Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Hàng xóm của tôi chết rồi!!

Editor: Cá

Vào ngày thứ bảy đầu tiên sau khi tiễn anh trai quỷ mặc đồ lính đỏ, lão quỷ áo xám không có đánh thức cô dậy. Khi Tô Diệu mở mắt ra, trên bàn, kim đồng hồ đã sắp chỉ về phía số 10.

Tô Diệu ngồi dậy, đầu tóc rối như tổ quạ, che miệng ngáp, mở to hai mắt, đầu tiên là nhìn lên chậu hoa trên bàn.

"Ôi, nhanh quá!" So với viên hồn hạch mà Tiếu Tiếu để lại, viên này nhanh hơn rất nhiều, chỉ một đêm mà đã có nụ hoa rồi.

Tô Diệu: "Theo tốc độ này, chắc là đến trưa thì có thể nở hoa?"

Tô Diệu thay quần áo, đứng trước bàn, kề sát mặt nhìn kỹ chậu hoa này.

"Ồ, nụ hoa màu vàng."

Viên hồn hạch của Tiếu Tiếu, nở ra hoa trắng, còn viên hồn hạch mà Trình Phong để lại, dù chưa nở, nhưng nhìn theo màu sắc của nụ hoa, tương lai sẽ nở ra hoa vàng.

Tô Diệu nhớ đến anh trai quỷ mặc đồ lính đỏ Trình Phong, thường hay nói những câu đùa có 18+, trong đầu anh ta chắc toàn là chất liệu màu vàng*, cười khẩy: "Anh cứ mỗi ngày nói như thế, anh xem hoa của anh cũng vàng hơn người khác."

(*)Trong đầu toàn chất liệu màu vàng:
là một cách nói khác của "trong đầu toàn chuyện 18+". Đây là một cách nói mang tính châm biếm, chỉ trích những người thường hay nói chuyện dung tục, không có giá trị.

Nói xong, Tô Diệu liền thở dài.

Phía sau, nữ quỷ tóc xoăn lẳng lặng bay vào phòng nói: "Trình Phong đi được một ngày, nhớ hắn à?"

Tô Diệu cười cười.

Cô ôm chậu hoa xoay người, thần sắc bình tĩnh, nở nụ cười nhẹ nói: "Tôi nghĩ thông suốt rồi."

"Thông suốt cái gì?" Nữ quỷ tóc xoăn hỏi.

"Ngày hôm qua, tôi đau buồn, nên suy nghĩ rất nhiều, tại sao chính mình lại sầu khổ như vậy. Sau đó phát hiện, không phải vì Trình Phong, cũng không phải nguyên nhân khác, mà là...Chia ly luôn làm con người ta khổ sở, nhất là khi chúng ta biết rằng có thể cả đời này sẽ không gặp lại họ, nói lời hẹn ước khi chia tay lại càng đau lòng hơn mà thôi."

Nữ quỷ tóc xoăn nói: "Có lẽ, một ngày nào đó, khi cô đi ra ngoài, nhìn thấy một đứa bé cười với cô, biết đâu chính là hắn."

"Ừ." Tô Diệu nói, "Cho nên, tôi đã nghĩ rõ ràng, không cần phải buồn bực nữa. Chị gái à, tôi lựa chọn tham dự vào cuộc đời của mọi người ở giai đoạn cuối cùng này, lại đưa mọi người bắt đầu một hành trình mới, người bình thường chỉ có thể ở bên các người từ sinh đến chết, còn tôi sẽ chứng kiến các người từ chết đến sinh. Đây cũng là một điều vui vẻ, suy nghĩ kỹ điều này, tôi liền hiểu."

Tô Diệu một tay ôm hoa, mở cửa phòng ngủ: "Cho nên, tôi muốn tiếp tục chuyện này, trong đau khổ mang theo niềm vui, để tôi trải nghiệm thì sẽ không còn sợ nữa!"

Cô một tay chống cửa, một tay ôm chậu hoa, đứng ở giữa phòng khách, thần thái sáng sủa nói: "Tiếp theo, bắt đầu với ai đây? Quân sư và chị sao không ai đến tìm tôi báo danh thế?"

Lão quỷ áo xám và nữ quỷ tóc xoăn im lặng không nói gì.

Quỷ kính râm: "Quân sư có lẽ hơi khó, không thì, lần này bắt đầu với chị gái uốn tóc đi?"

