Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

556-560


  Chương 556: Đại thần điện thoại  


Bức tường cách thang máy.

Phó Cửu nhanh chóng thay đổi tư thế,trên thực tế đã sớm đè lại khuyên tai của mình

Sau khi tỉ mỉ quan sát tình hình.

Cô liền biết không thể dùng internet công kích được.

Từ trước đến giờ,những gì liên quan đến internet đều được bảo quản rất chặt chẽ.

Hơn nữa nơi này mọi ngóc nghách đều có một cái camera.

Trong thời gian ngắn không thể hack hệ thống dễ dàng được.

Lấy notebook ra tới,sẽ bị nghi ngờ, nào có ai đi giao cơm hộp lại còn mang cái notebook đi theo.

Cảnh sát cũng không ngốc, có điểm đáng ngờ bọn họ nhất định sẽ truy ra

Huống chi ở chỗ này là nơi có phòng thủ và bảo mật hàng đầu.

Một khi xuất hiện vấn đề, khẳng định sẽ có người xử lí lập tức

Cho nên,cô bắt buộc phải mạo hiểm tiếp xúc gần với Dương Minh như vậy.

Không vì cái gì khác, toàn bộ đều là vì cái máy nghe lén nhỏ xíu.

Máy nghe lén kia chỉ ghi lại cảnh người đi qua thang máy

Cho nên mặc dù là có ghi lại hình ảnh, cảnh sát cũng sẽ không nghi ngờ đến một cậu nhóc giao cơm hộp chứ.

Cô biết rất rõ ràng là cảnh sát phá án rất qua loa.

Thang máy cách âm hoàn toàn với bên ngoài

Phó Cứu chỉ có thể nghe được vài tiếng nhỏ

Ra thang máy liền không giống nhau.

Âm thanh tuy rằng không phải là rất lớn,nhưng cũng đủ để nghe rõ tiếng đối thoại.
"Ngài yên tâm,không ai biết chúng ta ở đây."

Giọng nói này là của Dương Minh, hai người trước đây hẳn là đã từng có nói chuyện với nhau.

Đối phương tính cảnh giác rất cao.

Đây là ấn tượng đầu tiên của Phó Cửu.

"Cậu cứ gấp gáp như vậy, rốt cuộc là có chuyện gì! "Giọng người đó nghe như có điểm không kiên nhẫn.

Dương Minh đè thấp tiếng nói: "Lần trước Lưu tổng coi trọng,có ý với cô nữ sinh kia,nhưng cô ta lại không ngoan ngoãn!"

"Còn chưa làm gì cả,cớ sao cô ta lại không ngoan ngoãn?"

"Cô ta không chịu nghe tôi nói,còn bảo rằng mình vẫn còn bạn trai."

"Bạn trai?" Người nọ nghe ba chữ lúc sau có điểm giận dữ: "Nghe nói như thế,bộ cậu không biết đi thuyết phục à!?"

"Tôi đương nhiên biết, càng nhanh càng tốt." Lưu minh nói: "Ngài xem thế này được không, hôm nay tôi đem cô nữ sinh kia đến bar Thuần Sắc,để tránh tình trạng để lâu sẽ không còn trinh trắng!"

Người nọ còn ở đó do dự: "Nếu cô ta nhất quyết không đồng ý,không giống như những cô gái trước đây,nếu sau khi làm xong cô ta vào trường làm lớn chuyện,chắc chắn sẽ rất khó giải quyết! "

"Nữ sinh kia rất sợ mẹ,nếu lúc ấy dám làm lớn chuyện,đối với cả hai bên cũng không có ích lợi gì, đến lúc đó chi bằng chúng ta quăng cho chút tiền,việc này chỉ cần tiền,liền không còn vấn đề gì, hơn nữa thành tích của cô ta tôi đang nắm trong tay,một học sinh thì có thể làm được gì ngoài học hành thật tốt?Dù sao hiện tại có không ít nữ sinh cũng muốn chủ động đeo bám,quyến rũ lên giường với đại gia,ai biết lúc ấy cô ta rốt cuộc là đồng ý hay vẫn là không đồng ý! "

"Được thôi,theo cậu mà làm. "

Phó Cửu nghe đến đó,khóa aó khoác lại.

Lúc này cô đã đạt được mục đích,ngay lập tức phải trở về.

Phó Cửu rất rõ ràng, mặc dù là cô đã ghi âm toàn bộ, rồi đem đến toà án,nhưng cái này cũng không thể tính là chứng cứ xác thực.

