Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29:Gặp lại người quen- Thái Thản Cự Viên


"khụ khụ.. Y Nhiên ngươi thật sự đã thua rồi cái gì nên làm cũng nên làm đi thôi" Long Công nói

"Gia gia...ngươi thật sự muốn ta hướng hắn nói những lời nói xấu hổ vậy sao?" Mạnh Y Nhiên bộ mặt bất mãn

"aizz có chơi có chịu hơn nữa chính ngươi cũng đáp ứng không lẽ muốn lật lọng" 

"tiền bối! nếu Y Nhiên tỷ tỷ đây không muốn thì thôi vậy vãn bối cũng không ép buộc người khác chỉ là ta có chút uỷ khuất đây , nàng là cháu của 2 người ta cũng không nên làm khó nàng càng không nên  ảnh hưởng đến danh tiếng 2 vị tiên bối" Mã Hồng Tuấn nói

"hừ! đừng lấy gia gia và nãi nãi danh tiếng mà uy hiếp ta. ta nói là được chứ gì" Mạnh Y Nhiên tức giận trừng Mã Hồng Tuấn sau nhắm mắt hít một hơi dài sau mở mắt ra nhìn Mã Hồng Tuấn ôn nhu bộ dáng , người cong lên lộ ra đường nét cơ thể 

"Hồng Tuấn ca ca ngươi thật soái , ta thích ngươi" 

"hảo tỷ tỷ, cám ơn ngươi đã thưởng thức ta, bất quá ta không thể thích ngươi" Mã Hồng Tuấn cười giơ  chưởng hướng về Mạnh Y Nhiên

Long Công"...."

Xà Bà"....."

Mạnh Y Nhiên"...."

sử lai khắc"...."

[tinh trang bức thành công +5000 đấu tinh]

"Gia Gia, Nãi Nãi đừng cản ta ta muốn đánh hắn" Mạnh Y Nhiên tức giận định vồ tới Hướng Mã Hồng Tuấn tấn công nhưng bị 2 cỗ lực lượng vịn lại 2 bên vai khiến nàng không thể di chuyển

Tiểu Vũ: " nếu không phải đánh không lại hắn ta thực sự cũng sẽ đánh hắn

Ninh Vinh Vinh: "hắn lời nói đúng là gợi đòn"

Chu Trúc Thanh: "hừ! nam nhân chẳng  có thứ gì tốt" nàng liếc nhìn qua Đái Mộc Bạch xong cũng quay đi chỗ khác 

Đái Mộc Bạch:" tựa hồ ngươi cũng đang mắng ta sao?"

"không đùa với tỷ tỷ ngươi nữa , cám ơn tiền bối ra tay trợ giúp để Tiểu Áo thuận lợi tấn thăng hồn tôn" Mã Hồng Tuấn hướng Long Công chắp quyền

"cũng không có gì to tát , vẫn là công lao của ngươi bỏ ra nhiều hơn, coi như lần này không tính ta vẫn nợ ngươi ân tình" 

"vậy thì đa tạ tiền bối"

"hảo! Mộc Bạch và Tiểu Áo đều thu thập hồn hoàn kết thúc tập huấn chúng ta cũng nên quay về học viện" Triệu Vô Cực lúc này lên tiếng bỗng Đường Tam khựng lại cất lời khiến mọi người tập trung về hắn

Đường Tam: "Triệu Lão Sư ! e rằng chưa thể quay về"

Triệu Vô Cực:"Vì sao?"

Đường Tam:"vừa nãy ta gặp chút kỳ ngộ vô tình đột phá hồn lực 30 cấp"

Triệu Vô Cực:"Thật sự?"