Nữ quỷ tóc xoăn mỉm cười, buông áo len trong tay xuống, ngẩng đầu lên, còn nói: "Tô Diệu, trước khi bắt đầu, cô nên cảm nhận được sự tốt đẹp của những người khác trước. Còn tôi, chờ cô khi nào sẵn sàng, lại đến giải quyết sau."

Tô Diệu: "Chị nói như vậy dễ dàng kích động tôi lắm đấy!"

Bất quá Tô Diệu cũng không ngốc, nữ quỷ nói như vậy, chứng tỏ nguyện vọng của chị ấy chắc là rất khó thực hiện...hoặc rất đáng sợ?

Để chị ấy sau này từ từ cũng được, Tô Diệu suy nghĩ xong, quay đầu nói: "Vậy những người khác..."

Trong phòng hiện có ba con quỷ đang bay lơ lửng.

Lão quỷ áo xám, nữ quỷ tóc xoăn, cùng với quỷ kính râm bình thường ít nói chuyện.

Không, rõ ràng còn có hai quỷ nữa!

Một quỷ như sát thủ tóc xanh, trông có vẻ thông minh khéo léo và một quỷ là một người đàn ông trung niên trầm mặc ít nói, nhìn khá nghiêm túc!

Hai con quỷ này cũng ở chỗ này ghi danh, một là chết ở trên đường vì cuộc ẩu đả, người còn lại chết vì mất máu trong một vụ tai nạn xe.

"..." Tô Diệu, "A? Quỷ đâu? Phòng đăng kí tâm nguyện vẫn chưa đóng mà? Khách hàng đâu?"

Lão quỷ áo xám chắp tay sau lưng, chậm rãi nói: "Đang định nói với cô, hai người này, tối qua sau nửa đêm đã không thấy tăm hơi.

"Vậy, mọi người không hỏi bọn họ đã đi đâu à?" Tô Diệu kỳ quái hỏi.

"Chúng tôi đều tự do hoạt động" Nữ quỷ tóc xoăn nói: "Ngoại trừ thảo luận chuyện liên quan đến cô, những lúc khác chúng tôi không quan tâm".

"Bọn họ ra ngoài cũng không sợ bị Bộ tư pháp đánh chết!!" Tô Diệu lo lắng : "Đã biến thành quỷ rồi, sao còn chạy long nhong ra ngoài?! Chơi đùa gì thế? Họ không hiểu an toàn bản thân là trên hết sao?.

"Cô có lo lắng cũng vô dụng" Quỷ kính râm lặng lẽ nói.

"Quân sư, ông phụ trách kỷ luật không phải sao?" Tô Diệu hỏi lão quỷ áo xám.

Lão quỷ áo xám nói: "Tôi chỉ có thể quản lý họ trong phòng này..."

Nữ quỷ tóc xoăn: "Kỳ thật trước đây, có thể quản được bọn họ là Trình Phong".

"Hả!!" Tô Diệu sửng sốt, "Tại sao lại là anh ấy?".

Trình Phong trong số những vị khách quỷ tạm ở đây thoạt nhìn lúc nào cũng vui vẻ tựa như hạt dẻ cười...

"Chúng tôi không phải là một tổ chức thật sự." Nữ quỷ tóc xuăn giải thích, "Chỉ khi có Trình Phong mới phải. Diệu Diệu, trước đây mọi người đều làm lính truyền tin cho Hàn Đào, chuyển tay các loại tin tức, nhưng Trình Phong mới là người quản lý, mọi người đều tuân theo sắp xếp của hắn, không có tranh cãi gì với nhau, cùng nhau chiếm lấy vị trí thuận lợi ở đây, còn quân sư thì chịu trách nhiệm quản lý bên trong, giám sát và ngăn chặn tiểu Mã và ngốc đầu rình coi cô."

Tiểu Mã và ngốc đầu chính là hai con quỷ hôm nay ra đi mà không nói lời từ biệt.

Lão quỷ áo xám nói: "Nếu Trình Phong đã đi rồi, bọn họ cũng sẽ không nghe lời cô nữa, muốn đi đâu thì đi, phóng túng thoải mái..."

Tô Diệu cúi đầu suy tư.

