Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Summer 1976

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông cửa vang lên tại căn nhà ở phố Cokeworth, bốn cô nàng Alice, Marlene, Mary và Alora đứng ở trước cửa.

Alora đứng đầu vì Alice chắc rằng chúng sẽ dành cả ngày để tìm nhà của Lily vì cái phố này có hàng loạt các ngôi nhà giống y đúc, cô vô thức dẫn bốn đứa đến trước một căn nhà lọt trong đống đó.

Lily ngồi đọc sách ở trong phòng khách, đã sớm chuẩn bị bật dậy bất kì khi nào nghe thấy tiếng chuông. Petunia ngồi ở bên cạnh, đọc tờ Nhật Báo tiên tri của cô em gái.

Khi nghe thấy tiếng chuông, Lily bật dậy và chạy ra ngoài mở cửa.

"Lorry!"

Lily ôm lấy cô bạn thân đứng đầu rồi mấy cô nàng đứng sau. Các cô ôm lại.

"Vào đi! Mình sẽ giới thiệu Tuney cho mấy bồ! Mấy bồ sẽ quý chị ấy lắm!"

Lily kéo tay Alora vào trong, dẫn mấy cô gái vào trong.

"Mình đói."

Alora bất chợt nói khi vừa vào nhà cô đã ngửi thấy mùi đồ ngọt.

"Bồ chỉ thèm ăn bánh thôi Lorry à. Bồ ấy vừa ăn xong một gói bánh vạc đấy. Merlin làm sao cái bụng của bồ có thể chứa được nhiều như thế cơ chứ?"

Marlene nói, xoa xoa bụng của Alora. Alora gạt tay Marlene ra.

"Mình tiêu hoá nhanh~"

Đặt đồ lên trên phòng Lily. Chúng để ý thấy cô nàng khá giống Lily nhưng có tóc đen đang xấu hổ nhìn chúng.

"Hẳn bồ là Petunia~"

Alora bay bổng nói, giọng nói tựa như giấc mơ của Alora khiến Petunia có vẻ đỡ ngại hơn nhiều. Cô nàng có vẻ rất thích Alora.

'Hẳn đây là Alora Goldstein. Woa, bồ ấy đẹp y như Lils nói. Tựa như thiên sứ vậy.'

Marlene đứng dậy ra kéo Petunia cũng vào ngồi cùng.

"Đừng ngại! Bồ không biết mình muốn gặp bồ bao lâu rồi đâu Petunia à!"
"Đúng đúng! Bọn mình không ăn thịt bồ đâu. Lily kể về bồ cho tụi mình suốt, bây giờ mới được làm quen hẳn hoi."

Mary gật đầu phụ hoạ, ngồi dịch sang bên để chỗ cho Petunia.

"Thật vậy sao?"
"Đương nhiên! Bồ không biết Lils đã chổng mũi lên trời bao nhiêu ngày sau khi bồ đập vào mặt và chia tay với tên Dursley vì bồ ấy đâu! Riết rồi mình tưởng bồ ấy biến thành Black!"
"Đâu có đến mức đó!"
"? Làm sao mà em ấy đen đi được?"

Petunia ngại ngùng trước lời nói của các cô gái, họ thân thiện hơn cô nghĩ rất nhiều. Cô thấy khó hiểu chuyện Lily kiêu ngạo và đen đi có khác gì nhau.

"Black ở trong Sirius Black đó. Cậu ta là một trong hai tên kiêu ngạo nhất trường."

Alice giải thích cho Petunia, cô nàng đỏ mặt vì sự hiểu lầm của mình.

"Đừng ngại~ bọn họ lấy cái đấy ra đùa suốt~"

Alora nói, cho thêm vào mồm một cái kẹo sâu.

Sự thân thiện của các cô gái nhanh chóng khiến Petunia không ngượng ngùng nữa mà thoải mái nói chuyện với chúng.

Ngồi suốt một buổi sáng thì kéo nhau đi nấu đồ ăn trưa.

Cả lũ im lặng nhìn cái đĩa đen thui của Alice. Món đó là trứng rán.

Rồi nhìn sang Marry cân đo đong đếm từng chút một nhưng ra được một đĩa mì dở tệ. Alora thì liên tục tìm thêm những phương án nấu ăn mới so với chỉ dẫn của Petunia mà lần nào cũng thành công.

"Giống như đang học độc dược vậy."

Lily ngán ngẩm than rồi đuổi ba đứa ra ngoài.

Sau khi ăn trưa xong, cả lũ kéo nhau đi mua sắm. Marlene đã phải dùng hết sức để kéo Alora khỏi cửa hàng đồ ngọt. Rồi khi về nhà thì cùng làm bánh kem.

"Đừng có cái gì cũng cho vào mồm! Merlin ơi, bồ 15 tuổi rồi!"
"Bồ ấy..."

