Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

587-590


  Chương 587: Tần Thần vả mặt  


"Kêu cục trưởng của các cậu vào đây."

Hai người bị nhốt lại cũng không biết chuyện phát sóng trực tiếp trên mạng. Vì thế vị Lưu phó cục kia còn đang cảm thấy chỉ với lực ảnh hưởng của ông ta, chuyện này cuối cùng cũng có thể từ lớn hóa nhỏ.

Chỉ tiếc người đối mặt với ông ta bây giờ là Tần Mạc.

Kỳ lạ là vị Lưu phó cục mới nhậm chức này cũng không quen biết đại thiếu gia của Tần gia.

Nếu không thì cũng chẳng phải là loại thái độ này.

Lưu phó cục nhìn lướt qua người thẩm vấn ông ta, ngón tay kia đã sắp chọc tới trên mặt anh: "Nhìn cái dạng này của cậu thì chắc là mới tốt nghiệp chứ gì. Chuyện của tôi cậu không làm chủ được, đổi người!"

Phó Cửu đứng bên cạnh thầm nghĩ tên Lưu phó cục này không sống qua nổi đêm nay, chọc ai không chọc lại đi chọc đại thần.

Trên mặt Tần Mạc lại không có thay đổi nào, anh cúi đầu viết mấy chữ, thản nhiên nhắc nhở: "Lưu phó cục, nơi này là cục cảnh sát."

Lưu phó cục cười một tiếng: "Tôi đương nhiên biết nơi này là cục cảnh sát. Bây giờ tôi hỏi cậu có biết tôi là ai hay không?"

Tần Mạc liếc mắt nhìn ông ta một cái, sau đó gõ xuống mặt bàn ý bảo người bên cạnh ghi âm lại.

Lưu phó cục vừa thấy thế liền híp mắt lại, vẫn giữ thái độ như cũ: "Trước khi luật sư của tôi tới, tôi sẽ không nói bất cứ điều gì."

"Vậy ông có thể yên tâm, luật sư riêng của ông không tới được." Tần Mạc buông bút xuống, sườn mặt tuấn mỹ.

Lưu phó cục nghe vậy, không biết tại sao trong lòng lại dâng lên một trận bất an.

Có lẽ là vì khí chất của đối phương.

Lưu phó cục nhịn không được mở miệng: "Tôi cần gọi cho luật sư của tôi."

Hai đồng chí cảnh sát không khỏi nhìn thoáng qua nhau.

"Gọi giúp ông ta."

Tần Mạc đã mở miệng, cục trưởng Hoàng tự nhiên sẽ gật đầu.Lưu phó cục nhanh chóng nhận điện thoại, bên kia vang lên hai tiếng mới nhận cuộc gọi. Đáng tiếc đối phương không đợi ông ta mở miệng đã cuống quýt nói: "Lưu phó cục, không ổn rồi, người bên kiểm tra kỷ luật đột nhiên xông vào nói là muốn điều tra ngài. Có phải tài khoản của ngài đã lộ ra bên ngoài rồi hay không? Tôi đã nói từ sớm rằng những người phụ nữ đó không đáng tin, ngài lại cố tình không nghe. Chuyện của chúng ta... Khoan đã, các người không được đụng vào thứ đó!"

Ngay sau đó là một trận ồn ào.

Tần Mạc thưởng thức chiếc bật lửa trong tay, ngữ khí thản nhiên: "Xem ra tội danh của ông còn rất nhiều. Chứng cứ lần này đã có đủ tất cả."

Lúc này Lưu phó mới ý thức được chuyện ngu xuẩn mình đã làm.

Chỉ là vì sao người bên kiểm tra kỷ luật lại tìm được luật sư của ông trong nhà ngay lúc này chứ?!

Có phải quá trùng hợp hay không?

Chỉ có Phó Cửu biết đây không phải là trùng hợp.

Từ trước đến nay đại thần luôn như thế, mỗi câu nói đều có mục đích riêng.

Chắc hẳn là đã tính thời gian, đến khi cảm thấy tới giờ chỉ định mới để Lưu phó mắc vào lưới, dẫn đường cho ông ta gọi cuộc điện thoại kia.