Đường Tam:"Ân"

Triệu Vô Cực:"haha hảo! hôm nay lại thu thập thêm nhiều kinh hỷ Mộc Bạch tấn thăng hồn Tông, Tiểu Áo thành hồn tôn Đường Tam cũng đột phá 30 cấp kỳ này viện trưởng hẵn sẽ rất kinh hỉ"

"không hổ là nhân vật chính , quả nhiên không tránh được hôm nay hắn đột phá 30 cấp , ta có nên ngăn cản hắn thu được ngoại phụ hồn  cốt không?" Mã Hồng Tuấn tự thầm trong đầu tính toán không bao lâu nữa Thái Thản Cự Vượn sẽ tới đưa Tiểu Vũ đi , Đường Tam sẽ điên cuồng đuổi theo vô tình đối mặt một đầu nhân diện ma chu tiếp cận gần 2000 năm , sau đạt được ngoại phụ hồn cốt , Mã Hồng Tuấn nội tâm phân sau cũng tự đưa ra quyết định trong lòng

"mặc kệ vậy hắn có khí vận chi tử, ta có hệ thống ta không tin có hệ thống ta lại không bằng hắn"

"Đường Tam huynh đệ, chúc mừng ngươi , ta nhớ không lầm ngươi cũng là tiên thiên mãn hồn lực?" Mã Hồng Tuấn tiến đến Đường Tam hỏi

"không sai"

"hảo! ta thấy thể chất của ngươi so với Tiểu Áo lại mạnh hơn , nếu ngươi tin vào lí luận của ta có muốn săn một đầu vượt niên hạn để có được ngoại phụ hồn cốt?"

"ta lúc đầu cũng có chút băn khoăn nhưng nhìn Tiểu Áo cũng nghe lí luận của ngươi ta thật cũng muốn  thử"

"Triệu Lão Đệ học viên của ngươi quả thật ngoạ hổ tàng long a, lại thêm 1 cái trẻ tuổi hồn tôn đây" Long Công vỗ vai Triệu Vô Cực thưởng thức

"Tiền bối quá lời " 

Bỗng từ xa một tiếng ru vang gầm trời cắt đứt đi tiếng cười của mọi người , từ phía xa một cơn dư chấn khiến cả tinh đấu đại sâm lâm rung lắc dữ dội, một cỗ lực lượng tiến đến ngày càng gần , một thân ảnh khổng lồ lặng yên không một tiếng động không biết từ đâu đi ra. Chứng kiến thân hình to lớn này, mọi người phảng phất như ngừng thở. 

Sinh vật đó tồn tại giống như là một ngọn núi, ánh sáng yếu ớt tại Tinh đấu đại sâm lâm chiếu rọi xuống bộ lông ngăm đen phủ toàn thân tạo nên một thứ ánh sáng nhàn nhạt. Mặc dù bốn chân của nó chạm đất, nhưng bả vai tuyệt đối cao trên bảy thước, nếu đứng thẳng lên, sợ rằng sẽ cao trên mười lăm thước.

Nhìn bề ngoài, nó giống như viên hầu, hoặc hắc tinh tinh, ngoại trừ đôi mắt giống như hai cái đèn lồng lớn loé ra kim sắc quang mang,toàn thân còn lại đen nhánh, trong ban đêm nếu không phải do nó di động, thì thậm chí không thể nhìn thấy rõ thân thể của nó người đầu tiên nhận ra được là Long Công lúc này lên tiếng

"Là sâm lâm chi vương Thái Thản Cự Viên"

Triệu Vô Cực nghe được lời Long Công nói nhận thức được nguy hiểm liền tiến lên phía trước che chắn cho mọi người xuất ra võ hồn đại lực kim cương hướng tới Thái Thản Cự Viên nói

"Tôn kính vua sâm lâm. Chúng ta không có ý mạo phạm ngài. Nếu đây là lãnh địa của ngài, chúng ta nguyên ý rời đi ngay lập tức."


Thái thản cự viên cũng không có để ý tới lời Triệu Vô Cực nói. Nó chỉ làm một động tác đơn giản khiến cho tim mọi người đập thình thịch: tiến đến từng bước.

Mặc dù chỉ là từng bước, nhưng với thân thể hùng tráng của nó, đã khiến cho khoảng cách giữa nó và đám đệ tử của Sử Lai Khắc học viện thu hẹp lại chỉ còn chút xíu.

"mấy năm không gặp quả nhiên to ra không ít a" Mã hồng Tuấn lúc này liếc nhìn Thái Thản Cự Viên cười gian

Cắn răng một cái, Triệu Vô Cực trầm giọng nói:"Long tiền bối , khẩn xin ngài đem đám nhỏ rời đi trở về học viện, nếu ta may mắn sống sót trở về ta sẽ vô cùng cảm kích ngài hướng ngài bái tạ"

Long Công:"e rằng ngươi cũng khó mà chịu nổi lực lượng của nó, ngươi thực sự nguyện ý sao?"

