Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thế giới song song - 3 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Nội dung tiếp theo có thể gây khó chịu với bạn, hãy đảm bảo bạn đã đủ tuổi để xem cảnh này. (Tôi biết là mấy má không thèm nghe tôi cảnh báo đâu, có nhắc thì vẫn đọc tiếp thôi.)

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Ở một thế giới khác, khi Chiharu trở về Nhật sau vụ bắt cóc, ông bà Kudo hoàn toàn yên tâm giao con gái mình cho vị thanh tra tài năng của Cục an ninh chăm sóc, nhưng nếu như niềm tin của họ đặt sai chỗ...

____________

Mở cánh cửa trước mặt, nghĩ rằng một người con gái sẽ chạy ra đứng ở trước mặt, dang hai tay ôm lấy mình. Nhưng không như mong muốn của Rei, anh thấy cô bé của mình đứng ở ban công tuyết lạnh. Chiharu cúi người quay lưng ngược với hướng gió, mái tóc nâu bị thổi bay tán loạn sang hai bên, che khuất gương mặt xinh xắn.

Rei vẫy tay gọi cô bé: "Haru, lại đây, ngoài đấy lạnh lắm."

Chiharu vẫn đứng đó không nhúc nhích, cô bé ngẩng đầu nhìn ngắm người đàn ông tóc vàng thật kĩ, mỉm cười lên tiếng: "Kẻ lừa đảo".

Giật mình bởi câu nói của Chiharu, Rei cảm giác mình đang quay lại khoảng thời gian anh vẫn còn là Amuro Toru. Khi đó FBI vẫn còn ở trong đất nước của anh, vì chút sơ sót mà anh đã để cho cậu nhóc kia biết được thân phận thật sự của mình.

Quả thật có chút buồn cười. Đứa trẻ nhà Kudo đều dùng đôi mắt xanh lam đá quý đó mà nhìn anh rồi bóc trần sự thật mà anh muốn che dấu.

Điều chỉnh lại trái tim đang dần loạn nhịp, Rei nở nụ cười như thường ngày, vươn tay ra đón: "Em nói gì vậy, Haru. Mau lại đây."

Biết rõ người đàn ông này sẽ không thừa nhận một cách dễ dàng, Chiharu nói: "Furuya Rei, vị thanh tra hết lòng vì đất nước, để có thể đạt được mục đích mà không tiếc đánh đổi tất thảy... bao gồm cả chút hy sinh nho nhỏ của con gái nhà Kudo."

"KUDO CHIAHRU, MAU ĐẾN BÊN CẠNH ANH." Đột nhiên gằn giọng xuống, áp lực từ Bourbon bắt đầu đè ép người con gái tóc nâu.

Thấy Chiharu vẫn bướng bỉnh đứng nơi đó, anh liền mau chóng đi đến gần cô bé, nắm chặt lấy cổ tay mảnh khảnh lôi vào nhà.

Chiharu không giống như những lần khác thuận theo ý anh hay sợ hãi trước hành động này, cô bé lùi lại phía sau, dùng sức tránh thoát khỏi cái nắm tay như gọng kiềm. Nhận thấy không thể thoát khỏi, cô bé hét lên: "Thả em ra, em không muốn ở đây."

Tức giận trước câu nói của Chiharu, anh đẩy cô bé ngã xuống giường rồi áp sát thân mình lại gần, không để cho cô bé có cơ hội phản kháng. Hơi thở của anh mau chóng xâm nhập vào thế giới của Chiharu, anh cố gắng mỉm cười: "Em không muốn ở cạnh anh? Tại sao lại nói vậy? Là do cuộc gọi hôm qua của Shinichi đúng không? Em không lo rằng anh sẽ làm gì cậu ta?".

Rei biết Chiharu rất quan tâm tới người anh trai sinh đôi của mình. Trong thời gian tiêu diệt tổ chức, anh đã rất nhiều lần đỏ mắt ghen tị khi thấy những món quà mà cô bé gửi tới từ đất Mĩ xa xôi tới Shinichi.

Chiharu đáp lại anh: "Shin sẽ không có chuyện gì, anh ấy bây giờ đang ở một đất nước khác, sẽ không có ai có thể làm hại được anh ấy."

Cuộc gọi cuối cùng của cặp song sinh, cô bé đã dặn dò Shinichi ngay lập tức bay sang Mĩ, không được tiếp tục điều tra chân tướng năm đó, đến khi Chiharu gọi cậu mới được quay về nước. Đến đất nước đó Shinichi có thể nhận được sự bảo hộ của FBI, cô bé sẽ không phải lo lắng cho cậu.

Quyền hạn của Rei chỉ vươn tay được khi ở trong Nhật, một đất nước khác anh sẽ không thể làm gì được. Điều này sẽ giúp cô bé không bị gián đoạn kế hoạch của mình, Rei cũng sẽ không thể dùng cậu làm sự uy hiếp với cô bé được nữa.

