Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4.Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu thích được tớ ôm hôn lắm,biết cậu thích nên những lúc cậu rảnh nghỉ ngơi ngồi chơi với tớ tớ hay hôn cậu cực,trêu cho cậu cười nữa,có lúc cười đau bụng cả ra quên mệt mỏi,cậu thích tớ hôn cậu nhưng cậu toàn chê thôi,chê mà cứ cười híp hết mắt vào
--------------------------------------------------------------
Cậu hay làm nũng lắm,càng có lý do gọi cậu là em
Cậu nũng lắm,hôm qua bận không ngủ được,đến lớp lại buồn ngủ,chẳng ngủ được lại kéo nhau ra ghế đá ngồi nói chuyện trên trời dưới đất,mắt cứ ríu vào nhìn cũng thương nhưng không ngủ được thì chịu
ngồi nói chuyện chán chê cậu muốn đưa tớ về lớp như mọi ngày nhưng mà thôi hôm nay để tớ đưa cậu lên lớp,cậu chẳng muốn nhưng mà vẫn đi,tớ khoác tay cậu,hiếm khi cậu được khoác tay nên thích lắm,đưa về lớp ôm một cái hôn một cái rồi đi,cậu vẫn đi theo định theo xuống hành lang nhưng tớ nhìn thấy tớ không cho,cậu đứng trên mắt như tiếc chưa muốn về nhìn tớ,tớ đuổi cậu vào lớp rồi,tớ vẫy tay chào rồi chạy xuống cầu thang,cậu hét lên"chậm thôi ngã bây giờ" tớ cũng vọng lên báo an toàn" biết rồi không ngã đâu" ,tớ vừa chạy vào lớp vừa cười,nhìn mặt cậu lúc ấy đáng yêu kinh

Cậu với tớ để setlove trên mạng xã hội,tớ lúc ấy chẳng hiểu sao lại ẩn đi mất,có mấy ngày thôi,hình như là giận dỗi cậu ấy chuyện nhỏ nhặt gì đấy,cậu vào trang cá nhân xem suốt hôm nào cũng thấy,hôm ấy ức quá bảo tớ,tớ thấy chẳng nói gì nên tớ cứ kệ vậy cũng quên đi,bữa nay nói lại mới nhớ
Cậu gỡ setlove,giận tớ rồi,để mà ẩn đi thà không để còn hơn,tớ dỗ dành rồi lôi kéo để setlove lại,cậu cũng đồng ý rồi,dỗ mãi mới được may ghê không ở cạnh để đi bộ về

Bữa tớ đi ăn lẩu nhà chị,chị em lâu lâu lại rủ nhau đi cho nó gắn kết gia đình,bữa ấy lại trêu cậu,bảo bế đi cùng nhá có đi không,"có đi chứ",trêu thôi biết cậu sẽ đồng ý mới trêu,lắt léo thêm mấy câu rồi lại thành không có cậu đi cùng nữa,cậu cứ năn nỉ "anh đi cùng với" mặt thì xị ra nhưng không,toàn con gái thôi nên cậu lại ngại chẳng dám đi nữa,bữa đấy cũng say say,nhắn cho cậu bảo say rồi gọi cậu vào đón,cậu bảo đi mua tông cắt tóc mất rồi nên không đi được,nói thêm vài câu rồi chụp cái mặt đỏ ửng gửi cậu xem,cậu bảo ngủ ở đấy đến lúc nào tỉnh rồi về nha nhưng thấy mặt mình vậy rồi mình cứ đòi về lại đổi ý,cậu hỏi nhà chị đi như nào chỉ đường để vào đón,ở im đấy nha
Lại bảo cậu thôi,"vẫn ổn mà,muốn em đón nhưng em bận rồi thì anh tự về được ý,uống một ly là say rồi còn gì em vốn biết thế cơ mà" cậu bảo không đi nữa rồi,anh Hoàng bận đi uống rượu rồi nên thôi đón tớ,tớ bảo ở quán đợi tớ,tin tớ đi tớ đến với cậu ấy ngay,đi ra xe về,về đầu tiên,cậu ở quán một mình sợ cậu chán nên về luôn,mua sữa với bim bim cho cậu chống đói,định mua nhiều nhưng phát hiện ra rơi gần hết tiền rồi,tiền mấy chị vừa đưa trả nợ trầu hôm trước,túi nông nên nó rơi bao giờ chẳng biết nữa,thôi kệ đi gặp eiu,về đến quán đúng là còn một mình cậu,cậu chẳng dối tớ bao giờ nên tớ toàn chạy đến với cậu ngay,biết cậu đói rồi nên mua bim bim với sữa cho cậu ăn tạm,cậu ăn xong thì gội đầu cho tớ,xấy tóc rồi hai đứa đi về nhà,thương cậu cực làm mệt trưa thì chẳng ăn gì
-----------------------------------------------------------
Tớ thích lúc cậu làm việc,nhìn cậu nghiêm túc với cái nghề mà cậu ao ước,mắt tớ cũng sáng lên,vẻ đẹp của lao động đấy,nhìn cậu càng thương cậu,còn trẻ 17 tuổi đầu vừa học vừa làm tự nuôi thân chẳng có gì là dễ dàng,đã thương lại càng thương,muốn mãi ở bên cạnh để những lúc cậu yếu đuối thì bảo vệ cậu,muốn làm chỗ dựa vững chắc cho cậu nỗ lực,tớ thích học tóc,cũng đam mê lắm nhưng tớ không dám theo đuổi đam mê vì tiếp xúc với hoá chất nhiều rồi làm ngày làm đêm hại sức khoẻ nhưng yêu cậu rồi thấy cậu bao lần gục ngã vẫn quyết tâm vì đam mê đến sống chết mặc kệ sự đời lại cảm thấy ngưỡng mộ cậu

