Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

591-595

  Chương 591: Tần thần tiếp tục bẻ cong Phó Cửu  


Chuyên tâm tiến hành công kích internet, Phó Cửu cũng không biết đó là cái gì, theo bản năng mở miệng, hoàn toàn không có cự tuyệt, còn lầm bầm lầu bầu: "Lại công phá cái trạm giao dịch này, tài khoản của hắn sẽ hiện ra. Đầu tiên muốn tránh tường lửa của đối phương thì phải cho virus xâm nhập vào, tranh thủ trở về sớm nếu không sẽ bị phát hiện......"

" Được." Tần Mạc một bên đáp lời, một bên lại đưa cho thiếu niên một muỗng cơm.

Cục trưởng Hoàng ở bên cạnh xem đến trợn tròn mắt, này, tình huống này là như thế nào?

Phó Cửu không chút do dự há miệng, nhai hai lần. Mặc dù là có huyết thống cao quý, nhưng vẫn là làm người khác cảm thấy có chút dễ thương.

Khóe miệng của Tần Mạc nhếch lên vài phần, cứ như vậy chính mình ăn một miếng, đút cho thiếu niên một miếng, sườn mặt tuấn mỹ kia không hề không có chút khó chịu nào.

Cục trưởng Hoàng thật muốn rống với người này một tiếng, uy, tôi còn ở bên cạnh? Cậu có thể hay không chú ý một chút!

Không đúng.

Vì cái gì ông cảm thấy ông phát hiện ra một bí mật động trời.

Liền tính thời điểm tên tiểu tử Tần Mạc kia giới thiệu, có nói người này là em trai cậu ta?

Được, cứ coi như là em trai cậu ta.

Trước giờ ông cũng không biết Tần Mạc có một người em trai?!

Cục trưởng Hoàng cảm thấy đầu óc có chút loạn, vừa muốn ngồi xổm góc tường rít điếu thuốc để yên lặng một chút.

Liền thấy thiếu niên tóc bạc đẹp đến mức quá phận kia giương khóe mắt lên: "Tìm được rồi, trên danh nghĩa cái tên Dương Minh không có quan hệ với tên họ Trương kia. Hơn nữa, năm trước hắn ta liền mua, khi đó hắn ta còn không có trách nhiệm ở giữa...... "

Phó Cửu còn chưa có nói xong, liền thấy trước môi của mình xuất hiện một miếng thịt bò.

Mà người cách cô gần nhất chính là Tần Mạc một bộ dáng tựa như thiên thần cấm dục.

Trong nháy mắt, Phó Cửu có chút bị mê hoặc.
Lúc sau Phó Cửu há miệng, mới phát hiện cô thật tự nhiên để đại thần đút đồ ăn.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, cô cảm thấy được cái gì gọi là "Tú sắc khả xan"*.

* Một vẻ đẹp có thể nhìn thay cơm

Lại phát hiện ra kỹ năng mới của đại thần, ở thời điểm cô bận còn có thể đút cơm cho cô, chủ yếu là khuôn mặt này của đại thần quá đẹp, đến lúc đó cô còn có thể liền ăn nhiều hơn một bát cơm.

Tần Mạc thấy thiếu niên cũng không có cự tuyệt, trong mắt đều là cười như không cười, xem ra biện pháp bẻ cong như vậy dùng rất tốt.

"Nếu không phải mấy thứ kia nặng, bọn họ không có khả năng dọn sạch chứng cứ, huống chi còn không phải ở cùng thời gian mua, bọn họ càng không thể dọn sạch được. "

Tần Mạc lại cầm chiếc đũa trong tay đưa qua, tiếng nói trầm thấp dễ nghe: " Chúng ta ăn cơm xong, sau đó đi tới chỗ cục trưởng Trương một chút. "

" Được. "Phó Cửu ngồi ở ghế trên cười, thiên đầu ăn cái gì bộ dáng quả thực không thể lại ngoan.

Hiện tại Hoàng cục trưởng nhớ đến muốn nói một chuyện, Tần Mạc, Tần đại thiếu gia, em trai cậu đều đã hết bận rồi, thật sự không cần cậu lại tiếp tục đút!

Phó Cửu cũng đã nhận ra vấn đề này, liền lấy đôi đũa: " Anh Mạc, em tự ăn được, em tự ăn sẽ nhanh hơn "

"Đã hết rồi. "Tần Mạc đem hộp cơm lên, nhàn nhạt nói.