Petunia cố lựa từ sao cho tốt khi nhìn Alora tựa như một đứa trẻ mà em gái cô là mẹ đứa trẻ đó.

"Nhìn như vậy chứ bồ ấy thông minh nhất nhóm đấy."

Alice vui vẻ nói, cô nàng có vẻ rất thành thục việc giúp đánh trứng.

"Chả ai đánh bại được thành tích của bồ ấy đâu. Niềm tự hào của cả phòng."
"Phù thủy xuất sắc nhất khóa."

Mary và Marlene lần lượt tự hào nói.

"Bồ ấy nhiều khi trẻ con như vậy. Chỉ với người khiến bồ ấy thoải mái thôi, đương nhiên rồi. Hẳn bồ ấy quý bồ lắm, Tuney à."

Petunia nhìn vui vẻ hẳn lên khi nghe Alice nói.

Nhà bếp nhộn nhịp suốt cả chiều và đêm hôm đó. Nhóm chúng nó còn kéo Petunia sang ngủ trong phòng Lily cùng.

———

Các cô nàng lưu luyến ôm lấy Petunia và Lily vì chỉ có thể ở lại trong hai ngày.

"Tạm biệt nhé, Tuney. Cứ tự nhiên gửi thư cho cả tụi mình nữa. Lorry sẽ không ngại tăng thêm đường trong máu bồ ấy đâu. Hẹn gặp lại ở trường, Lils."
"Tạm biệt."

Tạm biệt ba cô nàng Alice, Marlene và Mary thì để ý thấy Alora vẫn đứng đó.

"Lils à, nhà Sev ở đâu thế?"

Alora đột nhiên hỏi. Petunia quay sang nhìn Lily.

"Sev? Severus Snape?"

Lily gật đầu. Hai cô nàng nhìn Alora đang mải mê ngắm nghía cái gì đó ở ngôi nhà đối diện.

"Mình không biết rõ nữa. Nhà bồ ấy ở cuối Đường Bàn Xoay (Spinner's End) bên bờ sông."
"Người ở chỗ đó không thân thiện đâu, Lorry à. Mình nghĩ bồ nên gọi Snape đến gặp bồ thì hơn."

Petunia lo lắng nói, không có ý gì xấu đâu nhưng khu đó thật sự không có dạng gì tốt lành, Alora mà vào đó thì như cừu lạc vào ổ sói. Lily cũng chưa từng dám bén mảng vào đó mà chỉ gặp Snape ở bờ sông thôi. Ba má Evans luôn không muốn hai đứa đến gần khu đó.

"Mình sẽ ổn thôi, cảm ơn hai bồ nha~."

Alora vẫy vẫy tay với hai chị em Evans rồi trong ánh mắt lo lắng của chúng rời đi.

"Lorry à, bọn mình có thể đi với bồ nếu bồ muốn!"

Lily hô lên nhưng chỉ được đáp lại với bóng dáng vẫy tay lại của Alora.

———

Cuối cùng cũng có chút yên tĩnh, Snape thầm nghĩ. Thằng nhóc gầy trơ xương cùng bộ đồ rẻ mạt và mái tóc dầu nhờn dơ dáy cố gắng im lặng hết sức.

Snape nhìn căn phòng tăm tối mà cảm thấy cả thế giới đều màu đen. Có lẽ vì vậy mà nó đặc biệt có thiên phú với mấy cái liên quan đến pháp thuật hắc ám. Vì nội tâm nó tăm tối hệt như vậy.

Rồi nó nghe thấy tiếng ném đá lạch cạch ngoài cửa. Đứa nào cơ chứ, cái cánh cửa đã rách nát đến độ chẳng che được mấy hơi gió mà bị ném vào mấy lần nữa thì dở, chưa nói đến cha mẹ nó lại sẽ bắt đầu nổi khùng lên mà chửi nhau, nó thì bị vạ lây.

Nó lầm bầm rồi lết ra ngoài nhìn, tựa như một con dơi.

Bỗng nó nhìn thấy cả thế giới phát sáng. Snape phải dụi mắt mấy lần để đảm bảo nó không bị nhầm lẫn.

Bên ngoài cái cửa sập sệ, căn phòng bí bách đứng một thiếu nữ. Thiếu nữ cười tươi như thể cô không nhìn thấy những đám hỗn độn ở xung quanh, tay cô giơ cao vẫy liên tục sợ rằng nó không nhìn thấy.

"Sev ơi!"

Thiếu nữ tựa như thiên sứ mở mồm gọi tên nó, gọi thầm thôi nhưng nó cá chắc nó nghe thấy rõ cô nói gì.