Nữ quỷ tóc xuăn và lão quỷ áo xám đều tự cảm thấy tâm nguyện chính mình rất khó thực hiện, nên không đến báo danh tâm nguyện với cô. Còn lại ba con quỷ trong phòng, quỷ kính râm chết vì bị súng bắn, so với đó, tiểu Mã và ngốc đầu chết vì nguyên nhân bình thường hơn... Nghĩa là, nếu tiểu Mã và ngốc đầu xong tâm nguyện trước, khả năng sẽ dễ dàng hơn một chút, nhưng nếu bọn họ không trở về...

Tô Diệu ngẩng đầu, nói với quỷ kính râm: "Đợi đến tối mai, nếu bọn họ vẫn chưa trở lại, tôi sẽ tiễn anh đi."

Anh trai kính râm cười như một con mèo đen nham hiểm trong băng đảng xã hội đen, toát lên khí chất của kẻ phản diện.

Tô Diệu: "..."

Cô vẫn mong rằng hai con quỷ chết khá bình thường kia sớm phóng túng xong rồi mau mau trở về.

------

Thành phố Đồng An tiếp giáp Hải thành, đây là nơi từng là trung tâm công nghiệp nặng, nhưng hiện tại do không khí ô nhiễm, người dân di cư gần hết, kinh tế suy thoái và các nguyên nhân khác, bây giờ lại trông rất hoang tàn. So với Hải thành, có thể nói là một trời một vực.

Thành phố Đồng An quanh năm đều không thấy ánh mặt trời, bầu không khí u ám mờ mịt. Ngoại ô thành phố khắp nơi đều là nhà máy bỏ hoang, trong tầm mắt cũng không thấy được có nhiều người sinh sống.

Mà ở đâu ít người sống, ở đó có nhiều ma quỷ. Khi có nhiều ma quỷ thì cấp bậc trật tự mới xuất hiện.

Thành phố Đồng An có một tổ chức quỷ mạnh nhất, tên là Bắc Triều Cái Bang. Người cầm đầu được cho là một kẻ giết người hàng loạt khi còn sống, hắn ta chưa bao giờ bị cảnh sát bắt được. Sau khi chết, hắn nghiễm nhiên trở thành quỷ, lấy được quyền lực và uy tín trở thành đầu lĩnh lớn nhất của khu vực Đông Nam.

Tương truyền, quân sư của băng Bắc Triều là một người nhà Minh, lúc sinh thời là một Âm Dương sư, là những người sở hữu đôi mắt âm dương, có thể nhìn thấy linh hồn và ma quỷ. Sau khi chết thì trôi dạt đến Đồng An, gia nhập Bắc Triều Cái Bang sớm nhất, trở thành trợ thủ đắc lực của thủ lĩnh.

Theo lời của lão, ông ta đã trợ giúp Bắc Triều Cái Bang qua gần ngàn lần thay đổi thủ lĩnh, có thể nói đây là một quân sư thiên tài, một chiến lược gia xuất sắc.

Vào lúc này, bên trong một nhà xưởng u ám bị bỏ hoang, âm khí nặng nề, lũ quỷ tụ tập thành cụm, đôi mắt ma quái trong bóng tối lập lòe phát sáng, nhìn về phía hai con quỷ đang quỳ trước cửa.

Bên cạnh hai con quỷ có một lão quỷ già lưng còng, nói: "Hàn Đào đã chết, nguồn tin ở Hải thành của chúng ta đã bị Âm Dương Bang Hội cắt đứt. May mắn thay, đêm qua hai vị này đã chủ động liên lạc, nói muốn gia nhập bang phái, xin được bảo vệ và còn mang theo một tin tức quan trọng. Này, ngươi, gã đầu trọc, đúng, chính là ngươi, hãy nói lại cho lão Đại nghe một lần nữa."

"Lão Đại, là Quỷ Vương, tôi muốn báo là tin tức về Quỷ Vương!" Quỷ hói đầu nói, "Hắn hiện tại đang ở hoa viên An Cư, hắn thức tỉnh sớm hơn chúng ta được biết. Đêm đó, hắn đã đến nhà cô gái tên Tô Diệu đầu tiên!"

Quỷ nhỏ thông minh bên cạnh nói: "Đúng đúng, chúng ta trước đó để ý Hàn Đào đang báo cáo cho các ngài về Tô Diệu. Lúc đó chúng ta đã muốn gia nhập, nhưng có người cản trở, người đó chắc chắn là người của Âm Dương Bang Hội, nói nếu chúng tôi dám làm điều gì liều lĩnh, hắn sẽ tố cáo chúng tôi cho Bộ pháp vụ. Ngày hôm qua Tô Diệu đem người đó đuổi đi rồi, chúng tôi nghĩ, chỉ có nơi này mới có thể cho chúng tôi nương thân..."