Phó Cửu nhìn nhìn, xác thật hộp cơm đã hết, đại khái hai phần ăn cuối cùng đại thần cảm thấy đem chiếc đũa giao cho cô phiền toái, dứt khoát liền gắp cho cô.

Đại thần khẳng định là muốn nhanh chóng kết thúc việc ở đây, không nghĩ đem thời gian lãng phí ở việc ăn cơm, cho nên mới có thể như vậy.

Quả nhiên tam quan rất tốt a.

Không thể không nói, lúc này đây người nào đó thật là hiểu lầm Tần thần.

Tần thần đơn thuần chỉ muốn qua phương thức thân mật này bẻ cong người nào đó thôi......


  Chương 592: Phu xướng phụ tùy  


Cục trưởng Hoàng bên này bị nhồi nhét một đống lớn thức ăn cho chó, vừa mới bình phục xong tâm tình, quyết định dùng đồ ăn tới trị liệu cho mình một chút.

Dù sao mấy món kia chính là tiền lương mười ngày của ông mua tới a,

Nhưng ai biết chiếc đũa của ông còn chưa có cầm lên, bên kia Tần Mạc đã đứng lên, sửa sang lại quần áo của mình một chút, tiếng nói thong thả ung dung: "Cục trưởng Hoàng, chúng ta đi. "

Cục trưởng Hoàng ngậm một cái súp lơ, vẻ mặt ngây ngốc, hộp cơm của tôi đều mở ra, cậu lại nói cho tôi phải đi! Có thể hay không đợi chút nữa rồi đi!

Thiếu niên nhìn biểu tình của Cục trưởng Hoàng, rất tự giác đi tới, vỗ vai đối phương.

Cục trưởng Hoàng:...... Hai tiểu tử này, ngay cả khi dễ ông đều ăn ý như vậy!

Phòng thẩm vấn.

Vị cục trưởng Trương kia còn đang suy nghĩ bước tiếp theo muốn đi như thế nào.

Hắn thậm chí đã nghĩ kỹ đường lui rồi, chỉ cần một mực chắc chắn đối phương thu tiền, đến lúc đó hắn sẽ đem chuyện này đổ lên người đối phương mà hắn sẽ không có liên quan gì.

Mà con gái để ý nhất chính là danh dự.

Huống chi đối phương vẫn là học sinh cao trung, chuyện cần cân nhắc sẽ có càng nhiều.

Mặc dù những việc này không rõ ràng lắm, cha mẹ của đối phương cũng nên hiểu.

Cho nên Trương cục trưởng cũng không lo lắng người bị hại bên kia sẽ phản cung.

Tất cả đều phải cảm ơn những cái đó đã thu hút được các cô gái.
Đã có việc tương tự xảy ra, nhưng tính chất chuyện này liền không giống nhau.

Trương cục trưởng rũ mắt, tuy rằng tiền đồ sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn, nhưng cũng không quan trọng, chờ thêm vài năm nữa không có người chú ý chuyện này, đề tài tự nhiên cứ như mà hạ xuống.

Đến lúc đó hắn lại mượn thế lực nhà ba vợ dốc sức làm lại, cũng không phải không có khả năng.

Tóm lại nói tới nói lui, vẫn là muốn xem lực ảnh hưởng truyền thông của ai lợi hại hơn.

Trương cục trưởng sở dĩ ngồi lâu như vậy, hoàn toàn bởi vì hắn tin tưởng ở phương diện này khẳng định có một ít người sẽ giúp hắn nói chuyện.

Nếu chức cục trưởng của hắn không còn thì lợi ích của đám người kia cũng sẽ bị tổn thất theo ......

Thời gian lại đi qua một ít.

Xung quanh cục cảnh sát có rất nhiều phóng viên vây quanh, có thể rõ ràng nhìn thấy có một ít người phóng viên tay cầm microphone, đối mặt màn ảnh, còn đang nói cái gì.

"Cục trưởng Hoàng,phóng viên bên ngoài yêu cầu chúng ta cung cấp tin tức, nói là muốn hỏi chúng ta một ít tin tức trên mạng kia có phải là sự thật hay không "?

