Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

18.

Warning H không chọc quê nữa


"Nhưng mà, nhưng mà chỗ này..."

Mẫn Đình da mặt mỏng, biết ngại, đây là bếp, trời còn chưa tối hẳn. Bên dưới bị động chạm đến không kìm nén được nữa, dịch mật cứ thế theo chuyển động của Trí Mẫn trào ra bên ngoài. Cô còn ác độc đem dây lên đùi non, làm cả một vùng bên dưới ướt át.

"Chỗ này? Chỗ này không sướng sao?"

Trí Mẫn ấn mạnh vào, môi vẫn hôn mút trên đường cằm nhỏ nhắn của em, Mẫn Đình bị ức hiếp mà không thể làm được gì, bên dưới bị xáo trộn đến khó chịu, theo bản năng vội vàng khép chân lại, kẹp chặt tay Trí Mẫn ở giữa, càng giãy nảy càng làm cho đốt tay đi sâu vào.

"Em không muốn, hức!"

"Em muốn về giường!"

Vừa thả Mẫn Đình xuống giường, quấn áo trên người còn chưa kịp cởi ra đã bị em kéo xuống đòi hôn. Trí Mẫn biết em đang khó chịu, bằng chứng ở đôi chân tự động hé ra mời gọi kia. Cô cưng chiều xoa nhẹ nhàng lên âm hạch cho em, nghe tiếng Mẫn Đình rên khe khẽ mà lòng mềm như nước.

"Này đừng có ngủ mất đấy nhé!"

Trí Mẫn nhéo lấy âm hạch của Mẫn Đình một cái, gọi em đang lim dim suýt vào cõi mộng đi về. Thế này thì không thể nhẹ nhàng được rồi, tối qua hai người xem phim đến sáng, giờ em buồn ngủ mà ngủ luôn thì cô khóc thét mất.

"Ư, Mẫn trêu em..."

Cô hôn vào má em một cái, chồm người dậy, gấp gáp cởi áo không tay và quần thun ra, chừa mỗi boxer. Đèn phòng chưa kịp bật, chỉ có ánh sáng từ ngoài phòng khách chiếu vào, hắt lên một bên cơ thể của Trí Mẫn, nhìn như một bức tượng tạc có hơi thở vậy.

Mỗi nhịp hít vào thở ra đều trầm khàn quyến rũ, Mẫn Đình nuốt nước bọt, kích thích trong người tăng lên, vốn dĩ trước giờ đã biết người yêu đẹp đến cỡ nào, nhưng đến lúc này vẫn còn cảm giác bất ngờ, cả biết ơn ông trời vô cùng vì từ đâu thả xuống cho mình định mệnh hoàn hảo như vậy, thiếu điều muốn thốt lên rằng Mẫn à, mau chiếm lấy em đi.

Trí Mẫn đem áo trên người Mẫn Đình kéo cao lên, không cởi hẳn ra, áo còn mặc, có điều chẳng có tác dụng che chắn gì nữa. Hai bầu ngực tròn căng lộ trong không khí, đầu ngực đỏ hồng trần trụi dưới ánh nhìn của cô từ từ cứng lên, rung rinh theo nhịp thở. Trí Mẫn cúi xuống, ngậm một bên ngực vào miệng.

"A..."

Đầu lưỡi vần đảo qua lại, thi thoảng răng siết núm nhỏ ở giữa khiến Mẫn Đình xuýt xoa, bên dưới lỗ nhỏ lại càng thoi thóp. Tay Trí Mẫn vẫn day nhẹ bên dưới, nước tình chảy xuống ướt cả nệm. So với những lần trước, lần này mọi điều cô làm đều kích động em nhiều hơn.

Ngực nhỏ bên kia mau chóng được bao trọn lấy, bên xoa bên mút, bị kích thích nhiều chỗ một lúc khiến Mẫn Đình không chịu được mà ứa nước mắt.

"Mẫn, em ngứa..."

Trí Mẫn gãi nhẹ lên hoa huyệt đã đỏ ửng, biết em cần mình, liền di môi đi xuống bên dưới, lướt qua vùng da mềm mịn trắng trẻo, không nhịn được liếm láp vài chỗ.

Mặt đối mặt với âm đạo ướt át, Trí Mẫn hài lòng về biểu hiện của Mẫn Đình, chăm chú ngắm nhìn đóa hoa đang e ấp bên trong. Lần đầu tiên dùng lưỡi, mới chạm đến một chút em đã không nhịn được mà lên đỉnh. Mấy lần sau thời gian lâu hơn một chút, nhưng chung quy lại vẫn còn rất nhạy cảm. Trí Mẫn đắn đo rất lâu mới chịu làm theo, cả hai còn trẻ, lại sống chung nhà, sớm muộn cũng phát sinh quan hệ, nhưng Trí Mẫn vẫn chỉ chăm sóc cho em ở bên ngoài, mình thế nào thì mặc kệ, em vui là đủ rồi.

"Đừng... đừng nhìn lâu vậy mà."

