Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

596-600


  Chương 596  


"Mỗi người đang ngồi ở đây đều có mẹ, một số người có chị hoặc là em gái, thậm chí là con gái. "

"Tôi tin tưởng phàm là người có một chút tâm huyết đều không hy vọng người thân của mình gặp phải tình huống như vậy, còn bị con tin nghi. "Nói tới đây, Tần Mạc dừng một chút, nâng mắt lên, khuôn mặt tuấn tú kia cũng đủ áp đảo chúng sinh: "Tại thời điểm những người đó còn muốn nói gì đó, lại không có lực lượng nào nói ra cho người khác một chút công đạo."

Trong nháy mắt.

Không khí hiện trường toàn bộ đều thay đổi.

Không có người nhắc lại hỏi.

Bởi vì đã không còn bất luận vấn đề gì.

Trong nghề nhiều năm, những người bọn họ trong đó có lẽ có một ít người đã vì những đề tài như này mà đánh mất quá nhiều lương tri.

Nhưng xét đến cùng, bọn họ cũng là người, nếu hôm nay bọn họ không cho cô gái ấy một chút công đạo.

Tương lai con gái bọn họ lại gặp phải loại sự tình như vậy, có phải hay không cũng sẽ phải chịu đối đãi như vậy?

Hơn phân nửa người buông microphone cùng camera xuống.

Chỉ còn hai ba người linh tinh cùng Trương cục treo câu nói bên miệng cũng không dám nói nữa.

Bởi vì vấn đề phóng viên vừa rồi chính là một ví dụ.

Tất cả mọi người đang nhìn cô ta, ánh mắt phảng phất như đang nói, cô căn bản không xứng làm truyền thông.

Phóng viên kia mặt mũi trắng bệch, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ bị vả mặt như vậy.

Lúc này mọi người đều vô cùng rõ ràng.

Buổi nói chuyện này, Tần Mạc đã hiệu quả ngăn cơn sóng dữ.

Phó Cửu cũng thu hồi ý nghĩ lúc trước.

Thuyết phục loại người này cùng nhan giá trị tuyệt đối khó khăn.

Tỷ như đại thần loại này, liền đứng ở kia không cần mở miệng, cô cũng muốn ôm về nhà nuôi.

Hoảng hốt.

Cô nhớ tới người kia sau khi rời khỏi.

Cô đem chính mình nhốt tại trong phòng ôm món đồ chơi người kia thích nhất lông nhung, nói cho chính mình."Z, làm một hacker có thể cứu người."

Đúng vậy, có thể cứu người.

Trên thực tế, cô cũng không có bao nhiêu thiện lương.

Chỉ là, đó chính là tín nhiệm có thể chống đỡ cô đi đến hiện tại.

Mà hiện giờ, cô phát hiện cùng có người tín nhiệm cô.

Đây là nguyên nhân không muốn cùng đại thần đối nghịch.

Bọn họ đang ở bất đồng trận doanh.

Chính là điều này cũng không ảnh hưởng cô chính là như vậy thưởng thức đại thần.

Phó Cửu thậm chí muốn cho đại thần trúng dược rồi hôn mê, sau đó trực tiếp ôm lấy.

Nhưng lấy thân thủ của đại thần, nếu hắn tỉnh lại tức giận, làm sao bây giờ?

Phó Cửu rất là tiếc hận nhíu nhíu mi, một bên ánh mắt liếc đi liền đón nhận ánh mắt Vu Chân cách đó không xa.

Vu Chân đang nhìn Phó Cửu, ánh mắt hơi trầm xuống, tuy rằng rất nhanh liền hướng tới cô cười, lại cũng làm người khác cảm thấy không có nhiều ít chân thành.

Tiếp theo.

Cô ta chậm rãi hướng tới Phó Cửu đi qua.

Phó Cửu một tay đút túi quần, mặt mày thanh tuyển không đổi.

Vu Chân đầu tiên là hướng tới phương hướng Tần Mạc nhìn thoáng qua, sau đó đối với Phó Cửu nhẹ giọng nói: "Mạc đại ca rất tuấn tú, đúng không?"

"Đúng, rất tuấn tú. "Phó Cửu ngậm kẹo que, biểu tình không có chút nào biến hóa.

Vu Chân bỗng nhiên cảm thấy, đối phương so với trong tưởng tượng khó đối phó một chút.

Bất quá không quan hệ.

