Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 39: Cho chị cơ hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Hân kéo La Tĩnh không nói hai lời liền lái xe về ngay nhà trọ, sau khi đậu xe thì xoát thẻ ra vào, La Tĩnh bị cô kéo đằng phía sau chạy chậm mấy bước đi theo, càng không rõ ràng vì cái gì Thẩm Hân mang giày cao gót còn có thể đi nhanh như vậy?

Thẩm Hân vừa vào phòng mới buông tay, La Tĩnh lúc này mới có cơ hội mở miệng nói chuyện, đối với bóng lưng đang đóng cửa của Thẩm Hân kêu lên một tiếng " Thẩm tổng, em"

Thẩm Hân căn bản không muốn nói chuyện với nàng, cô đóng cửa chặt xong liền quay đầu lại, trực tiếp đem La Tĩnh còn đang sắp xếp từ ngữ nhấn ở trên tường hôn ngấu nghiến, đầu lưỡi cường ngạnh trượt vào trong miệng La Tĩnh còn chưa kịp phản ứng mà câu quấn, đem người trong ngực hôn đến thất điên bát đảo không chịu bỏ qua.

Cô giống như cố ý đang trì hoãn thời gian, lại giống bởi vì nghĩ thông suốt mà kích động không thôi, đè ép La Tĩnh hôn lấy hôn để chính là không cho nàng nói chuyện, La Tĩnh lúc đầu nghĩ còn biết giãy dụa, cũng không quá nhiều liền nửa mềm nằm trong ngực Thẩm Hân, lưng dựa vào tường gắng gượng thân thể, hai tay vòng quanh cổ Thẩm Hân đáp lại cô.

Bộ dạng này căn bản không cách nào đàm luận chính sự, La Tĩnh bị Thẩm Hân mang theo lăn một vòng lên giường, một hồi lâu kịch chiến dây dưa hai người mới chậm lại, thở hồng hộc nằm trên giường, quần áo vừa mặc trên người cũng bị cởi ném sang một bên, La Tĩnh bị Thẩm Hân ôm còn có chút phản ứng không kịp đến cùng xảy ra chuyện gì, làm sao đột nhiên mới nói mấy câu mà quần áo đều biến mất, trên giường còn bị nàng phun thành một mảnh?

Nàng càng nghĩ càng thấy không đúng, đầu nằm trên ngực Thẩm Hân khẽ ngẩng lên, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy nghi hoặc " Chị không phải bảo có chuyện cần nói sao? Làm sao biến thành dạng này?"

Cái này không khỏi có chút kịch liệt.

Thẩm Hân nhìn cái đồ ngốc này, nói chuyện thì nhất định phải nói, nhưng nhiều khi muốn đạt được kết quả mình mong muốn thì bầu không khí cũng rất quan trọng, cô cũng không tin hai người cởi sạch quần áo nằm trên giường, La Tĩnh còn có thể nói ra những câu phân rõ giới tuyến " Đương nhiên cần như thế" Nói xong cô cúi đầu hôn lên miệng nhỏ non mềm.

La Tĩnh nhấp miệng, trên môi ẩm ướt, thấy Thẩm Hân cười nhìn nàng liền không hiểu chuyện gì, bọc chăn bông muốn ngồi dậy, nhưng bị Thẩm Hân kéo trở lại giường " Em muốn ngồi dậy"

Thẩm Hân nhíu mày " Em không mệt sao? nếu không chúng ta làm thêm lần nữa" xem ra nàng còn chưa đủ tỉnh táo.

"Vậy cứ nằm thôi, kỳ thật em rất mệt" La Tĩnh trong nháy mắt biến thành kẻ tức thời mới là trang tuấn kiệt, nằm liền nằm, hầu như so với chuyện bị làm đến nói không nổi thì nằm vẫn tốt hơn.

Thẩm Hân liền yên tâm thoải mái ôm La Tĩnh, hai người không có chút hứng thú nói chuyện, ngược lại thời khắc ngọt ngào lại muốn nói chuyện yêu đương, Thẩm Hân gẩy gẩy tóc mình, mở miệng trước nói " Cho nên lời của chị nói ở quán cà phê em đều nghe hết đúng không"

Cô ôm La Tĩnh chặt hơn chút " Những lời kia đều là thật lòng, cũng không biết em trả lời chị thế nào " Giọng nói của cô có chút luống cuống, qua tuổi ba mươi, chuyện tỏ tình vẫn khiến người ta khẩn trương.

La Tĩnh nằm trên ngực Thẩm Hân, nghe được tiếng trái tim đập có chút dồn dập, nên trả lời thế nào nàng cũng hơi do dự, nàng tự nhiên cũng thích Thẩm Hân, nhưng trở ngại giữa hai người không ít, chỉ có thể chậm rãi nói " Chị biết chúng ta không có khả năng ở bên nhau, người nhà của em và của chị đều phản đối"

Đừng nói mẹ hay chị La Tĩnh có thể tiếp nhận chuyện này hay không, chính Thẩm Hân còn có chồng, rồi quý bà hoa dung sang trọng kia, những trở ngại này đều không đơn giản.