Phải có video hình ảnh của người nói chuyện,nếu không thì đối phương rất có khả năng sẽ nói đây là vu khống.

Xem ra,cô phải đi đến Thuần Sắc một chuyến.

Lần này,cô nhất định phải dẫn theo chuyên gia,đem hết thảy đều chuẩn bị đầy đủ hết.

Điện thoại bỗng nhiên lại một lần nữa vang lên.

Hai chữ "Đại Thần "ở trên màn hình cứ chậm rãi hiện lên...... Báo lỗi chương Bình luận


  Chương 557: Tần thần ghen  


Phó Cửu dừng một chút, ấn xuống phím nhận điện thoại: "Uy, anh Mạc. "

"Em không ở trường học đúng không, em đang ở nơi nào? " Trong âm thanh của Tần Mạc không nghe ra hỉ nộ.

Chính là vì vậy nên Phó Cửu mới càng cẩn thận: "Bên ngoài. "

"Ở bên Lý Mộng Nhiên kia sao." Ngữ điệu của Tần Mạc trầm trầm.

Phó Cửu cười hỏi lại: " Sao anh Mạc lại biết?"

"Em nói đi?" Tần Mạc nói xong câu đó, liền cúp điện thoại.

Lúc này, xung quanh anh không có người khác, khóe miệng mang biểu tình lạnh lùng cũng sẽ không có ai nhìn thấy.

Trước giờ anh chưa từng có cảm giác như vậy.

Chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu liền sẽ hiện ra hình ảnh thiếu niên tỏ tình với người khác.

Hiện tại tên kia đang làm cái gì?

Đang hẹn hò sao?

Có phải đang nắm tay của cô gái kia hay không hay là đang... Hôn đối phương.

Chỉ có nghĩ đến điểm sau này.

Tần Mạc liền khống chế không được muốn hút thuốc.

Anh cũng là làm như vậy, một tay kéo cổ áo, trước mắt là một đống lớn đầu mẩu thuốc lá.

Sương khói quanh quẩn xung quanh, chỉ ẩn ẩn có thể nhìn đến cặp mắt thâm thúy kia.

Thời điểm cục trưởng Hoàng đẩy cửa ra, ngửi được chính là này một phòng đầy mùi thuốc là, ít nhiều có chút kinh ngạc, trong ấn tượng của ông, tên kia vĩnh viễn là một người trẻ tuổi đầy cao lãnh người, trước nay đều không hút nhiều thuốc như vậy.

Bất quá, người ngồi trên ghế vẫn mang một vẻ đạm mạc tự phụ.

Cho nên ngay cả lão cảnh sát như cục trưởng Hoàng cũng đoán không ra rốt cuộc có phải tâm tình của anh đang không tốt hay không."Tôi cho rằng cậu vĩnh viễn đều sẽ không chủ động liên hệ tôi. " cục trưởng Hoàng vừa nói, vừa ngồi đối diện Tần Mạc:" Thế nào? Đồng ý quay trở lại? "

Tần Mạc bắt chéo đôi chân thon dài, có chút thất thần: "Không. "

"Không? " Cục trưởng Hoàng lại muốn hô lớn một tiếng, nhiều năm nay ông chưa từng bị ai làm tức giận như vậy, ông đường đường là một cục trưởng bị gọi tới, chỉ vì nghe một chữ không của cậu ta sao?

"Vậy cậu kêu tôi lại đây làm gì?" cục trưởng Hoàng trợn tròn mắt.

Tần Mạc nghiêng đầu, lại đốt một điếu thuốc: "Đơn thuần là cảm thấy hứng thú đối với Z trong miệng các người, tôi có thể nhúng tay vào vụ này, bất quá chỉ một chút àm thôi."

"Cậu nói đi!" Chỉ cần có thể nhúng tay, nhiều ít đều đồng ý!

Tần Mạc tiếng nói nhàn nhạt: "Tôi không ra mặt, thời điểm cần các người, tôi sẽ để các người hành động, chuyện tôi gia nhập sự cũng không được nói cho ai biết."

"Vì sao?" cục trưởng Hoàng cố gắng hỏi đến cùng.

Tần Mạc chỉ nói hai chữ: "Phiền phức."

Cục trưởng Hoàng:...... Chỉ có tiểu tử này không đem tổ trọng án của bọn họ để vào mắt! Bọn họ sẽ gây phiền phức sao? Sẽ sao?

