Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Muốn dự định ly hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày sau Thẩm Hân nhận điện thoại của Lạc Kiệt, vốn tuần sau phải đi phi trường đón hắn về, nhưng Lạc Kiệt ở đầu dây bên kia nói muốn phải ở lại thêm một tháng.

Thẩm Hân kinh ngạc nói " Anh muốn ở bao lâu hả?" Theo cô biết Lạc Kiệt cực kỳ chán ghét chi nhánh công ty ở nước Mỹ, cho tới bây giờ tìm trăm phương ngàn kế cùng cha hắn nhao nhao đòi về nước, hiếm khi tới hạn rồi lại không trở về, lần này còn chủ động kéo dài thời gian ở lại, đây là lần đầu tiên.

Lạc Kiệt gượng cười hai tiếng nói..." Kia cái đó...Liền có chuyện phát sinh"

"Anh có định nói với em biết là chuyện gì không?" Thẩm Hân cảm thấy thật hứng thú, chuyện gì có thể khiến Lạc Kiệt kéo dài thời gian ? Nàng nhớ kỹ có một lần Lạc Kiệt ở nước Mỹ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trên chân bó thạch cao cũng nhất định đòi về.

"Ây...anh trở về rồi nói" Lạc Kiệt thần bí nói.

Thẩm Hân kỳ thật ước Lạc Kiệt ở nước ngoài càng lâu càng tốt, nếu hắn vừa về mẹ cô khẳng định thúc giục cô nhanh chóng cùng Lạc Kiệt thảo luận chuyện có con, lần này có thể thanh tĩnh hơn một tháng cũng không có gì không tốt, Thẩm Hân thở dài "Nói thật, anh ở lâu chút cũng tốt, vừa về tới là mẹ em lại lải nhải"

"Chuyện có con hả?" Lạc Kiệt nhớ tới chuyện này lại nhức đầu.

Thẩm Hân hơi xúc động nói " Chúng ta dứt khoát ly hôn cho rồi..."

Vốn là cảm xúc bộc phát phàn nàn một tiếng, không nghĩ Lạc Kiệt ở đầu dây bên kia hơi tâm động, hàm hồ nói " Cũng không phải là không được..."

Giọng điệu này có chút khả nghi. Thẩm Hân bỏ hồ sơ trên tay xuống, cảm giác mình nghe được mùi khả nghi, thanh âm có chút gấp gáp hỏi " Anh đừng nói ở bên Mỹ bị ai ai thu phục rồi sao?"

"Ai bị thu phục? anh đây chính là tìm cách thu phục nàng ấy" Lạc Kiệt nghe xong đều xù lông, trực tiếp bán đứng mình sạch sẽ.

Thẩm Hân ồ một tiếng thật dài, dùng thanh âm thất vọng khiển trách Lạc Kiệt " Anh là người có vợ, dám ngoại tình"

Đối phương nghe thấy lập tức xuỳ một tiếng đánh trả " Người ngoại tình trước là em, có phải quên mất chính mình bao nuôi tiểu tình nhân phấn nộn không, anh còn biết em nuôi bé ấy ở chung cư thành phố A, mỗi ngày đều sang đó ăn tối!"

Hai người tám lạng nửa cân một trận chọc phá nhau, Thẩm Hân mới lên tiếng " Lần này thật hả?"

Lạc Kiệt ai thán một tiếng " Anh cảm thấy đúng vậy, cảm giác rất không giống, đoán chừng cảm giác của em đối với tiểu tình nhân kia cũng không khác lắm"

Lập tức hắn có chút hả hê nói " Bất quá gia cảnh lần này không tệ, cũng xem là môn đăng hộ đối, muốn kết hôn, cha anh nhất định sẽ đồng ý"

Lời này vừa vặn đâm chọt chỗ đau của Thẩm Hân, cô hừ lạnh nói " đồ cặn bã, tôi muốn cùng anh ly hôn!" Nói xong liền ném điện thoại, ngăn tiếng cười nhạo của tên hỗn trướng kia, có bản lĩnh thì một đời ở Mỹ luôn đi đừng có trở về !

Cô vừa nói điện thoại xong thì Lý thư ký liền gõ cửa, Thẩm Hân ngồi thẳng người để người đi vào, cửa chỉ là khép, Lý thư ký cầm một ít văn kiện đi vào, lại thay cô thu thập văn thư ở trên bàn.

Thẩm Hân đưa văn bản trong tay đưa cho cô ta, liền nói " Những văn kiện này đưa qua các phòng ban, tôi tan sở trước"

Lý thư ký vội vàng nhắc nhở " Thẩm tổng, hôm nay đúng ngày chị đi lấy thuốc, tôi sẽ đi nhận thay chị hay sao?"

"Không cần" Thẩm tổng cười cười đã nhanh chân đi về phía cửa " Tôi chính là chuẩn bị đi lấy thuốc, lần này đích thân tôi đi được rồi"

"A...ra thế" Lý thư ký gật gật đầu đưa mắt nhìn Thẩm Hân rời đi, lại nhanh chóng cầm điện thoại liên lạc cho lái xe dưới lầu tranh thủ chuẩn bị xe trước.

Thẩm Hân nhưng lại đáp " Để lái xe cũng tan sở sớm đi, tôi tự mình lái xe"

Để cho Thẩm Hân tích cực tự mình lái xe cũng có nguyên nhân, đầu tiên là lái xe đến cửa trường chờ La Tĩnh, liền nhìn nàng đến giữa trưa mới nhận được điện thoại thông báo chậm rãi đi ra khỏi lớp, Thẩm Hân hơi mất kiên nhẫn chớp chớp mắt hai lần, xa xa liền nhìn thấy La Tĩnh bởi vì nhận ra xe của cô mà hai mắt trợn to.