Thẩm Hân lại nói " Trước không nghĩ đến người khác, chị chỉ muốn hỏi suy nghĩ của em"

La Tĩnh yên lặng, ngón tay Thẩm Hân còn đang vòng quanh trên bờ vai ướt đẫm mồ hôi của nàng " Chị muốn biết em thì sao, em có thích chị hay không??"

Lúc này La Tĩnh không nói lời nào chỉ thở dài, ngón tay Thẩm Hân nhẹ quấn ở vai nàng có chút nhột, đôi môi hồng khẽ cắn hồi lâu, có lẽ ngay cả chính nàng cũng không biết rốt cuộc nên trả lời chuyện này thế nào, đây là một câu hỏi nàng chưa hề dám nghĩ đến, trước đó ngay cả trong suy nghĩ nàng cũng chưa từng nghĩ.

Mà với sự trầm mặc của nàng, Thẩm Hân cũng bắt đầu khẩn trương, chẳng lẽ tiểu gia hoả trong ngực mình chưa hề động tâm qua sao? cô liền nghĩ tới nam hài tuổi trẻ nhìn thấy ở trường học, nghĩ đến phải chăng La Tĩnh thậm chí là gái thẳng? Nguyện ý ở cùng cô chỉ bởi vì quan hệ tiền tài?

Các loại hồ tư loạn nghĩ, Thẩm Hân bởi vì suy đoán mà nhíu mày, nắm chặt vai La Tĩnh, thậm chí bắt đầu nghĩ đến biện pháp đoạt lấy trái tim người này.

"Đương nhiên là thích" La Tĩnh lúc này đột nhiên mới nhỏ giọng, đầu cơ hồi vùi vào trong chăn, nhưng không trốn khỏi lỗ tai Thẩm Hân.

Thẩm Hân đẩy La Tĩnh ra, để nhìn rõ ràng biểu lộ của nàng.

Chỉ thấy khuôn mặt La Tĩnh đỏ bừng, dùng mu bàn tay che lấy miệng mình, nhìn xấu hổ muốn ngất đi, Thẩm Hân nhịn không được cười to " Thật? Em nói thật chứ?"

La Tĩnh bị cô ép hỏi cả người đều nóng, nàng che miệng gật đầu ấp úng nói " Em, em cũng rất thích chị, nhưng mà"

" Vậy liền đừng nhưng nhị gì hết" Thẩm Hân khó nén vẻ kinh hỉ trên mặt, câu trả lời này của La Tĩnh để nàng thực sự cảm thấy sung sướng, khoé miệng không đè nén được mà nhếch lên " Đã như vậy chúng ta cứ ở bên nhau thôi"

"Nhưng rất khó khăn" La Tĩnh cũng nghĩ ở bên cạnh Thẩm Hân, nhưng không thể xem những vấn đề kia là không tồn tại, mà không phải là một giả thiết hư ảo.

Thẩm Hân ngang nhiên xông qua ôm nàng, cảm giác người trong ngực nóng phỏng tay làm cho lòng mềm đi " Chỉ cần em nguyện ý cùng với chị, những vấn đề khác để chị giải quyết, cho chị cơ hội được không La Tĩnh, cho chị cơ hội chứng minh có thể xảy ra" Đem người này ôm vào trong ngực, cảm giác rất thư thái, cô thật không muốn buông tay.

La Tĩnh bị cô ôm vào trong ngực, hai người thừa nhận đối phương, nàng có thể cảm nhận được Thẩm Hân sốt ruột, Thẩm Hân hỏi nàng " Em tin chị không?"

Sự tình khó khăn hơn một lời hứa hẹn rất nhiều, La Tĩnh không xác định Thẩm Hân chỉ là sốt ruột huyễn tưởng hay thật có biện pháp gì, nhưng vô luận là phương pháp nào cũng sẽ không dễ dàng, dựa vào nhiệt tình của tình yêu cuồng nhiệt căn bản không thể giúp hai người vượt qua nan đề.

Nhưng mà..

La Tĩnh cũng nghĩ làm một ít mộng đẹp.

" Em tin chị không? La Tĩnh tin chúng ta có thể ở bên nhau" Thẩm Hân ôm nàng nói nhỏ bên tai, như là ma quỷ mê hoặc dẫn dắt linh hồn vui tươi nhất, tựa hồ từ trong giọng nói của cô có thể nhìn thấy tương lai tươi đẹp mỹ hảo, chỉ cần nhẹ nhàng gật đầu liền có thể cùng cô nghĩa vô phản cố.

hai tay La Tĩnh ôm lấy Thẩm Hân, cánh tay chậm rãi nắm chặt, một mực ôm lấy cô " Em tin chị"

Hai người ôm nhau cùng nhau cắn lấy trái cấm tình yêu, ngọt ngào để người ta tựa như ảo mộng, ở trong lòng hai người đều rất rõ ràng, tối này rốt cuộc không thể quay về với quan hệ bao nuôi đơn thuần, nhưng bọn họ vui vẻ chấp nhận, tựa như từ mới bắt đầu hai người nên thân mật như thế, không ai chịu buông tay ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top