Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Công Độc Sinh (1)

Vương Thánh kéo một gã đệ tử bên giường ra, cũng không khách khí, ngồi xuống bên cạnh Đường Tam: "Đường Tam, ngươi đánh bại ta, sau này ngươi chính là lão đại của phòng số bảy này."

Đường Tam cản lại khoát tay, nói: "Ta là tới để học tập."

Vương Thánh chính sắc nói: "Đây là quy củ, nắm tay ai nghạnh, người đó chính là lão đại. Ngươi tưởng rằng lão đại dễ làm? Ta không khiêm nhường với ngươi. Ngươi xem."

Vừa nói, hắn vừa mở hai ống tay áo của giáo phục.

Đường Tam giật mình chứng kiến, trên hai cánh tay này của hắn, có chừng bảy, tám vết thương màu tím.

Vương Thánh cười khổ nói: 

"Đây là vừa mới hôm qua tới học viện thì bị, công độc sinh chúng ta đều xuất thân từ gia đình bần cùng, đệ tử ở các phòng túc xá khác thường xuyên khi dễ người ở túc xá số bảy chúng ta, làm lão đại của túc xá, phải thay các huynh đệ xuất đầu. Ta phải mang trách nhiệm này chuyển cho ngươi."

Các đệ tử khác đều gật đầu, nhìn Đường Tam, trên mặt toát ra một tia quang mang đầy hy vọng.

Ý thức chính nghĩa là yếu tố cơ bản của hiệp khách. Bảo vệ nhỏ yếu tự nhiên cũng bao hàm trong đó, Đường Tam năm đó tại Đường môn về phương diện này đã bị giáo dục có thể nói là nhiều không kể hết, nghe vậy cũng không hề từ chối: 

"Vậy được rồi. Ta sẽ không nhìn đồng học trong cùng túc xá bị khi dễ."

"Nơi này là túc xá số bảy sao?" Chính tại đây thì một thanh âm thanh thúy từ bên ngoài truyền đến. 

Mọi người đồng thời hướng ra phía cửa, ánh mắt nhất thời có chút đăm chiêu.

Chỉ thấy một tiểu cô nương khả ái mặt mang cười đứng ở cửa, nhìn bộ dáng, tuổi cùng Đường Tam không sai biệt lắm, thân cao cũng cơ hồ giống nhau. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn bạch lý thấu hồng, bộ dáng phấn nộn tựa như thục thấu đích thủy mật đào, làm cho người ta có loại xúc động muốn cắn một cái. Mặc dù quần áo nàng phi thường đơn giản, nhưng nhìn qua lại hết sức sạch sẽ.

Tóc dài màu đen được bện lại thành một dải như con bọ cạp dài quá mông. Một đôi mắt hạnh xinh đẹp lộ ra vẻ tò mò. Tay nàng cũng đang cầm một bộ giáo phục mới tinh.

Đệ tử bên trong phòng đều là nam hài nhi, đột nhiên thấy được một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy xuất hiện, cả đám đều lộ ra bộ dáng trợn mắt há hốc mồm.

" Cái này....chúng ta ở nơi này nam nữ có thể ở chung?" Đường Tam nhịn không được thấp giọng hướng Vương Thánh hỏi

Vương Thánh gật gật đầu, đồng dạng áp thấp thanh âm, nói: 

"Mọi người đều là hài tử, mỗi túc xá của trường học đều không phân biệt giới tính. Nghe nói, đến trung cấp Hồn sư học viện mới có thế tách ra. Thật sự là lạ, năm ngoái một công độc sinh đều không có, nhưng năm nay lại tới hai người. Lão đại, lên, cấp cho nàng một cái hạ mã uy."

"Ách….không cần đâu." Đường Tam không nghĩ tới mình vừa mới thành lão đại của túc xá số bảy này, lập tức gặp phải một cái nan đề. Để hắn khi dễ một cái nữ hài tử, hắn thật sự không làm được.

