Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#Lastwords

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là câu chuyện đánh dấu cột mốc thời gian quan trọng cuộc đời mình. Ngày hôm nay, sau khi trăn trở rất nhiều, mình quyết định từ bỏ mối tình đơn phương này.
Vì chúng mình đã mập mờ với nhau quá lâu, cậu ta cứ xuất hiện rồi lại biến mất trong đời mình như trò trốn tìm của mấy đứa trẻ con.
Mình là đứa cho đi quá nhiều thương và yêu cho một người không thực sự trân trọng những thứ thiêng liêng ấy.
Mình đã rất tức giận, tại sao mình cho đi nhiều thế nhưng nhận lại chỉ là những cái nhìn nhau đăm đăm. Mình chẳng hiểu.
Tại sao mình lo cho cậu ta đến thế, mình lo chuyện gia đình khiến cậu ta buồn, mình lo cậu ta không làm được bài, mình lo, mình thương hết tất cả những điều thuộc về cậu.
Nhưng điều cậu làm chỉ là nhìn, như thể cả 2 sẽ chẳng bao giờ chạm được vào nhau.
Mình tự hỏi liệu đã bao giờ cậu đuổi theo mình trong cơn mưa giá rét như mình đã từng chưa, đã bao giờ cậu phải nhìn thấy bóng lưng của mình chưa, đã bao giờ cậu thương, cậu lo cho mình chưa.
Cậu đã bao giờ đau khổ đến mức tự cầm kéo cắt tóc ngắn đến tận nửa đầu, đã bao giờ bồi hồi tặng quà cho mình hay chủ động một lần nào chưa.
Chưa từng.
Cậu chẳng bao giờ hé mồm khẳng định giữa chúng mình rốt cuộc là cái gì, có còn là bạn nữa hay không. Thứ cậu làm chính là liên tục nhận tình yêu của mình như thể đó là điều hiển nhiên.
Mình cũng không thể chịu thêm một giây nào nữa, khi mà người bạn ấy giờ đây lại trở thành người thân thiết với cậu như thế.
Mỗi một lần mình đi qua, cậu sẽ cố gắng để mình nhìn thấy hai người đang ôm nhau. Nhưng thế để làm gì ?
Mình sụt cân không phanh vì cậu, tự ti vì cậu, khép mình cũng là vì cậu. Mình thực sự quá tức giận, vì sao mình lại bỏ bê bản thân vì cậu như thế.
Cậu quá tàn nhẫn, cậu thậm chí còn chẳng cho mình đường lui.
Cậu cứ cố gắng làm những điều mình không thể hiểu nổi, cậu dịu dàng như thế, từ tốn và ôn nhu như thế với mình rốt cuộc là vì điều gì.
Cậu làm mình suy nghĩ, trăn trở biết bao nhiêu tháng trời làm cách nào để thoát khỏi cái mớ vòng vo này.
Thời gian gặp nhau cũng chẳng còn bao lâu, mình chỉ mong thoát nhanh nhanh khỏi cậu.
Đến ngày ấy, cái ngày cuối cùng mình gặp nhau, mình cũng sẽ chẳng chào cậu đâu tình đầu đau đớn ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top