Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Quái vật lão sư (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Y lão sư tươi cười nói:

" Nhưng ta chưa từng bảo các ngươi không cần chạy bộ a! Là bạn cùng phòng mà chưa khai giảng đã đánh nhau, các ngươi thực có tiền đồ. Đã có tiền đồ như thế thì sát hạch phải hơn khó hơn người khác một chút, dù sao các ngươi học cùng lớp, mọi chuyện phải đồng cam cộng khổ chứ. Hai ngươi cũng giống những học viên kia, đều phải chạy một trăm vòng trong vòng một canh giờ. "

"Ái chà, nãy giờ nói vài câu với các ngươi không biết đã qua bao lâu rồi!"

Hoắc Vũ Hạo còn định nói tiếp gì nữa nhưng sau đó lại im lặng, không chút do dự xoay người chạy ra ngoài cùng vớ Diệp Hi Thần.

..............

Bên cạnh tân sinh Giáo Học Lâu chính là quảng trường Sử Lai Khắc. Quảng trường Sử Lai Khắc không quá lớn, một vòng tương đương ba trăm thước. Đối với người bình thường muốn chạy một trăm vòng quanh đây không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng đối với hồn sư thì khó nói lắm, chỉ cần cố gắng, trong một canh giờ không phải là không thể.
Hoắc Vũ Hạo và Diệp Hi Thần bắt đầu gia nhập vào phía sau đội ngũ, lúc bọn họ xuất hiện có không ít người có vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa, bất quá cả hai cũng không thèm quan tâm đến, bọn họ đã lãng phí một khoảng thời gian, nhất định phải cố gắng bù lại mới được.

Hoắc Vũ Hạo thấy từ nãy đến giờ Diệp Hi Thần im lặng không nói một lời,có chút khó hiểu, mở lờ dò hỏi:

" Tiểu Thần đệ sao vậy, sao không nói gì thế?" Vừa nói hắn vừa tăng tốc bước nhanh lên chỗ Diệp Hi Thần.

Nghe Hoắc Vũ Hạo hỏi, Diệp Hi Thần vẫn cứ không nói gì, thậm chí cậu còn tăng tốc chay nhanh lên trước, bỏ lại Hoắc Vũ Hạo phía sau.

Hừ, cậu đã im lặng lâu thế này, bây giờ hắn mới phát hiện. Thật là tức chết cậu mà!!!

" Hạo ca thúi! Dỗi chết huynh!" Diệp Hi Thần bất mãn lẩm bẩm. Sao đó lạnh nhạt im lặng chạy nhanh về phía trước bằng tốc độ kinh người. Diệp Hi Thần hồn lực cấp bậc rất cao, hơn nữa thể chất còn rất tốt, tốc độ của hắn hiện giờ có thể nói là nhanh nhất trong các học viên nhất ban.

Lúc này Chu Y đã đi đến bên ngoài quảng trường Sử Lai Khắc rồi đứng yên ở đấy quan sát cái học viện chạy bộ.

Ánh mắt của bà thoáng chú ý đến Diệp Hi Thần, trong mắt chứa một tia tìm tòi, nghiên cứu, sau đó lại khôi phục như thường.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, thời gian trôi qua càng nhiều, tốc độ các học viên càng trở nên chậm chạp. Sau đó một ít người đã phải vận dụng đến hồn lực. Chu Y đứng ngoài cũng không ý kiến gì về việc này, nên càng lúc càng nhiều người sử dụng hồn lực để khôi phục thân thể.

Mười mấy người chạy đầu tiên tốc độ cũng không tệ, dẫn đầu vẫn là Diệp Hi Thần, cậu mặc dù đến sau nhưng không bao lâu không những bù lại phần chậm chạp ban nãy mà còn vượt qua được người đang dẫn đầu lúc ấy. Nhìn bộ dạng của cậu lúc này không có vẻ gì mệt mỏi, tốc độ chưa từng giảm xuống, mỗi bước đi cứ như là khiêu vũ. Nhẹ nhàng lả lướt.

Đoạn nữa là một tốp khoảng bảy mươi học viên, tốc độ của bọn hắn duy trì đều đều, chưa có vẻ gì đã cố hết sức. Dựa theo tốc độ ấy, tốp người này muốn hoàn thành trong một canh giờ cũng không có khó khăn gì.

Còn sau chót là đội ngũ khoảng mười người, Hoắc Vũ Hạo cũng có trong tốp người này. Vì muốn bù lại khoảng trống ban nãy mà có lúc Hoắc Vũ Hạo đã sử dụng tốc độ rất nhanh, tuy nhiên duy trì không đến hai mươi phúc đã suy kiệt sức lực. Hắn chẳng những đang chạy trong nhóm cuối cùng, mà còn thua những người khác vài vòng.

Thời gian đã qua hơn phân nửa, lúc này Chu Y đột nhiên lên tiếng, nói:

" Tăng tốc lên, đích đến chính là chỗ ta đang đứng."

Nàng vừa dứt lời, Diệp Hi Thần đã tăng tốc, vèo một cái xẹt qua người nàng trở thành người đầu tiên hoàn thành một trăm vòng.

Do cuối cùng dùng tốc độ thật nhanh để hoàn thành một trăm vòng nên lúc này tuy tinh thần không có gì mệt mỏi, nhưng thể chất Diệp Hi Thần vốn là mềm mại, cho nên trên má vó chút ửng đỏ nhẹ, cậu bước đi thêm một đoạn nữa rồi mới dừng lại.

Phía sau Diệp Hi Thần dần dần có đệ tử hoàn thành một trăm vòng chạy. Mà lúc này chỉ còn chưa đến mười lăm phút nữa là hết thời gian.

Lúc này Diệp Hi Thần mới quay đầu lại tìm kiếm Hoắc Vũ Hạo, rất nhanh sau đó đã nhìn thấy, tuy rất giận Hạo ca, nhưng cậu cũng không muốn thấy Hoắc Vũ Hạo thua, có chút do dự có muốn đến giúp hay không.

Hoắc Vũ Hạo đã sớm không còn duy trì được tốc độ ban đầu nữa. Đồng phục trên người đã ướt đẫm mồ hôi, vũ hồn của hắn là thuộc tính tinh thần, cho nên hồn lực chỉ có thể trợ giúp rất nhỏ cho cơ thể hắn, nếu không tu luyện Huyền Thiên Công làm sao hắn có thể trụ lại đến lúc này.

Thật ra một trăm vòng, Hoắc Vũ Hạo cũng có thể miễn cưỡng hoàn thành, nhưng trước đó còn bị Chu Y trì hoàn một chút thời gian nên lúc này đã quá sức chịu đựng của hắn rồi. Ban nãy tăng tốc đã tiêu hao không ít thể lực của hắn, mà hắn lại còn thua những học viên khác đến ba vòng. Mà một trăm vòng, hắn còn đến gần hai mươi vòng, muốn hoàn thành hết trong vòng mươi năm lúc, đối với Hoắc Vũ Hạo có thể nói là nhiệm vụ bất khả thi.

________ HẾT _________

Tớ ra chap rồi nhé, cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người. Chúc m.n đọc chuyện vui vẻ. 🥰🥰🥰🥰


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top