Cô thích đi thẳng vào vấn đề: "Nghe nói fan của cậu thực thích nói về việc cậu cùng Mạc đại ca đi với nhau. "

Phó Cửu nhìn cô ta một cái, không nói gì.

"Tôi đại khái hiểu biết một chút chuyện của cậu." Vu Chân tiếp tục nói: "Thực thích cùng đồng tính ở bên nhau, hơn nữa làm người cũng tương đối phóng khoáng, nguyên bản loại sự tình này, tôi không nên nói, bất quá tôi còn muốn nói một câu, Mạc đại ca cũng không thích cái vòng luẩn quẩn kia. Tôi biết, với diện mạo của Mạc đại ca, xác thật thực dễ dàng hấp dẫn một ít tiểu nam sinh, trước kia cũng từng có cậu con trai thổ lộ với Mạc đại ca, cậu biết kết cục của cậu ta là gì không? Cho nên, đừng có bất cứ ý đồ gì với Mạc đại ca, đây là lời khuyên của tôi."


  Chương 597: Đã có ý tưởng  


Nghe vậy, Phó Cửu cười.

Rất chậm rất chậm nâng lên hàm dưới, liền như vậy một tay đút túi quần, đến gần Vu Chân: "Cảnh sát Vu, cô khuyên chậm rồi, hiện tại tôi rất muốn có ý đồ khác với anh ấy."

Ngay tức khắc.

Mặt Vu Chân liền có chút cứng đờ lại.

Cô ta nhìn thiếu niên trước mắt, ánh mắt trầm xuống một chút.

Phó Cửu này, có phải hay không còn không rõ ràng lắm, cô rốt cuộc là ai.

"Kia thật là đáng tiếc. "Vu Chân cũng không giận:" Nguyên bản tôi còn muốn ở chung thật tốt với anh em bên người Mạc đại ca, hiện giờ xem ra có chút khó khăn. "

Phó Cửu lại bóc một cây kẹo que, chỉ cho đối phương hai chữ: "Tùy cô. "

Liền bởi vì thái độ thiếu niên như vậy, Vu Chân mới có thể càng tức giận, đôi tay cô ta đã nắm chặt lên.

Rốt cuộc từ trước nay đều không có ai nói chuyện như vậy cùng cô ta, hơn nữa thực rõ ràng Phó Cửu này rất không biết tốt xấu.

Bất quá, cô ta cũng không có tiếp tục nói tiếp, ngược lại khóe miệng mang theo ý cười nhợt nhạt.

Không phải bởi vì cái gì khác, mà là bởi vì bên kia Tần Mạc đã nói xong, hướng tới bọn họ bên này đi tới.

Vu Chân từ trước đến nay sẽ không ở trước mặt Tần Mạc biểu hiện ra ngoài cô ta can thiệp vào đời sống sinh hoạt của anh, thậm chí trước nay đều là tự nhiên hào phóng.

Ví dụ như thời điểm học cao trung, cô biết được có một ít người bị hại bởi vì án tử mà được đặc biệt đi gần Tần Mạc, lại ghen ghét cũng sẽ không làm trò trước mặt Tần Mạc.

Bởi vì Vu Chân rất rõ, một khi người kia nhận thấy được suy nghĩ này của cô ta, khẳng định sẽ đối với cô ta có điều phản cảm.

Vu Chân rất rõ ràng cư xử đúng mực, thấy Tần Mạc, lập tức mở miệng nói: "Mạc đại ca, vị luật sư bên Trương cục trưởng tới, đang ở phía sau, anh muốn hay không gặp một lần."

"Không cần." Tần Mạc nhàn nhạt nói, cả nhìn cũng không có nhìn Vu Chân, trực tiếp duỗi tay đem thiếu niên túm qua, hướng tới tận cùng bên trong đi.

Phía sau hai người còn có rất nhiều phóng viên.
Nhưng Tần Mạc cũng không để bụng việc này.

Đè thấp thanh âm ở bên tai Phó Cửu chậm rãi nói: "Em có phải hay không lại quên lời nói của anh, hử? Lại đi lung tung trêu chọc người, trực tiếp đem em khóa lại, tin hay không? "

"Anh Mạc, lần này anh thật là oan uổng em. "Phó Cửu cười khẽ:" Em đối với cảnh sát từ trước đến nay không có hứng thú, đặc biệt là loại hình như Vu tiểu thư. "

Nghe vậy, Tần Mạc mày nhíu một chút, cũng không có buông thiếu niên ra, mà là mang theo Phó Cửu cùng nhau vào phòng thẩm vấn.

