Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại một bài như cũ, không vân tay, không mật mã, không chìa khóa, Lee Haeri đành phải mang Kang Minkyung về phòng mình, như một thói quen Lee Haeri lau mặt, thay áo cho Kang Minkyung, chỉnh lại tư thế cho Kang Minkyung dễ ngủ. Lee Haeri nhìn Kang Minkyung đến ngẩn người, đưa tay khắc họa khuôn mặt Kang Minkyung, cô nhớ người con gái này đến phát điên, mỗi đêm nhắm mắt lại luôn là nụ cười, ánh mắt, giọng nói của Kang Minkyung xuất hiện trong tâm trí cô. Mỗi ngày nhìn Kang Minkyung trước mắt nhưng cô không đủ can đảm vươn tay ra. Cô sợ ... Nhìn Kang Minkyung ngủ bình yên, cô không biết nên làm như thế nào nữa, bóng ma trong cô vẫn còn, cô không dám nhìn nhận tình cảm của mình, cô nên từ từ thuyết phục Kang Minkyung chăng? Nhìn đôi môi anh đào say ngủ, Lee Haeri như nhập ma, cô không nghĩ ngợi gì, cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mà cô nhớ nhung mấy ngày qua "Thật ngọt .." Lee Haeri thầm nghĩ, cô nhìn Kang Minkyung say mê, vuốt má người cô yêu "Kang Minkyung, tôi không đủ tự tin sẽ mang cho em hạnh phúc ... em nói tôi phải làm thế nào đây?" Lee Haeri nặng nề nghĩ.

---

Sáng hôm sau Lee Haeri đi làm thì Kang Minkyung vẫn chưa dậy, cô đành phải xin cho Kang Minkyung nghỉ một hôm, thật ra Kang Minkyung mất ngủ mấy ngày liền, nay nằm trên giường Lee Haeri xung quanh cô tràn ngập mùi hương của Lee Haeri vì vậy cô ngủ rất bình yên.

Đến tối khi Lee Haeri về vừa lúc Kang gia chuẩn bị ăn cơm, cô nhíu mày khi không thấy Kang Minkyung "vẫn chưa dậy sao?"

- Haeri à! Vào ăn cơm luôn nhé - Kang mẹ thấy Lee Haeri liền cất giọng gọi, bà thấy cô dạo gần đây mất tinh thần rất nhiều, không phải là do con gái yêu của bà gây ra họa gì đấy chứ

- Vâng thưa mẹ - Lee Haeri tiến đến ngồi cạnh bà

- Minky vẫn còn ngủ sao? - Kang lão gia hỏi

- Vâng! Sáng giờ không thấy cô chủ dậy - Quản gia Baek cung kính đáp

- Con bé này ngày càng hư rồi - Kang lão gia trách nhưng ai cũng nghe ra sự lo lắng trong giọng của Kang lão

Lee Haeri không nói gì, cô ăn qua loa rồi viện cớ mệt xin phép về phòng, cô nhìn cửa phòng Kang Minkyung nghĩ chắc cô bé đã về phòng mình như mọi hôm rồi, nhưng khi Lee Haeri mở cửa đi vào phòng mình thì giật mình. Con rùa con ấy vẫn đang nằm trên giường của cô, ôm gối của cô ngủ ngon lành. Bất đắc dĩ lắc đầu, Lee Haeri tiến đến đánh thức Kang Minkyung dậy

- Kang Minkyung! Dậy đi! Em ngủ nhiều quá rồi

- Ưm ... không .. em muốn ngủ

- Kang Minkyung! Ngồi dậy cho tôi, nếu không tôi đá em ra khỏi phòng đấy - Lee Haeri đe dọa

Kang Minkyung nhăn nhăn mặt, mất một lúc mở mắt ngồi dậy, vừa mở mắt thì thấy Lee Haeri đang vòng tay trước ngực, tư thái nữ vương cao ngạo đang liếc xuống nhìn cô, Kang Minkyung chớp chớp hai mắt to tròn ngước nhìn, liền lao tới ôm chặt Lee Haeri

- Chị về rồi!

Lee Haeri không nghĩ Kang Minkyung ôm cô liền cứng đờ người, nhưng rất nhanh cô liền gỡ con bạch tuột đang bám trên người cô ra khiến Kang Minkyung bực mình, hôm qua Lee Haeri đưa cô về nghĩa là có tình cảm với cô, sao hôm nay lại xa cách thế này, Kang Minkyung lại như muốn khóc nhìn Lee Haeri.