"Đừng ở nhà nữa. Đi chơi đi~"

Cô nàng tóc vàng tủm tỉm cười ra hiệu nói. Snape đầu óc đều trống rỗng mà làm theo, nó lén lút ra khỏi ngôi nhà rồi chạy đến chỗ người đang đợi.

"Bồ làm gì ở đây, Lorry?"
"Đến giải cứu bồ khỏi đó, đương nhiên rồi!"

Cô nàng cầm chặt bàn tay xương xẩu của nó rồi kéo nó đi khỏi Đường Bàn Xoay. Cha mẹ nó sẽ chẳng quan tâm nó đi đâu đâu. Khéo nó biến đi họ còn vui.

"Ở cả ngày trong cái nhà tối mịt đó không tốt chút nào!"

Alora kéo cậu đến cái cây cổ thụ bên bờ sông, nơi nó lần đầu gặp chị em Evans, nơi nó kết được người bạn đầu tiên.

"Mình đã nghĩ chỗ này thật tuyệt. Hẳn bồ đến đây nhiều rồi."

Alora cười nói, lấy từ trong túi ra một mảnh thảm dải ra để ngồi. Cô nàng lấy ra thuốc và băng để xử lý các vết thương trên người nó.

"Thật tồi tệ! Tại sao ông ta có thể làm vậy với cả con trai của ông ta cơ chứ?"

Alora bất bình nói, mặt cô nàng nhíu chặt lại khi nhìn các vết thương bị xử lý qua loa của Snape.

"Bồ cũng phải xử lý cẩn thận chớ. Mình khác với Muggle nhưng nếu để lâu thì cũng không hay đâu, Sev à."
"... mình biết rồi."
"Ở ngoài trường có nhiều bất lợi thật đấy. Nhưng mình đã chuẩn bị sẵn rồi! Nhìn xem mình có gì cho bồ nè~"

Alora cười vui vẻ khi các vết thương của Snape đều đã được xử lý cẩn thận. Cô nàng đưa cho nó một cái túi vải cỡ vừa.

"Dù vẫn chưa được hẳn như ba mình nhưng mà mình nghĩ nó vẫn chứa được kha khá đấy."

Alora nói, khi biết được hoàn cảnh của Snape cô đã bắt đầu đi chuẩn bị nào là quần áo, thuốc chữa thương, một số món đồ ăn có thể để lâu không sợ hỏng nhưng vẫn đủ dinh dưỡng, vài trò giải trí, vài viên kẹo cam thảo, kẹo cao su Drooble ăn nếu chán.

"Mình- mình không thể nhận cái này được..."

Dù không được nuôi dạy tử tế về cách cư xử nhưng nó vẫn biết cái này quá quý, nó không thể nhận được.

"Đừng để ý, Sev à. Bồ là bạn mình mà! Mình chuẩn bị lâu lắm nếu bồ không nhận là mình buồn lắm đấy."

Alora cười tươi nói, gập ngón tay nó lại để nó giữ lấy chiếc túi.

Snape không biết làm thế nào mà nó có thể làm bạn được với một người như Alora. Hai người như hai thái cực trái ngược nhau hoàn toàn. Nó là một thằng cay nghiệt, ghen tị với người khác, Alora là người hiền lành hết sức, dễ giận cũng dễ quên. Nó là một thằng bẩn thỉu không ai thèm để ý, Alora là cô gái xinh đẹp có người theo đuổi khắp nơi. Khác với cái cách Alora có thể tìm thấy vẻ đẹp của một người để yêu quý họ, Snape dùng thời gian để nhìn vào mọi thói hư tật xấu của người đó.

Snape là một trong những người bạn của Alora, Alora luôn luôn là ánh sáng duy nhất của Snape.

Là bạn thôi cũng được, làm ơn đừng để nó lỡ lầm một lần nữa mà phá hủy hoàn toàn tư cách đứng sánh vai với cô gái này...

Alora hoàn toàn không để ý Snape đang chìm trong suy nghĩ mà với tay vào trong túi của Snape lấy ra một bộ mấy viên Gobstone.

Hôm đó, Snape có thể chơi thử những trò chơi mà các phù thủy khác chơi, ăn thử loại kẹo mà các phù thuỷ khác yêu thích, ở bên cạnh cô gái nó trân trọng nhất. Ký ức hôm đó là ký ức hạnh phúc nhất, ký ức hạnh phúc hiếm hoi mà cũng mạnh hơn tất cả kể từ lúc nó có ý thức.

———————————————————
*Alora dành thời gian để ở cùng Regulus riêng rồi cùng cả hội sau khi về tới nhà.
*Rồi Alora đi du lịch tìm hiểu cùng Newt.
*Cuối cùng Alora cùng Remus đến trại nghiên cứu ở suốt cả mùa hè.
*Thuốc bả sói được cung cấp miễn phí cho Remus vì những đóng góp của cậu và Alora.
———————————————————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top