Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

03.13.Đến đạo quỷ.

Offroad:  “Đây là đâu mà tối quá!”

Daou:  “Hả!Nhóc con đó hả,phải cậu không.”

Offroad: “Hả?Là mơ sao??Sao mình lại mơ về tên to xác đó chứ.”

Daou:  “Cậu đang ở đâu vậy.??Lại đây với tôi chút đi.”

Offroad:  “Anh đứng im đi em sẽ tìm thấy anh.”

Cậu lần mò trong bóng tối nhưng mãi không định vị được chỗ anh đang đứng.Bỗng nhiên cậu vấp phải một thứ gì đó,vờ tay sờ xuống thì ra là ai đó đang ngồi xuống làm gì đó thì phải.

Offroad:  “Có phải anh không?Anh Daou??”

Nghe tiếng gọi ngay trên mình.Anh vội vã đứng dậy mà va vào cằm cậu khiến cậu ngã ra đằng sau.Thật may là cậu đã kịp bám vào tay của anh nên không ngã.

Offroad:  “Anh làm gì dưới đó vậy hả??Tự nhiên ngồi xuống xong đứng lên va vào cằm tôi rồi đây này.Tên to xác nhà anh tính ghẹo gan tôi hả”

Daou:  “Xin lỗi cậu,tôi không có ý đó.”

Đột nhiên cậu như ngộ ra một điều gì đó liền cầm lấy tay anh xoa xoa mà nói.

Offroad:  “À..Này đừng nói với tôi là anh sợ bóng tối nhé!Phải không hả!Phải không.”

Anh ngập ngừng đáp lại lời cậu nói.Khuôn mặt có chút nóng dần lên khi nghe lời trêu ghẹo đó của cậu.

Daou:  “Tôi…tôi chỉ tìm cái nhẫn bị đánh rơi thôi.Tôi không sợ bóng tối đâu.Cậu đừng nói linh tinh.”

Offroad:  “Nói linh tinh?!Vậy bỏ tay em ra được không?Anh cứ nắm lấy suốt từ nãy tời giờ rồi này.”

Offroad:  “Sao mình lại mơ anh ấy dễ thương như vậy nhỉ??Quái lạ thật chứ.”

Daou:  “Sao tôi lại mơ về tên nhóc con nhà cậu chứ.Mình điên mẹ rồi.”

Anh nghe như vậy lập tức buông tay cậu ra.Trấn tĩnh lại bản thân rồi thử nhìn xem mình đang làm gì ở đây.Xung quanh toàn là một màu đen sì,hình như dưới chân là nước nhưng lại có mùi tanh như xác cá chết.Thi thoảng lại đẫm phải một thứ gì đó nhớp nháp,xốc mùi hăng.

Hai người cùng nhau đi một lúc thì lại va vào nhiều người khác.Cảm giác như va đập vào vai của ai đó vậy.Có rất nhiều người ở đây.Cảm giác mang lại cho hai người rất chân thực khiến hai người dần nghi ngờ  về bản thân.

Offroad:  “Anh..anh ơi.”

Daou:  “Hả!Cậu sao vậy.”

Offroad :  “Anh Daou giúp em với.”


Bỗng nhiên cậu ngồi sụp xuống mặt đất đầy nước rồi ôm đầu khóc không thành tiếng.Mái tóc nâu dẻ bị cậu dày vò tới mức xù hết nên.Đôi tay run rẩy mất kiểm soát vô thức chạm vào thứ chất lỏng dưới đất.Cậu cào cấu thứ chất lỏng đó lên mặt lại càng rõ đó là mùi máu hơn.

Anh vội vàng tiến lại gần cậu đỡ cậu dậy.Thấy cậu như vậy,anh không biết phải làm gì cả.Chỉ biết rằng bàn tay to lớn vươn ra ôm lấy cậu vào lòng an ủi.Anh xoa đầu cậu,nắm lấy đôi bàn tay có chút co giật của cậu thật chặt.

Daou:  “Bình tĩnh lại đi.Có tôi ở đây rồi,không ai làm hại cậu đâu.”

Daou:  “Tay tôi đây,nắm lấy tay tôi này.Cậu sẽ ổn thôi.”

Chợt có một luồng ánh sáng được phát ra khiến anh và cậu chói mắt.

