Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 93 Hắc Chí Tôn suy nghĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị Mã Tiểu Đào dây dưa cả tiếng đồng hồ, Mặc Vân cuối cùng vẫn là được Ngôn Thiểu Triết mang trở về, bởi vì cậu còn phải tham dự một cuộc thi đấu lựa chọn đệ tử hạt nhân của học viên.

Đáng lý ra ba người Mặc Vân cũng không cần tham dự, bởi vì bọn họ đã là đệ tử nội viện rồi.

Bất quá dựa theo luật lệ từ trước tước nay, đợt đại loạn đấu này là nhất thiết phải thông qua, cũng tiện thể để ba người Mặc Vân làm quen với bốn đồng bọn còn lại.

"Trở về? Nhìn cậu có vẻ rất mệt?" Hắc Chí Tôn ngồi trong phòng nhàm chán thử các loại chiêu thức mới.

Nhìn chung thì Hắc Chí Tôn có được một lực công kích vật lý rất mạnh, khả năng bức tốc nhanh và linh hoạt, cùng với thuấn di điện trường.

Bất quá nếu muốn tấn công ở một phạm vi rộng, hoặc là bị áp sát một lúc nhiều hướng mà vừa mới sử dụng Thuấn di xong, như vậy cậu sẽ rơi vào thế cực kỳ bị động, thậm chí nguy cơ rơi vào hiểm cảnh cực cao.

"Ừm, cái kia là... bụi sắt?" Mặc Vân gật đầu, kế tiếp nhìn thấy những hạt bụi đen trong lòng bàn tay của Hắc Chí Tôn.

Chỉ thấy những bụi sắt theo sấm sét không chế mà bắt đầu dịch chuyển, hóa thành một đóa hoa nhỏ, sau đấy biến thành một con thỏ màu đen.

Mặc dù hình dạng không được ổn định, thậm chí lôi điện quá mạnh dẫn đến có khả năng bộc phá khối bụi sắt.

Nhưng nếu lợi dụng một lượng lớn hơn bụi sắt, hẳn là có thể đi? Nhưng như vậy cần một từ trường khuếch đại đủ lớn

"Tiểu Vân, ra ngoài sân, cho tớ một cái Lôi chúc phúc nào!" Hắc Chí Tôn đột nhiên đứng bật người dậy, hiện tại đã là buổi tối, nhưng cậu lúc này lại đang có cảm tưởng cho kỹ năng của mình.

"Hm... sử dụng bụi sắt sao? Cũng được" Mặc Vân ngồi ở trên bàn, lựa chọn hấp thu Hồn lực chúc phúc mới nhận được sau khi hỗ trợ Mã Tiểu Đào.

Hồn lực của cậu vừa vặn ổn định ở cấp độ bốn mươi lăm, Mặc Vân cũng không cần phải luyện tập đối chiến với Hắc Chí Tôn, chỉ là để cho Lôi nguyên tố càng thêm yêu thích cậu ta là được.

Sân vườn mà bọn họ đang đứng được lát gạch rất cứng rắn, tuy nhiên sâu trong lòng đất, tách ra những bụi sắt phân tán kéo tới, Hắc Chí Tôn cũng gọi được một lượng lớn bụi sắt tụ tập ở trên tay

Cảm thụ cảm giác lúc này, khi mà các Lôi nguyên yêu thích cậu, và khi mà Hắc Chí Tôn bình thường khống chế.

XOẠT!

Bụi sắt hóa thành một lưỡi dao đánh tới, không có tính cố định khi vượt ra khỏi phạm vi mười mét, tiếp đến chúng rã ra và rơi xuống.

Hắc Chí Tôn nhíu mày thử lại, để tính liên tiếp được kéo dài, cậu cần phải sở hữu một từ trường đủ rộng, tuy nhiên với hồn lực hiện tại của Hắc Chí Tôn còn chưa làm được.

Đồng thời cậu cũng không phải khống chế hình hồn sư, để khắc chế điều này... cần phải làm sao?

"Này, sao không thử sử dụng một kim loại tính điện cực cao làm vật dẫn?" Mặc Vân đưa ra kiến nghị.

Xét về tiền bạc, bọn họ cũng không nghèo khổ gì, kim loại tại thời gian này lại không đắt đỏ quá mức.

Hắc Chí Tôn nghe vậy liền lập tức nghĩ tới điều gì đấy, từ bên trong Trữ vật hồn đạo khí lấy ra một khối cầu sắt màu bạc.

Tiếp đến, bóp chặt, lợi dụng chúng để tách rời hoàn toàn vật thể này ra, một lượng lớn bụi sắt có tính dẫn điện cực cao bắt đầu bao quanh cơ thể Hắc Chí Tôn.

Một lần nữa phóng ra, xa tới 200m vẫn nằm trong phạm vi điều khiển.