Bị làm lơ, Vu Chân chỉ cảm thấy từ trước đến nay cũng không từng có quá ghen ghét người nào đến như vậy.

Bất quá là ỷ vào chính mình là con trai, lại là đội viên chiến đội Đế Minh, càng dễ dàng tiếp cận người kia, mới dám nói chuyện cùng cô ta như vậy.

Rốt cuộc Mạc đại ca cũng sẽ không đối với một cậu con trai có phương diện này mà chuẩn bị tâm lý phòng bị.

Vu Chân mang theo mũ cảnh sát nheo mắt lại.

Xem ra, cô cần phải tra thực kỹ người Phó Cửu này, nhưng cô không chịu đựng được bên người Mạc đại ca có một người tâm cơ như vậy tồn tại.

Mà lúc này, ngồi ở phòng thẩm vấn Trương cục đã biết tin tức luật sư nhà mình tới.

Đây không thể nghi ngờ là một tin tức tốt.

Luật sư xuất hiện cũng có nghĩa chuyện này có thể xoay ngược lại.

Trương cục trưởng vẫn là rất tín nhiệm đồng bọn của hắn.

Phỏng đoán là lợi dụng quần chúng tới làm dư luận, là dễ dàng nhất.

Trương cục mặc dù không ra ngoài cũng có thể tưởng tượng được mọi người đã đem lực chú ý từ trên người hắn chuyển dời đến trên người cô gái kia.

Khẳng định sẽ không thể thiếu chất vấn.

Cứ như vậy, hắn bên này áp lực liền sẽ giảm bớt.

Nói không chừng cuối cùng chỉ nói chuyện này nhỏ nhặt không đáng, phán vấn đề tác phong làm việc của hắn, khiến hắn bị cắt chức ăn năn.

Cho nên nói người đem sự tình làm lớn chuyện lên cũng thật là ngốc.


  Chương 598: Tần thần vả mặt  


Cô ta cũng thật là hồ đồ.

Ngoan ngoãn ngủ với ông ta, đối với ai cũng không có hại.

Nhưng lại cố tình dùng bộ dáng này để giải quyết.

Đúng là tự gây phiền phức cho mình..

Ông ta đã sớm nói qua, không có người trị được ông ta, còn không tin.

Hiện tại cũng coi như cô ta vì không biết tốt xấu mà phải trả giá lớn.

Trương cục trưởng sửa sang lại quần áo,ông ta vẫn luôn cho rằng khi cửa mở ra, ông ta sẽ nhìn thấy luật sư của mình.

Không nghĩ tới, người đến lại là người mà bọn họ muốn bắt chuyện khi đến Giang Thành nhậm chức – Tần đại thiếu gia.

Cơ hồ là giây tiếp theo, Trương cục trưởng liền đứng lên.

Còn không chờ ông ta nói chuyện.

Cảnh sát tiến vào cùng Tần Mạc đã còng tay ông lại.

"Các người làm gì vậy?" Trương cục trưởng bị biến cố bất thình lình làm cho ánh mắt sững lại.

Tần Mạc đứng ở kia, nhàn nhạt nói: "Đương nhiên là mang Trương cục trưởng vào toà án. "

"Toà án? "Trương cục trưởng đột nhiên ngẩng đầu:"Vào toà án thì có thể, nhưng tôi muốn gặp luật sư của tôi. "

Tần Mạc nhìn ông ta, nghiêng đầu châm điếu thuốc: ' Nếu Trương cục trưởng nghĩ là sẽ nói cho luật sư của ông,để hắn một mực chắc chắn những vết thương bị ông hại là do cô ta cầm tiền của ông, tự nguyện cùng ông phát sinh quan hệ, liền không cần sắp xếp theo dòng chảy này, video phát sóng trực tiếp trên internet cộng thêm việc cảnh sát điều tra, đã xác nhận hành vi phạm tội của Trương cục trưởng, hơn nữa cũng chứng minh người bị hại không có thu bất luận chỗ tốt nào, hoàn toàn là bị bắt buộc, ông có thể giảo biện, nói cho thẩm phán nghe. "

Trương cục trưởng nghe vậy thì sắc mặt trong tức khắc liền thay đổi!

Không, chuyện không nên là như thế này.

Dư luận khẳng định có hướng phát triển.

Cảnh sát không thể nhanh như vậy liền định tội ông ta!

"Tôi yêu cầu gọi điện thoại!" Trương cục trưởng hô lên với người bên cạnh.