Người nọ nói còn chưa nói xong, mắt đã thấy có truyền thông đang vọt tiến vào, microphone giơ lên trước mặt Cục trưởng Hoàng, giống như mãnh thú lũ lượt kéo đến, vội vàng đến một chút cơ hội phản ứng cũng không có: "Nhiều cô như vậy đều làm ở trong ngành sản xuất này, chúng ta có phải hay không nên ra tay ở bên trong trường học, hoàn thiện tư tưởng đạo đức của học sinh. Hơn nữa hiện tại tôi thực sự hoài nghi, cái video phát sóng trực tiếp trên mạng kia có phải hay không chính là thủ đoạn lăng xê. Nữ sinh cầm dao kia đến giờ vẫn không có lộ mặt, nếu cô ấy thật sự bị ủy khuất, vì cái gì mà không nói ra? Ít nhất cũng nên lộ mặt, hay là cô ấy đang sợ cái gì? Có phải hay không là sợ lời nói dối của mình bị vạch trần."

Phóng viên tới quá nhanh, suýt chút nữa đã chụp được Phó Cửu cùng Tần Mạc rồi.

Không thể không nói, thân thủ hai người xác thực đều rất tốt, từng bóng người chợt lóe, đồng thời dán ở hai mặt trái phải trên tường, đều vẫn không mất đi soái khí tuấn mỹ.

Cục trưởng Hoàng kia béo lùn chắc nịch, dáng người đó dùng để che chắn quả thực đủ tư cách, bất quá đôi mày của ông ta khi đang nghe đến câu hỏi của phóng viên liền nhíu lại: "Sự việc vẫn chỉ đang dừng ở bước điều tra, mong các vị đừng suy đoán thêm. "

"Cục trưởng Hoàng, ý của ông là ông không có bất cứ hành động gì đáp trả sao?" Vị phóng viên kia mới vừa nói xong, liền đối mặt với màn ảnh nói: "Quý vị cũng đã thấy được rồi đấy, cảnh sát cũng không đưa ra đáp án chính xác, nói cách khác chuyện này ai đúng ai sai còn chưa được nhận định, tôi tin tưởng không ít người xem ở đây đều đang chờ một màn xoay ngược tình thế."


  Chương 593: Phỏng vấn ác ý  


" Chúng ta cũng sẽ mau chóng liên lạc với cô gái tự xưng là người bị hại trong đoạn video kia, tất nhiên, cô ta có vô tội hay không, còn phải xem mọi truyện cuối cùng như thế nào."

Cục trưởng Hoàng nghe xong những lời kia, ngực thở phập phồng một trận, những người này không hiểu tiếng người hay sao, tại sao lại không hiểu ý ông? Tại sao lại xuyên tạc lời ông nói?

Trên thực tế, phóng viên sao có thể nghe không hiểu.

Những người này cuối cùng là muốn gì?

Sự thật?

Không, bọn họ nhất định là hy vọng điều ngược lại, nếu không ngoài dự đoán mức độ nóng sẽ càng lớn.

Đối với giới truyền thông mà nói, làm sao để lấy được tin tức mới là quan trọng nhất.

Với lại sự hiểu biết của bọn họ cũng hạn hẹp, tạo ra một điều có lợi cho cục diện mà nói, bọn họ cũng không thể phản bội lãnh đạo.

Thấy thế, Phó Cửu và Tần Mạc nhìn thoáng qua nhau, người thông minh như hai người liền có thể nhìn thấu âm mưu trong đó.

Thời điểm Cục trưởng Hoàng xuất hiện, nổi giận lôi đình không nói, trán còn xuất hiện mồ hôi, môi cũng bởi vì lúc nãy nói quá nhiều mà khô khan, quần áo lại còn có chút nhăn nhó, thật khó lắm mới tránh được hắn một lần, lại nhìn đến hai tiểu tử vẫn cứ bình tĩnh giống như công tử manhua kia, tâm trạng càng bế tắc

Cùng lắm, tâm trạng bế tắc, chính sự vẫn làm.

"Hiện tại dư luận rất bất lợi đối với người bị hại." Cục trưởng Hoàng lời ít mà ý nhiều: "Trong đó có thuần túy là cam tâm tình nguyện, còn lại không ít, nói đến đây cũng là bởi vì Z cung cấp một phần danh sách."

Bất quá Tần Mạc đã sớm biết tin tức này.

Thời điểm Phó Cửu nghe thấy những lời này, nhíu mày một chút: " Danh sách gì?"