Yêu cậu gần như quên hết cái vẻ đẹp trai của cậu đi rồi,hôm ấy thấy cậu chụp ảnh up lên mới nhận ra mình đang sở hữu một anh đẹp trai,nhìn mê lắm,đắm đuối luôn,khen cậu nữa,cậu cũng ngạc nhiên vì chẳng mấy khi được khen đẹp trai

Tớ với cậu không hay đi ăn đi chơi với nhau,đa phần là loanh quanh quán tóc,nhà và trường học
Bữa ấy hai đứa đều rảnh,cậu không rảnh nhưng bỏ hết đi chơi với tớ,hai đứa đi ăn vặt linh tinh với nhau rồi xem anime,tớ cứ nhìn cậu,yêu cậu vào cũng chẳng được làm gì mấy rồi,giờ đến ăn cũng chẳng được tự tay cầm vào,son có khi cậu cũng là người bôi cho,nghĩ lại nhìn cậu cười đơ ra đấy,cậu thì nhìn khó hiểu,đang yên đang lành tự nhiên cười như dở lạ thật,tớ với cậu kiếm anime xem với nhau,chụp ảnh linh tinh rồi về,hai đứa nói nhiều chuyện lắm,lúc nào ở cạnh nhau cũng nói không ngừng,không xa nhau nhưng lúc nào cũng nhớ nhau

Từ trước giờ tớ luôn có thói quen gọi điện cho cậu,nói chuyện đủ thứ trong ngày rồi để điện thoại đấy đi ngủ không được tắt,từ ấy cậu cũng quen dần rồi không thiếu được,tớ cũng vậy,cúp máy một cái là mắt cứ mở ra chẳng nhắm nổi,nhưng tớ hay ngủ quên lắm,đợi cậu làm gì đấy,đợi cậu ăn tối xong đi tắm skincare xong thì tớ ngủ từ bao giờ rồi,tớ vẫn tỉnh dậy giữa đêm,tầm 12h hơn hoặc 1h sáng gọi cho cậu cứ không hôm nào để cậu một mình,mở điện thoại lên toàn tin nhắn và cuộc gọi nhỡ "bé ơi,nhớ bé lắm chẳng ngủ được🥺" nhiều 21h 22h 23h 00h
Dậy gọi cho cậu luôn,cậu biết tớ sẽ dậy vào giữa đêm,lúc nào cũng để điện thoại cạnh người,tớ có làm sao thì gọi Phi ơi là cậu dậy ngay,gọi một cuộc hai cuộc mới nghe máy,mệt quá ngủ không dậy nổi,nghe tiếng thì bất giác mắt vẫn cứ mở ra,nghe máy lúc nào cũng là câu "xin lỗi em anh lại ngủ quên mất" của tớ giọng cậu thều thào "không sao,em mệt quá ngủ đi anh,moaa,yêu anh" rồi chìm vào khoảng lặng,cả tháng liền tớ đều như thế,dần dần quen quá cậu nhắn không thấy rep thì chẳng gọi nữa vì đằng nào gọi cũng chẳng nghe,chúc ngủ ngon luôn,lát tớ dậy tớ gọi cho cậu rồi hai đứa cùng đi ngủ, tớ ngủ quên thất thường lắm,lúc 7h lúc 9h lúc 10h,có khi tớ dậy thì vừa hay cậu chuẩn bị đi skin care,lúc thì vừa lên giường nằm chưa kịp ấm,nhưng quen rồi,không gọi cho nhau đêm tớ dậy 3 4 lần,gọi cho cậu thì ngủ thẳng đến sáng,có bữa giận cậu,chia tay nhưng chia như không chia vậy, cậu sợ dỗi nhưng ngủ không được vẫn phải gọi điện cho tớ,rụt rè lắm muốn gọi nhưng phải hỏi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top