Nhìn vẻ mặt Kang Minkyung như muốn khóc Lee Haeri thở dài

- Ngoan, em dậy đi tắm đi, tôi xuống lấy gì cho em ăn, người em toàn mùi rượu - Cô còn phải thay chăn ga mới, con rùa này lần sau mà say xỉn cô chắc chắn sẽ đạp thẳng xuống giường

Kang Minkyung được Lee Haeri dỗ dành liền ngoan ngoãn nghe theo, đi vào phòng tắm của Lee Haeri tắm. Lee Haeri đen mặt, bộ Kang Minkyung không có phòng hay sao mà cứ vào phòng cô sinh hoạt vậy không biết.

Trong lúc Kang Minkyung ăn tối thì Lee Haeri đi tắm, cô bước ra thì Kang Minkyung đã ăn xong, tóc mới gội còn ướt sũng, Lee Haeri tiến đến lấy máy sấy sấy tóc cho Kang Minkyung. Kang Minkyung hưởng thụ sự chăm sóc từ Lee Haeri, miệng cười đến mang tai, thật khoa trương. Xong xuôi Lee Haeri đứng nhìn Kang Minkyung

- Em về phòng được rồi chứ?

- Không! Em muốn ở cạnh chị

- Kang Minkyung! Đừng nháo nữa!

Kang Minkyung đứng dậy tiến đến đứng trước mặt Lee Haeri nhìn vào cô

- Lee Haeri! Chị có yêu em không?

- Kang Minkyung, đừng nháo

- Em chỉ hỏi chị có yêu em không?

- Tôi không xứng với em đâu, đừng mất thời gian trên người tôi - Lee Haeri có một tật xấu là cô không thể nói dối lòng mình, khi đó cô sẽ lảng tránh vấn đề đó.

Kang Minkyung mím môi nhìn Lee Haeri trốn tránh bản thân mình, cô thấy được Lee Haeri có tình cảm với cô nhưng Lee Haeri nhát gan không thừa nhận. Nghiến răng Kang Minkyung phát hỏa rồi. Cô kéo Lee Haeri lại gần mình ôm lấy Lee Haeri, Lee Haeri kinh ngạc ngẩn đầu nhìn Kang Minkyung, Kang Minkyung nhận thấy trong mắt Lee Haeri có sự giãy giụa

- Em hỏi chị, chị có yêu em không?

- Tôi ... Không! Không có - Lee Haeri lảng tránh ánh mắt của Kang Minkyung nói. Nhìn Lee Haeri lảng tránh Kang Minkyung trực tiếp nổi điên. Được, nếu Lee Haeri đã thích trốn tránh, thì Kang Minkyung sẽ khiến Lee Haeri phải đối diện với lòng mình. Kang Minkyung cô sẽ phá vỡ lớp ý chí đang bao quanh cô. Kang Minkyung trước giờ rất thích thử thách nha!

Không nghĩ nữa Kang Minkyung trực tiếp đẩy ngã Lee Haeri xuống giường, chưa kịp để Lee Haeri phản ứng Kang Minkyung đã nằm đè lên người Lee Haeri

- Kang Minkyung! Em đang làm gì? - lòng Lee Haeri bất an, cô sợ, cô không đủ tự tin vượt qua sự câu dẫn của Kang Minkyung, tia lý trí trong cô ngày càng yếu ớt rồi

- Chị nghĩ em làm gì? - Kang Minkyung chống tay nhìn Lee Haeri, cảm giác áp người khác thật tốt. Cô không phải lần đầu thượng nữ nhân, nhưng với Lee Haeri, cô cảm giác lần đầu áp Lee Haeri khiến cô hạnh phúc muốn điên lên được

- Kang Minkyung! Tôi cảnh cáo em đừng lộn xộn, xuống ngay cho tôi - Lee Haeri mạnh miệng

- Haeri à! Chị nghĩ em sợ chị sao? - Kang Minkyung cười đến vô lại

- Kang Minkyung em.. - Lee Haeri đang chuẩn bị mở miệng lần nữa liền bị Kang Minkyung hôn xuống, cô không kịp phản ứng, đôi môi mềm mại của Kang Minkyung tham lam mút lấy môi cô, khuôn mặt Kang Minkyung phóng đại trong tầm mắt, trái tim cô đập nhanh như nhảy khỏi lồng ngực, một tia xúc cảm xa lạ bắt đầu hình thành. Lee Haeri liền giãy dụa phản kháng

