Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 15: ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với việc lập kế hoạch này nọ, Tiêu Dư rất tin tưởng mà trao toàn bộ trách nhiệm cho Duẫn Niên. Dù thế nào thì với một người làm công ăn bữa nay lo bữa mai như cậu làm sao có thể so sánh với chủ tịch một tập đoàn lớn như anh chứ.
Nhìn tín nhiệm lấp lánh trong mắt Tiêu Dư, Duẫn Niên chỉ có thể chấp nhận số mệnh. Biết sao được, người yêu của mình mà, chỉ có thể nuông chiều thôi.
Suy nghĩ nhanh chóng lướt qua trong đầu, từng kế hoạch hiện ra rồi nhanh chóng bác bỏ, sau một lúc lâu Duẫn Niên mới có sơ bộ một kế hoạch mà theo anh là khá hoàn mỹ.
“ Trong mạt thế có ba thứ quan trọng nhất là vật tư, sức mạnh và quyền lực. Không gian là một thứ vừa là lợi thế vừa là mối nguy hiểm. Muốn an ổn ở mạt thế chỉ có thể phát triển thế lực của bản thân đến mức không ai dám tùy tiện gây khó dễ.” Duẫn Niên nhanh chóng phân tích vấn đề cho bé con nhà mình.
“ Em nghĩ muốn thành lập một căn cứ thuộc về chúng ta ở mạt thế.” Tiêu Dư hoàn toàn hiểu rõ nổi băn khoăn của anh, hơn nữa vấn đề này cậu cũng đã nghĩ đến.
“ Đúng vậy, xây dựng căn cứ là thiết yếu. Nhưng muốn căn cứ có thể phát triển cần nguồn vật tư khổng lồ và nguồn nhân lực mạnh mẽ.” Xoa xoa mái tóc mềm mượt của thiếu niên, Duẫn Niên tiếp lời đồng thời cũng dẫn dắt suy nghĩ của cậu.
“ Vật liệu để xây dựng thì ở mạt thế chỉ cần chúng ta muốn thì có thể tùy tiện lấy, còn về tích trữ vật tư thì bên dưới có một nhà kho rộng tầm hai sân bóng đá, hơn nữa, trên trần là một khoảng đen, em cũng chưa thử chiều cao giới hạn của nó là bao nhiêu nên anh có thể yên tâm bắt đầu gom góp vật tư từ bây giờ. ” Tiêu Dư ngẫm ngẫm trả lời.
“ Còn về nhân lực thì em nghĩ nên làm thế nào?” Duẫn Niên tiếp tục dẫn dắt.
“ Em nghĩ bây giờ chúng ta nên sớm bồi dưỡng nhân tài cho mình dùng, dù sao căn cứ cũng như là một công ty khổng lồ vậy, có rất nhiều mặt cần người quản lý. Mà mấy việc nặng nhọc này chỉ hai người chúng ta hoàn toàn không có khả năng tự mình làm tất cả.” Tiêu Dư nhún nhún vai trình bày sự thật.
“ A Dư thật thông minh. Từ mai em cùng anh đến công ty nhé, anh sẽ bổ nhiệm em một chức vụ để em có thể thuận tiện thu thập vật tư. Còn những thứ không dễ lộ ra ngoài, anh sẽ sai người khác đi làm. Buổi tối khi về nhà chúng ta sẽ cùng nhau tu luyện sau.” Duẫn Niên ôm người trước mặt vào lòng.
“ A, A Dư?” Tiêu Dư giật mình trước xưng hô mới của Duẫn Niên, hoàn toàn không để ý đến hành động thân mật của người nào đó.
“ Haha, quan hệ của chúng ta đã thay đổi nên xưng hô đương nhiên cũng phải thay đổi theo rồi.” Dứt lời, Duẫn Niên liền cúi đầu hôn xuống đôi môi mà anh thương nhớ.
Đầu tiên chỉ là hai đôi môi chạm vào nhau nhẹ nhàng cọ xát. Nhìn người đang mặt đỏ tai hồng trong ngực, Duẫn Niên cười nhẹ liền luồn lưỡi vào sâu trong khoang miệng của Tiêu Dư. Nhẹ nhàng hấp duyện, lưỡi đảo qua hàm trên của người trong lòng rồi kéo chiếc lưỡi nhỏ xinh đang ngượng ngùng cùng nhau nhảy múa.
