Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

End

"yêu..có cần phải giam cầm người khác không..?"
"Làm như vậy đéo phải là yêu tôi đâu! Tên chó đẻ.."
-----
Ngày mà ta gặp nhau cứ ngỡ là người qua đường chẳng nghĩ đến chuyện yêu
Cũng vào ngày ấy tháng ấy ngày mà ta yêu nhau hai ta cùng say cũng chơi chuyện người lớn
"Tôi yêu cậu..Jakky"
Có thật là hắn yêu tôi không hay chỉ là người qua đường..?
Cả đêm vật lộn trên giường chẳng ai ngủ cũng chẳng ai quan tâm đến ai, ai cũng chỉ vì cuộc vui của mình
-----
"Cậu làm người yêu tôi nhé..? Rena..?"
Cứ ngỡ người được gọi tên là tôi ai ngờ là bạn cùng bàn tại sao chứ rõ ràng cũng chỉ là tình một đêm quyền tự do thuộc về chính họ làm sao quản được vậy sao mình lại ghen..ghen vì gì?
Chẳng vì gì..ghen chẳng vì gì cũng chẳng có quyền gì để ghen
"Chúng mình là bạn thôi nhé..tớ chưa sẵn sàng yêu.."
"Ừm.."
Họ không yêu nhau..tốt thật..rõ là chẳng có mối quan hệ gì cả..cớ sao lại ghen..?
-----
Chúng tôi cứ như người qua đường mãi chẳng biết mối quan hệ bây giờ là yêu hay tình một đêm
Không là gì mãi mãi là không là gì
Tôi đứng trước gương tự tát vào mặt mình
"Jakky à..tỉnh đi..mối quan hệ này chẳng đi xa hơn được nữa đâu "
-----
Bó hoa hồng rực rỡ nở rộ được cầm trên tay của người
"Jakky..tôi yêu cậu.. xin lỗi cậu vì giờ tôi mới nhận ra.."
Liệu tôi có phải là người thay thế không...nhưng tôi đâu yêu hắn đâu thì quan tâm làm gì?
"Không, tôi không thích cậu"
"Hả..ừm..tan học tới nhà tôi chơi tí nha?"
"Ừ"
Có lẽ đây là sai lầm lớn nhất của cuộc đời tôi
Hắn nhốt tôi dưới tầng hầm nhà hắn ..tên khốn kiếp
Mới đầu tôi còn vùng vẫy nhưng giờ còn sức đâu mà dãy nữa chứ
Hắn ta đêm nào cũng đè tôi ra làm bộ hắn không biết mệt à!
Sáng thì hắn bắt tỉnh không được ngủ tối đến hắn có để yên cho tôi ngủ đâu lấy sức đâu mà làm
Sáng bị đánh tối bị đụ tôi là người chứ đâu phải là chó đâu.. những trận hành hạ từ sáng đến tối những vết bầm tím ngày càng xuất hiện nhiều hơn nỗi đau này làm sao tôi gánh cho nỗi đây
-----
Tôi rơi vào giai đoạn trầm cảm chẳng ai biết cũng chẳng ai hay ngày nào cũng giống ngày nào tôi mệt lắm rồi
Những trận hành hạ cũng chẳng khiến tôi cảm thấy đau đớn như trước có lẽ tôi đã quen..?
-----
Tôi cũng đã trốn đi tìm lại tự do cho chính mình nhưng tất cả cũng chỉ là vô ích sự thật mãi là sự thật sống nay chết mai ai mà biết được tôi mệt..mệt lắm rồi..sống không được chết cũng không xong
-----
Tôi dần mất ý thức về thời gian một tầng hầm bao bọc tôi bởi bốn bức tường vuông góc
Không ánh sáng, không cửa sổ, không có gì..
-----
Tôi biết hắn còn yêu mối tình đầu của hắn..nhưng có cần hành hạ tôi ra nông nỗi này không?
Thật sự đây có phải là yêu..hay chỉ là công cụ vui đùa?
------
Tôi cố gắng dùng chính sức lực cuối cùng vùng vẫy
"Tại sao chứ..cậu nói yêu tôi mà lại hẹn hò với tình đầu là thế nào!"
"Đồ tồi..!"
hắn ta vớ được cái chai rượu đập thẳng vào đầu tôi những mảnh thủy tinh vở cứa vào da thịt tôi
Những mảnh thủy tinh ấy..làm tôi đau lắm mà chẳng dám nói sợ lại bị đánh cho một trận đến không lết được
Một lần nữa tiếng thủy tinh vang lên nó lại khiến tôi đau một lần nữa hắn cứ đập tôi chẳng quan tâm tôi có đau hay không tôi càng khóc hắn càng đánh
Sống trong môi trường này làm sao tôi sống nổi..?
Hắn đánh tôi đến khi tôi thoi thóp cố gắng cầu xin hắn tha
Hắn dừng lại cứ ngỡ đã dừng có ai ngờ..
Tên khốn đó lấy dao xé từng lớp thịt trên mặt tôi chỉ còn xương hắn mới dừng lại
Hắn cho tôi cảm nhận từng nỗi đau từng miếng thịt lần lượt bị xé ra ngoài
Đau lắm..đau..đau đến không nói được những vết thương bị nhiễm trùng ngày càng nặng hơn
Mùi xác thối rữa xen lẫn với mùi lẩu thơm lan tỏa những miếng thịt tươi rói được nhúng lên nước lẩu được hắn ăn một cách ngon lành
Bộ sọ người được trưng trên bức tường trong căn phòng u ám lạnh lẽo
Những miếng thịt bị dư đang trong ngăn đá tủ lạnh chờ được ăn
Tất cả da thịt, bộ phận của tôi đều bị ăn sạch cả..chẳng còn thứ gì không ai biết tôi ở đâu cũng chẳng biết tôi sống như nào họ mãi mãi không biết tôi đã ở một nơi kinh tởm như thế nào từng miếng thịt bị xé khiến tôi cảm nhận từng nỗi đau không chỉ là tâm hồn mà còn cả thể xác
Nỗi đau chẳng có gì để diễn tả..
Sự thật tàn khốc làm ta đau lòng đến khó tả mãi chẳng thể cứu vãn
Tôi đau lắm..
Tiếng khóc ân oán của người mới mười sáu mãi mãi không thể siêu thoát
______________________________________

Gu viết fic của tôi làm bé yêu nhà tôi sợ rồi..👁️👄👁️
Như tên fic "End" tôi xin phép ngừng viết fic trong thời gian dài:3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top