Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13

Đến một tuần sau, Tương Thính khỏe lại và được ra viện. Cũng là hai ngày sau đó lễ kết hôn diễn ra và đương nhiên mọi chuyện được giấu nhẹm không để ai biết kể cả Tương Quân Trình.

Ông ta ngoài mặt thì rất niềm nở đón tiếp khách quan nhưng trong lòng không mấy gì vui vẻ.

Bởi ông ta muốn gả con gái lớn cho Phan gia chứ không phải là Tương Thính nhưng mọi chuyện lại rẽ ngang khiến ông ta khó chịu không thôi.

Còn nhìn vợ mình đang tươi cười kia cũng khiến ông ta chỉ im lặng mà không lên tiếng được.

"Phan gia, thật có phước mới rước được một nàng dâu xinh đẹp!"- Một vị khách cầm ly rượu cụng với Phan lão gia.

Đương nhiên Phan phu nhân nở mày nở mặt. Tương Thính mặc váy cưới bên cạnh cũng đỏ dần.

Chỉ là gia đình nhà gái còn thiếu đi một thành viên mà có lẽ không một ai muốn nhắc đến.

Bên dưới lễ cưới diễn ra dường như suôn sẻ, hai bên gia đình nói chuyện với nhau rất vui, nhưng sắc mặt Phan Đình lại khác, anh ta giống như đang cố gắng để không bị mất hòa khí.

Phía trên lầu, một cô gái âm thầm quan sát, đôi mắt xanh rêu nhìn khung cảnh ba người kia hòa hợp như bức tranh gia đình hạnh phúc.

Vô Tĩnh chăm chú, gương mặt nhìn biểu hiện đang cố vui vẻ của cha mình mà cười thầm.

"Tương tổng, cha của chị... không giống như là vui vẻ khi gả Tương Thính đi!"- Trình Hạ nói.

Vô Tĩnh lắc ly rượu trong tay, tỏ ra vẻ bình thản, đôi mắt chợt tĩnh lặng như mặt hồ giống như đây là việc rất thường tình.

"Ông ta hận người hôm nay khoác tay Phan Đình không phải tôi!"

"Cô con gái mà ông ta cưng nhất lại kết hôn, sao ông ta có thể vui!"

Trình Hạ nói:"Chị cũng là con gái của Tương chủ tịch!"

Vô Tĩnh xoay người, vẻ mặt không chút biểu cảm nói:"Trên đời, dù cho có là máu mủ ruột thịt cũng sẽ có một ngày họ giết chết em trong nháy mắt mà thôi!"

Trình Hạ nghe xong, liền cúi đầu. Cô nói đúng, ngay cả là tình thân còn muốn hại lẫn nhau, hơn nữa đi theo cô bao nhiêu năm , cũng đã hiểu được lý lẽ của Tương gia, không thủ đoạn thì không thể tồn tại.

Vô Tĩnh nhớ ra gì đó liền hỏi:"Vẫn không điều tra được sao?"

Trình Hạ biết cô đang hỏi gì, trong lòng áy náy:"Tương tổng, xin lỗi, em vẫn chưa tìm được!"

Kể từ lúc Tương Thính bị cưỡng bức cũng là một tuần nay, Trình Hạ đã cho người điều tra nhưng vẫn không rõ được là người nào.

Vô Tĩnh khẽ chuyển tầm mắt, trong lòng cảm thấy có gì kì lạ

"Tương Thính đã đắc tội nhân vật như thế nào mà lại không điều tra được?Mục đích của hắn nhắm vào Tương gia hay Phan gia?"

So với công việc ở tập đoàn, chuyện này cũng khiến cô đau đầu không kém.
...
Ở một căn phòng nào đó, có người nhìn vào màn hình, theo dõi nhất cử nhất động của lễ cưới.

"Trường tổng, phu nhân có lẽ vẫn chưa tìm được người đó là chúng ta!"

Thiên Huyết nhìn vào sắc mặt của cô, trong đôi mắt hiện lên tia giảo hoạt. Quả nhiên một chút chuyện này vẫn không thể làm cô thay đổi vẫn có thể điềm nhiên như vậy.

"Để lộ thông tin cho trợ lý cô ấy!"

Ý chính là nếu để lộ thông tin, Vô Tĩnh nhất định sẽ cảm thấy hiếu kỳ mà tự tìm đến cửa để kiếm hắn.

Hắn ngắm nhìn người con gái trên màn hình, lạnh lẽo nói:" Còn nữa, buổi tiệc này cũng nên kết thúc là được rồi!"

A Kình gật đầu hiểu ý, sau đó đi ra ngoài.

Anh chị nhà này toàn chơi trò ác ngầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #ngọt#nữ