"Em muốn rời đi. Anh gián tiếp hủy đi tương lai của em, còn trói buộc nuôi nhốt em trong căn hộ này. Furuya Rei, em cũng có kiêu ngạo của riêng mình, anh không thể ép em được."

Thành công chọc giận Rei, anh cười khẩy rồi nói: "Suy nghĩ cũng thật chu toàn. Em bảo vệ được cậu ta, vậy em có thể bảo vệ được chính mình hay không?".

Nói rồi không để tâm tới sự phản kháng dưới thân, anh cởi bỏ xích xắt cùng thứ quần áo vướng víu của Chiharu.

Nhận ra Rei định làm gì, Chiharu giãy giụa kịch liệt, dùng hết sức đẩy người đàn ông kia ra xa, miệng không ngừng nói: "Không, Rei... Em không muốn..."

Mạnh mẽ mở rộng hai chân của cô bé, ngón tay thon dài đâm sâu vào bên trong khiến nơi đó bắt đầu tiết ra mật dịch. Hai người đã lên giường nhiều tới mức anh có thể biết rõ điểm nhạy cảm của Chiharu ở chỗ nào, nơi nào có thể khiến cô bé vừa khóc vừa ra hay có thể khiến cô bé sướng đến ngất đi.

Mị thịt nóng ấm nhanh chóng bao bọc lấy ngón tay, hai chân trắng ngọc run rẩy không thôi, đuôi mắt của thiếu nữ đã phiếm hồng, giọt mồ hôi trên trán rịn ra khiến tóc mai bết dính.

Rei nhìn sâu vào con ngươi xanh ngọc dần tan rã, trầm giọng ra lệnh "Haru, mau nói chúng ta sẽ ở bên cạnh nhau."

Hai ngón tay đưa đẩy một lúc rồi ấn nhẹ điểm gồ lên bên trong, người nằm dưới thân giật thót kêu lên một tiếng, bàn tay nhỏ nhắn đẩy bờ vai to lớn của người đàn ông kia, muốn kéo dài khoảng cách nhưng lại không như ý nguyện.

Chiharu gắng gượng giữ lại lí trí "E-Em..." tầm nhìn phía trước mờ đi bởi nước mắt, cô bé hít sâu vài lần, hơi thở đứt quãng nói ra đáp án "... em không muốn."

Lời nói vừa dứt, bên trong thiếu nữ đã bị người kia đâm sâu ngón tay vào. Cơn sóng tình dục ập tới khiến Chiharu khó khăn thở dốc. Đôi mắt tím lạnh lẽo nhìn người bên dưới đã cong người run rẩy đạt tới cao trào.

Những giọt nước mắt từ con ngươi xanh ngọc chảy ra khiến gò má hai bên ướt đẫm, Chiharu bụm miệng đè nén tiếng nức nở phát ra nơi cổ họng, cố chấp không muốn thừa nhận phản ứng của cơ thể.

Thấy sự bướng bỉnh của người dưới thân, đôi mắt tím hiện rõ vẻ phẫn nộ, anh há miệng cắn miệng cào cái cổ trắng nõn, để lại vết răng thật sâu. Đến khi ngửi thấy mùi rỉ sắt ở nơi đó, anh mới luyến tiếc liếm đi vết máu. Giống như muốn lưu lại ấn ký, cho cô bé biết mình là người của ai.

Người con gái giãy giụa không ngừng, tiếng chuông từ lắc chân theo đó mà kêu vang, tay chân cô bé quơ loạn xạ đánh vào bả vai của người đàn ông.

Rei không có kiên nhẫn, dùng một tay bắt lấy hai cánh tay mềm yếu rồi trụ lên đầu, khóa thật chặt.

Trong khi đó, tay kia không hề rảnh rỗi, trút bỏ quần áo của mình, để đầu cự vật áp sát vào nơi nhạy cảm kia. Trước khi để cự vật đi vào, anh cúi đầu dán sát vào trán của người con gái kia, nói tiếp: "Haru, anh cho em một cơ hội nữa. Nói rằng em sẽ ở bên cạnh anh, mau nói đi."

"K-không muốn... em nhất định phải rời khỏi a---."

Không để Chiharu nói hết câu, người đàn ông tóc vàng đã thẳng lưng đâm vào. Nước mắt của cô bé chảy xuống không thôi, Rei chưa bao giờ một lần đi vào hết như thế này. Việc này cho thấy anh đang rất tức giận, chỉ muốn trút cơn bực tức lên người cô gái bé nhỏ, không hề để ý đến cảm nhận của Chiharu.

Hai tay cô bé bị Rei nắm trên đỉnh đầu, anh bắt ép người con gái này phải rên rỉ dưới thân. Nhưng Chiharu vẫn cứng miệng im lặng chịu đựng, thà rằng đôi môi bị cắn đến rách nát chứ không muốn để anh nghe thấy tiếng của mình.

