Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

02 .13 .Bắt đầu.


Khung cảnh đêm 13 năm ấy thật u ám.Mặt trăng vành vạch soi sáng xuống nhân loại bỗng chốc bị úa màu huyết quỷ.Gió trời có chút chuyển bão lay động hàng cây dại ven bờ hồ Desp.Hai đứa trẻ 13 tuổi chưa biết rằng trò chơi ngỡ như ngây thơ ấy lại đem lại cảnh tượng ám ảnh nhất tuổi đời 19 của hai người.

Offroad & Nico :  “13!!”

Offroad:  “Cậu thua rồi nhé,mình nói trước rồi .”

Nico:  “Không mình nói trước mà,cậu mới nói sau mình đấy.”

Cãi cọ với nhau một hồi.Cả hai mới để ý mặt trăng đã chuyển sang màu huyết từ khi nào không hay.

Offroad:  “Thôi,cậu thắng được chưa!”

Nico:  “Tất nhiên rồi.”

Offroad:  “Ui cậu nhìn kìa,trăng chuyển đỏ rồi.Nhìn hơi dị quá hen.”

Nico:  “Ánh trăng hắt sức đỏ xuống mặt cậu kìa,nhìn ghê quá đi.”

Offroad:  “Thôi,mình nghĩ hai chúng ta nên đi về nhà thôi.Nhìn trăng đỏ sợ quá.”

…….

Tiếng chuông báo đến giờ ra về.Hai học sinh đang bận bịu sắp xếp lại đống giấy tờ nằm vương vãi trên mặt bàn .Từ ngoài của lớp học,con người to xác đứng trực chờ cô em gái đang cười nói với tên trai mà anh không có thiện cảm.

Anh gõ tay vào cánh cửa lớp học rồi nhìn về cậu trai đang thân thiết với em gái mình.

Daou:  “Nico,em có định đi về không thế.”

Nico:  “A,đợi em một chút.Em phải đi giặt giẻ lau bảng đã.Anh vào đây đợi em chút nhé.”

Cô cầm chiếc giẻ đi ra khỏi lớp học.Để lại hai con người im lặng nhìn xéo nhau mà chả nói câu gì.Bỗng anh tiến lại gần cậu lên giọng hỏi.

Daou:  “Cậu là gì của em gái tôi.”

Offroad:  “Chẳng phải sáng hôm nay anh cũng nghe rõ Nico giới thiệu rồi sao.Tôi là bạn thân của cậu ấy.”

Daou:  “Thân?!Nhưng tôi nghĩ cậu nên giữ khoảng cách với con bé hơn.Nam nữ thụ thụ bất thân.”

Cậu hất mặt tiến lại gần bên anh.Lên giọng thách thức.

Offroad:  “Chúng tôi gần thế này sao?Hay là thế này.Hay gần tới mức này.”

Cậu càng nói càng tiến sát lại gần đến anh hơn khiến anh có chút dè chừng lùi lại về phía sau.

Offroad:  “Tôi nói anh nghe,tôi là bạn thân của Nico.Không phải người yêu.Nên anh cứ yên tâm đi.”

Cậu quay lưng định tiến lại gần chiếc cửa sổ để đóng lại thì bị anh nắm lấy cổ tay kéo lại gần thân thể to lớn.

Daou:  “Cậu…”

Nico bước vào lặng lẽ nhìn hai người đấu khẩu với nhau.Nhìn khung cảnh lúc đó khác gì con mèo lười đang giương nanh múa vuốt trước con hổ hung hãn không.

Nico:  “Hai người làm gì thế hả?Mới gặp nhau đã thân thiết đến mức nắm tay nắm chân rồi sao.”

Cậu gạt tay anh ra rồi định cầm cặp sách đi về thì bị Nico chặn lại.

Nico:  “Này!Cậu quên rằng chúng ta có hẹn làm bài tập thực hành ở nhà tôi à.Bây giờ đợi tôi chút xíu nữa rồi tôi dẫn cậu đến nhà tôi.”