Mẫn Đình không nhịn được, chủ động nhích người xuống, đem toàn bộ nơi ướt át đến gần miệng Trí Mẫn. Cô hé miệng, vươn lưỡi liếm lấy hai mép thịt ngoài khiến em rên lên tiếng lớn, sau đó tách ra, mút mát những cánh hoa e ấp nằm sâu bên trong.

"Ưm, Mẫn nhanh..."

Cô gõ lưỡi lên âm hạch đã sưng to một vòng, lúc nãy nhéo vào làm em rên thảm thiết. Chỗ này là điểm yếu của Mẫn Đình, Trí Mẫn biết rõ, nên càng ức hiếp nó hơn. Tiếng mút mát chụt chụt vang khắp cả căn phòng, Mẫn Đình thở dốc, cong người, đùi kẹp chặt lấy đầu cô.

"A! Chỗ đó! Ha, em muốn ra...."

Trí Mẫn lập tức rời ra ngay, đem lưỡi chôn vào trong mật động nhỏ xíu chưa khai phá, khó khăn lắm mới lách vào được một chút. Cong lưỡi, đánh lên thành vách.

"MẪN! A! Không!"

Mẫn Đình bị tấn công bất ngờ, lỗ nhỏ siết chặt lấy đầu lưỡi của Trí Mẫn, mấy giây sau thác lũ ào đến, bao nhiêu dịch thủy đều chui trọn vào miệng cô.

"Hức..."

Trước mắt trắng xoá, lỗ nhỏ thoi thóp, Trí Mẫn rời khỏi, hài lòng nhìn bên trong đã mở ra được một chút, lại quyến luyến hôn chụt vào thêm vài cái nữa.

"Đình, có khó chịu không?"

Không khó chịu đâu, nếu tay ai đó lại không áp vào mà xoa qua xoa lại, chải vuốt trên cánh hoa béo múp của em. Bên dưới, cây gậy hàng khủng của Trí Mẫn đã dựng đứng lên, Mẫn Đình không phải là chưa từng thấy qua, nhưng vẫn đỏ mặt quay đi, nó chẳng dễ thương chút nào lại còn gân guốc. Mẫn Đình mấy lần Trí Mẫn còn ngủ mà đồ quỷ đó dựng đứng dậy, tò mò động vào, nóng đến bỏng tay.

"Tại Mẫn xoa ấy! A!"

Lại còn móc vào.

Mẫn Đình nức nở, chân mỏi không khép lại được, em không muốn chơi nữa, em muốn đi ăn rồi đi ngủ. Tại Mẫn cứ chọc! Chuyện chính không lo cứ thích ngoài lề mà đi.

Mẫn Đình bực mình, cô không làm thì để em làm. Em khéo léo xài chân, đi tới quần boxer của Trí Mẫn, dùng hai ngón chân kẹp lấy cạp quần, kéo mạnh xuống. Cây hàng nóng Trí Mẫn tàng trữ trái phép lập tức bật ra, Mẫn Đình trợn mắt, đừng nói là, nó to hơn trước đấy nhé?

Trí Mẫn buồn cười nhìn em chăm chú đánh giá qua lại, trên đầu khấc đã chảy ra chút tinh dịch, từng thớ gân nổi dày càng khiến nó đồ sộ hơn. Mẫn Đình nuốt khan, không biết tí có vui không chứ giờ em hơi sợ rồi đó.

"Cho, cho em sờ thử."

Dĩ nhiên cô bằng lòng.

Mẫn Đình nắm côn thịt trong tay, trầm trồ. Nhưng tai má đã đỏ ửng lên vì ngại, tí thứ này đâm vào người, em có sống nổi không vậy.

Huống gì, Mẫn khoẻ lắm.

"Em chơi với nó đi."

Trí Mẫn thì thầm bên tai người yêu, hơi thở đứt quãng khi Mẫn Đình từ từ di chuyển tay, tuốt lên xuống, từ từ dần quen, chuyển động càng nhanh. Em vừa làm, vừa quan sát biểu cảm trên mặt của cô.

"Nhanh hơn một chút."

Trí Mẫn mấp máy môi, đem tay em đặt lên đầu rùa, Mẫn Đình dường như hiểu ý, ngón cái ấn ấn vào cái lỗ bé tí bên trên cùng, tay kia cũng tìm đến, mân mê hai quả cầu đã săn lại. Cô thở hổn hển, côn thịt trong tay em càng nở to lên, nhưng bấy nhiêu đó là chưa đủ.

Trí Mẫn vội vã kéo Mẫn Đình ôm lấy mình, côn thịt thiếp sát vào âm đạo vẫn còn ướt át khiến hai người rùng mình, từng đường gân mài trên âm hạch đến lỗ nhỏ. Trí Mẫn động hông nhanh, để cho côn thịt vừa dính vào thêm vừa tạo ra ma sát lớn.

"Ư! Mẫn!"

"Đình chịu khó một chút..."

Cô nhéo lấy đầu ngực em, bên dưới lại càng chảy ra nhiều nước, phủ trên đầu khấc đang tông mạnh vào nếp thịt. Đẩy thêm vài lần nữa, Trí Mẫn không nhịn được, liền phun trào, bao tinh dịch nóng hổi phủ lên hoa huyệt, lên khe mông của Mