Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3 - Take care

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jay để ý mùi thuốc lá trước khi Daniel nhận ra. Anh đã trở nên nhạy cảm với vấn đề hút thuốc kể từ khi tuyên bố bỏ thuốc. Daniel không chắc lý do gì đã dẫn đến sự thay đổi đột ngột này, nhưng cậu rất vui và ủng hộ nỗ lực của Jay. Cậu biết việc cai rất khó khăn bởi Jay đã ăn hết vài gói kẹo cao su mỗi tuần.

Khi họ rời khỏi trung tâm thương mại bằng cửa sau, hướng tới bãi đậu xe, mũi Jay nhăn lại. Anh cau mày và cố tình nghiêng đầu né chỗ phát ra mùi. Tò mò, Daniel quay lại xem ai đang hút thuốc liề bị tia sáng lóe lên trên cặp kính quen thuộc làm chói mắt.

Tim Daniel muốn nhảy lên tận cổ họng. Bước chân cậu chậm lại và cuối cùng dừng hẳn, khiến đám bạn quay lại hỏi có chuyện gì.

"Không có gì đâu." anh nói dối.

"Tớ vừa nhớ ra tớ để quên đồ trong phòng vệ sinh. Mấy cậu cứ đi trước nhé?"

Giác quan thứ sáu về 'Daniel đang gặp nguy hiểm' hẳn có di truyền trong gen gia đình. Cả Jay và Joy đều liếc qua gã ta, kiểm tra Gun. Joy thì nhiều tò mò và ít sự nghi ngờ hơn, cho dù vậy...

"Tớ nói nghiêm túc đấy." Daniel nhấn mạnh.

"Tất cả chúng ta đều có rất nhiều bài tập về nhà. Tớ không muốn lãng phí thời gian của mọi người."

Zoe rên rỉ. "Đừng nhắc chứ. Tớ đã cố gắng để ngăn cái sự thật đó khỏi trí nhớ mình cho đến tận bây giờ, rất cảm ơn cậu."

Joy nở nụ cười hoài nghi. "Không phải cậu từng đứng đầu môn Toán sao?"

"Định nghĩa chữ từng."

Daniel cuối cùng phải dốc hết bình sinh để đuổi Jay đi cùng các cô gái, tất nhiên không thể không có cái nhìn chê bai về Gun. Quay lại, Gun đang tựa người vào chiếc xe sang trọng của mình, ngắm nhìn khung cảnh đó với vẻ thích thú.

Ừ, ít nhất vẫn có người trong số họ cảm thấy vui vẻ.

(Cậu ngạc nhiên khi thấy cánh tay phải của Gun được băng bó và nằm trong cái đai treo. Cậu gần như cho rằng Gun đã nói dối về nó.)

Daniel bước tới chỗ gã, tay nắm chặt quai ba lô.

"Anh đang theo dõi tôi à?" Cậu truy hỏi.

"Đừng tâng bốc bản thân. Một trong những streamer của công chúa cần mua vài thứ. Tôi thua khi tung đồng xu và phải làm nhiệm vụ tài xế... một lần nữa." Môi Gun cong lên quanh điếu thuốc. "Mặc dù vậy, không thể nói rằng việc tìm thấy cậu ở đây không phải là bất ngờ thú vị."

Daniel nhấc chiếc ba lô ra khỏi vai, kéo khóa kéo mạnh hơn so với mức cần thiết. Cậu lôi chiếc áo vest ra và áp vào ngực Gun.

Gun không có động thái bắt lấy. Phải mất một lúc Daniel mới nhận ra, một cánh tay bị mất khả năng cử động và tay còn lại đang cầm điếu thuốc. Thay vào đó, Daniel quyết định vất lên cánh tay Gun.

Gun chớp mắt nhìn cậu. Gã không có phản ứng gì đặc biệt trước sự từ chối. "Không phải style của cậu hử?"

"Không phải thứ tôi cần . Không phải từ anh."

"Thật chứ? Tôi đã nghe từ Goo, cậu đã có khoảng thời gian tận hưởng khi sử dụng món quà của tôi. Cảm giác được một lần đứng đầu chuỗi thức ăn thật tuyệt phải không?"

"Nó khác." Daniel nhấn mạnh.

"Vả lại đó là thứ tôi có thể sử dụng - ngay cả khi anh không giải thích cho tôi. Cảm ơn vì sự không giúp đỡ."

Gun rít một hơi thuốc lá dài.

"Sẽ chẳng có gì thú vị nếu tôi kể toàn bộ."

"Đây không phải thứ để gọi là thú vị!"

"Tự nói với bản thân đi."

"Tôi - anh, đừng bận tâm."

Daniel dụi mắt. Việc chỉ trích Gun ở nơi công cộng sẽ chẳng mang lại lợi ích gì cho cậu.

"Chỉ... đừng làm điều này thêm kỳ quặc. Tôi sẽ tiếp tục hạ gục các băng đảng và anh sẽ để bạn bè tôi yên. Không hơn gì nữa."

"Quái lạ." Gun nói. "Tôi không nhớ đã ký hợp đồng quy định mức độ quan hệ công việc của chúng ta." Gã cười khúc khích. "Thật dễ thương khi cậu nghĩ cậu có thể bảo tôi phải làm gì. Tôi thích sự quyết đoán đó. Theo lời cậu."

Một cảm giác ngứa ran khó chịu chạy dọc sống lưng. Đó là tiếng vang của cảm giác ghê tởm mà cậu luôn cố quên đi.

"Nếu anh vẫn tiếp tục xuất hiện, vậy anh có thể nói cho tôi biết, tôi-"

"Daniel?"

"...Yui?"

Cậu chớp mắt nhìn bạn cùng lớp. Cô lướt qua cùng túi xách trên tay, tiến về phía xe của Gun - rồi nhìn kỹ sự hiện diện của Daniel.

"Cậu đang...?" Cậu nhìn qua nhìn lại giữa cô và Gun. Họ làm việc cùng nhau từ khi nào?

Gun vứt điếu thuốc xuống vỉa hè. Anh mở cửa sau và dẫn Yui vào trong xe. Yui ngượng ngùng gật đầu với Daniel đồng thời chào và tạm biệt rồi vào trong.

"Đợi đã," Daniel nói, "Có phải anh - cô ấy - ?"

"Không thể tiết lộ bí mật kinh doanh của công chúa." Gun nói. "Và tôi không thể để cô ấy đợi được. Nói chuyện sau nhé, cậu Park ".

Daniel đưa tay ra khi Gun chuẩn bị lên xe. "Khoan đã."

Gun vẫy tay với cậu. "Chúc-"

"Đừng nói chúc may mắn! Hay hãy cẩn thận!"

"...Sayonara."

Cửa sổ xe tối màu khiến Daniel không nhìn thấy mặt Yui khi gã lái xe đi. Hoặc, liệu có ai khác ở trong xe với cô ấy?

'Công chúa' mà Gun nói đến chắc là chị gái của Crystal? Yui làm gì cho cô ấy mà lại cần có vệ sĩ bên cạnh?

Daniel thở dài. Tất cả mọi thứ về Gun đều khiến cậu đau đầu.

Ẩn mình trong góc, Jay lấy điện thoại ra, ghi chú lại. Anh có linh cảm xấu về chuyện này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top