Mấy người cảnh sát nhìn Tần Mạc.

Tần Mạc nhướng mày: "Trương cục trưởng là muốn cầu cứu trưởng đài Lý (làm ở đài truyền hình)? Thời gian này,người kiểm tra kỷ luật hẳn là đã tới đó, hơn nửa tiếng đồng hồ nữa, hắn sẽ cùng lại đây bồi ông chịu thẩm vấn, tự mình nói xem hắn ta giúp ông khống chế dư luận để che giấu hành vi phạm tội như thế nào. "Nếu nói lúc trước Trương cục trưởng còn tự tin mười phần.

Thì hiện tại ông ta đã muốn liệt cả người.

Bởi vì sống trong xã hội này nên từ nhỏ ông ta đã xác định tương lai của mình, giao dịch sắc quyền cùng khống chế dư luận có bản chất khác nhau.

Quốc gia không thể chứa chấp được người đứng sau.

Một khi chạm vào, ai cũng không thể cứu được ông ta.

Không.

Ông ta không thể như vậy.

Vẫn còn chưa có định án.

Trước tiên ông ta phải cho những tên canh gác kia một ít chỗ tốt.

Chỉ cần nắm chắc điểm này, là có thể còn sống.

Nhưng mà,khi cảnh sát lấy ra giấy tờ.

Không chỉ là Trương cục trưởng choáng váng, ngay cả luật sư biện hộ cho ông ta cũng biết trận kiện tụng này nhất định thua rồi.

Vợ của Trương cục trưởng còn đang suy nghĩ biện pháp tìm quan hệ, lại phát hiện những người ngày thường cùng bà ta đánh bài, không có một người tiếp điện thoại của bà ta.

Không chỉ có như thế.

Ngay cả nhà mẹ đẻ của bà ta cũng bị kiểm tra kỷ luật theo dõi.

Rơi vào đường cùng, bà ta đành phải đi cầu người.

Một vị hồng quân tâm huyết đã lớn tuổi, thậm chí trực tiếp mở miệng: "Súc sinh như vậy, bắn chết hắn cũng chưa hết giận,cô còn tới thay hắn cầu tình? Ai dám cứu súc sinh này, người đó liền chờ bị thu thập đi. "

Khôi hài nhất chính là,bà ta còn tới Tần gia cầu tình.

Tần thượng tướng liền nhìn đều không có nhìn bà ta, buông di dộng mới vừa chơi một trận trò chơi xuống, chỉ đối với sĩ quan phụ tá của mình nói một câu: " Đi ra ngoài nói cho Trương phu nhân, án tử này người phụ trách là ai. "

"Vâng." Lý sĩ quan phụ tá lui ra.

Trương phu nhân nguyên bản thấy Lý sĩ quan phụ tá ra tới, cõi lòng còn đầy hy vọng.

Chờ nghe xong "Tần Mạc "Hai chữ làm cả người mặt đều cứng đờ ......


  Chương 599: Hoài nghi  


An ảnh hậu đi ra, liếc mắt nhìn bên ngoài một cái, hỏi Tần thượng tướng: " Bà ta tới làm gì vậy?"

"Muốn tìm con chúng ta cầu tình. "Tần thượng tướng nói,duỗi tay một cái, liền đem người kéo lại đây.

An ảnh hậu trịnh trọng lắc đầu: "Bà ta không có hy vọng rồi, con em cũng không để ý đến mặt mũi của ai van xin hộ, đúng rồi, anh luyện trò chơi thế nào rồi?"

"Còn kém một chút." Tần thượng tướng ra vẻ khó xử: "Có chút kỹ năng phóng không chuẩn."

Lúc này Lý sĩ quan phụ tá đã đã trở lại.

Sự thật chứng minh Lý sĩ quan phụ tá là người phi thường hiểu được tâm tư, đối với chiến tích vừa rồi của BOSS ở trong trò chơi một hơi giết ba người im miệng không nói, hơn nữa rất có nhãn lực thấy vậy thối lui đến phòng khách.

An ảnh hậu bên này vừa nghe Tần thượng tướng nói, liền trực tiếp ngồi qua, phi thường có phong phạm cao thủ: "Em dạy cho anh."

"Tốt." Tần thượng tướng bình tĩnh đáp lời, nghĩ thầm đổi một loại phương pháp, có đôi khi trò chơi cũng không nhất định là vô dụng.

Đáng tiếc, câu nói tiếp theo của An ảnh hậu lại làm Tần thượng tướng không vui: "Chờ ông học xong, tôi bảo Phó Cửu mang theo hai ta cùng nhau đánh."

