Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12: Đưa tới một đống đồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Buổi sáng hôm sau, La Tĩnh thức dậy, thân thể quả thực đau buốt nhức mỏi, nhất là phần bẹn đùi, giống như nàng cùng Thẩm Hân tối hôm qua hung hăng đánh nhau một trận, đặt chân xuống giường, nàng mềm nhũn không chịu nổi, dưới chân phù phiếm lắc la lắc lư vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Lại từ phòng tắm đi ra ngoài nàng mới tỉnh lại hơn rất nhiều, nơi này không phải là phòng ngủ chính, nàng đêm qua tựa như bị chuyển vào phòng dành cho khách, có chút kỳ quái, chẳng lẽ Thẩm tổng không muốn cùng người khác qua đêm nên chuyển phòng cho nàng ?

Cũng không biết Thẩm Hân còn ngủ hay đã thức, tối hôm qua Thẩm Hân là người chủ động, đoán chừng tiêu hao thể lực so với nàng còn nhiều hơn.

Có chút hiếu kỳ chạy tới phòng ngủ chính muốn nhìn trộm tình huống bên trong, không nghĩ trong phòng căn bản không có ai, Thẩm Hân hiển nhiên cũng không có qua đêm, ngược lại phòng ngủ chính quả thực bề bộn khó coi, xem ra Thẩm Hân trước khi đi đã chuyển nàng sang ngủ ở phòng dành cho khách sạch sẽ hơn.

Vừa lau tóc vừa tiến vào phòng ngủ chính, bên trong phòng ngủ chính thật sự là loạn thất bát tao, còn có bình nước ném dưới đất, nhớ tới tối hôm qua hai người một đêm điên cuồng, giữa hai chân La Tĩnh lại cảm thấy tê dại một hồi, tựa như còn bị cưỡng chế ở trong vòng xoáy cao trào.

Sau đó La Tĩnh mới phát hiện bàn cạnh giường có để một tờ giấy, là chữ của Thẩm Hân nhắn lại.

"Em đêm nay thật đáng yêu, qua mấy ngày nữa sẽ tới tìm em" ký tên Thẩm tổng của La Tĩnh, còn vẽ một hình trái tim nhỏ.

Xem ra tối hôm qua Thẩm Hân đối với nàng rất hài lòng, quan hệ hai người rút ngắn không ít, chỉ là La Tĩnh cảm thấy có chút kỳ quái, sao không nhắn tin cho nhanh ?

Mặc dù kỳ quái nhưng La Tĩnh không thể không thừa nhận lúc thấy mảnh giấy lại có cảm giác ngọt ngào, tựa như hai người thật sự đang ở tình yêu cuồng nhiệt, để người ta nhịn không được nhìn tờ giấy mà bật cười.

Đọc hết tờ giấy, La Tĩnh liền cuộn tay áo chạy vào phòng ngủ chính quét dọn, nàng có thể gọi nhân viên dọn phòng đến một chuyến, dù sao phí tổn đều do Thẩm Hân gánh, nhưng nàng tuyệt đối không thể nào đem vết tích xấu hổ này để người ngoài quét dọn, thà rằng mình nằm rạp trên đất lau sàn nhà, gỡ bỏ ga giường giặt tẩy, làm cho thật sạch sẽ.

Một bên khác Thẩm Hân sau khi ngủ một giấc, tỉnh lại chuyện đầu tiên chính là cầm điện thoại di động lên xem, không có miss call khiến nàng có chút thất vọng, vốn đang nghĩ La Tĩnh sau khi tỉnh dậy sẽ gọi điện thoại cho cô, hoá ra tưởng bở.

Ngẫm lại Thẩm Hân liền bật dậy, đột nhiên có chút hiếu kỳ không biết La Tĩnh bình thường đang làm cái gì, liền xem xét ghi chép liên quan tới sinh hoạt của La Tĩnh.

Xem xét một hồi, lông mày cô liền uốn éo, chuyện này là ý gì ? thẻ chưa từng cà qua, chỉ liên lạc với lái xe đúng một lần, nơi nào có cảm giác là người bị người ta bao dưỡng, khó trách quần áo treo trong tủ toàn mấy món cũ kỹ, thật sự không biết cách sống.