Cô bé đứng ở cửa nháy nháy đôi mắt to, nhìn bên trong không ai để ý tới mình, lại ngẩng đầu nhìn xem biển hiệu túc xá số bảy trên cửa, trên mặt toát ra nụ cười nhè nhẹ. Sau đó Tiểu Vũ đi vào phòng quay đầu lại nói chuyện với ai đó ngoài cửa. Nghe giọng điệu rất thân mật, có lẽ là bằng hữu với nhau. Cùng đi vào Nặc Sơ học viện học tập.

 "Các ngươi hảo, ta gọi là Tiểu Vũ, Vũ trong nhảy múa. Tiểu Nhiên? Người đâu rồi?! Chẳng lẽ là đi lạc rồi?" Tiểu Vũ mân mê suy nghĩ.

Nhưng chuyện này không có khả năng a, tiểu nhiên rất lợi hại không thể nào lạc đường được. Chắc có lẽ là cậu ấy có chuyện!

Vương Thánh đứng tại phía sau lưng Đường Tam đẩy hắn, ý bảo không thể phá hư quy củ của túc xá.

Đường Tam bất đắc dĩ phải đứng người lên, hướng phía nữ hài nhi đi tới: 

"Ngươi hảo, ta gọi là Đường Tam. Là, là nơi này…" Hai chữ lão đại hắn thật sự có chút nói không ra khỏi miệng, trong đầu linh cơ chợt động.

"Là xá trưởng của nơi này, ngươi gọi tên ta là được. Xin hỏi, vũ hồn của ngươi là cái gì?"

Tiểu Vũ nháy nháy đôi mắt to, mỉm cười nói:

"Vũ hồn của ta là thỏ. Là loại tiểu bạch thỏ rất đáng yêu. Ngươi thì sao?" Trong khi nàng cười lên, trên mặt hiện ra hai má lúm đồng tiền nhỏ nhắn đáng yêu, trông rất xinh xắn.

"Vậy chính là ngươi vừa đúng khắc ta, vũ hồn của ta là thực vật của vũ hồn ngươi. Lam ngân thảo." Cho tới bây giờ không có kinh nghiệm cùng nữ hài tử giao lưu, lúc trước tại Đường môn, hắn mỗi ngày cũng chỉ đều trầm mê trong ám khí, lúc này cũng có chút khẩn trương.

"Ngươi thật có ý tứ, không cho ta đi vào sao?"

"Này…. là như thế này, túc xá bảy chúng ta có quy củ, công độc sinh mới tới phải thi triển một chút thực lực vũ hồn của mình. Cho nên, ta muốn cùng ngươi luận bàn một chút."

Đường Tam âm thầm an ủi chính mình, luận bàn, không phải khi dễ người. Chính mình cần thận một chút, không làm nàng bị thương là được. Coi như là giữ lại truyền thống của túc xá.

Tiểu vũ nhìn Đường Tam có chút quái dị: "Ngươi xác định?"

"Xác định." Đường Tam gật gật đầu.

"Hảo a, vậy đến đây đi." Tiểu Vũ mang giáo phục của mình đặt ở một bên, trên mặt toát ra vài phần hưng phấn.

Không đợi Đường Tam phản ứng lại, chân phải nàng đã dựng lên, mũi chân trong nháy măt bắn ra, trực đá vào cằm Tiểu Tam. Lực lượng nhìn qua cũng không lớn, nhưng tốc độ lại phi thường nhanh, dọa Đường Tam kinh hãi.

Thân thể chợt lóe hướng bên trái, tránh ra bàn chân đá tới, đồng thời thay phải chộp vào cổ chân Tiểu Vũ, chân phải theo thói quen tính đạp ra, bả vai hướng vào ngực Tiểu Vũ. Một thức Thiết Sơn Kháo tiêu chuẩn. Tại dưới tình huống bình thường, một chân chống đỡ thân thể của Tiểu Vũ thật sự là sẽ bị Đường Tam kháo  lên, vậy, nàng tất nhiên sẽ phi ngã ra ngoài.

Đương nhiên, Đường Tam rất có phân tấc, trong lòng hắn đã chú ý rất tốt, chỉ cần Tiểu Vũ mất đi cân bằng, với tốc độ của mình, tuyệt đối kịp thời giữ nàng lại, đồng thời một kháo của hắn cũng không dùng bao nhiêu lực. Chỉ cần xem như đã tỷ thí qua, cũng tính là đã vượt qua cửa này rồi.

