Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Time Management & Stop of Everything

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Oaa huhuhu-"

Alora nằm trong lòng James khóc thút thít, cô nàng nắm chặt lấy áo của James. James một tay ôm lấy eo Alora, một tay chống đầu dựa vào giường.

Cậu vỗ lưng trấn an cô bạn gái của cậu. Dường như đã quen với việc này.

Rồi chiếc chuông đồng hồ để bàn của Alora reo lên một tiếng dài. Tiếng khóc trong lòng James đi theo đó mà kết thúc. Alora dụi mắt vào áo cậu rồi ngồi dậy.

Mặt cô nàng bình tĩnh như chưa có gì xảy ra. Alora ra khỏi giường không quên tặng cho James một cái hôn.

"Cảm ơn anh, anh yêu."

Alora hớn hở nói rồi ra bàn học bắt đầu học bài và làm việc tiếp.

"Không có chi."

James nhếch mép thoả mãn khi Alora hôn cậu, rồi cũng nhổm người dậy. Cậu đi qua bàn rồi hôn lên tóc Alora.

"Gọi anh khi em cần gì."

James quay trở về phòng, vừa mở cửa ra thấy hai thằng bạn đang há hốc mồm chúng nhìn cậu.

"Cái quái gì vậy?"
"Lorry điên rồi à? Mình biết bồ yêu bồ ấy Prongs à nhưng mà như vậy là quá nhiều rồi đấy!"

Sirius và Peter hô, hoảng hốt vô cùng khi nhớ lại cảnh tượng chúng vừa nhìn thấy. James nhăn mày khó hiểu.

"Mấy bồ đang nói cái gì thế?"
"Về việc Alora vừa làm, đương nhiên rồi! Tụi mình đứng ở cửa phòng thấy bồ dỗ bồ ấy khóc khi bọn mình chuẩn bị rời đi thì cái chuông reo rồi bồ ấy ngưng khóc! Cứ như vậy! Rồi quay lại làm việc??"

Nói thật, James cũng hoảng hốt lắm khi lần đầu cậu chứng kiến nhưng nhiều rồi sẽ quen. Remus ôm quyển sách tựa vào đầu giường, trợn trắng mắt nói như chuyện hiển nhiên.

"Đó gọi là quản lí thời gian."
"??"

Peter cũng chẳng hiểu một cái góc cạnh gì thì người còn lại chưa hiểu đã gạt bay vấn đề ra khỏi não, chỉ còn chỗ cho sự vui mừng bất ngờ khi Remus đã trả lời câu nói của cậu. Mắt Sirius nhìn chăm chú Remus, Remus thì cóc thèm quan tâm đến bọn bạn nữa mà bỏ sang phòng Alora.

"Yeah, Lorry cũng bảo vậy đấy."

James nói rồi nằm bẹp xuống giường. Sirius lập tức kéo cậu dậy, lắc vai cậu liên tiếp.

"Ôi bồ tèo! Bồ có thấy gì không?! Remus- Remus vừa nói chuyện với mình!!"

———

["Thế nhé, trò Goldstein. Ta mong đợi vào trò đấy."]

Alora đau đầu vô cùng khi nhớ lại chuyện sáng nay. Khi cô vừa ra khỏi phòng học Độc dược của giáo sư Slughorn khi cô vừa đặt cái chén có cánh hoa lên bàn thầy, cô bắt gặp giáo sư Dumbledore.