Luồng ánh sáng chạy vụt qua khiến nơi hai người đang đứng hiện lên rõ rệt.Một cái hang u tối sặc mùi thối rửa xác động vật,một toán người rất đông khoảng 15 người tụ tập lại nơi hai người đang đứng.Trên mặt cậu có vài nốt tay dính máu chảy dài từ đuôi mắt xuống cằm.Ngước lên trên một chút có thể thấy hàng dạt xác người chết treo trên những cây đèn trùm cũ sụp.Hốc mắt của những người đó ai cũng bị moi ra,miệng thì luôn há khô quoăn đầy giòi bọ.

Thứ chất lỏng vừa nãy hai người dẫm lên đích thị là máu tươi của người.Điều chắc chắn như vậy vì có một đống tóc đen rối xù rơi lã tã xuống vũng đất đầy máu.Mùi máu tanh pha chút sặc lạnh của đám côn trùng chết nổi đầy trên bãi máu người.

Cảm giác này chân thật quá,không thể nào như thế được.Phải làm sao bây giờ.Mong đây chỉ là một cơn ác mộng mà thôi.Làm ơn,là ác mộng được không.Em gái.Nico đang ở đâu??Nếu đây là sự thật thì lẽ nào Nico cũng bị cuốn vào đây.Bây giờ tâm anh hoảng loạn lắm,nhưng vẫn cố gồng gành vì cậu vẫn đang nắm chặt tay anh trong nỗi sợ hãi.

Bỗng trong đầu xuất hiện thứ âm thanh khiến tai mọi người xung quanh không chịu nỗi mà quỳ dạp xuống đồng loạt.Nó rít lên liên hồi rồi thét lớn như tiếng gió thổi mạnh vào ống khói rỉ xét cũ kĩ.

“Xin chào loài người bé nhỏ.Hãy tìm lấy hi vọng của các ngươi đi nào
Hãy nghe mệnh lệnh đầu tiên của ta vào đêm 13.”

Offroad:  “Âm thanh này là gì vậy.”

Daou:  “Cậu cũng nghe thấy nó sao.Nó khó chịu lắm đúng không.”

Offroad:  “Đúng ạ.”

Daou:  “Cậu ổn hơn chưa!Vừa nãy trông cậu sợ hãi lắm.Có chuyện gì xảy ra sao.”


Offroad:  “À..Cám ơn anh..cũng không có chuyện gì đâu.”

Giọng cậu run run đưa khuôn mặt hoảng hốt nhìn anh.Cậu như nhận ra điều gì đó bất thường ở nơi này liền nói với anh trong lo sợ.

Offroad:  “Anh, em cảm thấy đau.Em cảm thấy sợ.Em..em còn bị một vết thương ở chân nữa.Vậy có nghĩa là mọi chuyện đang diễn ra là thật.Không phải mơ.”

Daou:  “Cậu nói vậy,có nghĩa là tôi với cậu đang ở đời thực sao???Sao có thể.Khoan đã!?Vậy nghĩa là âm thanh chỉ thị vừa nãy là thật.”

Hai người đứng chôn chân trong vũng màu chưa kịp hoàn hồn lại thì bỗng từ đâu anh bị ôm lấy từ đằng sau.

Nico:  “Anh.”

Daou:  “Nico?!Em đây rồi,em đã đi đâu thế.”

Nico:  “Em bị lạc chút.Nhưng anh có biết chúng ta sao lại ở đây không?Với lại..”

Nico:  “Uôi..Mặt cậu sao đầy máu thế Offroad,có sao không thế.”

Offroad:  “Không, tôi không sao đâu.”

Offroad:  “Làm thế nào để thoát ra khỏi đây bây giờ.”

Nico:  “Đây là hiện thực rồi.Sau khi chúng ta ngủ thiếp đi thì bị đưa đến đây.Sao lại có chuyện trùng hợp thế được chứ.”

Daou:  “Hai đứa bình tĩnh đi.Anh nghĩ chúng ta nên làm theo lời người bí ẩn đó nói trước đã.Để nghĩ cách thoát khỏi đây.”

Offroad:  “Người đó nói là hãy tìm hi vọng của bản thân,nghe mệnh lệnh đầu tiên vào đêm 13.”

Anh đưa tay nhìn chiếc đồng hồ số trên cổ tay rồi phán đoán.

Daou:  “Hôm nay anh nhớ không nhầm là ngày 12 thôi.Mai mới là đêm 13 vậy nên ngày mai chúng ta sẽ bị hút vào đây một lần nữa hoặc bị nhốt ở đây mãi mãi.Vậy nên chúng ta phải làm theo ý đầu tiên trong câu nói của tên đó.Tìm thấy hi vọng của bản thân.”