"Lấy tài liệu ra đi." Tần Mạc ngồi thẳng thân hình, đáy mắt lại không có chút ấm áp.

Cục trưởng Hoàng nhướng mày:" Tài liệu gì? "

"Người ông đã ở đây, còn không phải là đoán rằng tôi sẽ trở về, sao có thể không mang theo tài liệu vụ án. "Tần Mạc lại mở rộng cổ áo một chút, anh cần làm chút chuyện để phân tán một chút trí nhớ của mình, nếu không, anh thật sự sẽ trực tiếp tìm đến thiếu niên, lột sạch quần áo của cậu ta, làm cậu ta rõ ràng rõ ràng rốt cuộc cậu ta thuộc về ai.

Rõ ràng biết loại ý tưởng này là không đúng.

Nhưng chính là khống chế không được.

Cục trưởng Hoàng cũng tò mò tầng quan hệ trong đó, cảm giác bị tiểu tử này nhìn thấu rất khó chịu, nhưng mà án tử là quan trọng nhất, mở ra bao công văn: "Manh mối chúng ta nắm được đều ở trong này. "

Tần Mạc rũ mắt lật xem những ảnh chụp cùng ký lục.

Cục trưởng Hoàng nhịn không được lại hỏi một câu: "Cậu có thể nói nguyên nhân cậu trở về không? "

Tần Mạc nhìn những tư liệu đó, không đáp hỏi lại: "Ông có từng chơi anh hùng không."


  Chương 558: Tần Thần điều tra Z  


Cục trưởng Hoàng lắc đầu: "Đó đều do con trai tôi chơi."

"Vậy đúng rồi, chơi [Anh hùng] sợ nhất là gặp được đồng đội hố đen. Lúc đánh 5v5, trong đội có một học sinh tiểu học, không chỉ không thể dựa vào cậu ta giết địch mà còn phải cảnh giác bảo vệ cậu ta, không để cậu ta tự mình đi dâng đầu cho đối phương." Ánh mắt Tần Mạc khẽ nhúc nhích: "Phá án cũng tương tự."

Cục trưởng Hoàng: "..."

Đây là đang so sánh năng lực phá án của bọn họ bằng học sinh tiểu học đúng không? Thằng nhóc này độc miệng không chừa ai cả!

"Manh mối quá vặt vãnh, đa số đều vô dụng." Tần Mạc buông ảnh chụp kia xuống: "Nếu đối phương thực sự là Z, ông nên suy xét kĩ một chút về hành vi ban đầu của cô ta là gì. Bởi vì cô ta là người sẽ bố cục ngay từ đầu, những hành động phía sau cũng chỉ dùng để che dấu."

Cục trưởng Hoàng ưỡn bụng bia của mình ra: "Cái gì gọi là nếu đối phương thực sự là Z? Cậu cảm thấy đối phương không phải là Z sao?"

"Không có. Cuối cùng vẫn không có ai xác định được kẻ gây án là người nào." Tần Mạc lấy bút ra, vẽ một dấu chấm hỏi vào một chỗ: "Ông đã phái người đi tra xét các tiệm internet lớn chưa?"

Cục trưởng Hoàng ho nhẹ một tiếng: "Chưa."

Tần Mạc buông bút, cười như không cười.

Trên mặt cục trưởng Hoàng có chút nhịn không được: "Để tôi phái cấp dưới đi tra, thằng nhóc cậu tốt nhất không cần nói nữa."

Tần Mạc cũng không nói thêm, không chút để ý tiếp tục mở ra.

Cục trưởng Hoàng lại ho khan một tiếng: "Kia là cái gì? Ý cậu là muốn điều tra hết những nghi ngờ của cậu sao? Là nhân viên lưu động à?"

"Nhân viên lưu động vô dụng." Tần Mạc lại vẽ vòng tròn trên chỗ kia: "Tiệm internet lớn hay bé tại Giang thành cũng có không dưới một nghìn, hơn nữa nhân viên thu ngân sẽ không nhớ kỹ tướng mạo từng người. Cách tra nhân viên lưu động không chỉ lãng phí thời gian mà còn không có manh mối chính nào.

