Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18: Đưa La Tĩnh đi học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thân thể em ổn chứ ? còn đau không?" Thẩm Hân tuy tối hôm qua uống nhiều, ký ức có chút mơ hồ, nhưng cô vẫn nhớ kỹ La Tĩnh ở dưới người cô, nước mắt lượn quanh, liền kéo ghế ngồi bên cạnh nàng, đưa tay sờ bên chân nàng " Hôm qua làm đau em hả?"

Trong miệng La Tĩnh còn một miếng bánh nướng, gương mặt có chút phiếm hồng, không định nói chuyện chỉ là chậm rãi nhai, Thẩm Hân cũng không thúc ép nàng chỉ mỉm cười, mới nghe La Tĩnh nhỏ giọng nói " Còn hơi đau"

Giọng nói kia, Thẩm Hân nghe có chút kinh hỉ, La Tĩnh đúng là khó được nũng nịu với cô, nhìn hai gò má nàng đỏ như quả táo, cô liền yêu thích ngang nhiên xông qua hôn một cái, thấy khuôn mặt nhỏ của La Tĩnh muốn chui vào miếng bánh, liền đùa giỡn vài câu " Không thì em để chị xem xét một chút?"

Quả nhiên La Tĩnh vội vàng xua tay " Không cần, không cần ! em không có đau!"

"Đồ ngốc" Thẩm Hân kéo người qua, lần này còn muốn hôn lên gương mặt nàng, trực tiếp dùng lưỡi lật lấy, quấy La Tĩnh đầu váng mắt hoa mới buông tha nàng.

Hai người ăn sáng xong còn một chút thời gian, Thẩm Hân tương đối thỏa mãn liền phụ nàng thu thập bát dĩa, bị La Tĩnh giành phần rửa chén, Thẩm Hân có chút lưu luyến ấm áp giữa hai người, liền đi theo sau lưng La Tĩnh vào nhà bếp, nhìn nàng rửa chén liền dính chặt, so với La Tĩnh cao hơn mấy tấc, cô vừa vặn ôm lấy nàng.

"Chúng ta hẹn hò có được không ? Dẫn em đi chơi" Thẩm Hân mặt bên dán trên đầu vai La Tĩnh, hai tay vòng trên eo mười ngón đan xen, muốn mua cho La Tĩnh mấy bộ đồ, còn muốn mua đồ ăn ngon cho nàng.

La Tĩnh quay đầu lại có chút kỳ quái " Thẩm tổng hôm nay không cần đi làm sao?"

"..." Thẩm Hân trầm mặt một lát, cô đúng là quên mất cuối tuần sắp qua " Không muốn đi"

La Tĩnh nhịn không được cười, bát dĩa trên tay đã rửa sạch sẽ bỏ vào máy sấy khô, liền xoay người khoác hai tay lên vai Thẩm Hân " Lần sau mình đi được không ? Đi hẹn hò đó, hôm nay Thẩm tổng nên đi làm"

Bị dỗ dành như đứa trẻ, không thể không nói cảm giác vô cùng tươi mới, Thẩm Hân kém chút liền đặt La Tĩnh lên bồn rửa chén làm loạn một lần, nhưng thời gian quả thật không đủ, hai người chỉ có thể chuẩn bị thay quần áo, còn chỉnh lý túi hồ sơ, Thẩm Hân nghĩ muốn đưa nàng đi học liền chờ ở phòng khách.

Trong lúc chờ thấy trên bàn có mấy mảnh giấy, tưởng rằng bài tập của La Tĩnh liền cầm xem một chút, không nghĩ phát hiện La Tĩnh đang tính tiền nhiều ít, xem ra nàng không nghĩ để người nhà biết chuyện nàng bị bao nuôi, điểm này Thẩm Hân có chút ngoài ý muốn, La Tĩnh nhìn qua chính là đứa trẻ trung thực nhất trong nhà.

Nếu bàn về những con số, Thẩm Hân so với La Tĩnh giỏi hơn nhiều, tuỳ ý viết cho nàng một cái đáp án, liền chờ La Tĩnh đi ra, hai người lúc này mới tranh thủ thời gian nắm tay cùng nhau ra ngoài.

Trên đường đi La Tĩnh nhìn qua có chút vui vẻ, cho tới bây giờ nàng đều một mình đi học, không nghĩ hôm nay có thể trải nghiệm cảm giác có người đưa mình đi học, hai người trên đường cười cười nói nói, Thẩm Hân giống như nghe cái gì cũng hiểu, nghe La Tĩnh nói ở thành phố này nhưng chưa từng đi đâu liền có chút kinh ngạc.

La Tĩnh lại thành thật giải thích " Đồ ăn ở ngoài trường học giá rẻ hơn nhiều, a, ngẫu nhiên em cũng đi tới tiệm bánh mì trước cổng trường, buổi chiều trứng chiên khuyến mãi còn 60% giá thôi" Tiền tiêu vặt trong nhà cho không nhiều, La Tĩnh lại là đứa trẻ không thích xài hoang phí, ngẫu nhiên mua được trứng chiên cùng vừa lòng thoả ý.