Lão đại Bắc Triều Cái Bang có khuôn mặt thanh tú, nhìn trẻ hơn và hiền lành hơn nhiều so với trong tưởng tượng, nếu hắn nói mình chính là kẻ giết người liên hoàn thập niên 80, e rằng cũng không ai tin.

Lão đại thanh tú vừa nghe vừa cười khẽ, hỏi lão quỷ có râu tóc dài bên cạnh: "Quân sư, ông nghĩ sao?"

Quân sư xoa xoa râu bạc nói: "Ta khi còn sống đã từng dịch qua cuốn sách do Đường gia ghi lại, tên là < Hoa Thần ký>, trong suốt các triều đại mà ta đã trải qua, với ta nó vẫn là một phiên bản hoàn chỉnh vào thời điểm đó. Trên sách ghi rõ mối quan hệ nhân quả giữa Quỷ Vương Đế Thanh và Hoa Thần."

Quân sư nói: "Sau khi lão thân chết đi, nghe nói lúc ấy Quỷ vương thủ đoạn tàn nhẫn, trong một đêm tiêu diệt hết đám quỷ từng giúp đỡ mình, sau đó liền rơi vào ngủ say, giống hệt như ghi chép về Quỷ Vương Đế Thanh của người nhà Đường."

Lão Đại: "Nói rõ hơn đi."

"Các bậc thầy Âm Dương sư của Đường triều đã phỏng đoán, trước khi Hoa Thần ra đời, Quỷ Vương sẽ dùng hình dạng quỷ để tỉnh lại trước, dọn sạch tam giới, sau đó ngủ say chờ đợi Hoa Thần sinh ra. Sau khi Hoa Thần sinh ra, hắn sẽ thức tỉnh vào một ngày nào đó, sở hữu hai năng lực đặc biệt 'Ngôn ngữ và quan sát', cùng Hoa Thần thiết lập lại trật tự tam giới, cho đến khi Hoa Thần từ thế tiêu tán."

Quân sư dừng lại, lại nói tiếp: "Lão thân nghiên cứu nhiều năm, từ từ khám phá ra bí mật về Quỷ Vương Đế Thanh. Đế Thanh có cách cảm nhận thời gian khác với chúng ta. Ở thời Minh, trong một đêm bị Quỷ Vương xâm lược đã quy hàng tam giới, sau khi trở về vương tọa lại ngủ say, lão thân khẳng định, hắn sinh ra vào một đêm thời nhà Hán như người xưa ghi lại, ngủ say đến Đường triều mới lại thức tỉnh!".

Quân sư bước từ từ về phía trước, bình tĩnh nói: "Lão thân phỏng đoán ra cái quy luật này, vẫn là dựa theo < Hoa Thần ký> ghi rõ phương pháp tìm kiếm Hoa Thần, phân biệt Hoa Thần thật giả. Hai mươi bảy năm trước, rất nhiều đại quỷ Đường triều chỉ trong một đêm đã đến thành phố Mẫn Hối và trục xuất Bộ tư pháp ra khỏi thành phố. Ngay sau đó, một nữ anh mang theo dựng dục chi quang liền xuất thế..."

Quân sư nhìn hai nam quỷ, cười nói: "Lão thân hoài nghi rằng nàng chính là Hoa Thần giáng thế, nhiều năm qua ta đã thu thập vô số tin tức về nàng... Cuối cùng, suy đoán của ta được xác nhận, các ngươi nói không sai, Quỷ Vương Đế Thanh đã tỉnh lại, thời gian so với khi hắn tuyên bố với thiên hạ sớm hơn rất nhiều, người đầu tiên hắn gặp sau khi tỉnh, chính là nữ nhân tên Tô Diệu này. Quỷ Vương Đế Thanh và Hoa Thần, bọn họ đã trở lại rồi."

Lão Đại nghe xong, cười nhạo hai con quỷ quỳ trước cửa: "Tiếc thay, chúng ta biết nhiều hơn các ngươi, tin tức của các ngươi không có giá trị, kẻ phản bội bán tin mật báo... Chúng ta cũng không dám nhận."