Cái ông cần nhất chính là hỏi xem gần đây máy tính ở tiệm internet có bị trục trặc gì không. Chẳng hạn như khi mọi người đang chơi game, máy tính đột nhiên xuất hiện hàng loạt con số, tình huống đó có chút giống bị virus xâm nhập. Thậm chí có lúc không sử dụng được máy tính nữa. Nếu có, lập tức thông báo cho tôi."

Cục trưởng Hoàng đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức hỏi vì sao phải tra những thứ đó. Đây rất rõ ràng là nhắm vào cách thức hoạt động bí mật của hacker.

Chỉ là...

"Sao cậu lại cho rằng Z sẽ ra tay tại tiệm internet?"Tần Mạc ngước mắt: "Xác suất 80%. Một phần là vì thói quen cá nhân của Z, phần còn lại thì tiệm internet là nơi có khả năng che dấu thân phận của cô ta rất lớn, mà nó còn có thể tiêu hao thể lực của cảnh sát, nhiều tiệm như vậy cũng không dư thời gian đi tìm từng chỗ một."

Cục trưởng Hoàng: "..."

Hacker thời này đều nghĩ nhiều như thế sao?

"Nhưng mà cũng không chắc chắn." Tần Mạc nhìn câu "Tôi đã trở về" cuối cùng kia, ánh mắt trầm xuống.

Cục trưởng Hoàng không theo kịp suy nghĩ của anh, lấy di động ra rồi nói: "Bây giờ tôi gọi bọn họ đi tra."

Tần Mạc ừ một tiếng. Sau khi phân tích xong, suy nghĩ liền đặt vào chiếc điện thoại.

Màn hình vẫn tối.

Đó cũng đại biểu cho việc người kia không có bất cứ ý định trả lời tin nhắn để giải thích nào cả.

Giải thích?

Hình như cũng không có gì để giải thích đúng không?

Dù sao ở trong lòng cậu ấy, anh cùng lắm cũng chỉ là người anh em tốt, cần phải giải thích cái gì chứ?!

Thậm chí anh còn nghĩ tới việc đẩy cậu ấy vào tay người khác.

Bởi vậy có thể thấy được, anh có để ý tới quan hệ giữa bọn họ.

Anh biết rõ sức trêu ghẹo người của thiếu niên.

Nếu thiếu niên chủ động bắt chuyện thì sẽ không có kẻ nào từ chối đáp lời một người có khuôn mặt cùng nụ cười xinh đẹp như cậu ấy.

Huống chi là hôn môi mang theo vị kẹo.

Cho nên hai người kia rất có khả năng đã...


  Chương 559: Định vị Phó Cửu  


Nghĩ đến đây, ngón tay Tần Mạc lập tức căng thẳng. Đây là lần đầu anh dùng tới quan hệ của mình: "Còn có một việc."

"Cái gì?" Cục trưởng Hoàng kích động, còn tưởng rằng có manh mối mới gì đó.

Tần Mạc viết một dãy số điện thoại lên giấy: "Giúp tôi truy tìm hành tung của người này, tôi muốn biết rõ hiện tại cậu ta đang ở nơi nào."

"Kẻ tình nghi à?" Hai mắt cục trưởng Hoàng sáng rực.

Tần Mạc chỉ thản nhiên đáp lại một câu: "Không phải, đây là người nhúng tay vào thù lao của án kiện."

Nói cách khác, đây là việc tư?

Cục trưởng Hoàng lập tức cự tuyệt: "Không được, cậu không thể tự tiện định vị người khác như vậy."

"Phải không?" Tần Mạc đẩy tư liệu lên phía trước: "Vậy cục trưởng Hoàng hãy mời người khác tới tra vụ án này đi."

"Cậu, cậu..." Cục trưởng Hoàng nghiến răng: "Không phải, người này có gì mà cậu một hai đòi phải định vị người ta. Hành vi này của cậu là xâm phạm quyền riêng tư của người khác, cậu có biết không?"

Ngón tay Tần Mạc gõ trên mặt bàn, thong thả ung dung: "Là định vị, không phải bắt người."

Cục trưởng Hoàng thật sự phục anh, cũng biết thằng nhóc này nghiêm túc, chỉ là không rõ rốt cuộc chủ nhân dãy số này đã làm sai điều gì mà bị thằng nhóc này theo dõi.

"Tôi đáp ứng giúp cậu định vị, nhưng điều kiện đầu tiên là cậu không được làm chuyện gì tổn thương tới người nọ."

Tần Mạc nghe vậy, khóe miệng gợi lên thành hình cung, nhưng đáy mắt lại không có nhiều độ ấm: "Kia còn phải xem biểu hiện của cậu ta."