Nếu hành vi xâm phạm vị thành niên không đủ trừng phạt tên súc sinh này vậy thì thêm một cái nữa.

Cho nên mục đích từ đầu của đại thần không chỉ đơn giản là khiến bọn họ không thể ra khỏi tù, mà là... Tử hình!

Cứ vậy mà làm trò trước mặt Lưu phó, Tần Mạc đi gọi điện thoại: "Các cậu không cần tra tên luật sư kia. Tra kỹ những người phụ nữ đã từng tiếp xúc với Lưu Ái Quốc, đặc biệt là người có tài khoản."

Trong phút chốc, sắc mặt của Lưu phó cục trở nên tái nhợt như tuyết: "Cậu, cậu!"

Tần Mạc đứng lên, thong thả ung dung: "Bây giờ tôi đi gọi cục trưởng của chúng tôi, cục trưởng Hoàng."

Cục trưởng Hoàng: "..." Ông vốn dĩ đã đứng bên cạnh cơ mà!

"Chiêu đãi ông ta thật tốt." 'Chiêu đãi' trong miệng Tần Mạc chắc chắn không phải loại khách khí bình thường.

Lưu phó cục nghe vậy, cả người mềm nhũn ngồi trên ghế, không còn khí thế khiến ai cũng hoảng sợ như vừa rồi nữa.

"Cậu, rốt cuộc cậu là ai?"


  Chương 588: Người đưa ông đến địa ngục  



Có thể giao tiếp với Ủy ban kiểm tra kì luật, lại có thể chỉ huy toàn bộ cảnh sát như vậy, Lưu Phó từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy như vậy.

Hắn tự nhận là hắn rất hiểu rõ cách cảnh sát phá án.

Hơn nữa, hắn cũng hiểu thân phận của hắn ở đây, không có ai dám làm gì hắn.

Nhưng đối phương cố tình cho hắn một bạt tai như vậy. Thật sự bất ngờ, hắn còn mong chờ vào mối quan hệ của mình. Nếu có quan hệ tốt, ngay cả khi không có địa vị cao như hiện tại, hắn cũng có thể về một thị trấn nhỏ nào đó làm bá vương.

Chính là sợ bị điều tra ra tài khoản có vấn đề, nên mới đem tài sản tham những mấy năm nay toàn bộ đều đặt ở bên ngoài.

Hiện giờ bại lộ như vậy...... Lưu Phó nắm chặt hai tay, hai mắt tràn ngập tơ máu. Đôi mắt nhìn chằm chằm Tần Mạc, muốn một câu trả lời.

Nhưng mà Tần Mạc thậm chí không thèm quay đầu lại, chỉ ném cho hắn sáu chữ: "Người đưa ông đến địa ngục."

Lưu Phó bên cạnh giật mình.

Hắn không nghĩ rằng kết cục của mình lại như vậy.

Bởi vì ảnh hưởng của hắn, ngủ với một học sinh cao trung cũng không có gì to tát.

Ngay cả khi đối phương không đồng ý, xuống nước thương lượng là được. Huống chi hắn đang ở vị trí này, có ai dám làm loạn?

Nhưng tại sao lúc này lại không giống như vậy???

Có ý tưởng giống hắn chính là Trương cục trưởng.

Trên thực tế, một số người có quyền thế, muốn có phụ nữ thì rất đơn giản.

Trương cục trưởng chính là một ví dụ.

Trên thực tế hắn không đi cưỡng bức ai, cũng có rất nhiều nữ muốn cùng hắn.

Trong đó không thiếu bạch thỏ.

Chỉ là hắn cảm thấy nhân phẩm của mình vẫn là rất cao, không muốn đi ngủ với mấy cô bồi rượu.

Hắn liền thích thanh thuần.

Ngay từ đầu, hắn xác định trả tiền để mua.Hiện tại, một số học sinh cao trung sống rất cởi mở, phóng túng. Miễn là có tiền tất cả đều không có vấn đề.

Nhưng sau này, càng ngủ hắn liền càng cảm thấy cô gái từ chối hắn mới thật sự là đẹp.

Cho nên sẽ ngủ thêm vài lần.

Từ trước đến nay chưa từng xảy ra việc gì lớn.