"Một ít kẻ thấy có tiền liền sẽ bám lên người cô gái, cũng có học sinh cao trung và người họ Trương, hơn nữa rất nhiều đều là tự nguyện, hiện tại đối phương liền nắm điểm này xoay ngược tình thế lại, truyền thông lại càng lấy chuyện này làm đề tài mới. Nếu những cái đó không xuất hiện, mọi chuyện hầu hết đều đã được giải quyết ít nhiều, cái tên Z này thật là! Chẳng lẽ là giúp đỡ họ Trương kia?""Cô ấy không phải là giúp họ Trương, mà là càng chán ghét những chuyện đó, tiếp theo cô gái này sẽ là một người khác." Tiếng nói Tần Mạc ảm đạm, bên trong cũng không có bất kỳ cảm xúc gì.

Phó Cửu ở bên cạnh nghe, ánh mắt trầm xuống, không biết suy nghĩ chuyện gì.

Cục trưởng Hoàng xoa xoa huyệt thái dương đau nhức của mình: "Chuyện này càng ngày càng khó khăn."

"Không có gì khó khăn." Tần Mạc nghiêng người đi qua, dung mạo tuấn mỹ: " Mở cuộc họp phóng viên, mời truyền thông cả nước khấy đảo dư luận."

Cục trưởng Hoàng trừng mắt: "Làm sao để xoay chuyển. "

"Tôi sẽ nói cho ông biết phải làm thế nào. "Tần Mạc một tay đút túi quần:" Phát thông báo đi. "

Cục trưởng Hoàng lại muốn trừng mắt, rốt cuộc ai mới là cục trưởng!

Vừa nghe nói muốn mở cuộc họp phóng viên, dường như tất cả mọi người đều mang máy quay đến hiện trường."

Cục trưởng Hoàng đứng ở kia, uy nghi tự nhiên, điểm này cũng không cần Tần Mạc nói.

"Có vấn đề gì, các vị truyền thông có thể từ từ hỏi, cùng lắm có cái này, nếu cần thiết các vị có thể truyền ra ngoài. Nếu có truyền thông nào trộn lẫn thông tin do mình tự suy đoán, tôi có thể nghi ngờ truyền thông đó đang bao che ai đó hoặc sao chép đề tài. Bất luận là tình huống như thế nào,tôi đều sẽ hạ lệnh bắt giữ."

Những lời này vừa nói ra khỏi miệng.

Có ít nhất ba người phóng viên đã đem đầu đề đã soạn tốt, lấy hồ sơ đi ra ngoài.

Hoàng cục trưởng nhướng mày:"Bây giờ chính thức bắt đầu đi vào vấn đề."

Nghe vậy, người thứ nhất giơ tay đứng lên: "Hoàng cục trưởng, hiện tại vấn đề đang được dư luận quan tâm nhất chính là đoạn phim được phát sóng trực tiếp trên internet của nạn nhân kia, tình huống của cô ấy như thế rồi, vì sao mọi chuyện đã rõ ràng, còn không nhìn thấy cô ấy khởi kiện?"


  Chương 594  


" Tình huống của người bị hại cũng không ổn định. "Ánh mắt của cục trưởng Hoàng nhìn thẳng về phía màn ảnh: "Tôi hy vọng mọi người có thể cho người bị hại một chút không gian riêng tư, sự tình như này ai cũng đều không mong muốn trải qua. "

Người nọ nghe xong câu trả lời này cũng không vừa lòng: " Cục trưởng Hoàng còn không có nói về phương diện kết quả khởi tố, nếu đã làm ra loại sự tình trái ngược này rồi, càng hẳn là muốn đòi lại một chút công đạo đi. "

"Không sai, người bị hại hiện tại hy vọng nhất chính là lấy lại công đạo. "Cục trưởng Hoàng nói xong câu đó, liền nói: " Bất quá qua điều tra của cảnh sát, phương diện này không chỉ là một việc của người bị hại, đã liên quan đến những việc khác, cho nên án này sẽ chính thức chuyển về công tố. "

"Công tố? "Một phóng viên đứng lên: "Như vậy cũng là nói người bị hại không định khởi tố? Quả nhiên, phương diện này có ẩn tình khác, cục trưởng Hoàng, cảnh sát có thể xác nhận người bị hại không có bị đối phương ép buộc sao? Nếu không, theo đúng lẽ tự nhiên, người bình thường đều sẽ cho rằng là học bù cũng sẽ không đi đến nơi như Thuần Sắc để học? Chỉ số thông minh của cô ấy có bao nhiêu thấp, khẳng định cô ấy cũng biết đó là một nơi không bình thường, vì cái gì ngay từ đầu cũng không có cự tuyệt, thậm chí còn ngồi xe thầy giáo kia đến hiện trường? Điểm này, nên giải thích như thế nào? "

Thực rõ ràng, phóng viên này là có chuẩn bị mà đến.

