Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Đàm Triệu] Anh sợ họ yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triệu Khải Bình cảm thấy rất uất ức.

Từ khi xác nhận yêu đương đến nay cậu và Đàm Tông Minh ở bên nhau cũng được một khoảng thời gian rồi. Nhưng ngoại trừ "bà mối" Andy ra thì từ đó tới giờ Đàm Tông Minh không dẫn cậu đi giới thiệu với bất kì người bạn nào khác của anh. Mỗi lần nhắc tới chuyện này, Đàm Tông Minh đều đánh trống lảng, chỉ nói lại một câu "nói sau đi", sau đó, giữ chặt Triệu Khải Bình, dồn sức "làm chính sự".

Có lúc, Đàm Tông Minh phải tham gia tiệc xã giao, không tránh khỏi phải uống rượu, vậy thì việc đưa đón anh dĩ nhiên là chuyện mà người bạn trai như cậu phải làm rồi, Triệu Khải Bình nghĩ đây là việc hợp tình hợp lý. Ngày thường, chỉ cần Đàm Tông Minh rảnh rỗi thì đều sẽ tới đón Triệu Khải Bình tan làm. Nhưng mà, Đàm Tông Minh lại từ chối việc cậu tới đón anh, nhất quyết để cho trợ lý đưa mình về nhà .

Tối nay, Đàm Tông Minh có một buổi tiệc rượu, lúc mà anh ấy không biết đã uống bao nhiêu rượu rồi được trợ lý đưa về nhà, Triệu Khải Bình đã không nhịn nổi nữa.

"Anh có phải đối với em chỉ là muốn vui chơi qua đường thôi không?"

Đàm Tông Minh nghe xong, tỉnh táo lại phân nửa.

"Trời đất chứng giám, anh tuyệt đối là thật lòng."

Triệu Khải Bình khoanh hai tay trước ngực, ngồi xếp bằng trên sofa, nhìn người đàn ông của cậu ngửa mặt lên trời mà thề.

"Vậy tại sao anh không giới thiệu em với bạn bè của anh, tại sao từ đó đến giờ đều không để em đón anh?"

Đàm Tông Minh hiểu ra điều gì, mỉm cười nhẹ, trái tim bị câu nói lúc nãy của cậu làm cho lo lắng giờ có thể yên tâm rồi.

"Em cũng biết, vòng bạn bè của anh rất phức tạp, giới thiệu em cho họ, anh làm sao có thể yên tâm?"

Là một Boss của công ty Thành Huyên, có biết bao nhiêu người luôn dán chặt vào miếng thịt lớn như Đàm Tông Minh .

" Em không sợ bị họ dòm ngó."

" Nhưng anh sợ." Đàm Tông Minh nắm lấy tay cậu, " Anh sợ họ yêu em."

————————————————————————

Triệu Khải Bình: Oh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top