Duy chỉ có một lần.

Khi đó hắn ngủ quá sung sướng, chơi cũng quá mức, không cẩn thận làm người đó bị thương.

Người kia có một anh trai, vẫn luôn làm loạn.

Khi đó hắn đang leo lên trên, cho nên tác phong không thể ra chuyện gì.

Cho nên, liền tìm một đám người dạy cho hắn một bài học.

Nghe nói anh trai cô gái kia bị đánh gãy chân.

Nhưng chuyện này hắn không thèm để ý, chỉ cần không liên quan đến mạng người cũng đủ để cảnh cáo rồi.

Nhưng lần này......

Cảnh sát rốt cuộc vì sao mà dám xông tới.

Cục trưởng Trương so Lưu phó cục thông minh nhiều.

Thái độ hắn thừa nhận sai lầm rất tốt, thậm chí khi nói còn mang theo kỹ xảo: "Tôi không phải là một tấm gương tốt, vi phạm quy định là do lỗi của tôi. Tôi sẵn sàng bồi thường cho người bị hại, nhưng có một việc tôi muốn hỏi cảnh sát, cho tôi một cái công bằng. Tôi không có cưỡng bức bất cứ ai, tôi chỉ phạm sai lầm mà người đàn ông nào cũng phạm phải, không bao giờ bị dụ hoặc, không nên đi tiến hành loại mua bán này."

Không sai, khó đối phó nhất chính là lý do thoái thác này của hắn.

Về vô sỉ chúng ta còn kém người đàn ông này rất nhiều.

Khi hắn rũ mắt xuống, còn nói: "Tôi sẵn sàng tiếp nhận khiếu nại về vấn đề này. Nhưng là tôi biết tôi đã trả tiền, tôi cũng hiểu bản chất của nó khác nhau."

"Nếu là như vậy, tại người bị hại kia lại cầm đao? Ông không nhìn thấy cô ấy không muốn sao? "

Hai mắt Trương cục trưởng trừng lớn, ra vẻ vô tội: "Tôi nghĩ rằng đó là tình thú. Tôi ở bên này ra yêu cầu, đối phương để có nhiều thù lao hơn, cho nên sẽ thỏa mãn tôi. "


  Chương 589: Mạc Cửu liên thủ  


Ông ta thay đổi cả tính chất của sự việc.

Biết sự việc này không có cách nào phủ nhận, liền muốn thay đổi tính chất.

Nếu như vậy, hình phạt sẽ phán rất nhẹ.

Người hiểu biết pháp luật đều biết dụng ý của Trương cục trưởng ở đây.

Có lẽ đây là lí do vì sao bà Lý không nhắc tới nguyên nhân tố tụng.

Bà sợ những người hiểu luật pháp, có quyền có thế này.

Bọn họ rất hiểu khi nào thì nên đi tìm người ở cái ngành này.

Đến cuối cùng, có lẽ một vụ kiện rất lớn, cũng sẽ bởi vì chứng cứ không đủ mà biến mất không để lại dấu vết.

Đáng sợ nhất cũng không phải loại này.

Mà là khi ở trên tòa án, người phụ nữ thường hay phải chịu đủ loại suy đoán.

Ví dụ như chắc chắn là hành vi thường ngày của cô không tốt. Lại ví dụ như có thể là muốn tiền, dù sao phương diện này có thể nhận được tiền.

Nếu như vậy, người bị xâm hại liền biến thành người bán.

Không có một người mẹ nào mong con gái mình thừa nhận điều này.

Bởi vì bà rất rõ ràng, có một số người chính là vô sỉ như vậy.

Đen cũng có thể nói thành trắng.

Tần Mạc nghe đoạn đối thoại bên trong, nghiêng mắt liếc nhìn Phó Cửu một cái: "Lý Mộng Nhiên có nhận tiền của đối phương hay không?"

"Không có, nhưng mà......" Phó Cửu cũng biết vấn đề ở chỗ đó: "Laptop của Dương Minh còn ở trong tay bà Lý, nói là vì để học tập tốt hơn nên đều gửi bài tập lên đó. "

Tần Mạc tiếp tục nhìn thiếu niên.