Trong khi mọi người đang suy đoán thì giọng nói đó được vang lên một lần nữa.

“Rẹt…rẹt…Hãy để số phận sắp đặt.Con số nằm ở nơi nguồn sống,cội nguồn của mỗi con ngươì.Hãy xuôi theo ý ta định đoạt.”

Nó lại biến mất một lần nữa.Mọi người xung quanh hoảng loạn chạy toán loạn khắp nơi ,họ như phát điên lên vì giọng nói đáng sợ đó.Bản năng của con người là một tín hiệu báo hiệu việc nguy nan của thân chủ.Nó cũng đang rung nên trong 3 người họ nhưng sự bình tĩnh đã đàn áp đi tín hiệu đó trước tình huống ảnh hưởng đến mạng sống này.


Nico: “Hai người,em nghĩ em biết ý câu nói của người đó là gì rồi. Hắn nóiCon số nằm ở nguồn sống của con ngườiEm nghĩ nó có nghĩa là cơ thể của chúng ta.Con số đang nằm ở đâu đó trên cơ thể chúng ta.”

Nico:  “ Còn câu Hãy xuôi theo ý ta và Số phận ám chỉ rằng hãy làm theo ý hắn .Nên việc đầu tiên chúng ta hãy tìm con số trên cơ thể trước đã.”

Offroad:  “Được.”

Ba người bắt đầu nhìn ngó tìm kiếm con số trên cơ thể mình.Nico là người tìm thấy đầu tiên.Con số của cô là số 6 nằm ở cổ tay phải.Người thứ hai là Daou,con số của anh là số 9 nằm ở bắp tay trái.Chỉ còn lại duy nhất một mình Offroad là chưa tìm thấy con số của mình.Cậu tìm hết cơ thể của mình rồi nhưng mãi không thấy số đâu cả.

Offroad:  “Chết rồi.Tôi không tìm thấy con số đâu cả.”

Nico:  “Cậu cởi áo ra đi.”

Offroad:  “Hả!?Cởi?!à đúng rồi tôi chưa tìm đằng ở phía sau nữa !Cậu nhìn dùm tôi nhé.”

Daou:  “Này,không được!Để tôi nhìn cho cậu.”

Offroad:  “Vậy nhờ anh.”

Daou:  “Em quay ra chỗ khác đi Nico.”

Nico ngoảng đầu ra chỗ khác để anh kiểm tra hộ cậu.

Cởi chiếc áo ra,bộ ngực của cậu đã hiện rõ ra trước mặt anh.Vòng ngực săn chắc trăng trắng,sườn lưng đằng sau cong cong uốn lượn trắng sáng.Anh có chút chần chừ ái ngại lại gần cậu.

Daou:  “Cậu đứng im để tôi xem hộ cho.”

Bàn tay anh chạm vào sống lưng uốn lượn của cậu,di chuyển những ngón tay từ từ tìm kiếm khắp nơi.Tai anh có chút sưng lên,nhưng vẫn cố gắng tìm số cho cậu.Tìm một hồi,đằng sau anh cũng chẳng thấy con số nào cả.Lật trên lật dưới.Lưng hay bụng hay ngực,tất cả đều chả có động tĩnh của con số hiện lên.

Daou:  “Cậu mặc áo vào đi.Tôi vẫn không thấy con số đó đâu cả.”

Offroad:  “Thật sao?!Vậy tôi phải làm sao đây.”

Nico quay lại nhìn hai người đang có vẻ lo lắng.Cô cất tiếng lên nói.

Nico:  “Không tìm thấy hả?!Anh chắc chắn là tìm hết chưa?”

Daou:  “Anh chắc chắn mà,anh tìm kĩ nắm rồi.”

Offroad:  “Aaa,còn một chỗ chưa tìm nữa.”

Offroad:  “Anh Daou lại đây.”

Daou:  “Hả?!”

Cậu tiến lại gần bên anh .Chiếc áo của cậu có vài chỗ bị cài lẫn lộn vào nhau để lộ ra bộ ngực lấp ló trắng hồng.Anh có chút hoảng hốt lùi lại thì cậu lại tiến lại gần anh hơn.Theo phản xạ tự nhiên,anh nhắm chặt mắt lại đứng cứng đờ như pho tượng tạc mặc cho cậu đứng lại gần.