"Không!" Nam quỷ hói đầu vội nói, "Chúng tôi còn biết nhược điểm của Quỷ Vương! Xin ngài hãy nghe chúng tôi nói!"

Lão Đại cười lớn: "Một Quỷ Vương sinh ra đã cộng hưởng với thiên địa, làm sao các ngươi lại biết được nhược điểm của hắn? !"

Quân sư cười ha hả: "Thôi thì để cho bọn chúng nói một chút, người Đường triều cũng có ghi lại rằng, Quỷ Vương Đế Thanh cũng không phải là bất khả xâm phạm, nếu muốn cho nhóm binh sĩ quỷ ảnh sống sót, chúng ta phải hành động trước khi Đế Thanh ra tay, chặn đứng kế hoạch của hắn."

"So với điều này, ta còn muốn biết, hắn làm như thế nào có thể có sinh mệnh trường tồn cùng thiên địa hơn. Lão Đại trong mắt lóe lên ngọn lửa tham vọng, thấp giọng nói, "Thiên địa tạo ra Quỷ Vương có thể thay hình đổi dạng, đó không phải là sống lại sao? Hắn có thể từ Hán triều lập nên một thế giới mới, cùng thời đại tồn tại, đó không phải là bất tử sao? !"

Lão đại nói: "Nếu... Giết hắn, ta sẽ chính là Quỷ Vương."

Quân sư cười khẽ vuốt chòm râu bạc, hỏi hai quỷ mật báo: "Nói cho chúng ta biết điểm yếu của Quỷ Vương".

"Hắn dựa vào Tô Diệu trồng hoa mà sống!" Tiểu quỷ thông minh giành nói trước, "Chúng tôi ở đó đều thấy được. Sau khi hoa nở Quỷ Vương mới đến, thân thể của hắn cần hoa của Tô Diệu để tồn tại, con quỷ bên người hắn lúc đó còn nói, bông hoa đó chỉ có thể giữ cho Quỷ Vương sống được mười ngày. Bọn tôi đã canh thời gian, vào đêm qua, Quỷ Vương lại lâm vào ngủ say, đó hoàn toàn là sự thật, bọn tôi còn nghe được con quỷ đó nói, đại quỷ hiện tại bên cạnh Quỷ Vương không còn bao nhiêu người, lưu lại chỉ có 1 con chim bên cạnh trông coi, hắn còn nói hoa Tô Diệu trồng hôm nay sẽ nở, chỉ cần không có ma quỷ tối quấy rối trước khi hoa nở, Quỷ Vương sẽ có thể tỉnh lại.

Lão quỷ hói đầu rất lo lắng vì bị cướp lời, vội vàng nói thêm: "Tô Diệu trồng xuống một đoá hoa khác, chỉ cần ngay lúc đoá hoa đó chưa nở phá hủy nó, Quỷ Vương sẽ không thể tỉnh lại được nữa !".

Tiểu quỷ thông minh tựa hồ muốn tranh công, nói: "Tô Diệu bây giờ còn chưa biết, Quỷ Vương không có nói cho cô ấy biết công dụng của việc trồng hoa".

Lão Đại trầm mặc đứng phía trước cửa sổ nhà máy, ánh nắng ban mai nhàn nhạt xuyên qua người, hắn nói: "Quân sư, nghe rõ chưa?"

Quân sư cười khẽ, vung tay: "Đã nghe rõ."

Âm thanh rút kiếm rất rõ ràng, ánh sáng đỏ lóe lên, hai quỷ mật báo mở to mắt, biến mất trong làn khói, hồn hạch rơi xuống.

Lão Đại cười sảng khoái.

Thân thể hắn từ từ thay đổi, trở nên rắn chắc hơn, ánh sáng chiếu lên khuôn mặt hắn.

"Thật đáng thương, ngay cả đại quỷ là gì cũng không biết, còn dám đến mật báo." Lão đại nói, "Hắn sau khi chết, chưa bị Bộ pháp vụ phát hiện, liền từ quỷ ảnh có được quỷ thân, sát khí có thể biến thành vũ khí, có năng lực chống lại Bộ pháp vụ, cũng có thể giết chết các quỷ khác, tự nhiên... Cũng có thể thay đổi triều đại, giết vua lên ngôi!"

