Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hôm nay đổi gió tí nhé :)

      Mưa
      Chiếc khăn trắng
      Mái hiên

      Và...nụ cười của cậu....
       Ừ tôi thích cậu, ừ tôi thương cậu, ừ tôi ghét cậu... nhưng tôi vẫn yêu cậu. Có lẽ thế... Khoan đã, không phải! Người yêu cậu không phải tôi mà là nó - "con lùn" của cậu, nhớ không? Cái con lùn mà cậu hay lao ra dúi đầu, nhéo má, cướp đồ ăn, giấu điện thoại, chọc cho nó điên lên rồi bị nó đập một trận tơi bời ấy. Nhớ không? Nó vẫn yêu cậu, nó vẫn nhớ khuôn mặt cậu, nhớ giọng nói trầm trầm của cậu. VẬY TẠI SAO CẬU LẠI QUÊN NÓ?! KHỐN NẠN!  Cậu quên mặt nó, quên cả cái cách cậu gọi nó, cậu lướt qua nó mà không lỡ dừng lại chào một câu?! Cậu có biết nó đã tự ý dừng xe, làm tôi suýt chết giữa đường, hốt hoảng tìm kiếm cậu trong làn xe dày đặc? Có biết nó đã khóc? Có biết nó đã đau? Đã sợ hãi thế nào? Khi nhớ đến cái cách cậu rời xa nó, chà đạp lên tình cảm của nó cho cậu? Cậu tưởng nó buông tay khi làm mối cho cậu và người cậu muốn tán tỉnh ư? Cậu sai rồi, ĐỒ NGU! Ngày hôm ấy nó đã khóc ngất ở nhà, đã phát ốm, nằm bệnh viện vì cậu, cậu đâu biết được. Mẹ kiếp, học chung với nhau cả năm lớp 7, trêu chọc, gieo tình yêu trong tim nó, tất cả chỉ để nghe câu này à:
- Bạn là ai thế? Tớ với bạn gặp nhau bao giờ chưa?









   Nó yêu cậu, nhưng tôi thì hận cậu. Vì sao? Vì cậu là thằng khốn, chó chết! 
Nhưng tôi và nó lại cùng một thể xác....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top