Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần này hai người tham gia hội đấu giá không chỉ biết thêm một số kinh nghiệm thực dụng mà còn làm quen với tông chủ Thất Bảo Lưu Li tông. Đương nhiên, cả hai bên đều không biết thân phận của đối phương. Một người thì nghĩ nam trung niên tuấn tú trước mặt là một cao thủ khó lường nào đó, người còn lại đinh ninh hai đứa trẻ đang đứng là thiên tài của học viện hồn sư cao cấp nào ấy.

Trong quá trình trao đổi về vấn đề ám khí, Tiêu Nghiên im lặng một cách lạ thường. Lúc đầu cô nàng còn gật đầu nói nhỏ với Đường Tam một hai câu, suốt thời gian sau đó thì ngồi yên nghe hai người nói chuyện.

Đường Tam vốn dĩ chú ý đến biểu hiện kỳ lạ của bạn gái từ khi ba người tới căn phòng bên cạnh trung tâm khu đấu giá, tới lúc cậu cảm giác được bàn tay hơi run của cô nàng trong lòng bàn tay mình, lập tức cảnh giác đánh giá xung quanh hai người.

Thường thì có hai thứ làm Tiêu Nghiên e ngại, thứ nhất là người thân, thứ hai là phong hào đấu la. Tuy nói tiên phẩm cậu đưa cho cô nàng có thể che giấu hơi thở hồn thú trên người nhưng bản năng vốn có của hồn thú trong kỳ ấu niên khó bỏ được, Tiêu Nghiên có thể bình tĩnh đứng đây là tốt lắm rồi.

Với lại lỡ như có phong hào đấu la nào đó làm lơ công dụng của tiên thảo và thấy được bản thể hồn thú của Tiêu Nghiên, ai biết được tên kia có trỗi sát tâm hay không.

Tốt nhất nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

Đường Tam lắc đầu trước lời đề nghị của nam trung niên, cậu mỉm cười đáp lại: "Cảm ơn ý tốt của ngài, bất quá chúng ta còn có chuyện riêng phải làm, có duyên sẽ gặp lại. Đi thôi, Nghiên Nhi.”

Tiêu Nghiên gật gật đầu, nắm tay Đường Tam dắt thiếu niên rời đi, trước khi đi còn nhìn thoáng qua một góc trong căn phòng.

Ninh Phong Trí nhìn hai đứa trẻ rời khỏi, sờ tụ tiễn trên cổ tay rồi thở dài tiếc nuối: “Đáng tiếc uy lực của hai loại vũ khí này vẫn còn hơi yếu một chút, bất quá, hai đứa trẻ này có tiềm lực thật sự là rất lớn.”

Ninh Phong Trí đương nhiên thấy được tầm mắt của Tiêu Nghiên nhìn về một hướng, hắn biết rõ chỗ đó có ai đang đứng. Có thể cảm nhận được phong hào đấu la trong căn phòng này, chứng tỏ thực lực của cô bé không đơn giản như vẻ ngoài nhu nhược.

“Chúng ta cũng nên trở về thôi, Kiếm thúc.” Người đàn ông nói về phương hướng Tiêu Nghiên nhìn khi nãy, ôn hòa cất giọng.

Lão giả vừa xuất hiện chính là Kiếm Đấu La Trần Tâm, một trong hai vị phong hào đấu la bảo hộ Thất Bảo Lưu Li tông.

Tu vi đạt đến cấp 96, là phong hào đấu la mạnh không thua kém gì giáo hoàng đương nhiệm hiện tại của Võ Hồn Điện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top