Thẩm Hân nghe thấy lòng chua xót chết mất, chỉ nói " Lần sau chị dẫn em đi chơi, đi hết cái thành phố này luôn"

La Tĩnh thế nhưng là tiểu tình nhân mà Thẩm Hân bao dưỡng, làm sao cũng không thể để nàng sống cuộc sống thế này, nói ra thật mất mặt, La Tĩnh đúng là quá ngu ngốc, cho nàng thẻ vàng cũng không biết dùng, Thẩm Hân nghĩ đến phải dắt đứa trẻ này đi hưởng thụ một phen, làm tình nhân của cô không thể thiếu thốn như vậy.

Rất nhanh liền đến trường học của La Tĩnh, nhưng Thẩm Hân cũng không có đưa xe đậu ở cửa trường, ngược lại chạy tới một góc vắng vẻ, cách trường học có mấy chục mét liền đậu lại, La Tĩnh có chút kỳ quái, nhưng không nghĩ nhiều liền xuống xe, dù sao cách mấy bước cũng không đáng ngại.

Nhưng Thẩm Hân giữ nàng lại, không nói lời gì liền kéo người hôn lên môi nàng, La Tĩnh cảm giác khẩn trương nổi da gà, nơi này tuy vắng vẻ, nhưng cũng sẽ có người đi ngang qua, Thẩm Hân lại lôi kéo nàng rồi còn hôn !

Nàng giật giật nghĩ tránh ra, nhưng Thẩm Hân khống chế sau gáy nàng không để nàng đi, đầu lưỡi gảy nhẹ hàm trên, La Tĩnh mềm hạ thân thể, cái mũi thở ra hơi nóng, Thẩm Hân rất hài lòng, phát hiện thân thể La Tĩnh đã quen thuộc cô chạm vào, cho đến khi buộc nàng bị hôn đến hai má đỏ bừng mới buông tha.

"Em gần đây gặp chị đều quên hôn tạm biệt chị" Cô buông La Tĩnh ra, trong giọng nói có chút trách cứ.

La Tĩnh lúc này mới phát hiện nụ hôn lúc nãy mang hàm ý trừng phạt, vốn nghĩ hôn xong sẽ khuyên Thẩm tổng sau này đừng ở trước mặt mọi người hôn nàng, lúc này ngược lại không có lập trường, mím môi còn phải xin lỗi " Thật xin lỗi, em quên"

Kỳ thật không thể trách La Tĩnh trí nhớ không tốt, chỉ là số lần nàng tiễn Thẩm Hân rời đi cũng không đủ nhiều, mỗi lần hai người chơi đến ngủ quên khi tỉnh lại, Thẩm Hân đã không còn ở đó, nàng làm gì có dịp thực hành nụ hôn tạm biệt.

Thẩm Hân tương đối rộng lượng tha thứ cho nàng, chính là không quá đứng đắn sờ chân La Tĩnh mấy lần, sờ vào bắp đùi ở dưới váy trơn mềm, thuận tiện xác nhận La Tĩnh ngoan ngoãn có mặc quần an toàn hay không mới hài lòng lui ra ngoài.

Bị hung ác ăn một trận đậu hũ, La Tĩnh đối với tấm gương vỗ vỗ gương mặt nóng hổi, quay đầu chuẩn bị xuống xe, Thẩm Hân đột nhiên nhét gì đó vào tay nàng.

La Tĩnh cầm lấy xem xét, chính là thẻ vàng nàng để quên trong hộc tủ phòng khách. Lập tức tay có chút tê dại luôn cảm giác đồ quý giá không thể giữ được, Thẩm Hân lại nháy mắt với nàng " Em không mang theo thì làm sao mà dùng ? là tiền tiêu vặt chị cho em"

"Thế nhưng mà..." La Tĩnh muốn thoái thác, lại bị Thẩm Hân cắt lời.

"Chị đã nói với tài xế của em, sau này phải đưa em đi học mỗi ngày, đón xe bus quá xa rồi" Thẩm Hân biết La Tĩnh không gọi tài xế đưa đến lớp, cho nên thay nàng an bài.

La Tĩnh xua xua tay " Như vậy sao được, em đón xe bus là được rồi, không cần có người mỗi ngày đưa rước"

Thẩm Hân lại nói " Chẳng lẽ em không hài lòng vị tài xế kia sao ? chi có thể lập tức sa thải và an bài cho em người khác"

La Tĩnh không muốn ai mất việc vì mình, ngẫm lại chỉ có thể đồng ý " Đừng sa thải chú ấy, em biết, em sẽ để chú ấy đón em đi học"

"Hôn tạm biệt chứ ?" Thẩm Hân nhìn nàng.

La Tĩnh đã mở cửa, một chân đã đặt ở phía ngoài, như là ăn trộm nhìn trái nhìn phải không có người, cấp tốc chui vào trong xe hôn một cái lên môi Thẩm Hân, lúc này mới vội vàng chạy về phía cổng trường.

Thẩm Hân liếm liếm bờ môi mình, phía trên vẫn còn xúc cảm xấu hổ của La Tĩnh tồn tại, ngừng lại gục trên tay lái thật lâu, cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng La Tĩnh mới lái xe rời đi.

Không ai để ý có một nữ sinh đứng cách cổng trường không xa, cũng nhìn về hướng La Tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top