Mỗi một vấn đề cô ta hỏi, đều chỉ hướng về phía một sự kiện, đó chính là từ lúc bắt đầu cô gái kia đã biết rằng cô đến nơi đó thì sẽ ra sao, nhưng là cô vẫn đi, đây không phải tự nguyện thì là cái gì?

Điểm này, đối với Lý Mộng Nhiên mà nói quả thực chính là một đòn trí mạng.

Nếu trả lời không tốt điểm này, toàn bộ cục diện sẽ thua hết cả bàn cờ.

Tương lai Lý Mộng Nhiên đi đến nơi nào, đều sẽ bị người ta nói, chính cô cũng không phải người tốt đẹp gì, người làm quan kia cũng là một người bán một người mua.

Trên thực tế, thật là như vậy sao.

Cũng không phải!

Người có tâm địa xấu xa đủ để rắn nuốt được con voi.

Mọi người thường nói rằng dao nhỏ không giết chết người, lời nói không có đạo đức ngoài miệng mới là vũ khí chân chính.

Bây giờ có rất nhiều ví dụ về việc đó. Chẳng hạn như càng ngày càng nhiều người cố chấp với suy đoán của mình. Họ còn cảm thấy mình mới là bên có lý trí, những người lương thiện đều là bạch liên hoa (ý chỉ những con người giả tạo), dùng lòng ác độc để phán đoán tình thế. Sau đó bắt đầu hùa theo dư luận, một câu hai câu đều là tra hỏi động cơ của cô ấy lúc đó. Thậm chí còn có người nói thẳng là mục đích lúc đó của cô ấy không trong sáng, đó là muốn tiền.Những người có quan hệ ngầm với trương cục sở dĩ dám để cho phóng viên làm như vậy, chính là bởi vì bọn họ biết trên mạng có quá nhiều "Anh hùng bàn phím "Có thể giúp bọn hắn "Mở rộng chính nghĩa."

Nhiều lời chất vấn như vậy, bên trong vô hình mang cho bọn họ đủ một bàn cơ hội.

Mà những nhóm "anh hùng bàn phím" đó còn đang suy nghĩ, rốt cuộc bọn họ có thể thực sự thông minh để đối mặt với sự tình.

Đúng, bọn họ xác thật thông minh, thậm chí đều suy nghĩ rất nhập tâm vào sự tình, đoán được người bị hại đã sớm biết cái cuộc hẹn này là cái cuộc hẹn như nào.

Nhưng là, bọn họ vứt bỏ đi cái làm người căn bản nhất.

Đó chính là nhân tính.

Bọn họ thành công gây ra nỗi thống khổ đặt trên một cô gái nhỏ.

Khi một đám người chất vấn vừa hỏi ra miệng.

Không nên gây áp lực cho cô gái, làm như vậy khiến cho cô sợ hãi ngôn luận.

Cục trưởng Hoàng đứng ở kia, sắc mặt rất khó coi.

Phóng viên kia thấy thế, hơi đắc ý nở nụ cười: "Cục trưởng Hoàng, vấn đề này rất khó trả lời sao?"

Cục trưởng Hoàng nắm chặt ngón tay, liều mạng nói cho chính mình, hắn vẫn là cục trưởng, không thể nhảy qua cắn chết đối phương.

Liền khi phóng viên kia cảm thấy hết thảy đã thu phục được.

Trong không gian tĩnh lặng đột nhiên vang lên một giọng nói: "Không khó."


  Chương 595: Càng nhìn đại thần càng thấy thuận mắt  

Nghe vậy.

Tất cả mọi người đều ngước mắt nhìn theo một hướng.

Đám người này cũng bao gồm Phó Cửu.

Người trước nay đều không muốn tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông như Tần thần, lần này như nào lại dạo bước đi tới trước mặt phóng viên.

Trong nháy mắt, toàn bộ hiện trường cơ hồ đều lâm vào một khoảng không an tĩnh.

Phảng phất toàn thế giới chỉ còn lại nam nhân dáng người cao lớn đứng thẳng.

Sau một giây chấn động.

Một số truyền thông bắt đầu điên cuồng chụp ảnh.

Phóng viên kia còn không rõ đây là tình huống như thế nào.

Dù sao trước giờ cô ta đều không quan tâm đến Điện Cạnh.

Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến những người xung quanh.

Này đối với bọn họ thật là thu hoạch ngoài ý muốn.

Ai cũng đều không có nghĩ đến, lại ở chỗ này thấy được Tần thần.

Nhưng mà, Tần Mạc chỉ là đứng như vậy, một tay đút túi quần, ánh mắt đạm mạc nhìn phóng viên kia: "Nếu cấp trên đuổi việc cô, cộng thêm khiến cô ở cái ngành sản xuất này thậm chí toàn bộ Giang Thành đều cảnh cáo cô không thu nhận cô vào làm, bắt cô bồi hắn ăn một bữa cơm, cô có đi hay không? "
"Tôi...... "Kia phóng viên mới vừa há mồm.

Tần Mạc liền đánh gãy lời nói cô ta: "Cô không có khả năng sẽ không đi, rốt cuộc cô hiện tại không đủ sức mạnh để nói lại dư luận, liền đủ để nhìn ra được, điểm mấu chốt của cô thấp hơn so với người bình thường. "

"Anh! "Phóng viên muốn nổi điên!

Tần Mạc khuôn mặt tuấn tú lại vẫn cứ đạm mạc: "Đương nhiên, đề tài này đối với con gái mà nói từ trước đến nay trách móc nặng nề. Tôi cũng không phải một cô gái, lại rất rõ ràng việc con gái đi làm việc, so với con trai sẽ gặp phải nhiều vấn đề hơn, nhiều vấn đề như vậy đều khắc phục lại đây không thể bởi vì một việc như vậy liền chạy lấy người, nếu còn muốn tiếp tục sinh hoạt, một số cô gái chính là yêu cầu công việc này, vô luận là ở phòng trà hay là ở phòng tiếp khách, gặp phải tình huống bị quấy rầy như thế, người trưởng thành đều sẽ nhịn một chút, bởi vì loại sự tình này nói ra, lý giải cho cô biết, có người sẽ an ủi cô vài câu hoặc là thế cô hết giận, nhưng những người khác thấy cô thế nào, nói cấp trên quấy rầy cô, một số đồng nghiệp sẽ bàn tán là cô ngày thường thường xuyên diễm lệ, hộ khách quấy rầy cô, cũng sẽ có người bàn tán, là cô nghĩ nói thành như này mới có thể đi ứng phó những bữa tiệc như vậy. Nếu là người trưởng thành đều sẽ cân nhắc, chuyện này có đáng giá hay không đến làm lớn chuyện, huống chi là một học sinh cao trung. Cô hiện tại chất vấn cô ấy vì cái gì không đứng ra khởi tố, cô ấy khởi tố kết quả sẽ như thế nào, chính là giống cô, lấy cô ấy mang ra làm đề tài nói chuyện của mọi người sao? "

Phó Cửu đôi mắt vẫn luôn nhìn người kia.

Thì ra trên thế giới thật sự tồn tại một loại người.

Ngày thường anh rất ít nói.

Nhưng gặp phải sự tình.

Mỗi một câu giảng giải được nói ra, đều có thể đánh thẳng vào vấn đề.

Điều này cùng giá trị nhan sắc không có quan hệ.

Đơn thuần là khí chất cho phép.

Người kia cơ hồ có thể phát ra ánh sáng bóng dáng cao lớn.

Chỉ nghĩ như thế nào ôm về nhà.

Phó Cửu rũ xuống mắt, cười nhạt thổi tiếng huýt sáo.

Tần Mạc cũng không có ngăn lại, thanh âm thanh lãnh, ung dung trầm thấp thực có thể bắt lấy lỗ tai người khác: "Cô ấy xác thật từ lúc bắt đầu liền biết đó là cuộc hẹn như nào, cô ấy vì cái gì vẫn đi gặp mặt, còn mang theo một cây đao, kia không phải vì tiền, mà là cô ấy lực lượng nhỏ bé, tránh không khỏi cuộc hẹn như vậy, thật sự là sợ hãi thống khổ đến không được, muốn kết thúc sinh mệnh chính mình hoặc là cùng những người đó đồng quy vu tận, đây mới là ý nghĩ lúc ấy của cô. Bất luận học sinh cao trung nào đều có thể minh bạch, có một số việc bọn họ làm không được lựa chọn, khi giáo viên dùng thành tích uy hiếp một học sinh, sự việc như vậy cùng người trưởng thành gặp phải tình huống bị quấy rầy, không phải hai dạng khác biệt gì. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top