"Thì ra, làm Quỷ Vương, có thể hấp thụ sinh cơ từ hạt giống mà Hoa Thần gieo trồng, cùng thiên địa trường thọ..." Lão Đại quay đầu, hai mắt màu đỏ léo lên dị thường, cười nói: " Ta, thủ lĩnh Bắc Triều Cái Bang, chúng quỷ nghe lệnh!"

Đột nhiên, tất cả bóng quỷ trong nhà máy đều hoá ra thân thể, sát khí nháy mắt thay đổi sắc bén như lưỡi kiếm.

"Mục tiêu, hoa viên An Cư" Lão đại cười nói: "Phá hủy hoa của Hoa Thần, giết Quỷ Vương!".

---

Tô Diệu tưới một ít nước lên hồn hoa của Trình Phong, đặt cạnh cửa, đi gõ cửa nhà hàng xóm.

Gần trưa rồi, cô muốn nhắc anh ăn cơm.

Tô Diệu gõ cửa hồi lâu, nhưng không có ai trả lời, cô liền gọi điện hỏi luật sư Triệu.

Trong ống nghe, Triệu luật sư khàn giọng gào ầm lên: "Ahhhh! Tôi đang trở về đây!! Cô đừng đi vào!! "

Một lúc sau, lại nghe thấy luật sư Triệu nói: "Quên đi, cô vẫn nên vào đi thôi!! Canh chừng hắn!! Cùng lắm thì chờ hắn tỉnh lại tôi bị hắn cào mất một lớp da! Hoa của cô đâu! ! Nhanh mở cửa! Tôi lập tức tới Hải thành ngay! ! Chờ tôi!"

Tô Diệu nghe thấy phía bên kia lộn xộn, tiếng còi xe bấm không ngừng, Triệu luật sư chửi bới nói: "Quy hoạch đô thị của Hải thành làm ăn kiểu gì thế! Cmn đừng có kẹt xe đấy!! Chết tiệt!! Truyền âm lệnh rốt cuộc cũng có phản ứng! Tướng quân, tướng quân, ông nghe ta nói!! Hải thành hiện tại người có thể chiến đấu không còn bao nhiêu, Quỷ Vương đêm qua đã chết rồi! Không có ai trông coi! Trừ con chim ngu ngốc đó! Hãy nhanh chóng điều một số binh sĩ đến Hải thành! Ah?!! Ông nói cái gì?? Tôi không đủ tư cách điều binh từ chỗ ông á?? Lý Thành Đức!! Ông đừng quá tự mãn cho rằng mình được Vương thượng bổ nhiệm làm Tây Bắc đại tướng quân liền đắc ý!"

Tô Diệu cúp điện thoại, vỗ vỗ trán: "? ?"

Cái quái gì vậy? Anh ta đang nghe tướng thanh à?

Quên đi, hiện tại nên đi xem Trác Vong Ngôn

Tô Diệu nhẹ nhàng vặn chìa khoá, hạ giọng nói: "Quấy rầy rồi...tôi chỉ đến thăm anh thôi."

Sau khi mở cửa, Tô Diệu nhìn thấy một con chim màu vàng với đạo quỷ khí đen kịt, rất lớn, đứng ở trên bàn.

Tô Diệu: "..."

Phượng hoàng: "..."

Đối diện nhau ba giây, con chim kia vội vội vàng vàng hoá thành một trận khói chạy mất.

Tô Diệu: "Xong đời!!"

Con chim này là muốn ăn Trác lão sư à?!

"Trác lão sư!!!" Tô Diệu thầm nghĩ, hàng xóm mới quả nhiên có thể chất rất dễ bị yêu ma quỷ quái nhắm tới, chẳng lẽ Đường Tăng?

Trác Vong Ngôn yên lặng nằm trên giường.

Tô Diệu đi qua, nhẹ giọng gọi một câu: "Trác lão sư?"

Trác Vong Ngôn nằm ngửa, bộ dạng như đã chết.

Tô Diệu nhìn "cơ thể" anh, ma xui quỷ khiến, chậm rãi vươn tay ra dò tìm hơi thở.

"..."

Tô Diêu từ từ rụt tay về, ngơ ngác nhìn.

"Chết, chết?!!"

----

Tác giả có lời muốn nói: vị nữ sĩ này, chồng của cô chết rồi, xin hãy kiểm tra và nhận..

Editor có lời muốn nói: Anh nhà lật xe ;)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top