Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1 - Dạ Nhung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở Đông Thành Hoàng Cung, thị vệ trưởng ( Lý Châu Hồ ) dẫn đầu các thị vệ truy tìm kẻ trộm 50000 vạn lượng trong cung. Đây là một số tiền rất lớn...

Trong đêm tối yên tĩnh, chỉ là nghe những bước chân tìm kiếm đi tới.

Chính tại nơi đây... Đã từng có vị nương nương bị bức ép đến đường cùng... Đành phải... Uống độc dược.

Kỳ An (Nhị Hoàng Tử) đang lén lút cúng bái mẫu hậu, dâng hương, thắp nhang...
Nơi cúng bái mẫu hậu, rất cũ nát, chỉ một góc tối lẵng lặng mờ sáng.

Hắn mặc một thân y hoàng sắc, hoa văn trên y phục được thêu bằng chỉ vàng, trông cực bắc mắt. Đai lưng chỉnh tề mang màu hoắc bạch, làm nổi bật vòng eo nhỏ tinh tế.

Ánh trăng sáng tỏ chiếu rõ gương mặt hắn, tiểu nhân nhi làn da gương mặt trắng nõn nho nhỏ đẹp như tranh vẽ hoàn mỹ, môi đỏ như máu dung mạo mỹ diễm, chim sa cá lặng, đôi mắt hơi lưu chuyển đủ để cầu hồn nhiếp phách.

Thị vệ trưởng, dẫn người đẩy cửa he hé, nhẹ nhàng mở ra, cây đuốc chiếu vào, phía sau cửa không có bóng người, thị vệ tra xét khắp nơi, trong phòng không có ai liền đóng cửa rời đi.

Sau màn che dày nặng trong phòng,Kỳ An bị một bóng người cao lớn đè ở cạnh bàn, thân thể hai người dính sát vào nhau.

Thanh âm ngoài cửa đã rời đi, Kỳ An hơi thả lỏng, nhẹ nhàng cất tiếng, "Thanh ca ca...?"

Bóng người dưới ánh trăng chậm rãi hiện ra, hắn mặc một thân đồ đen hoa văn đơn giản, mày kiếm tuấn lãng phi phàm.

Thanh Ninh hạ mắt nhìn tiểu nhân nhi trong lồng ngực, "Nhị hoàng tử điện hạ, sao lại chạy đến nơi này ?"

Kỳ An chớp chớp đôi mắt như ngọc như ngà, "Ta, ta...ta đi cúng bái mẫu hậu..."
nói rồi quay đầu không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.

Thanh Ninh cong cong khoé môi, cười "Sao không nói với ta một tiếng, ta đưa ngươi đi,... Đây là sợ ta sao ?"

Kỳ An dường như nghĩ đến cái gì, đột nhiên che lại miệng mình, sau đó lắc đầu.

Yến hội lần này là Hoàng Thượng vì các tướng sĩ trấn thủ ở biên cương mở tiệc đón gió tẩy trần, hàng trăm vị đại thần đều tới, thấp phần long trọng.

Đường đường là Nhị hoàng tử đương nhiên không thể vắng mặt.

Chỉ là người trong thiên hạ đều biết, Nhị hoàng tử Kỳ quốc là kẻ ngốc có mẹ sinh nhưng không có mẹ dạy... Hoàng thượng đối với hắn vẫn luôn lãnh đạm, không coi trọng.

Chỉ có quốc sư Thanh Ninh tựa hồ vẫn luôn ở gần Nhị hoàng tử Kỳ An. Dạy Y học chữ, rèn luyện,...

Ở yến hội đêm nay, sau khi Trấn Xuyên đại tướng quân Mặc Thường Ngọc xuất hiện, Kỳ An đột nhiên thất hồn lạc phách đứng dậy, sau đó trộm từ cửa sau lui ra ngoài.

Mọi người đều để mắt trên người Mặc tướng quân và các tướng sĩ nên không có ai chú ý tới hắn cả...

Hắn không dám đối mặt với người kia nghiêng ngả về phía trước chạy vội.

Cứ như vậy chạy thẳng vào cấm cung.

Thị vệ trưởng ngồi trên ngựa tuần tra phát hiện, phía sau có một bàn tay đem hắn kéo vào lồng ngực, sau đó giấu sau màn che.

Kỳ An chớp mắt, đôi mắt thanh thuần linh động, nhìn ánh mắt ám ám của Thanh Ninh.

Hắn nắm căm Kỳ An, hung hăng nói "Như thế nào, vì sao người nọ tới ngươi liền không khống chế được mình? Có phải hay không nghĩ rời khỏi ta, cùng hắn cao chạy xa bay?"

Cằm Kỳ An ăn đau, giương cái miệng nhỏ " Thanh ca ca, ta không có nghĩ như vậy...".

"Không có? Điện hạ cùng Mặc tướng quân từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình nghĩa thâm sâu mọi người đều biết, điện hạ còn dám nói chưa bao giờ có nghĩ tới sao ?"

Kỳ An ngẩng đầu, Thanh Ninh oan uổng hắn, hắn lại không cách nào dùng từ để giải thích.

Hắn vội vàng đứng thẳng lại đụng phải nghiên mực trên bàn, phát ra tiếng động thật lớn, cũng thật đau...

Thị vệ vốn ly khai lại nghe được động tĩnh, giơ đuốc hướng về phía tẩm cung.

Thanh Ninh giống như không có cảm giác, không chịu buông tha Kỳ An, nhận thấy tiểu nhân nhi trong lòng lo lắng, Thanh Ninh bất mãn điểm ngón tay dưới môi hắn.

"Nhị hoàng tử điện hạ, thỉnh ngài chuyên tâm".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top