Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Long Thất nhận được tấm ảnh được gửi từ điện thoại di động của Phong Bỉnh Thìn, liền bắt tay vào làm lý lịch cho họ.

Sở Thiên Dao, ba mươi chín tuổi, đến từ Thánh Anh, chưa vợ, có một con trai hai mươi tuổi, là Sở Phượng Minh, hai cha con kinh doanh một công ty quảng cáo tên là Hùng Hồn. Về phần Dung Sơ Cuồng, cô ấy không có quan hệ gì với Đào Hoa Thiếu cả, biến thành em gái của Long Thất, Hoa kiều, tên là Long Kỳ, còn là một bà mẹ đơn thân…

Đào Hoa Thiếu nhìn bản lý lịch lạ lùng này, trong chốc lát nghẹn họng.

Long Thất quan sát vẻ mặt của anh, mỉm cười hỏi: ‘Anh hài lòng chưa?”

Đào Hoa Thiếu dở khóc dở cười: “Phượng Minh trở thành con ta, con của ta ngược lại không phải là con của ta…”

“Thời gian gấp gáp, chỉ có thể dùng cách này.”

“Vậy cũng không thể đổi tên của họ chứ?

“Tên là Dung Sơ Cuồng tuy rằng rất có khí chất, nhưng lại không phù hợp với thẩm mỹ của công chúng, cao siêu quá ít người hiểu, hơn nữa, nào có anh thì họ Long, em gái thì họ Dung đâu?”

Đào Hoa Thiếu đành chịu thua.

Mặc dù Long Thất ngoài miệng thì nói vô cùng chân thành, thật ra mục đích thật sự từ lâu của anh là bộc lộ sửa cái tên Dung Sơ Cuồng thành tên mới là điều không thể nghi ngờ gì.

Phong Bỉnh Thìn vừa nhận được lý lịch của họ, thì biết kế hoạch nham hiểm của Long Thất. Anh ta đem Dung Sơ Cuồng nhét vào gia tộc Long thị, gọi là Long Kỳ, rõ ràng là muốn lợi dụng cô ấy làm một quân cờ, mục đích là chiêu an được Sở Thiên Dao, thật sự là gian xảo đến chết mà. Tuy nhiên, tính toán của anh ta e rằng sẽ thất bại, bởi vì…vị Dung tiểu thư này ngay cả mafia còn dám lừa gạt, hơi khó đối phó một chút.

Lúc nhận được hộ chiếu, Phong Bỉnh Thìn không lập tức dẫn họ bay thẳng đi Luân Đôn, mà đặt vé máy bay bay đi Las Vegas.

“Chúng ta đi Vegas làm gì?”

“Sở tiên sinh cũng bay đi Vegas.”

“Cái gì?”

Phong Bỉnh Thìn giơ chiếc điện thoại di động lên hướng về phía cô, lại cười nói: “Tôi vừa nhận được tin nhắn, Trung Thôn Tri Nhất vừa bay điLas Vegas. Giờ tôi đem tin này gửi cho Long Thất, sau đó anh ta sẽ dẫn Sở tiên sinh cùng bay đến Vegas.”

Nói xong, anh liền gửi tin nhắn cho Long Thất.

Ba phút sau, Long Thất trả lời ba câu: “Gặp ởLas Vegas.”

***

Lúc bọn họ đến Las Vegas là vào buổi tối, sau khi vào một khách sạn, đầu Dung Sơ Cuồng dính chặt vào chiếc gối đi gặp Chu Công, cũng không biết ngủ bao lâu, mơ mơ màng màng nghe bên ngoài có tiếng người nói chuyện.

“Tôi vừa xác thực tin tức, người mua của Trung Thôn Tri Nhất chính là trùm hắc bang Clark. Tôi phải biết phần nội dung thông tin đó…”

“Ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?”

“Khi cần, tôi sẽ nói cho anh.” Người kia cười, âm thanh rất êm tai, nhưng tiếng Trung lại không thạo lắm,”Tôi chuẩn bị một phần lễ mọn, để Dung tiểu thư ở lại Las Vegas chơi một vài thứ …”

“Ta không định đào tạo thói quen đánh bạc cho cô ấy.”

“Coi như là lễ gặp mặt tôi đưa cho em gái đi.” Người kia vừa cười, giọng nói trong mà cứng rắn.