Nụ hôn kịch liệt khiến nước miếng không kịp nuốt xuống chảy ra tạo thành một sợi chỉ bạc tràn ra từ giữa hai đôi môi đang gắn bó.
Tâm niệm vừa động, Duẫn Niên liền kéo theo Tiêu Dư xuất hiện trên giường ở bên ngoài không gian.
Đợi tới lúc Tiêu Dư hoàn hồn lại, một tay của Duẫn Niên đã men theo vạt áo mà xoa nắn viên đậu đỏ trước ngực cậu. Tiêu Dư thở hổn hển cũng không nghĩ chống cự lại, dù sao anh cũng là người yêu của mình.
Thấy Tiêu Dư không phản đối, Duẫn Niên cũng không nghĩ biến thành Liễu Hạ Huệ làm gì.
Nụ hôn từ trên môi dần kéo dài xuống cổ rồi đến xương quai xanh. Duẫn Niên nhẹ tay cởi từng nút áo vướng víu, đôi môi lần theo rồi khẽ mút lấy viên đậu đỏ nổi lên trước ngực. Day cắn, mút liếm một bên, tay anh cũng để bên còn lại cô đơn mà vừa xoa vừa nắn.
Kích thích mạnh mẽ tập kích khiến trong đầu Tiêu Dư trống rỗng. Hai tay cậu ôm lấy cái đầu đang vùi trước ngực cày cấy, không rõ là muốn đẩy ra hay kéo lại gần hơn.
Không biết từ lúc nào quần của Tiêu Dư đã không cánh mà bay. Da thịt tiếp xúc trực tiếp với không khí khiến cậu có chút rùng mình liền bị cỗ tà hoả trong thân thể làm nóng lên.
Duẫn Niên hôn một đường từ ngực xuống bụng, khẽ khựng lại một chút anh liền ngậm lấy tính khí nho nhỏ màu hồng phấn trước mặt.
Chưa bao giờ từng trải qua cảm giác này khiến Tiêu Dư giật nảy mình.
“ Nhả...nhả ra. Bẩn” Tiêu Dư hoảng hốt muốn kéo Duẫn Niên ra.
Duẫn Niên không trả lời chỉ càng thêm ra sức hấp duyện. Khích thích từ phía dưới khiến cậu cong người lên, không kiềm lại được liền bắn thẳng vào miệng người kia.
Nhìn Duẫn Niên nuốt xuống bạch trọc do cậu xuất ra khiến Tiêu Dư vừa cuống quýt ngồi dậy muốn lấy gì đó lau cho anh liền ngây dại.
Với tay từ tủ đầu giường lấy một tuýp dầu bôi trơn đổ đầy ra bàn tay, Duẫn Niên vừa hôn sâu vừa dùng tay thăm dò về phía nơi tư mật phía sau của cậu.
Đang chìm đắm trong nụ hôn kiểu Pháp, cảm giác có gì đó đang dần tiến vào trong cơ thể khiến Tiêu Dư khó chịu, siết chặt hậu huyệt làm ngón tay Duẫn Niên mắc kẹt bên trong.
Cảm giác tràng bích vừa nóng ẩm vừa siết chặt khiến Duẫn Niên hít sâu một hơi, suýt không giữ nổi bình tĩnh mà đề thương ra trận. Nhưng nghĩ đến sẽ làm người dưới thân bị thương anh liền cố gắng nén nhịn.
“ Bé ngoan, thả lỏng một chút.” Duẫn Niên vừa làm sâu sắc thêm nụ hôn vừa dùng tay còn lại mân mê xoa nắn đầu ngực của cậu.
Bị động tác của Duẫn Niên khơi dậy dục vọng, dần dần Tiêu Dư cũng thả lỏng thân mình. Ngón tay mang theo dầu bôi trơn bắt chước động tác giao hợp mà ra vào trong tiểu huyệt, cảm giác nơi đó càng ngày càng ướt át đàn hồi Duẫn Niên liền từ từ thêm một ngón tay.