Offroad:  “A.Xem trong miệng hay lưỡi của em có con số nào không.”

Anh mở mắt ra rồi vờ như không có chuyện gì vội vàng đáp lại lời cậu nói.

Daou:  “Đâu cậu há to ra.Trong này tối quá.”

Chiếc lưỡi dần dần hiện ra ngoài ánh sáng.Con số được in trong chính giữa lưỡi của cậu dần hiện ra rõ ràng hơn khiến anh thở phào nhẹ nhõm.

Daou:  “Thấy rồi!Là số 9.Sao cậu lại có số giống tôi??”

Nico: “Em nghĩ có khả năng cao sẽ có nhiều người có cùng một số.Chúng ta nên đi tìm thôi.”


Cả ba người nhanh chóng chia ra tìm đến những người tham gia trò chơi giúp họ tìm ra con số trên cơ thể.Trên người mỗi người sẽ được in một con số từ 1 đến 13,hai người sẽ có con số trùng nhau và khả năng cao họ sẽ bắt cặp với nhau và làm thử thách.

Theo suy đoán của nhiều là như vậy.Nhưng liệu như vậy có phải như vậy không.

Quay trở lại với suy đoán ban đầu,như vậy nghĩa là Daou và Offroad sẽ là một cặp.Còn về phần Nico cũng đang tìm kiếm người có con số giống.

Cô thấy xung quanh mọi người đều đã có cặp rồi,riêng chỉ có một cô gái nào đó vẫn đứng một mình mà chưa có động tĩnh gì.Cô vội vàng đặt tay lên vai người ấy rồi thở hổn hển.

Nico:  “Mệt quá!Chạy lòng vòng nãy giờ.Cậu gì ơi cho mình hỏi số của cậu là số bao nhiêu vậy ạ.”

Cô gái quay người lại và nhìn Nico rồi cởi chiếc cúc áo để lộ con số 6 in hằn trên ngực trái.

Nico:  “Cuối cùng cũng tìm ra cậu rồi.Cậu tên gì vậy!”

Gaio:  “Mình tên là Gaio,mong được giúp đỡ.”

Nico:  “Ờ,mình tên là Nico,giúp đỡ lẫn nhau nhé.”

Hai người cứ thế cùng nhau tập trung lại với nhóm Daou và Offroad.Có vẻ như hai người họ vẫn còn điều gì khó nói với đối phương.Chỉ là lúc nguy nan giúp đỡ nhau vượt qua nỗi sợ thôi ,chứ độ thiện cảm vẫn ở con số không.Nếu thực sự họ bắt cặp với nhau để làm đồng đội ,để hiểu ý nhau thì hơi khó cho họ.Nhưng nếu ngược lại,nếu học trở thành đối thủ giết hại lẫn nhau thì điều đó có vẻ khả quan hơn .

Offroad:  “Câu nói đầu tiên tên đó nói rằng “Hãy tìm hi vọng của bản thân” điều này thật quá mơ hồ không hề cho chúng ta biết thử thách thật sự là gì cả.”

Gaio:  “Ừm,nhưng theo tôi nghĩ chắc thử thách chính là bản thân chúng ta.Chẳng phải hắn có nhắc đến chữ bản thân mình sao.”


“Hai người đó biến đâu mất tiêu rồi!”


Tiếng hét lớn của một người phụ nữ khiến tất cả mọi người để ý.Offroad chạy lại gần hỏi chuyện cô gái thì được biết rằng,hai người bạn cô mới quen đang tò mò về con số in trên người nên cả hai đã sờ thử số trên người nhau thì đột nhiên họ lại biến mất trong chớp nhoáng.Cậu ân cần chấn an cô gái rồi nhẹ nhàng hỏi cô.

Offroad:  “Chị ơi!Chị cho em hỏi số trên cơ thể của hai người họ giống nhau hau khác nhau vậy ạ!”

Cô gái:  “Số?!Số của họ giống nhau,đều là số 4.”

Offroad:  “Vậy hả chị.Chị cứ bình tĩnh lại nhé.Em chợt nghĩ ra một điều này.Sẽ không sao đâu chị.”

Cậu nghe xong cậu chuyện như ngờ ngợ ra một chuyện gì đó chạy lại về chỗ ba người đang đứng chờ nói với họ.

Offroad:  “Mọi người,em nghĩ chúng ta lên đặt cược nào.”