Lúc này, Dung Sơ Cuồng hoàn toàn tỉnh giấc, biết người đang nói chuyện là ai, lúc đầu cô còn tưởng rằng mình đang nằm mơ chứ, cô hưng phấn nhảy từ trên giường xuống, định chân không chạy ra đó, lại nghe Đào Hoa Thiếu cười nói: “Ta nghĩ nàng rất thích nhận được quà gặp mặt như vậy. Nhưng, ta muốn ngươi hiểu một điều,” Ngữ khí của anh trở nên nghiêm túc,”Ta nhận tiền của ngươi, thay ngươi làm xong việc, cũng nghĩa là giữa chúng ta đã thanh toán xong.”

“Như vậy, ý của anh là..” Ngữ khí người kia rõ ràng là sửng sốt.

“Ngươi giúp ta tìm được vợ con, ta vĩnh viễn thiếu nợ ngươi một ân tình.”

Trong chớp mắt trong phòng trở nên yên tĩnh. Lát sau, người kia thở nhẹ một hơi, nói: ‘Sở tiên sinh, anh thật sự không giống người thường, kết giao bằng hữu được với anh, thật sự là vật siêu giá trị.”

Dung Sơ Cuồng vốn đang cảm động vì lời nói của Đào Hoa Thiếu, cảm thấy hốc mắt mình nóng lên, đột nhiên nghe anh ta nói: “vật siêu giá trị” này chẳng hình dung ra gì cả, cô nhịn không được khẽ mỉm cười.

Bởi vì có người ngoài ở đây, cô lấy quần áo đã gấp mặc lại, rồi mới đi ra. Hình ảnh đầu tiên cô nhìn thấy không phải là Đào Hoa Thiếu, cũng không phải Long Thất, mà là một vali xếp đầy đô la. Đôi mắt cô lập tức sáng lên rất nhiều, to và sâu.

Cuối cùng Long Thất cũng gặp được Dung Sơ Cuồng thật sự, lập tức kinh sợ. Anh đứng lên, quan sát cô từ trên xuống dưới một lượt, sau đó dùng một câu nói dài của Shakespeare mà ca ngợi cô vô cùng tha thiết, rung động: “Dung tiểu thư, gặp được cô thật sự là quá vui mừng, cô thật sự là đẹp gấp trăm lần, lúc này cô tựa như một đóa thủy tiên biếng nhác, tỏa ra sự ngọt ngào và tươi mát say đắm, cô…”

Anh còn chưa nói xong, đã bị Đào Hoa Thiếu không kìm chế được nắm áo ném ra ngoài cửa.

Tuy rằng khẩu âm tiếng Trung của anh hơi lạ, ngôn từ khoa trương, nhưng ngữ khí anh ta tràn ngập tình cảm, ngữ điệu trầm bổng du dương, từ tính mười phần là giọng nam trầm, đều thành công lấy lòng cô gái là Dung Sơ Cuồng. Ngoại trừ đôi mắt và miệng ra, cô căn bản không thấy được ngũ quan của Long Thất, nhưng cũng đã khẳng định anh ta là một quý ông lịch sự ưu nhã. Tuy nhiên, có đẹp trai dến mấy cũng đánh không lại đôi mắt thâm thúy hoa lệ của Đào Hoa Thiếu. Cô quay sang mỉm cười nhìn anh, nói: “Có người ca ngợi vợ của mình, huynh phải thấy vui mừng mới đúng, sao lại tỏ thái độ như thế?”

Trên mặt Đào Hoa Thiếu cũng cười, nói: ‘Vậy nàng chắc không ngại ta cũng gặp nữ nhân khác trên đường và ca ngợi họ như thế chứ?”

“Vậy thì có lẽ là thôi đi.”

Dung Sơ Cuồng bước đến ôm lấy cánh tay Đào Hoa Thiếu, đem viền mắt ẩm ướt vui vào ngực anh. Dù gì cũng chỉ có xa nhau ba ngày, nhưng bọn họ lại giống như là chết qua một lần, ôm nhau giống như sống lại. Đào Hoa Thiếu cúi xuống hôn vào tóc cô, mái tóc trắng đổ xuống, tỏa ra mùi thơm ngát đặc biệt, bao lấy cô. Dung Sơ Cuồng phảng phất như say. Lần này thật sự là “kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, thắng khước nhân gian vô sổ”

Trong yên lặng, vang lên tiếng đập cửa thình thình, Long Thất cách tấm cửa kêu lên: ‘Những lời tôi nói đều thật lòng đó, để tôi đi vào với..”

Dung Sơ Cuồng tức thì dùng áo của Đào Hoa Thiếu lau mắt, khi ngẩng đầu lên đã thay vào dáng vẻ tươi cười, nói: “Lần này thật sự là may mà có Long tiên sinh, các người nói chuyện chính đi, muội đi rửa mặt..”