Đến khi bốn ngón tay có thể dễ dàng ra vào Duẫn Niên liền rút tay ra, thay vào là súng thật đạn thật.
Cảm giác trống rỗng từ phía hậu huyệt khiến Tiêu Dư chưa kịp phản ứng đã có một thứ càng nóng và cứng hơn chen vào.
Kích thước của vật này hoàn toàn khác hẳn với ngón tay khiến Tiêu Dư đau đến không chịu nổi, tiểu Dư Dư phía trước cũng xìu xuống.
“ Đau..Lấy..lấy ra. Từ, từ bỏ.”
“ Tiểu Dư, A Dư, bé ngoan, cục cưng, bà xã. Thả lỏng một chút. Rất nhanh sẽ không đau nữa.”
Duẫn Niên dừng lại động tác, hết hôn lại sờ châm lửa khắp cơ thể của cậu. Tính khí bị tràng bích nóng hổi ôm chặt nhưng lại không thể động khiến gân xanh trên trán anh nổi hết cả lên, nhưng anh lại không muốn làm tổn thương cậu nên chỉ đành cố gắng trấn an. Duẫn Niên cảm thấy, có lẽ kiên nhẫn cả cuộc đời mình đều được dùng vào lúc này.
Chờ đến lúc cảm giác thân thể của người dưới thân dần thả lỏng, Duẫn Niên mới từ từ đẩy phân thân của mình vào sâu thêm.
Nhìn anh đã nhịn đến đầm đìa mồ hôi, Tiêu Dư cố gắng thả lỏng thân thể tiếp nhận hung khí to lớn đang dần đi vào.
Đến khi toàn bộ đều đã vào trong, hai người đồng loạt thở ra một hơi. Duẫn Niên cũng không vội luật động để Tiêu Dư dần quen hơn, đôi môi từ từ hôn xuống bên vành tai khẽ liếm cắn một đường xuống hầu kết.
Cắn vào nơi yếu ớt đấy một cái, Duẫn Niên liền dời xuống nụ hoa đã sớm đứng thẳng đỏ bừng khoe sắc.
“ Anh, anh động đi.”
Cảm giác đã khá hơn, Tiêu Dư liền thúc dục người trên thân. Hai tay cũng vòng qua cổ người kia, tìm lấy đôi môi liền hôn lên.
Duẫn Niên đang cố sức nhẫn nại vừa nghe được câu của cậu nói thì như nghe thấy tiếng trời.
Hông anh từ từ nhấp nhẹ để Tiêu Dư dần quen thuộc, rồi liền dần dần tăng nhanh tốc độ.
Bỗng tính khí chạm vào một điểm nào đó khiến Tiêu Dư giật nảy cả người, hai tay xụi lơ, miệng thì rên rỉ ra tiếng.
“A..a..ưm. Chậm, chậm một chút.”
Duẫn Niên như nhận ra điều gì đó liền cứ nhắm vào chỗ vừa nãy mà va vào. Hai tay vừa nắn vừa nhéo hai bên đầu vú, miệng cũng không nhàn rỗi mà liếm cắn bên cổ cậu.
“ Ha..ha...a...a...ưm chậm chậm đã. Em, em chịu không nổi.” Kích thích mãnh liệt khiến cậu không nhịn được rên rỉ ra tiếng, nước miếng không kịp nuốt xuống cũng tràn ra ngoài.
“ Bé cưng, gọi ông xã.”
Duẫn Niên tách hai chân của cậu ra, càng ra sức va chạm vào sâu bên trong. Hoàn toàn không nghe theo lời cậu mà chậm lại.
“ Hỗn...hỗn đản. A...a..ưm” Tiêu Dư hoàn toàn không ngờ tới Duẫn Niên lúc trên giường lại biến thành một con sói đói như vậy.
“ Ngoan nào, bà xã. Ông xã sẽ cho em ăn no.”
Nhìn Tiêu Dư bị tình dục làm cho điên đảo khiến Duẫn Niên càng thêm ra sức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top