Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn xong bữa cơm đầy gian nan, mọi người lấy tốc độ như bị ma đuổi vọt ra khỏi nhà ăn. Bọn họ không có sở thích tự ngược mình, bọn họ cũng không có nhu cầu ăn đống cẩu lương của hai người kia.

Ninh Vinh Vinh ngồi kế Tiểu Vũ than thở một tiếng: "Tình cảm giữa Tiểu Nghiên và Tam ca thật khiến người ta ngưỡng mộ. Ta ước gì bản thân có được người yêu giống Tam ca thì hay biết mấy!"

Tiểu Vũ lạnh mặt đáp: "Vậy lúc đó ta sẽ đóng cửa không cho ngươi vào phòng."

Nàng là Nhu Cốt Thỏ, là thỏ hàng thật giá thật, không có họ hàng với cẩu khuyển các loại.

Nàng không rảnh ăn cẩu lương của đôi thứ hai.

Ninh Vinh Vinh nghịch ngợm le lưỡi, nhanh chóng chuyển đề tài câu chuyện. Cô nàng nhìn ra được tâm tình hiện tại của Tiểu Vũ không tốt cho lắm, nàng không có cái gan chọc giận cô nãi nãi hung hãn này.

Đợi cặp đôi kia ra xong, đám người Đái Mộc Bạch ngồi chờ mòn cả đế giày cuối cùng cũng chiêm ngưỡng đống ám khí Đường Môn bá đạo của Đường Tam.

Đái Mộc Bạch nhìn đống đá vụn bị Chư Cát Thần Nỗ xuyên nát, hít sâu một hơi, giọng nói mang theo tia khiếp đảm bảo với Đường Tam.

"Tiểu Tam, thật sự không biết não ngươi chứa cái gì, cái đống đồ chơi chết người này ngươi cũng có thể làm ra được."

Đường Tam trên mặt cười khổ trong lòng thầm nghĩ, nhiều năm ngồi lì ở Đường Môn mày mò nghiên cứu các thứ, ít nhất cũng phải có kết quả tốt chứ.

"Tam ca, ngươi không tặng cho Tiểu Nghiên món gì hả?"

Ninh Vinh Vinh nhìn Tiêu Nghiên ngồi ở một bên xem mọi người chơi ám khí, đi lại gần Đường Tam tò mò hỏi.

"Ta tặng cho muội ấy rồi. Món quà của Nghiên Nhi là vật độc nhất vô nhị."

Nói xong câu đó, Đường Tam ôn nhu nhìn về phía Tiêu Nghiên, loé mù mắt chó của Ninh Vinh Vinh.

Hỏi chuyện cũng ăn cẩu lương được, cô dường như hiểu cảm giác của Tiểu Vũ rồi.

Ninh Vinh Vinh mặt liệt thầm nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top