Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Sự thật đang được phơi bầy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hi mọi người nha, tui biết mọi người sẽ thắc mắc câu nói ở cuối chap 2 đúng ko vì tôi có bồ rồi đó, những người FA sẽ ko thích đâu
______ Vô chuyện thôi _____
Trước mặt mọi người trong văn phòng là một cô bé tóc trắng đang ngồi gục xuống vì bị một lực khá lớn nên khi văn vào tường đã tạo ra một vết lỏm khá lớn, Kyoka dùng dạ soa mà tịnh kết liểu em đây. Cảm thấy nguy hiểm em bật dậy dùng thanh dáo trên tay chặn lại ko chừng chừ một giây em dùng đuôi cáo sau lưng tạo ra chín quả cầu lửa mà phản công ngược may mắn hay Dazai dùng xóa bỏ ngay mà cả đám hoát chết được một mạng, Kyoka cũng đang dùng dạ xoa mà chém em liên tục mà khiến em khó khăn chặn lại. Em thất dạ xoa một bên dùng đôi cánh của bản thân mà bay lên cao mà đôi mắt em sáng lên tạo ra thêm nhiều thanh dáo ánh sáng chọi lọi, Atsushi nhờ cảm giác của loài hổ mà bảo mọi người tránh ra, Yosana cũng chẳn rảnh rổi gì mà cố gắng khiến em bay thắp xuống mà dức điểm ngay tại chổ nhưng ko thành, Kunikida dùng lực của mình tạo ra một khẩu súng bắn vào một bên cánh may mắn sao nó đã dính giúp em bay thắp lại mà bị chị Yosana và bé Kyoka tớm gọn. Dù đang bị đè mạnh xuống nền em ko chịu thua mà đôi mắt vàng nhẹ dần chuyển sang đỏ máu đôi cánh đàng sau trỏ thành các súc tu đen ngòm đuôi cáo thì sù hơn cái tai hổ đang cụp mà cũng phải dựng lên cặp sừng dài ra đáng kể do vậy mà sức lực cũng thay đổi thì phải, em đã thoát khỏi đá cho Yosana một phát gián trời những cái súc tu sau lưng ko rảnh hơi mà đã ra đòn rất nhanh và chính xác vào người đối phương. Từ đâu mà ra Atsushi đang sau lưng em cả Dazai nữa, dùng một đòn sau gáy mà bất tỉnh nhân sự mối nguy hiểm đầu tiên đã nguôi đi bớt. Mọi người đưa kẻ đột nhập vào phòng giam của trụ sở đợi chừng nào tỉnh lại thì tra hỏi. Buổi sáng tinh mơ ánh sáng đã lọt vào khe cửa sắt mà khẽ khiến em tỉnh dậy, em nhìn lại tay chân thì đang bị xịch sắt giữ lại ở tứ chi của bản thân làm em nhớ lại cái kí ức đau đớn kia. Từ đâu cô nghe được một tiếng két dài nhìn lên đó là tất cả thành viên ở trụ sở thám tử, em đã sụp đổ vì nơi chịu chứa đựng em mà mình đã tịnh giết hại cả :
-Kunikida: Nhóc nên nói tại sao lại tấn công trụ sở hả?!
-Airu: Đó là nhiệm vụ và nhiệm vụ chỉ bảo ám sát Fukuzawa Yukichi mà thôi
-Yosana: Này Aira, em mau trả lời tại sao lại có vụ nổ hả!
-Airu: Do vòng cổ được đeo mà phát nổ
-Dazai: Còn hình dạng tối qua
-Airu: .... Thí nghiệm " ọt... ọt ...ọt" Em đói, anh hai
-Atsushi: Được rồi anh đi lấy ngay nha
-Airu: Dạ
-Atsushi: Vậy trong 7 năm qua em đã trải qua những thứ gì vậy??!
-Airu: ..." quay mặt đi"
-Miyazawa: Thí nghiệm... ừm
-Tanizaki: Em ấy đang khá mệt nên mọi người hãy đi đi
Mọi người nghe Tanizaki nói vậy cũng thôi hỏi em mà đi ra khỏi, bây giờ đây chỉ còn Tanizaki và Airu, anh đã nói nhưng với cái giọng ko quá gượng ép:
-Tanizaki: Này Airu em ko cần gượng ép bản thân đâu
-Airu: Em đã mém giết mọi người trong trụ sở anh ko sợ sao
-Tanizaki: Ko, do em có lí do mà
-Airu: Anh tin em à
-Tanizaki: Đúng vậy
-Airu: Hức hức oaoaaaaaa!!! Em cảm cảm ơn anh!!