Nico:  “Đặt cược?!Ý của cậu là sao?”

Offroad nhanh chóng kể lại sự việc vừa rồi cho mọi người.Mọi người cũng hiểu lí do tại sao cậu lại nói là đặt cược rồi.

Daou:  “Ý của cậu là có hai khả năng là hai người đó đã trở về nhà hoặc di chuyển đến một nơi khác rồi sao.”

Gaio:  “Nó quá rủi ro.Chúng ta có thể mất mạng đấy.”

Offroad:  “Mọi người có nghe kĩ câu nói của tên đó không cội nguồn sống.Hắn nói con số mang lại  nguồn sống cho chúng ta.Vậy có khả năng cao là chúng ta sẽ được về nhà sao?”


Offroad:  “Vậy nên tôi muốn mọi người hãy cược mạng sống của mình vào xác xuất này.”

Anh thì căn bản cũng chẳng sợ gì cả.Điều quan tầm hàng đầu của anh bây giờ chỉ là muốn cùng Nico thoát ra khỏi đây.Nếu phải đánh đổi niềm tin vào một ai đó để lấy đi mạng sống của chính mình,thì anh luôn sẵn sàng đánh đổi bất cứ giá nào.

Daou:  “Tôi thì không có vấn đề gì.Nhưng còn Nico và Gaio thì sao?”

Gaio:  “Em thấy nó rủi ro lắm,”

Nico:  “Em thấy hơi sợ chút .Nhỡ may khả năng thấp xảy ra,chúng ta không thể trở về với bố mẹ,với mọi người thì rất chua xót đấy.”


Daou:  “Mọi người nghĩ kĩ lại đi.Hắn ta có nói rằng đêm 13 mới có thử thách mà.Vậy nghĩ là chúng ta có khả năng sống xót qua đêm nay rất cao.Hãy tin anh đi,anh có linh cảm rằng đây không phải là chuyện xấu đâu.”


Daou:  “Chúng ta ở đây mãi cũng không có tác dụng gì.”

Offroad:  “Với lại còn một trường hợp nữa xảy ra đó là chúng ta sẽ tiến đến nơi thực hiện thử thách đêm 13.”

Offroad:  “Vậy nên việc ta cần làm là chỉ có thể quyết định đi cùng nhau hay bỏ mạng lại đây .”

Nico khoanh tay  suy nghĩ một hồi rồi cũng nắm lấy tay Gaio cùng ánh mắt đầy quyết tâm nói.

Nico:  “Dù sao nếu kẹt ở đây chúng ta cũng sẽ chết thôi.Nhưng tôi có hi vọng rằng lần này chúng ta sẽ được an toàn trở về.Vậy nên cậu hãy đặt hi vọng vào chúng tôi lần này có được không?”

Gaio có chút lo lắng ,đưa ánh nhìn đến ba con người đang quyết tâm muốn đi cùng nhau.

Gaio:  “Thôi được!Liều vậy,dù gì tôi cũng chẳng có ai bầu bạn.Vả lại Nico cũng là bạn cặp của tôi nên cùng đi vậy.”

Bốn người nhanh chóng đứng đối diện từng cặp với nhau để chuẩn bị dịch chuyển.Trước khi đi,họ cũng nói chuyện chạm con số cho mọi người xung quanh biết.Vài người cũng quyết định di chuyển,nhưng cũng có vài người muốn ở lại đây vì sợ đến nơi khác sẽ đáng sợ hơn nơi này.

Cậu cũng lại gần chị gái số 4 vữa nãy để bảo chị đi cùng.Dù gì hai người bạn của chị ấy cũng biến mất không tăm hơi nên chị ấy cũng quyết sẽ liều một phen đến cùng.



Hai người đứng đối diện nhau từ từ đưa bàn tay chạm đến con số trên người đối phương.

Daou:  “1 2 3.Chạm”

RẸT

Cả ba đều mở mắt ra sau cơn mê man vô định.Trước mắt họ là khung cảnh quen thuộc,mái hiên quen thuộc,căn phòng đen xì cũng như đống giấy vụn vương vãi trên bàn.Họ vui mừng nhảy cẳng lên vì vui sướng khi đã thoát khỏi nơi xa lạ đó.Anh và cậu choàng vai nhau cười niềm nở như những đứa trẻ tắm trong cơn mưa mùa hè.Cái nhìn họ dành cho nhau như đã tăng lên 1 chút thiện cảm dành cho đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top