Gió tuyết bên ngoài rơi ngày một nhiều, vẫn không có dấu hiệu ngừng lại. Căn phòng giờ đây chỉ còn tiếng da thịt va chạm với nhau.

Đã mấy tiếng trôi quá, thân thể bé nhỏ vẫn luôn bị người đàn ông kia dằn vặt đến thảm thương. Toàn thân toàn là vết răng cùng dấu hôn đỏ chót, bàn tay gầy yếu siết chặt ga giường như muốn vò nát. Đến khi phóng thích hết tất cả vào tận sâu nơi nóng ấm, Chiharu đã cắn nát cả môi, vẫn chưa kêu tiếng rên nào.

Rei cau mày khó chịu, nhìn thoáng qua phòng tắm rồi nghĩ ngợi.

Chiharu mệt mỏi nằm nhoài ra giường, cảm thấy người kia đã đứng dậy, cô bé cố gắng chống người muốn ngẩng đầu. Chỉ là chưa kịp làm gì, cô bé đã bị Rei kéo người lôi đi.

Anh để đôi tay cô bé vắt qua cổ mình, chân quấn quanh hông, còn cự vật thì chôn sâu trong hoa huyệt, theo từng bước chân đỉnh sâu bên trong, đè ép khiến cô bé gục đầu vào hõm vai kia, gắng không bật ra tiếng.

Đến khi vào trong phòng tắm, trước mặt hai người là một chiếc gương to gắn trên tường. Anh đặt hai tay cô bé chống lên chiếc gương, bên trong đột ngột bị xuay một vòng, sự kích thích ập đến khiến Chiharu lại cao trào cắn môi đè nén bật ra máu.

Một tay anh mở rộng cái chân trắng nõn đầy vết hôn nơi đùi non, để lộ nơi giao hợp nhầy nhụa của hai người, Chiharu xấu hổ nhắm mắt muốn quay đầu sang bên cạnh. Một tay còn lại nắm lấy cái cằm quay về phía trước, bắt ép cô bé nhìn cảnh xuân. Anh ghé sát vào bên tai của Chiharu, hơi thở nóng ấm thổi nhẹ "Đừng trốn, Haru. Em xem, dáng vẻ của em lúc này thật xinh đẹp."

Chiharu nhìn thấy bản thân trong gương dâm mĩ không chịu nổi, một chân bị người kia dùng sức mở ra, gương mặt ửng đỏ cùng cánh mũi hồng nhuận, màu xanh ngọc lung linh dưới ánh đèn như sắp tan chảy, đôi môi bị cắn nát phát ra vài tiếng van xin đứt quãng, thân thể đầy vết hôn ngân đỏ đến chói mắt.

"Không... Đừng mà..." Trong lòng Chiharu tràn đầy kinh hoảng cùng sợ hãi, khó khăn lắc đầu nói ra vài từ.

Nhưng Rei không quan tâm tới cảm nhận người trong lòng, chỉ hung hăng đẩy thật sâu vào bên trong, mặc cho sự phản kháng yếu ớt từ người con gái. Chiếc gương phản chiếu hoàn toàn hai thân ảnh trần trụi va chạm với nhau.

Hai chân cô bé run rẩy không thôi, đôi tay vô lực dựa vào chiếc gương, cả thân thể mẫn cảm áp sát vào thứ mát lạnh phía trước, đầu óc như bị cái búa bổ mạnh, không thể suy nghĩ được gì. Người ở đằng sau như dùng hết sức lực muốn đập vỡ thân thể nhỏ bé.

Cơ thể từ trên xuống dưới không nơi nào lành lặn, những vết xanh tím cùng dấu hôn trải dài khắp người con gái. Nơi yếu ớt phía dưới bị người kia ra vào liên tục, cô bé lại cong người thít chặt cao trào thêm lần nữa, hình như còn nghe thấy cả tiếng cười khẽ của kẻ kia.

Hình ảnh kia đâm thật sâu vào trong lòng, phá tan phòng tuyến cuối cùng.

Chiharu không chịu nổi nữa, cô bé đành bất lực òa khóc cùng với tiếng nức nở vỡ tan không thể kìm nén.

"Đ-đau quá... A..."

"Hức... Em s-sợ..."

"Đừng mà... Rei ơi..."

Giọng nói không còn trong trẻo như trước, con ngươi xanh ngọc giờ đây chỉ còn vẻ mờ mịt. Đôi mắt mất đi ánh sáng, Chiharu chỉ còn nhìn thấy hai hình dáng mờ ảo trước mắt, tai cô bé như ù đi, không thể nghe thấy tiếng động xung quanh.

Cơn đau từ trong lồng ngực lan tràn ra khắp cơ thể.

Tâm trí bị nghiền nát đến mức trống rỗng.

Đây không phải Rei, tất cả chỉ là mơ thôi. Làm ơn, hãy tỉnh dậy đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top