"Phó Cửu? Chính là người thường xuyên ở trong trò chơi đem em theo?" Tần thượng tướng nhàn nhạt nói.

An ảnh hậu một bên phủi màn hình, một bên gật đầu.

Tần thượng tướng thong thả ung dung nhướng mày, xem ra cần phải tìm cơ hội cùng "Phó Cửu " ở trong trò chơi gặp mặt.

Phó Cửu cũng không biết, cô hiện tại bị Tần thượng tướng theo dõi.
Tin tức thẩm phán án tử vừa ra tới, cô trực tiếp nhận điện thoại của Lý Mộng Nhiên: "Ở tù chung thân, giống như đại thần nói, bọn họ cả đời đều không ra được khỏi ngục giam. "

Lý Mộng Nhiên không biết nên hình dung loại cảm giác này như thế nào.

Cô vẫn luôn xem TV, xem về tin tức này, khi nhiều con tin hỏi cô vì cái gì không đứng ra, thậm chí lòng cô đều lạnh.

Mà khi cô nhìn đến Tần thần đứng ra mở miệng, trong nháy mắt.

Cô đã sớm đã không quan tâm hai cầm thú kia sẽ có kết cục gì.

Lý Mộng Nhiên cười khẽ: "Phó Cửu, hai người thật sự rất giống nhau. "

"Chúng tôi? "Phó Cửu nhướng mày.

Lý Mộng Nhiên nhìn trần nhà: "Cậu cùng Tần thần, hai người thật sự rất giống nhau, khi vừa mới bắt đầu đoạn thời gian kia tôi thậm chí đã từng nghĩ tới dứt khoát chết đi, không ngừng ở trên diễn đàn đăng bài viết, tôi có thể kiên trì lâu như vậy, chính là bởi vì lúc ấy cậu ở trước màn ảnh nói qua một câu, rất may mắn,chính nghĩa tôi chờ tới rồi."

"Là vì chính bản thân cậu đủ dũng cảm. "Phó Cửu ngước mắt nhìn thoáng qua hình ảnh nhóm cách đó không xa, sau đó đè thấp tiếng nói: "Mộng Nhiên, có một việc tớ muốn hỏi hỏi cậu, tên diễn đàn kia là gì? Ở trên diễn đàn có ai cùng cậu tiếp xúc qua?"

Lý Mộng Nhiên không rõ thiếu niên sao lại muốn hỏi việc này: "Về điểm này, Tần thần có hỏi qua tớ, cảnh sát bên kia cũng rất để ý,Phó Cửu, diễn đàn này có vấn đề gì sao?"

"Chỉ là tò mò tại sao cậu lại si mê một cái diễn đàn như vậy." Phó Cửu giải thích không rõ ràng.

Lý Mộng Nhiên hạ thấp giọng: "Bởi vì sẽ có người an ủi tớ, nhưng mà cũng không phải trực tiếp tiếp xúc, mà khi tớ đăng bài thì tất cả mọi người đều sẽ trả lời, vẫn cảm thấy ở nơi đó rất có cảm giác an toàn, mọi người đều không quen biết nhau, nhưng lại có thể đem bí mật thống khổ nói ra."

"Xác thật là địa phương không tồi." Phó Cửu hai tròng mắt bắt đầu có sát khí, hơi thở đều có chút nguy hiểm: "Nếu có thể nói, nói cho tớ biết và cho tớ xem được không? "

Phó Cửu vừa nói xong, phía sau liền vang giọng nói của Tần Mạc: "Địa phương nào không tồi?"


  Chương 600: Ghen  


"Một nơi để du lịch giải sầu." Phó Cửu thu hồi ánh mắt, môi mỏng câu lên,vô cùng tự nhiên, sau khi trả lời xong vấn đề của Tần Mạc, lại nói chuyện với người bên kia điện thoại: "Mộng Nhiên, trước cúp máy nhé, địa điểm cụ thể nhớ gửi đến điện thoại tớ. "

Tần Mạc nhìn Phó Cửu đem điện thoại bỏ vào túi quần, ánh mắt có chút thâm trầm.

Đây là lần đầu tiên anh ý thức được, mặc dù là bắt buộc thiếu niên chia tay, cũng không có biện pháp khống chế hành vi của thiếu niên.