Nhận thấy Lee Haeri đang phản kháng, Kang Minkyung bắt lấy hai tay Lee Haeri, dùng sức nặng của cơ thể chèn lại sự giãy dụa của Lee Haeri. Kang Minkyung đưa lưỡi tiến vào trong khoan miệng của Lee Haeri đòi hỏi, dục vọng từ từ lan nhanh trong trái tim Kang Minkyung, tối hôm nay, cô sẽ khiến Lee Haeri phải đối diện với lờng mình.

Kang Minkyung càng hôn càng mãnh liệt, tia lý trí trong Lee Haeri yếu dần yếu dần, cảm giác đang đến rất quen thuộc, Lee Haeri hiểu đó là gì, vì thế cô càng phản kháng mạnh hơn, bất giác cô cắn môi Kang Minkyung. Kang Minkyung bị cắn liền tách Lee Haeri ra

Kang Minkyung ngắm Lee Haeri, cánh môi sưng đỏ, khuôn mặt dần bị dục vọng chiếm hữu mà đỏ hồng lên, ánh mắt mê ly chứa đựng một sự giãy dụa cùng hoảng sợ

- Haeri à! Ở bên cạnh em .. đừng nghĩ nữa .. có được không?

Lời Kang Minkyung như đánh vọng vào tâm trí Lee Haeri .. "được không..?"

- Không! Kang Minkyung .. chúng ta không thể

- Tại sao? Chị không yêu em sao?

- Chị ...

- Lee Haeri! Em biết chị lo sợ cái gì, chuyện quá khứ của chị, em đều biết hết, Haeri à! Em mặc kệ chị đã từng thuộc về ai, mặc kệ chị đã từng ở bên cạnh bao nhiêu người, em chỉ cần chị từ hôm nay về sau .. yêu em thôi .. có được không? - Kang Minkyung nỉ non, cô thấy được sự giãy dụa đang dần tắt trong đôi mắt nâu đó

- Kang Minkyung ... chị ...

- Đừng nghĩ chị không xứng đáng hay không hoàn hảo, Kang Minkyung em... chỉ yêu một mình chị thôi! Đừng đẩy em ra có được không?

- Chị ... Chị .. - Lee Haeri yếu ớt - Kang Minkyung chị sợ ..

- Haeri ... chọn em đi! Đừng chống lại trái tim mình, đừng cô độc nữa, mặc kệ tương lai như thế nào, cùng em gánh vác, có được không?

- Kang Minkyung! Em chỉ đang hứng thú nhất thời thôi - Lee Haeri thở hổn hển nói, một chút lý trí còn sót lại giãy chết

- Gọi em .. Minky .. Haeri à! Gọi Minky ... - Kang Minkyung thổi hơi vào bên tai Lee Haeri, cô nhận thấy người Lee Haeri run lên, Kang Minkyung lại nhẹ nhàng câu dẫn .. - gọi Minky ... em sẽ chứng minh cho chị thấy em đang nhất thời hay cả một đời trân trọng chị .. Haeri .. gọi tên em ...

- Min... Minky - Lee Haeri thua rồi, cô thua chính mình, trái tim cô kêu gào đáp trả tình cảm, nó không yên phận để lý trí chèn ép nữa, nó muốn phản kháng cô, muốn cô đem nó giao cho Kang Minkyung để nó tận hưởng sự yêu thương từ Kang Minkyung dù nó đang mang dáng vẻ xấu xí với đầy những vết sẹo. Lee Haeri khao khát được yêu Kang Minkyung và được Kang Minkyung yêu cô. Sự khao khát này ngay cả Lee Yeon Hee mà cô từng hy sinh tất cả cũng chưa bao giờ mang lại được cho cô.

Giờ phút này, Lee Haeri mới hiểu, Kang Minkyung mới là người chân chính cô yêu, cô đã trọn vẹn yêu Kang Minkyung.

Kang Minkyung mỉm cười hạnh phúc thì thầm vào tai Lee Haeri "Haeri! Em yêu chị!"

---

End chap 19

Cảnh báo chap sau có H vui lòng không next nếu chưa đủ 18 tuổi hoặc tâm hồn bạn quá thuần khiết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top