Triệu Vô cực: "chúng là tương lai của Sử lai khắc ta không thể để chúng có chuyện"

Long Công:"Aizz! được rồi"

"chạy? từ trước đến nay Sử Lai Khắc không sợ bất cứ uy hiếp gì, lại không phải phường tham sống sợ chết, Triệu Lão Sư hôm nay ngươi nguyện hi sinh để cho bọn ta một đường sinh lộ, bọn ta sao có thể cam lòng để ngươi có chuyện chứ" Mã Hồng Tuấn tiến lên nói 

[tinh-trang bức thành công +1000 đấu tinh]

nghe được lời Mã Hồng Tuấn mọi người trong sử lai khắc nỗi sợ dần tan biến đi thay vào đó là sự kiên định, quyết tâm 7 người đồng lòng ở lại cùng sinh cùng tử 

Triệu vô Cực:"cái đám nhóc này.."

lúc này Thái Thản Cự Viên nhìn xuống về phía Mã Hồng Tuấn cảm nhận được sự quen thuộc tính mở lời đã bị Mã Hồng Tuấn ra hiệu chặn lại , sau liền nháy mắt hướng Thái Thản Cự Viên miệng lẩm bẩm, Thái Thản Cự Viên nhận được thông điệp hiểu ý liền rướn người 2 quyền đấm vào ngực rào rú lên , lại 2 quyền đánh mạnh xuống đất tạo ra một cơn địa chấn , vô số cây lớn ngã xuống một trong số hướng tới Ninh Vinh Vinh , Áo Tư Tạp thấy vậy liền mở ra ngoại phụ hồn cốt lao nhanh đến cứu lấy Ninh Vinh Vinh , bên phía Chu Trúc Thanh không cam lòng liền vận dụng toàn bộ lực lượng lao đến Thái Thản Cự Viên tấn công, đáng tiếc chút công kích này không là gì đối với sâm lâm chi vương, Thái Thản Cư Viên giơ tay gạt nhẹ qua Đái Mộc Bạch xuất ra Võ hồn dùng toàn lực ôm lấy Chu Trúc Thanh dùng lưng đón lấy công kích , cả 2 bị văng ra xa một ngụm máu tươi từ miệng Đái Mộc Bạch trào ra trên mặt Chu Trúc Thanh

"ngươi bị thương rồi"

"ngươi không sao là được rồi" Đái Mộc Bạch yếu ớt nói

mắt thấy tình cảnh này, Tiểu Vũ trừng Thái Thản Cự Viên nhảy lên hướng tới tấn công, Thái Thản Cự Viên cũng không tránh né giơ tay bắt lấy thân thể Tiểu Vũ khoá chặt lại 

"không!!! Tiểu Vũ ,thả nàng ra" Đường Tam mắt thấy Tiểu Vũ nằm trong tay Thái Thản Cự Viên sốt soắng hét toáng lên liền lao lên tấn công, Thái Thản Cự Viên không thèm để ý liền rống lên một tiếng dư chấn đẩy lui Đường Tam ra xa 

Thái thản cự viên cúi đầu nhìn xuống Tiểu Vũ đang bị nắm trong bàn tay, trong miệng lại phát ra một tiếng gầm nhẹ. Lúc này, hắn không có để ý gì đến Triệu Vô Cực đang tiến tới, chợt phóng người lên cao nhảy ra xa trăm thước, biến mất vào trong sâm lâm.

Ninh Vinh Vinh đã tỉnh lại, được Áo Tư Tạp đỡ đứng dậy, nhưng bởi vì đầu óc vẫn còn choáng váng, nửa thân trên dựa hẳn vào người Áo Tư Tạp.

Đái Mộc Bạch ôm Chu Trúc Thanh , mọi người hai mắt nhìn nhau, đều hiện lên cảm giác sống lại sau kiếp nạn.

lúc này chỉ có một người lặng lẽ quan sát miệng nở một nụ cười gian tà Mã Hồng Tuấn.

Hết Chương 29

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top