Ngón tay Phó Cửu khẽ nhúc nhích: "Laptop là loại mới nhất, giá trị 6 ngàn tệ trở lên."

"Đã biết." Giọng điệu Tần Mạc rất nhẹ: "Chứng cứ trí mạng để lật lọng. Khi ra tòa, Trương cục trưởng hoàn toàn có thể nói đây là giao dịch."

Phó Cửu nghiêng mắt: "Người thường sẽ không nghĩ đó là cái bẫy. "

Tần Mạc ngay từ đầu không nói gì.
Hai người đứng đối nhau như vậy.

Đột nhiên, đồng thời mở miệng.

"Vậy xem laptop là ai mua. "

"Tôi cần một notebook để tra ra người mua. "

Cục trưởngHoàng đứng bên cạnh bị sự ăn ý của hai người kia làm cho sửng sốt.

Chỉ thấy thiếu niên tóc bạc kia cười nhạt vươn tay phải.

Tần Mạc cũng phối hợp với đối phương, khóe miệng câu lên.

Hai người cùng nhau đập tay, rất đẹp trai.

Cục trưởng Hoàng:...... Vì sao ông có cảm giác mình hoàn toàn không tồn tại ở đây.

Ông nhịn không được đem nghi vấn này nói cho Tần mạc.

Tần Mạc giơ tay nhìn thoáng qua cổ tay của mình, không chút để ý: "Vẫn phải có, ví dụ như có thể giúp chúng tôi nơi ăn cơm, không cần cơm hộp bình thường. Chúng tôi ăn không quen đồ ăn dầu mỡ, Mĩ thực sơn đi."

" Mĩ thực sơn!?" Đôi mắt cục trưởng Hoàng trừng lớn: "Ngài có thể đừng ăn đắt tiền như vậy không. "

Tần Mạc nhướng mày:" Đắt sao? "

Cục trưởng Hoàng nói rõ lập trường: "Tôi là quan thanh liêm."

"Tiền lương cơ bản cũng đủ ăn ba bữa." Tần Mạc vỗ vỗ vai ông.

Cục trưởng Hoàng:...... Vì sao ông lại tìm một người như vậy đến phá án. Một bữa cơm ăn hết mười ngày tiền lương của ông!

Phó Cửu cũng vỗ vai ông một cái: "Nghĩ lại phóng viên bên ngoài, bọn họ đang chờ kết án."

Chờ một chút, Tần Mạc vỗ vai ông là bởi vì quen biết. Tiểu tử xinh đẹp quá mức này cũng tới vỗ vai ông là có ý tứ gì! Tốt xấu gì ông cũng là một cục trưởng!

Lúc này không có ai quan tâm ông có phải cục trưởng hay không.

Dùng thời gian nhanh nhất tìm ra chứng cứ hữu dụng nhất, chính là ý tưởng của Tần Mạc và Phó Cửu.

Một người viết điểm mấu chốt của chứng cứ, một người trực tiếp cầm notebook, cùng nhau ngồi giải quyết ở văn phòng.

Phóng viên bên ngoài còn đang phỏng vấn nhân viên cảnh sát.

Không có ai biết người thu thập chứng cứ thực sự là một đại thần Điện Cạnh và một học sinh cao trung......


  Chương 590: Phá án , ngọt ngào  


Vu Chân nhưng thật ra thấy được hai người kia cùng nhau đi vào.

Nhưng cục trưởng Hoàng cũng đã phân phó qua, không cho bất luận kẻ nào tiếp cận văn phòng của ông.

Cho nên Vu Chân chỉ có thể ở bên ngoài nhìn, cảm giác này làm cô ta rất không dễ chịu.

Căn bản cho rằng lợi dụng tin tức Z, kêu người kia trở về tổ trọng án liền có thể cùng nhau kề vai chiến đấu.

Đó là điều cô mong muốn nhất, thậm chí làm một công việc như vậy cô cũng chấp nhận, chỉ vì mong có thể đến gần người này một chút.

Nhưng hiện tại lại thành ra thế này

Mà sở dĩ không cho người tới gần văn phòng, là bởi vì Tần Mạc không muốn cho ai biết là thiếu niên hacker có kỹ thuật đạt tới đỉnh cao kia.

Công kích Internet cũng không tính là cái gì.