Nhìn thấy sức tấn công này, Hắc Chí Tôn liền nghiêm túc thử nghiệm, Mặc Vân gọi ra võ hồn, mặc dù là không cần cậu hỗ trợ, nhưng cậu vẫn rất muốn xem thử tốc độ bức phá của thứ này là bao nhiêu

"Bát diệp cánh!" Tăng phúc 100% tốc độ, nên biết tốc độ lúc này của Mặc Vân là nhanh đến cực tốc, cậu lơ lửng ở trên không nhìn Hắc Chí Tôn

"Thử một chút, đến đây đi!" Mặc Vân cười khẩy khiêu khích nhìn bạn mình

"Tốt, cẩn thận một chút!" Hắc Chí Tôn vung búa, dùng võ hồn làm cội nguồn khống chế nhẹ nhàng hơn cậu nghĩ.

Cứ như vậy, XOẠT!

Lưỡi dao bằng bụi sắt đến rất nhanh giống như suýt nữa thành công đâm trúng Mặc Vân, bất quá tính hạn chế cũng quá nhiều.

So sánh với Lam Ngân Thảo của Đường Vũ, kỹ năng này thiếu đi rất nhiều sự quỷ dị cùng tính bền bỉ.

Chỉ cần hiểu rõ được quá trình này, né đi là không có vấn đề!

XOẠT! XOẠT! XOẠT!

ẦM!

Liên tục tránh né được đòn công đến từ Hắc Chí Tôn, tốc độ phi hành của Mặc Vân đáng sợ đến mức chính bản thân cậu còn không chế được chính mình.

Ở một lần thiếu kiểm soát, lưỡi dao thép đã tới ở trước mặt, một mảng lớn băng bắt đầu xuất hiện chặn ở trước mặt Mặc Vân.

Dù vậy, cậu vẫn là bị lực áp đánh xuống dưới mặt đất, một chân trụ xuống!

"Huh? Ôi, không cần đến thật chứ?" Mặc Vân nhìn thấy lại có thêm rất nhiều khối kim loại được ném ra, như vậy thì lượng bụi sắt xuất hiện sẽ khủng bố như thế nào?

"Cẩn thận rồi!" Hắc Chí Tôn cũng mỉm cười khiêu khích ngược trở lại, vừa rồi tốc độ của Mặc Vân rất nhanh.

Cậu đang tính thử xem cực hạn của mình với tốc độ của đối phương chênh lệch như thế nào, hai bên hiểu ý không sử dụng chiêu thức gì khác biệt.

Chớp mắt, liên tục mười nhát đâm đến từ xung quanh lần lượt đánh tới trước ngực Mặc Vân, gần như trúng đích, có điều thứ cắt qua chỉ là tàn ảnh.

Tốc độ quá nhanh đến mức thị giác theo không kịp, vẫn là cần phải vây lại một chút.

Lượng lớn kim loại bắt đầu phủ xuống, sắt bén độ giảm mạnh, Hắc Chí Tôn liền biết được hỏng rồi

"Ra vậy, đây là một thiếu sót lớn" Mặc Vân nghiên cứu nhìn kỹ năng mới của Hắc Chí Tôn, về cơ bản, nó bỗ trợ được yếu điểm của cậu ta.

Nhưng xét đến cùng, đây không phải là lựa chọn chính xác để phát triển, phạm vi khống chế từ trường không mạnh, nếu để cho thứ này đối mặt với Lam Ngân Hoàng, lập tức sẽ bị Đường Vũ phá vỡ ngay.

Thứ nhất, sơ hở sẽ lộ ra lập tức khi Hắc Chí Tôn dùng tới kỹ năng này, mặc dù bảo vệ được điểm yếu hại, nhưng đồng thời cận chiến và khống chế là một việc rất tốn sức.

Thứ hai, phạm vi có tính giới hạn, quá nhiều bụi sắt tập trung không có nghĩa là uy lực gia tăng, ngược lại giảm xuống độ sắc bén

Cuối cùng, hồn lực tiêu hao khá nhiều, dùng lôi điện bản thân khống chế thì quá yếu, dùng Tử Lôi Long Chùy thì ảnh hưởng bởi chiến đấu quá nhiều.

Búng nhẹ ngón tay, không cần phải bố trí Tinh linh ngữ như trước, Tinh linh chú thuật chỉ cần niệm ở trong đầu là có thể thi triển.

Lôi điện Hắc Chí Tôn lập tức tan ra, dù sao thì khống chế xa như vậy, cậu ta hoàn toàn không kiểm soát được vững vàng

"Mà... nói chung là vẫn có thu hoạch đi?" Mặc Vân đánh một cái ngáp, cậu buồn ngủ rồi, ngày mai còn phải chiến đấu a

"Có lẽ vậy, hi vọng sau này có chỗ dùng tới, ít nhất thì chiêu thức này không tốn quá nhiều hồn lực" Hắc Chí Tôn gật đầu, sau đấy quay trở lại.

Hoàn thiện kỹ năng hay là tạo dựng một kỹ năng mới không phải ngày một ngày hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top