-Tanizaki: ... nín đi rồi nói chuyện
(Một lát sau)
-Airu: Hức hức... anh cần hỏi em gì nào nói đi??
-Tanizaki: Em đã trải qua những gì trong 7 năm trước
-Airu: Dạ em sẽ kể. Vào 7 năm trước khi mới vào phòng nghiên cứu em được thay một trang phục trắng như tuyết nhưng có 1 cái huy hiệu mang mã số 013863. Tưởng thế là lạ lùng rồi thì ko, bọn họ cử một người vào phòng em và nói em tên gì nếu nói là Nakajima Airu sẽ bị ăn đánh tệ hơn là nhịn đói còn nếu nói là 013863 sẽ được khen là ngoan cộng thêm cái soa đầu nhẹ mà hỏi đi hỏi lại nhiều năm để quen với cái mã số, cùng lúc đó bọn họ thường đưa em đi tập luyện thân thê 1 năm đầu...
-Tanizaki: Kể tiếp đi Airu
-Airu: Dạ. 2 năm sau em thường xuyên bị đánh đập và tiêm thứ chất lỏng nào đó vào cơ thể khiến em đau đớn hơn thôi có lúc là khó thở, cơ thể nóng rang, tai mắt đều ù ko nghe được gì, khó thở, đau đầu,... bửa đó mấy lão tiến sĩ vui vui lấy em ra làm đồ chơi giải phẩu ko dùng thuốc mê chỉ có mặt nạ oxy đièu hòa nhịp thở khóa chặt tay chân mà dùng con dao mổ cứa dần vào lớp da thịt của em, máu đã bắt đầu ứa ra ko ít em đã dãy dụa rất nhiều nhưng điều đó là vô dụng lúc đó em đã ngất liệm đi. Tỉnh dậy cơ thể đã quấn đầy băng gạt, đã có nhóm người đi tới trên tay là 1 cây kiêm tiêm chứa dung dịch màu tím mà bơm vào máu, khi bơm vào em cảm thấy cơ thể nóng rang, khó thở vô cùng, cơ thể mềm nhũn, em cảm thấy rằng cơ thể đã thay đổi. Cơ thể em thay đổi vì tò mò mà em đi tới cái gương đã được dặt trong phòng, nhìn trong gương em có một đôi cánh trắng ngả đen ở đuôi, vài chiếc đuôi cáo lòi ra mướt mượt, em khó hiểu mà sờ đầu mà phát hiện ra rằng bản thân có một có cặp sừng đang được ẩn dấu dưới mái tóc trắng dài ngan vai...
-Tanizaki: Nói tiếp đi Airu
-Airu: " Ọt... ọt... ọt..." Anh hiểu rồi đấy
-Atsushi: Này Airu anh đem đò ăn sáng rồi nè
-Airu: Em cảm ơn
-Atsushi: Này Tanizaki, anh ko lên chổ trụ sở à
-Tanizaki: Ừm anh đang tịnh lên đây
-Airu: Tạm biệt anh Tani-kun
-Tanizaki: Bye em, Airu
-Airu: Anh ơi hôm nay anh đem cho em món gì vậy ạ ??
-Atsushi: Cơm chiên hải sản và nước cam
-Airu: Em cảm ơn. Ngon quá
Em ăn một cách ngon lành, em ăn xong đưa cho anh mà đem đi. Tưởng rằng ko ai sẽ làm phiền nữa, em để lộ ra tai hổ và đôi cánh trắng sau lưng của bản thân ra đôi mắt đã chuyển màu ko thôi. Tiếng cửa ngoài kia lại phát ra, em nhìn lên là chị Yosana , chị ấy tiến lại cửa lòng mà xem và hỏi:
-Yosana: Airu hình dáng tối qua là gì vậy??
-Airu: Em đã nói đó là do thí nghiệm rồi mà
-Yosana: Thí nghiệm đấy như thế nào?
-Airu: ...
_______ Còn tiếp __________
Tới đây là hết rồi mọi người ơi, mình viết ko được ổn mọi người cứ việc ý kiến ở phần bình luận mình sẽ tiếp nhận những điều ấy nên hãy thẳng thắng mà đưa ra giúp mình nha
https://pin.it/5IJ0yvo
Bye cả nhà 🦋🦋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top