"Còn có ba ngày nữa là thi đấu cả nước, em lại còn đang suy nghĩ nơi để du lịch giải sầu." Tần Mạc nói xong câu cuối, cả hơi thở cũng có chút rét run: "Xem ra anh bố trí huấn luyện cho em quá ít. "

Phó Cửu há miệng thở dốc, còn chưa có nói chuyện đã bị Tần Mạc túm vào xe thể thao.

Phó Cửu cũng phát hiện gần đây đại thần lái xe có chút nhanh.

Nhanh giống như là muốn giây tiếp theo mang cô cùng nhau đụng vào thứ gì đó.

Đáy mắt Tần Mạc nổi lên lệ khí.

Khi anh nghe được thiếu niên nói đến hai chữ "Mộng Nhiên " liền có chút không khống chế được bản thân mình.

Tần Mạc rất rõ ràng, thứ làm người ta khó có thể quên nhất chính là mối tình đầu.

Nhưng mặc dù là như vậy.

Anh vẫn rất ghen ghét.

Thậm chí còn bắt đầu lo lắng nếu về sau thiếu niên nhịn không được lại đi tìm Lý Mộng Nhiên, anh phải làm sao bây giờ?

Chỉ cần tưởng tượng đến điểm này, trái tim Tần Mạc thật giống như bị thứ vô hình gì đó đập vào.

Rất đau.

Đây là cảm giác duy nhất của anh hiện tại.

Đôi tay đang đặt ở tay lái bắt đầu nắm chặt lại

Cuối cùng cũng bình ổn được cảm xúc của bản thân.

Mà tiêu chuẩn để bình ổn cảm xúc của Tần Mạc chính là anh sẽ không cho thiếu niên cơ hội kia.

Nói anh bá đạo cũng được, ích kỷ cũng được.

Anh chính là muốn đặt người này ở bên cạnh, chậm rãi bẻ cong.

Phó Cửu không rõ vì sao đại thần lại nhìn cô bằng ánh mắt kia.Nói như thế nào nhỉ, đằng đằng sát khí, có chút nguy hiểm.

Chắc là tức giận vì hành động lần này của cô.

Đúng lúc này, điện thoại trong túi quần rung lên.

Phó Cửu nghiêng đầu nhìn, trên màn hình chỉ có duy nhất hai chữ, cứu rỗi.

Cô không có do dự, cơ hồ giây tiếp theo liền mở ra trang web tìm diễn đàn mà Lý Mộng Nhiên chia sẻ cho cô.

Nhưng lúc này Phó Cửu mới phát hiện, diễn đàn này không phải ai cũng có thể vào được, cần phải có mã xác nhận.

Hiện tại Phó Cửu có thể khẳng định 100%, diễn đàn này xác thật có vấn đề.

Bởi vì những diễn đàn cùng loại đều để cho người khác xem được.

Nhưng diễn đàn này lại có yêu cầu cao để trở thành hội viên.

Này quá không bình thường.

Bất luận ai làm diễn đàn trên mạng đều muốn lượng phản hồi cùng lượt người xem.

Nhưng một khi làm loại mã hạn chế như vậy, liền đồng nghĩa sẽ đánh mất đại bộ phận người xem.

Như vậy lợi nhuận làm sao cao được?

Trừ phi mặc dù là yêu cầu mật khẩu, cũng có rất nhiều người muốn gia nhập.

Phó Cửu đã biết tình huống có hai loại, một loại là một ít ** diễn đàn, sợ bị quét đến mới yêu cầu mật khẩu loại này.

Một loại khác chính là diễn đàn đặc biệt của hacker bọn họ, cũng yêu cầu mật khẩu mới có thể tiến vào.

Nhưng thực rõ ràng, diễn đàn này đều không nằm trong hai loại kia.

Để cho Phó Cửu để ý chính là, mặc dù là dưới tình huống như vậy, lượng tương tác của diễn đàn này vẫn rất cao.

Nếu dựa theo cách Lý Mộng Nhiên nói, nơi này mỗi người đều đem bí mật thống khổ của mình nói ra.

Diễn đàn như vậy tồn tại là một thứ rất tiêu cực.

Sớm đã có các nhà tâm lý học làm nghiên cứu, nếu ngươi cùng người có nội tâm buồn khổ ở bên nhau, tỉ lệ ngươi trở thành một người như vậy sẽ cao hơn tỉ lệ ngươi trở nên lạc quan.

Huống chi là nhiều người thống khổ như vậy tụ tập lại, đối với tỉ lệ tâm lý sinh ra bất lương của con người thật sự rất cao.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top