Offroad:  “Ờ,tôi quên mất .”

[Về đến nhà Nico]

Căn nhà sáng bừng,lung linh những ánh đèn khắp góc tường.Trên tường còn treo một bức ảnh gia đình to,đặt ngay trung tâm phòng khách.Cậu ngắm nghía bức ảnh rồi đánh mắt nhìn sang bức ảnh có một cậu bé kháu khỉnh nào đó đang cầm chiếc bút màu vẽ lên mặt mình.Cậu bật cười rồi cầm tấm ảnh nên gặng hỏi Nico.

Offroad:  “Mẹ cậu mới sinh em bé hả.Em ấy dễ thương quá đi.”

Nico:  “Đâu có đâu,cậu thấy người trọng hình quen quen sao?”

Daou nhăn mặt nhìn cậu.Cậu đang cười nói bỗng chốc quay sang bên cạch nhìn đối phương.

Offroad:  “Này,đừng nói em bé dễ thương này là anh đấy nhá.Chắc không thể nào đâu,nhìn không giống tẹo nào luôn.”

Daou mặc kệ cậu bỏ về phòng của mình.Căn phòng tối tối,có một cái đèn ngủ nhỏ đang phát sáng cạnh tủ quần áo.Anh đáp cặp sách xuống giường rồi đi thẳng vào phòng tắm cố gắng rửa đi khuôn mặt đỏ hồng của mình.Anh lấy tay xoa xoa hai bên tai đang ửng lên của mình rồi nhìn thẳng vào trong gương.

Daou:  “ Cái tên nhóc chết dẫm.”

Daou:  “Nó chỉ khen dễ thương thôi mà.”

Daou:  “Má!! Bao giờ mới chữa khỏi cái bệnh hay ngại này đây.”

Daou:  “Khoan!?Không được!Mình không thể để nó ở một mình với em gái mình được.Chết rồi”

Nico dẫn cậu lên phòng ngủ của mình.Bên trong căn phòng khác xa với trí tưởng tượng của cậu.Tất cả đều là màu đen xì.

Offroad:  “Phòng gì mà màu đen không vậy Nico.”

Nico:  “Tại mình thích vậy á bạn.”

Offroad:  “Uôi..Ngầu vậy hén.”

Nico:  “Chứ sao nữa.”

Tiếng bước chân chạy gấp gáp càng ngày càng dồn dập hơn,hai người đang nói chuyện bỗng có người mở cửa xông vào.

Nico:  “Ủa anh vô đây làm gì vậy??”

Daou:  “Để anh giúp em một tay nhé.”

Nico:  “Vậy thì hay quá.Cám ơn anh nha.”

Offroad:  “Liệu có ổn khi cho anh ấy làm cũng không thế.”

Nico:  “Này !Đừng có nghi ngờ anh ấy.Anh trai tôi là cựu học sinh tuyển quốc gia đấy nhé.”

Offroad:  “Ờ…giỏi quá ha.”

Nico:  “Này Offroad,chắc nay sẽ muộn lắm mới xong đấy.Cậu nên gọi điện báo với trưởng ban kí túc đi.Có gì ngủ lại đây cũng được.”

Offroad:  “Được thôi.Mà tôi ngủ ở đâu được đây.Sợ làm phiền hai bác nhà quá.”

Nico:  “Ừ..cậu ngủ với anh trai tôi cũng được.”

Offroad:  “Hả..Xin khiếu nhé..Tôi tha ngủ sofa còn hơn.”

[22:34]

Bầu trời bên ngoài bỗng chốc nổi giông giật chớp không ngừng.Tiếng gió rít lên từng đợt khiến chiếc cửa sổ đóng mạnh lại.Mùi hương nóng ẩm từ mặt đất xốc hẳn lên,khiến cho không khí nóng dần.

Ba người họ đã làm việc hơn mấy tiếng rồi.Cơn buồn ngủ khiến cả ba chìm dần vào trong cơn mê.

“Rồi chuyện gì đến cũng phải đến.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top