Nghĩ đến đây, hôm qua La Tĩnh biểu hiện rất tốt, Thẩm Hân cảm thấy nên tặng chút quà nhỏ cho nàng, liền gọi cho Lý thư ký, bản thân thì mở máy tính tìm kiếm những thứ mình thích, để người giao tới căn hộ của La Tĩnh.

Hảo hảo có một ngày nghỉ, La Tĩnh liền bị nhân viên giao hàng làm phiền năm lần bảy lượt nên có chút đau đầu, đều là đồ của Thẩm Hân cho người mang tới, quần áo giày dép chính là mấy bộ mấy cái, chồng chồng đầy túi hàng trong phòng khách loạn xạ, La Tĩnh vừa sắp xếp lại một nửa thì có người giao tới nữa.

Nàng phải gọi điện cho Thẩm tổng, coi xem cô có chuyện gì xảy ra.

Thẩm Hân chờ một ngày mới nhận được điện thoại của La Tĩnh, ho khan một tiếng mới nhận, thanh âm nghe vô cùng tỉnh táo " Sao rồi ?"

La Tĩnh nhìn đồ đạc trong phòng, bất đắc dĩ nói " Thẩm tổng sao lại giao tới nhiều đồ như vậy ?"

Không nghĩ không được nghe tiếng vui vẻ cám ơn như dự liệu, Thẩm Hân sửng sốt một chút, nghe La Tĩnh có chút phiền não là có ý gì, thanh âm lập tức có chút lạnh " Em không thích?"

"Không có, không có không thích, chỉ là..." làm gì có chuyện không thích quần áo mới chứ, Lý thư ký bảo đây đều là Thẩm Hân mua cho nàng, nhưng La Tĩnh có chút xấu hổ " Quá tốn kém"

sắc mặt Thẩm Hân lúc này mới hoà hoãn một chút nói " Thích liền mặc vào, đưa thẻ cho em cũng chỉ muốn em mua vài thứ, lát nữa lại có mấy thứ đưa qua"

"Còn nữa hả? là gì vậy ?" La Tĩnh nhìn thấy đầy một phòng rồi.

Thẩm Hân lại thần thần bí bí nói " Đưa đến em sẽ biết liền, là đồ của tôi, về sau còn phải cùng nhau dùng nữa, đem đồ đó dấu dưới giường là được"

"Được rồi" Nghe là đồ của Thẩm Hân, La Tĩnh cũng không dám hỏi nhiều, cắn cắn môi có chút xấu hổ, nhưng vẫn hỏi " Chị khi nào thì lại tới ?"

Nhà lớn như thế, ở một mình không tránh khỏi tịch mịch, hôm qua cùng Thẩm Hân hồ nháo đến nửa đêm, lúc này không có ai quả thực hơi cô đơn.

Thẩm Hân cầm điện thoại ôm trán, nghĩ đến làm sao La Tĩnh cứ như vậy hiểu được phương pháp câu dẫn cô, nhịn một chút mới nói " Gần đây cũng tương đối rảnh, tôi sẽ qua nhiều hơn"

Hai người đang muốn tắt điện thoại, Thẩm Hân đột nhiên nói " Em nhớ bôi dưỡng da ở chỗ đó nha, tôi lần sau tới sẽ kiểm tra có bảo dưỡng thuỷ nộn không"

La Tĩnh xấu hổ kêu Thẩm tổng, hai người trò chuyện đến khi Thẩm Hân cười lớn vui sướng mới cúp máy.

Nếu không có gì, dứt khoát tối nay phải đi một chuyến mới được.

Ban đêm La Tĩnh liền nhận được hộp đồ mà Thẩm Hân nói tới, mặt ngoài chỉ là thùng giấy nhỏ bình thường, không có bất kỳ nhãn hiệu hay cửa tiệm, cái hộp cũng không nhỏ lắm, La Tĩnh liền đặt cái thùng lên bàn, mở ra, bên trong là một cái rương màu đen như mực, nhìn qua rất sang trọng, cũng không có chữ, càng khiến người ta hiếu kỳ không biết bên trong có gì.