["A, trò Goldstein. Thật may mắn khi gặp trò ở đây."
"Thưa giáo sư, ngài tìm con ạ?"
"Phải phải. Ta cho rằng có lẽ trò có hứng thú với việc này."
Đôi mắt xanh của Dumbledore lấp lánh mà Alora chỉ thấy khi ông chuẩn bị tặng điểm cho vài trò hay của nhóm Đạo tặc.
"Giáo sư Kettleburn đã bị một cơn cảm cúm tồi tệ, trò Goldstein à. Và sẽ thật tồi tệ nếu ta bắt ông ấy đi dạy khi ông ấy đang ở tình trạng như vậy và Poppy, ta cho rằng, cũng không cho phép ta dày vò bệnh nhân của bà ấy như vậy."
"Dạ...?"
Vậy thì liên quan gì đến cô.
"Chúng ta đều biết rằng vốn hiểu biết của trò giành cho các Sinh vật Huyền bí không hề thua kém bất kì ai. Giáo sư Kettleburn luôn lấy làm tự hào khi có con là học trò của thầy. Nên ta đã đề nghị cho trò một cơ hội để sử dụng tài năng đó. Và giáo sư Kettleburn đã vui mừng đồng ý."
Cô hoài nghi giáo sư có đủ tỉnh táo để suy nghĩ thấu đáo không.
"Trò hãy phụ trách một số tiết của các học sinh năm Ba và năm Tư."
Dumbledore vui mừng đưa cho cô thời khoá biểu trong một tuần của môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí của học sinh năm Ba và năm Tư.
"Thưa giáo sư, con rất vinh hạnh nhưng ngài thấy đấy, con có vài tiết bị trùng và đây là năm cuối nên-"
"Chà, trò biết nên tìm Minerva ở đâu rồi chứ? Ta cho rằng trò không xa lạ gì với việc bù mấy tiết trùng này đâu nhỉ?"
Dumbledore nói. Cái đôi mắt sau cái cặp kính bán nguyệt của thầy nói hết là thầy sẽ cho cô làm việc này cho bằng được.
"Dạ..."
"Thế nhé, trò Goldstein. Ta mong đợi vào trò đấy."]

Alora đành chịu và hướng tới phòng học Biến hình của Chủ nhiệm nhà cô sau khi xong tiết học buổi chiều.

"Thưa giáo sư, con có thể vào chứ ạ?"
"Mời vào."

Alora mở cửa ra thì thấy giáo sư McGonagall đang ngồi tận hưởng một tách trà. Bên cạnh cô là một núi giấy tờ mà sau sáng nay Alora tin rằng có phân nửa là của giáo sư Dumbledore đẩy sang cho giáo sư McGonagall làm.

"Ngồi xuống đi, Goldstein."

Ấm trà rót cho cô một tách trà và đĩa bánh quay di chuyển ra gần cô.

"Có chuyện gì thế?"
"Cô Minnie, giáo sư Dumbledore vừa bảo em dạy lớp của học sinh Năm Ba và Năm Tư ạ."

Alora cáo trạng, cô ăn chiếc bánh quy trên đĩa. McGonagall nhăn mày.

"Lịch học của trò đã đầy rồi mà?"
"Dạ."

Alora và McGonagall lâu lâu sẽ có một buổi trà chiều tâm sự. Giáo sư nhìn thấy cô và Alora có rất nhiều điều tương tự nên hai cô trò khá hiểu nhau và giáo sư McGonagall không thừa nhận thôi chứ Alora chính là học sinh mà bà yêu thích nhất. Nhóm Đạo tặc, đương nhiên có nhưng Alora thì hơn.

Không lạ gì khi McGonagall biết về môn học và lịch học của Alora.

"Lão già đó. Ta sẽ viết thư cú cho Bộ."
"Dạ, con cảm ơn."

Giáo sư McGonagall lần nữa đồng cảm với Alora. Từ hồi bà còn là học sinh, giáo sư Dumbledore đã bắt đầu ném cho bà cả đống giấy tờ và Alora bây giờ thì được giao cho dạy học hộ.

"Ta sẽ đưa cái Xoay cho trò vào chiều mai."

Alora gật đầu, may rằng ngày mai không có tiết nào. Cô lại lần nữa phải dùng cái Xoay Thời gian để xử lý thời khoá biểu dày đặc.

"Ăn bánh quy đi trò Goldstein."

Hai cô trò dành phần còn lại của buổi chiều để nói chuyện trước khi phải trở về cho bữa tối ở Đại Sảnh đường.

———

"Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng thưa chị Goldstein."

