, mà tiểu huyệ.t non nớt ngoan ngoãn tự chảy dâ.m thủy, mở rộng chính mình, thả lỏng chính mình, tùy ý để côn thịt to dài thao vào bên trong.

Cơn đau đớn khi màng xử nữ bị rách truyền đến, Quý Thanh Hồng nức nở một tiếng, nhưng đôi mắt hắn lại không có vẻ gì là đau đớn.

Ít nhất khi côn thịt của Cảnh Minh Hạo bắt đầu nhợt nhạt đâm vào rút ra, Quý Thanh Hồng không thể không phát ra những tiếng rên rỉ có thể nói là dâm đãng tao cùng thở dốc.

Côn thịt to, từng chút một thao vào, Quý Thanh Hồng một bên ngậm nước mắt, nói ăn không vô, quá lớn, một bên lại ngoan ngoãn lắc mông, đem toàn bộ nuốt vào, thậm chí cái bụng phẳng lì đều bị thao đến nhô lên một chút.

"Thật sự lớn quá a, ưm~ưm......"

Quý Thanh Hồng hít hít cái mũi, ngồi lên trên côn thịt lớn, tiểu huyệ.t mẫn cảm bị lông mu thô ráp lộn xộn của Cảnh Minh Hạo đâm trúng, theo va chạm đỉnh lộng của Cảnh Minh Hạo, cặp mông trắng nõn cùng tiểu huyệ.t của hắn đều bị làm đến đỏ bừng.

Một cây côn thịt to như vậy, bộ dạng hắn ăn đến rất nhẹ nhàng thư thái, nếu không phải tiểu huyệ.t chảy ra chút má.u xử nữ do phá thân, chắc sẽ không có người nào tin hắn hôm nay là lần đầu tiên chịu thao.

Nói không chừng sẽ cho rằng hắn là tiểu kỹ nữ thân kinh bách chiến, công việc mỗi ngày chính là lắc cặp mông căng mẩy, phục vụ côn thịt cho mọi người.

Tất nhiên nếu công việc của hắn thật sự là cái này, Cảnh Minh Hạo liền không cần phải rối rắm do dự lâu như vậy.

Mấy ngày này rối rắm do dự khiến tiêu hao tinh lực, đều vào giờ phút này hóa thành dục vọng đối với Quý Thanh Hồng, côn thịt của Cảnh Minh Hạo càng thao càng nhanh, càng thao càng dùng sức.

Quý Thanh Hồng bị đỉnh đến lộn xộn, nước mắt lưng tròng, ngay từ đầu còn có thể khóc lóc xin tha, nhưng sau đó bị làm đến không thể xin tha, phàm là muốn nói một lời, đều sẽ bị Cảnh Minh Hạo làm đến quên mất xin tha.

Hắn thở hổn hển, tiểu huyệt cùng mông bị làm đến thật sự chịu không nổi, điên cuồng co rút run rẩy, kẹp chặt côn thịt của Cảnh Minh Hạo, một dòng dâ.m thủy phun ra từ sâu trong tiểu huyệ.t của hắn.

"Nhanh vậy! Nhanh như hế đã bắt đầu phun nước, anh thật là thiên phú dị bẩm!" Cảnh Minh Hạo nở nụ cười, có chút kinh ngạc.

Lại nhìn khuôn mặt ửng hồng của Quý Thanh Hồng, hai mắt tràn đầy xuân sắc, côn thịt của Cảnh Minh Hạo liền càng thêm liều mạng mà thao vào sâu bên trong.

Bị làm thật sự quá độc ác, tiểu huyệt cũng nhịn không được phá lệ kẹp chặt, nhục huyệt bị côn thịt trướng căng, không lưu lại một tia khe hở, thậm chí miệng huyệt đều bị căng đến không thấy một tia nếp uốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top