Đào Hoa Thiếu chỉ cười không nói. Dung Sơ Cuồng xoay người đi mở cửa, anh lấy tay kéo cô lại, đặt vào trán cô một nụ hôn, lại vuốt ve mái tóc ngắn của cô, nói: ‘Ta đi mở, muội vào phòng đi.”

Dung Sơ Cuồng nghe lời vào phòng rửa mặt chải đầu.

Đào Hoa Thiếu thu lại tình cảm dịu dàng, mở rộng cánh cửa để Long Thất vào, nghiêm túc bàn chuyện chính với anh ta: ‘Ngươi định chuẩn bị đánh cắp thông tin như nào?”

Long Thất không đáp, nhưng đôi mắt sáng rực nhìn Đào Hoa Thiếu.

Đào Hoa Thiếu hỏi: “Trên mặt ta có gì à?”

Long Thất chỉ là không nghĩ anh ta lại là người ghen đến vậy, có chút kinh ngạc mà thôi. Anh ta làm cho người khác có cảm giác điềm tĩnh tự nhiên, tính trước kỹ càng, không ngờ khi ăn dấm chua lại bá đạo tùy hứng đến vậy. Nhưng điều này không thể nói ra. Vì vậy, anh lắc đầu, đáp: ‘Không có.”

“Vậy Clark đang ở đâu?”

“Thì ở chỗ này. Gã đang ở khách sạn Las Vegas Strip thứ ba của mình, đây là một trong số đó.”

“Gã và Trung Thôn bao giờ giao dịch?”

“Nói đến cái này, thật sự là khiến người khác buồn bực..” Long Thất thở dài, rất bất đắc dĩ nói: “Chúng ta vẫn không thể xác định được thân phận của Trung Thôn Tri Nhất, kỹ thuật ngụy trang của gã thật là cao minh.”

“Ngươi không thể xác định được Trung Thôn Tri Nhất, vậy thì tiếp cận Clark.”

“Đã phái người rồi.”

“Ngươi có kế hoạch gì?”

“Đến phòng tôi đi.”

Long Thất đưa Đào Hoa Thiếu vào phòng mình ngay bên cạnh. Phòng xép xa hoa của anh rộng, vật dụng đều là hệ màu đen trắng, bên trong có rượu và bể bơi hình bầu dục, nuôi hai cây thực vật xanh là thon dài.

Long Thất kéo tấm bình phong Trung Quốc rất tinh mỹ, mời Đào Hoa Thiếu vào trong. Bên trong có một chiếc bàn hội nghị loại nhỏ, hai bên bàn phải trái là hai người đàn ông với hai máy vi tính, biết họ đi vào, nhưng ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, mắt nhìn thẳng vào màn hình.

“Có tình huống gì không?” Long Thất hỏi người bên trái.

“Sòng bạc của Clark xuất hiện hai người khả nghi, anh xem đi.”

Anh ta  đem tư liệu hình ảnh được ghi lại từ máy vi tính cho họ xem, trên màn hình hiện ra bức ảnh chụp hai gã đàn ông. Người thứ nhất khoảng chừng bốn mươi tuổi, đeo kính, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, trang phục tinh tế, nhìn rất có phong độ.

“Gã đó tên là Nathan, là một thương nhân buôn bán nước hoa người Pháp. Nửa tiếng đồng hồ trước thắng hơn tám mươi vạn..”

“Ồ.”

“Cũng thua hơn một trăm vạn.

“A..”

“Thành công gây sự chú ý của quản lý sòng bạc, bị mời đến phòng VIP được thiết kế dành riêng cho sòng bạc.”

“Còn tên này?” Long Thất chỉ vào người đàn ông thứ hai trên màn hình hỏi.

Người đàn ông này mặt dài gầy, có một bộ râu rậm vòng tròn trên mặt, mũi cao mắt sâu, đôi mắt được ẩn giấu dưới hàng lông mày dày rậm, có cảm giác bí hiểm.

“Hắn đăng ký dưới tên gọi Randall. Người này không đánh bạc, chỉ đi quanh sòng bạc.”

“Theo dõi hắn ta chặt chẽ, tôi đi vào phòng VIP.” Long Thất nói rồi hướng sang Đào Hoa Thiếu hỏi: “Anh có muốn đi không?”

“Xin lỗi, ta muốn ở lại với vợ con ta.” Đào Hoa Thiếu hờ hững đáp.

“…”

Long Thất hết biết nói. Từ lúc bắt đầu biết anh ta, vợ và con luôn treo ở miệng anh ta, không cần phải ân ái đến thế chứ. Đến thế giới sòng bạc Las Vegas rồi mà cũng nhẫn nại được, thật là chịu phục anh ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top