Vốn cho rằng La Tĩnh sẽ chạy về phía cô, không ngờ phía sau lưng nàng có một bạn học nhìn qua không chút đứng đắn lôi kéo La Tĩnh không biết đang nói cái gì, La Tĩnh thật vất vả mới thoát khỏi cô ta chạy tới xe, trên mặt khó xử cùng xấu hổ không chút nào che giấu nổi.

Thẩm Hân giống như cười mà không cười chống tay lên tay lái nhìn nàng, tiểu gia hoả rất đàng hoàng, bị nhìn chằm chằm liền sẽ bắt đầu khẩn trương, không bao lâu liền chủ động khai báo " Người kia...là là bạn học em"

"Có đúng không" Thẩm Hân muốn La Tĩnh đừng lui tới với con bé kia, nhìn có vẻ không phải loại con gái đàng hoàng, nếu như làm hư La Tĩnh của cô thì hỏng bét, nghĩ nghĩ nhưng lại không nói gì.

Bất quá bạn học lúc thời đại học, giao lưu kết bạn có lẽ không cần cô quản thúc quá nhiều, lần một lần hai có lẽ La Tĩnh còn nghe lời, nói nhiều lần không chừng cảm thấy phiền, ngẫm lại như thế nên Thẩm Hân chỉ nói " Kết giao bạn bè nhớ chú ý chút, chiếu cố bản thân thật tốt"

La Tĩnh gật gật đầu, được người ta quan tâm cảm giác quả thực không tệ.

Thẩm Hân khởi động xe từ cửa chạy tới bệnh viện, còn ngoài ý muốn nói " Không nghĩ tới mẹ em cùng bệnh viện chị thường tới lại cùng một cái, nơi đó cách thành phố cũng hơi xa, làm sao chọn chữa ở bệnh viện đó ?"

"Nơi đó chữa tốt, kỳ thật cũng không quá xa, ngồi mất hai giờ xe, bình thường một tuần đi hai ba lần cũng không ảnh hưởng giờ lên lớp" La Tĩnh ngẫu nhiên liền đi xem tình trạng của mẹ, bình thường đều là chị hai cùng chị ba ở gần thay nhau chăm sóc mẹ, nàng không giúp được gì, người trong nhà muốn nàng chuyên tâm học hành không cần qua thường, nhưng La Tĩnh làm sao có thể không qua được.

"Xác thực chỗ đó chữa bệnh rất tốt" Bất quá chi phí chỗ đó tương đối cao, Thẩm Hân nghĩ đến đây chính là lý do La Tĩnh tìm người bao dưỡng, đối với một gia đình không có nhiều tài sản mà nói sinh bệnh đều rất xa xỉ.

"Về sau nếu em muốn đi liền gọi tài xế chở em đi, chị rảnh cũng sẽ chở em đi, như thế tiết kiệm được không ít thời gian" Hai giờ chen chúc trên xe, Thẩm Hân nghĩ đến cái mông ẩn ẩn mỏi nhừ.

La Tĩnh đối với Thẩm Hân cảm kích cười một tiếng " Cám ơn Thẩm tổng"

Âm thanh gọi Thẩm tổng của nàng làm cho nửa người Thẩm Hân đều tê tê, thừa dịp đèn đỏ kéo người vào trong ngực gặm cái cho đã ghiền, không còn phàn nàn chỗ này mất chín mươi giây đèn đỏ, còn ngại không đủ dùng.

Sau khi đến bệnh viện Thẩm Hân đưa La Tĩnh đến cửa thang máy, vì chính là muốn xem La Tĩnh bấm vào số tầng bao nhiêu, quả nhiên không ngoài sở liệu chỉ là phòng bệnh bình thường mà thôi, có lẽ loại phòng sáu giường, dù sao ở bệnh viện này muốn ở riêng một phòng cũng không phải người bình thường có đủ chi phí để gánh nổi, Thẩm Hân nghĩ đến về sau làm thế nào giúp La Tĩnh, một bên cầm đơn thuốc đi nhận.

Cô nhận chính là thuốc ngủ, mất ngủ lâu ngày không thể không uống thuốc, bác sĩ nói do áp lực lớn, nhưng áp lực cuộc sống cũng không phải dễ dàng gỡ bỏ, ban đêm thực tế ngủ không sâu ăn không ngon.

Bất quá cô phát hiện từ khi ngủ đêm cùng với La Tĩnh, thì mất ngủ đã giảm đi rất nhiều, xem ra La Tĩnh có thể giúp cô thư thái một chút, không nghĩ rằng, ban đêm khẳng định phải làm một màn , mẹ của cô cũng thật vui vẻ

Thẩm Hân ở lầu một vui vẻ, La Tĩnh đã đến cửa phòng bệnh, nhỏ giọng mở cửa, vừa đúng lúc một thân nhân của bệnh nhân khác đi ra, như Thẩm Hân sở liệu bọn họ ở phòng bệnh sáu người, bất quá lại bị phân vào phòng có cửa sổ nên cũng không quá ngột ngạt.

La Tĩnh yên lặng đi qua mấy cái giường đến bên giường mẹ nàng, liền như bình thường mẹ nàng hư nhược nằm ngủ trên giường, nhìn qua tựa như già đi rất nhiều, nhịn không được hốc mắt ướt át, mũi cũng ê ẩm, nếu không phải cảm thấy điềm xấu, cứng rắn kìm nén nước mắt, nàng khẳng định nằm úp sấp bên giường mà khóc.

Mà bên giường hoặc ngồi hoặc đứng hai cô gái, ngũ quan tựa hồ giống như La Tĩnh.cũng nhíu mày, nhìn La Tĩnh liền đối với nàng ra dấu im lặng, để nàng không ầm ĩ bên giường La lão thái thái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top