"Biểu hiện gì?" Cục trưởng Hoàng lại dùng ngón tay chỉ vào người anh: "Không được xằng bậy."

Tần Mạc dập tắt điếu thuốc lá bỏ vào gạt tàn, cười như không cười: "Cục trưởng Hoàng, ông suy nghĩ nhiều quá rồi. Đây là đội viên của tôi, tôi có thể xằng bậy cái gì."

Cùng lắm cũng chỉ trói người mang về nhà, làm tên kia không còn một chút sức lực để xuống giường.

Càng đừng nhắc đến việc đi nói rõ cái gì.

Gương mặt tuấn mỹ cấm dục đã bắt đầu lộ ra dục vọng chiếm hữu.

Đáng tiếc cục trưởng Hoàng không nhận thấy được điều này. Nhưng mà ông vẫn cảm thấy trong tình huống bình thường, thằng nhóc này sẽ không bao giờ để tâm tới ai như vậy.
Nói thật, ngoại trừ những lúc phong tỏa phạm vi của tội phạm, người làm cảnh sát như ông đều định vị người khác qua số di động.

Ngoại trừ tội phạm, thật đúng là chưa từng có. Đây là trường hợp đầu tiên...

Biệt thự Phó gia.

Phó cửu cũng không biết vị trí của cô đang bị người theo dõi.

Chẳng qua có một chuyện.

Cuộc gọi đến từ đại thần khiến cô rất để ý.

Cô vẫn luôn biết rõ đại thần là đối thủ khó đối phó.

Cho nên ngay từ đầu, cô liền ra chiêu.

Đó chính là trở thành "Bạn trai" của Lý Mộng Nhiên.

Cho dù có một ngày đại thần sẽ biết chuyện này do cô làm, cô cũng có cớ để biện minh. Bởi vì đối phương là bạn gái của mình, mà mình vì phẫn nộ nên mới cần phải làm như vậy.

Như thế mới có thể che dấu thân phận Z của cô.

Phó Cửu nhìn chính mình trong gương, ảnh phản chiếu là một nữ sinh mặc đồng phục, váy dài qua đầu gối cùng áo sơ mi màu trăng, không có chỗ nào không toát lên nhiệt huyết tuổi trẻ.

Cái bất tiện nhất là diện mạo của Phó Cửu quá yêu nghiệt, muốn trong sáng cũng không trong sáng nổi, nhưng ít nhất cũng có thể ngụy trang để trà trộn vào.

Sáu giờ bốn mươi phút.

Từ nơi này đến Thuần Sắc mất gần một tiếng đồng hồ.

Này là dưới tình huống không kẹt xe.

Nói cách khác, cô có thể đi tới Thuần Sắc trong khoảng tám giờ.

Phó Cửu ngước mắt, ngón tay thon dài lặng lẽ buộc lại nơ bướm, bên trong chiếc nơ cất dấu một cái camera hồng ngoại rất nhỏ.

Cô kiểm tra đồng hồ thêm lần nữa, cũng tranh thủ trước khi xuất phát để điều chỉnh thời gian tự tiến hành phát sóng trực tiếp của tài khoản này.

Cùng lúc đó, nơi công kích internet vẫn ở trên xe taxi như cũ. Ngón tay thon dài nhảy múa trên bàn phím, ảnh ngược từ màn hình lên cửa kính chỉ hiện ra một chữ, Z!


  Chương 560: Ngẫu nhiên gặp được Tần Thần 1  


Dưới tình huống video được quay chụp bất hợp pháp, mặc dù là hình ảnh rõ ràng. Nhưng ở thời điểm thưa kiện cũng sẽ bị coi là chứng cứ không có hiệu lực.

Hơn nữa, hiện tại Phó Cửu đã biết người đang đối đầu với mình là ai, liền càng không đi kiện tụng gì đó. Một hacker như cô còn đi kiện tụng, cái này không phải buồn cười sao.

Nếu một người không sợ tiền, thì chính là sợ có tiền lại có quyền.

Phó Cửu quang minh chính đại tồn tại.

Nhưng ở thế giới này có đổi trắng thay đen quá nhiều.

Kẻ tiểu nhân có thể lúc trước mắng người, lúc sau lại trưng cái bộ mặt ủy khuất.

Có người nhìn qua uy nghiêm đứng đắn, trên thực tế như thế nào thì không ai biết.