La Tĩnh thực tế hiếu kỳ, liền mở ra một khe hở, nheo mắt nhìn lén, chỉ nhìn một chút liền vội vàng đỏ bừng cả khuôn mặt, đóng cái rương lại.

Bên trong vậy mà chứa những vật kia sao ?!?

Nghĩ đến Thẩm Hân nói sau này muốn cùng nhau dùng, La Tĩnh căn bản không dám nhìn nhiều, đẩy rương đồ xuống giường, trong đầu lại phốc phốc nhảy, tựa như đã bị dùng tới những vật kia, xấu hổ tột đỉnh.

Vào ban đêm Thẩm Hân vẫn không thể nào tới, người nhà gọi điện cho cô, nói ngày mai nhất định phải về nhà dùng cơm, Thẩm Hân đi một hồi rất lâu, nghĩ mình tới chỗ của La Tĩnh khẳng định phải ngủ trễ thậm chí thức đêm, lúc về nhà đã trễ rất nhiều, liền nhịn xuống không qua bên chung cư kia.

Chỉ có thể thông qua điện thoại đùa giỡn tiểu tình nhân của mình một chút, nhìn màn hình video call, Thẩm Hân liền biết La Tĩnh khẳng định đã nhìn lén cái rương, khuôn mặt nhỏ hơi đỏ, mắt còn hơi phiêu lãng, đoán chừng nằm trên giường không được tự nhiên vì phía dưới giấu những thứ kia

Cơ hội tốt như vậy Thẩm Hân không thể nào bỏ qua " Em nhìn lén rồi sao ? có lén lút một mình dùng không ?"

Khuôn mặt La Tĩnh đỏ bừng vội vàng xua tay " Em không có dùng !"

"Thật sao ?" Thẩm Hân lộ ra ánh mắt không tin nàng, nhìn La Tĩnh vội vàng giải thích cũng rất có ý tứ, lại hỏi nàng " em đã nhìn qua, thích cái nào nhất?"

"Không có" La Tĩnh căn bản không có ý định nhìn lâu, nơi nào có thể chia ra thích cái nào nhất

Nhưng Thẩm Hân cảm thấy không sao " Không có cái nào đặc biệt thích cũng không quan trọng, chúng ta sau này sẽ dùng thử từng cái"

La Tĩnh lắp bắp đều nói không được, lại để Thẩm Hân đùa giỡn khẳng định nàng ướt rồi, không nghĩ lần này Thẩm Hân lại đoán trúng, thấy sắc mặt La Tĩnh đỏ bừng liền thừa thắng xông lên, để nàng chiếu xuống quần lót xem có phải ẩm ướt không.

Chính là đang vui vẻ chơi điện thoại, cửa phòng Thẩm Hân có tiếng gõ cửa. cô chỉ có thể không cam lòng tắt điện thoại, dùng ánh mắt khách không mời nhìn Lạc Kiệt " Làm cái gì ? em đang bận đó"

Lạc Kiệt hai tay giơ lên " Biết quấy rầy chuyện tốt của em, nhưng thái độ đừng có kém như vậy được không, liền tới hỏi em mấy giờ ngày mai sang nhà em, có phải cùng đi không?"

"Ngày mai mười một giờ qua, hẹn ăn cơm trưa ở nhà" Thẩm Hân nhún vai, Thẩm mẫu đặc biệt căn dặn muốn hai vợ chồng cùng đi.

"Rồi, vậy em tiếp tục chơi sắc tình điện thoại đi" Lạc Kiệt quay đầu liền đi, nhìn Thẩm Hân cầm điện thoại ở trên giường vui vẻ như vậy, hắn chẳng lẽ không nhận ra cô đang chơi cái gì sao ?

"Cút hộ" Thẩm Hân liếc hắn một cái, mắt nhìn điện thoại, nhịn không được lại gọi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top