Đám học sinh năm Tư bất ngờ khi nhìn thấy Alora đứng trước tụi nó và không thấy giáo sư Kettleburn đâu nhưng không sao, tụi nó khoái chị Goldstein lắm. Mấy đứa Gryffindor nhảy cẫng lên vì vui mừng.

"Chị là Alora Goldstein, chị sẽ phụ trách hướng dẫn các em trong môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí trong 1 tuần tới. Nếu các em thắc mắc về giáo sư Kettleburn thì câu trả lời là thầy ấy đã bị cúm nặng và chị đã bị chỉ định để dạy thay. Nếu các em có gì không hiểu thì đừng ngại mà hỏi chị."

Cả lớp im thin thít.

"Hôm nay, chị xin giới thiệu với các em các bé Niffler. Thật may mắn rằng giáo sư Kettleburn đã có sẵn 12 con."

———

Giới phù thuỷ Anh chìm trong khủng hoảng với sự mạnh lên của Chúa tể Hắc ám Voldemort. Mang lên tham vọng cai trị thế giới phù thuỷ và đày đọa Muggle, Voldemort thu thập được sự ủng hộ của các gia tộc Thuần huyết mang tư tưởng kì thị những người có xuất thân không bằng họ. Một trong các gia tộc ủng hộ cuộc 'cải cách' của Voldemort có Gia tộc cổ xưa và cao quý nhất Black, Gia tộc có tiếng từ thời Grindelwald còn khủng bố khắp châu Âu Rosier và hầu hết các gia tộc ở trong 28 gia tộc thuần huyết.

Gia tộc Black, truyền thống giữ gìn dòng máu thuần chủng lâu đời với cây gia phả phủ khắp các gia tộc khác ở trong nước và thậm chí là ngoài nước. Một gia tộc có quyền thế, được xem là Hoàng tộc của giới phù thuỷ, tự hào và kiêu hãnh là bản chất của người mang họ này. Đồng thời họ cũng nổi tiếng với nhiều kẻ điên nhưng không thể phủ nhận họ là dòng dõi cao quý nhất và cũng mạnh mẽ nhất.

Là con trai trưởng của dòng chính của gia tộc Black, Sirius Black là tượng trưng cho quyền lực và sự thống trị. Nhưng từ khi cậu bị xoá tên khỏi gia phả, tất cả đều được đổ lên người con trai thứ hai, Regulus Black.

Regulus Black là một Slytherin cao ngạo và mang tư tưởng thuần huyết điển hình. Cậu tôn sùng Voldemort vì hắn là con đường để phục vụ cho lý tưởng duy trì dòng máu thuần chủng. Cậu không quan tâm đến Muggle hay bán phù thuỷ vì vốn dĩ cậu đã sinh ra và có quyền nhìn xuống tất cả.

Sau khi Sirius Black bỏ đi, Regulus đắm mình vào phe của Voldemort, cùng với Barty Crouch Jr. và Evan Rosier họ cùng tình nguyện trở thành những kẻ thanh tẩy- Tử thần Thực tử.

Pandora Rosier, trưởng nữ của gia tộc Rosier, từ chối tham gia và đã bỏ trốn, bị gạch tên khỏi gia phả.

Lễ Phục Sinh năm 1977, tất cả tan vỡ. Sự kết thúc của tình bạn. Khu vườn bồ công anh không bao giờ thấy được vết chân của năm thiếu niên thiếu nữ tuổi mới lớn, không còn tiếng cười rộn ràng hồn nhiên.

"Cậu nhìn không khác gì cha của cậu."

Sự kết thúc của cặp sinh đôi.

"Mình phải nghĩ ngày này sẽ sớm đến thôi..."

Sự ra đi của những người thân thiết với nhau nhất.

"Đừng gọi tôi như thể thân thiết lắm. Tên phản huyết."

Gia đình được tìm thấy lại mất đi.

"Làm ơn."

Sự tan vỡ của những con người mạnh mẽ nhất.

———————————————————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top