Không thể cho đối phương một cơ hội cắn ngược lại.

Nếu là như vậy.

Thì danh dự của Lý Mộng Nhiên chắc chắn sẽ bị tổn hại.

Dương Minh rất thông minh. Mặc dù biết việc này đã bại lộ, nhưng hắn cũng có điểm phản kích.

Có lẽ ở trong nước chính là như thế này.

Một cô gái bị bắt nạt ở đây. Chắc chắn sẽ có một số người nhảy ra nói, khẳng định là hành vi ngày thường của cô gái kia có vấn đề.

Càng đáng sợ hơn chính là căn cứ vào số liệu, những bình luận trách cứ cô gái kia, có một phần lớn là con gái nói ra.

Bọn họ dùng từ ngữ mà người khác không thể nghĩ đến.

Ví dụ như ' điếm '.

Phó Cửu cũng không thiện lương. Cô hiểu nhất chính là nhân cách con người.

Cũng bởi vì rõ ràng như vậy nên trước tiên cô mới nói Lý Mộng Nhiên là bạn gái mình.

Gần đây, sau khi sự việc phát sinh, ít nhất sẽ không có người nói Lý Mộng Nhiên là vì tiền.

Bởi vì bạn trai cô không chỉ đẹp trai mà còn rất có tiền.

Nghĩ đến đây, Phó Cửu ngẩng đầu nhìn kính chiếu hậu, ân......

Hiện tại không thể nói đẹp trai, nên nói là xinh đẹp.

Dữ liệu bắt đầu khởi động.
Phát sóng trực tiếp trên Internet cũng không công phá tốt như vậy.

Nhưng là bởi vì ở trên mạng, cho nên lỗ hỏng rất nhiều.

Điều này làm Phó Cửu hành động rất thuận lợi.

Một đoạn ghi âm ở trên mười mấy web phát sóng trực tiếp.

Hơn nữa tài khoản bị hack đều là tài khoản có chút danh tiếng.

Cho nên, sau khi đoạn ghi âm bị phát ra, nhanh chóng tạo ra một cuộc thảo luận bùng nổ.

"Mẹ nó, có phải tôi vào nhầm trang hay không? Không sai a, là nữ thần của ta phát sóng trực tiếp a. Vì sao không có hình ảnh chỉ có ghi âm? Lại còn là ghi âm của hai người đàn ông!"

"Lầu trên, đừng nói nữa, lắng nghe cẩn thận!"

"Ta thèm vào! Thật ghê tởm! Đây là ghi âm ở đâu! Người đang nói rốt cuộc là ai!"

"Người kia nhắc tới một nữ sinh, còn nhắc tới thành tích? Hắn nói hắn nắm giữ thành tích của đối phương. Cái này rõ ràng là chỉ có giáo viên mới làm được!"

"Mẹ nó, tên này căn bản là cặn bã. Nói cho tôi biết, hắn là ai, tôi muốn đi giết chết hắn! "

"Kết quả đâu? Kết quả là gì? Chỉ có một nửa như vậy thôi sao, cô gái kia sẽ không xảy ra chuyện chứ?"

"Nghe xong đoạn ghi âm này, tôi cảm thấy tôi cần phải hỏi em gái một chút. Gần đây ở trường học có bị bắt nạt hay không?"

"Lão tử về sau không bao giờ làm người chỉ coi trọng thành tích."

"Chờ một chút, xem kìa, có tin nhắn để lại!"

"Muốn biết tình hình cụ thể. 8 giờ tối, phát sóng trực tiếp tại phòng 009."

Sau khi mọi người nghe xong đoạn ghi âm sẽ nhìn thấy một câu cuối cùng này.

Buổi tối hôm đó.

Mọi người đến cơm còn ăn không vào.

Nghe xong liền chạy tới phòng 009.

Trong khoảng thời gian ngắn, phát sóng trực tiếp trên internet đạt lượt người xem kỷ lục, hơn nữa còn không ngừng tăng lên.

Bởi vì chỉ còn cách giờ phát sóng trực tiếp 20 phút!

Trong 20 phút ngắn ngủi này, đừng hỏi tại sao người trong cuộc không có phản ứng khi nghe những lời này, ngay cả cảnh sát cũng sẽ không nhận ra được.

Nhưng mà ngay lúc đó, Phó Cửu đã đi tới Thuần Sắc Báo lỗi chương Bình luận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top