Các đệ tử khác đều hết sức chú ý Đường Tam và Tiểu Vũ động thủ, mắt Vương Thánh nhìn động tác của Đường Tam, những tia sáng kỳ dị trong mắt toát ra liên lục, cố gắng ghi nhớ. Hắn phát hiện, động tác của Đường Tam mặc dù rất đơn giản, nhưng phi thường hiệu quả.

Nhưng là, chuyện cũng không phải tiến hành dựa theo kịch bản mà Đương Tam đã lập ra.

Tay phải của Đường Tam vừa mới nắm cổ chân Tiểu Vũ thì, đột nhiên cảm giác được trong tay trơn tuột, tình thế một trảo tất đắt cánh nhiên cũng thất thủ. Ngay sau đó, Tiểu Vũ đá không trúng, thuận thế nhất hoành, đã dựng lên vai hắn. Đối mặt với vai phải Đường Tam đánh tới, hai tay nàng nhẹ nhàng cản, chân phải tại đầu vai Đường Tam mượn lực, chân kia cũng tiếp nối mà lên, thuận thế trèo lên đầu vai kia của Đường Tam.

Bộ dáng lúc này nhìn qua thập phần quái dị, hai chân của Tiểu Vũ quặp tại cổ Đường Tam, tá trợ thế của đầu vai Đường Tam trước, thân trên hướng phía sau, hai tay chống trên mặt đất, hai chân mềm mại như đạn hoàng, cũng tựu giảo trụ cổ Đường Tam đưa hắn ném về phía sau.

Đường Tam chưa bao giờ có kinh nghiệm cùng nữ hài tử giao thủ, trong khi cái chân đầu tiên của Tiểu Vũ quấn quanh cổ hắn, hắn vốn có thể làm ra một chút phản ứng, nhưng bởi vì chân giơ lên, ống quần của Tiểu Vũ tự nhiên chảy xuống vài phần, chiếc chân nhỏ trên cổ Đường Tam đã không có gì che lại, chiếc chân nhỏ trắng noãn truyền đến một loại hoạt nị đặc hữu của nữ hài tử, nhất thời làm tâm tình Đường Tam ba động, phản ứng tự nhiên cũng chậm nửa nhịp.

Khi hai tay Tiểu Vũ trụ xuống đất, hai chân đồng thời phát lực, Đường Tam muốn ngạnh kháng cũng đã chậm. Dù sao, cổ người rất yếu, với lại hắn chỉ là một đứa nhỏ. Một khi bằng vào công lực ngạnh kháng, cổ rất dễ dàng bị thương. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể tùy ý Tiểu Vũ tương thân

Đường Tam phát hiện, cái loại phương pháp hai chân dùng sức của Tiểu Vũ, tay trụ trên mặt đất, mang toàn bộ lực lượng của nàng phát huy một cách hữu hiệu, cũng cùng cha dạy mình phương thức quay chùy, lấy tiểu thối phát lực có chút cùng loại.

Lưng ngã xuống đất, lực lượng của Tiểu Vũ cũng không lớn, Đường Tam lại có Huyền Thiên Công hộ thể, tự nhiên sẽ không bị thương.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên một giọng nói thanh thúy, có chút trầm thấp mị hoặc, thập phần dễ nghe.

" Tiểu Vũ, không được xằng bậy!!Mau xuống dưới!"

_________HẾT __________

TỚI ĐÂY LÀ HẾT RỒI NHA. NHỚ BÌNH CHỌN GIÚP AU, ĐỂ AU CÓ ĐỘNG LỰC VIẾT NHA. SỐ LƯỢNG BÌNH CHO MỖI CHƯƠNG NẾU ĐẠT ĐẾN YÊU CẦU THÌ TỚ SẼ RA CHAP MỚI NHA, VÒN KHI NÀO RẢNH QUÁ THÌ TỚ SẼ CHĂM CHỈ VIẾT CHAP RỒI ĐĂNG LREN. THANK M.N!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top