Có thể công phá bảo toàn bộ hệ thống mạng, điều tra ra lịch sử giao dịch, điểm này không thể khinh thường.

Nếu bị người khác biết được...

Quả thật sẽ khó tránh khỏi có người đem việc này đổ lên trên người Phó Cửu.

Chuyện này cục trưởng Hoàng biết là đủ rồi.

Người khác, Tần Mạc không tin được.

Hai người đều nhanh chóng ở lại

Trong văn phòng chỉ còn lại âm thanh soàn soạt của bút viết và cạch cạch của bàn phím.Trước kia Phó Cửu căn bản không thể tưởng được có một ngày cô sẽ gặp được đối thủ một mất một còn, lại còn hợp tác với nhau.

Một khi ra tay, Phó Cửu mới phát hiện, rất không dễ dàng.

Cô không cần lại đi nghĩ về những việc nhỏ không đáng kể.

Đại thần tựa hồ nghĩ cô rất chuyên nghiệp.

Cô chỉ cần phát huy kĩ thuật hacker của mình.

Điều tra lịch sử rút tiền của người đó.Chỉ cần công phá hai nơi một là tài khoản trên danh nghĩa và thai là tài khoản ứng đối ngân hàng, sau đó tìm hắn ta chất vấn...

Sáu ngàn sản phẩm điện tử, rất ít người sẽ dùng tiền mặt mua, đây là điều căn bản.
Nhưng hiện giờ còn có Alipay cùng WeChat.

Cho nên Phó Cửu yêu cầu công phá đài giao dịch cần phải công kích thêm hai cái kia.

Đồ ăn đã đưa tới.

Là cục trưởng Hoàng tự mình mang bốn món ba mặn một canh tiến vào văn phòng.

Món ăn rất thơm ngon, làm người ta nhìn vào liền muốn ăn a.

Trên thực tế thời điểm này Tần Mạc cũng không có chú ý như vậy.

Chỉ là hiện tại có thiếu niên, đối phương còn ở trong này.

Cho nên Tần Mạc ở phương diện ăn mới không hàm hồ.

Viết xong điểm mấu chốt cuối cùng, anh buông bút xuống, nhìn thoáng qua thiếu niên ngồi ở trước máy tính.

Ngón tay thon dài lướt trên bàn phím thoăn thoắt, cặp mắt kia cũng không dời khỏi màn hình.

Thiết bị văn phòng cục trưởng không tồi.

Tần Mạc đi vào phòng vệ sinh rửa tay, lại liếc mắt nhìn thiếu niên một cái, thấy Phó Cửu vẫn là trạng thái kia, khom lưng mở ra hộp cơm của thiếu niên.

Cục trưởng Hoàng ở đứng bên cạnh nhìn, trong lòng nói thầm một câu, tiểu tử Tần Mạc này học cách chăm sóc người khác từ khi nào. Cậu ta không phải là đại thiếu gia mười ngón tay không dính nước sao.

Tần Mạc có bao nhiêu thói quen sạch sẽ, cục trưởng Hoàng từ trước đến nay đều biết.

"Trước tiên đi ăn cơm." Đây là thanh âm của Tần Mạc.

"Không rảnh." Phó Cửu cũng không ngẩng đầu lên, mái tóc bạc rũ xuống, tầm mắt nhìn chằm chằm vào mật mã.

Cục trưởng Hoàng nghe vậy hai mắt đều tỏa sáng, tiểu quỷ này thật lợi hại, cư nhiên cự tuyệt chiếu cố của Tần Mạc, không tồi, không tồi, nếu là có người như vậy vào cục cảnh sát, về sau cũng có thể có người không sợ Tần Mạc! Được lắm!

Bất quá để cho cục trưởng Hoàng ngoài ý muốn cũng không phải này đó.

Mà là kế tiếp, Tần Mạc ăn một ít đồ ăn, đem ghế mình dịch sang một chút.

Tầm mắt đảo qua màn hình, lại nhìn thoáng qua thiếu niên nhấp miệng.

Tiếp theo, môi mỏng câu lên, bàn tay cầm chiếc đũa, dùng chung một đầu đũa chạm chạm môi thiếu niên.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top