Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Người mình ghét nhất

Hôm nay mình muốn kể cho mọi người nghe về người mình ghét nhất. Cả cuộc đời này, có lẽ mình chưa từng ghét ai ngoài nhỏ. Sự tồn tại của nhỏ, không hơn không kém, chỉ đem lại khổ sở cho mình.

Mình ghét sự giỏi giang của nhỏ. Giỏi giang thì có gì tốt chứ? Chẳng hiểu sao nhỏ lại bỏ ra nhiều công sức đến vậy chỉ để nhận lại những cái gật đầu công nhận từ người ngoài. Nhỏ vừa thấy chính mình làm quá nhiều thứ, vừa thấy mọi điều đó chưa bao giờ là đủ. Nhỏ đặt kỳ vọng cho mọi thứ quá cao, rồi lại tự vắt kiệt sức mình, rồi lại than thở. Quá đỗi phiền.

Mình ghét sự hiểu chuyện của nhỏ. Làm hài lòng tất cả mọi người thì có gì tốt chứ? Nhỏ có một nghìn phiên bản cho một nghìn người khác nhau. Nhỏ không biết cách từ chối yêu cầu của người khác và không biết chấp nhận sự giúp đỡ. Nhỏ tự chặn đường sống, rồi lại bảo rằng đời khắc nghiệt. Đáng ghét thật.

Mình ghét sự ổn định của nhỏ. Nhỏ không khóc trước mặt những người không nên thấy điều đó. Nhỏ luôn là nguồn năng lượng tích cực hoặc một sự vô tri giải trí cho những nhóm bạn xã giao. Nhỏ không biết buồn và càng không biết mệt. Nhỏ nói dối không chớp mắt về tình trạng của mình, rồi lại cứ cảm thấy tệ dần đi vì cứ phải giữ lớp mặt nạ hoài. Người gì đâu mà quái lạ.

Hơn hết, mình ghét sự bình lặng của nhỏ.

Có những đứa trẻ, sợ ảnh hưởng đến người khác đến mức vỡ ra cũng phải trong thầm lặng, thầm lặng đến mức nhiều khi chính chúng nó còn chẳng nhận thức được ngay, rằng bản thân đã tiêu tùng rồi.

Mình ghét việc nhỏ cứ chấp nhận vỡ ra hết lần này đến lần khác.

Mình ghét mỗi khi mình đứng trước gương và phải nhìn bộ dạng thảm hại đó của nhỏ.

Mình ghét cái cách mà mỗi lần như thế, nhỏ đều trừng mắt nhìn lại mình với một nỗi thù hận ngang ngửa mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top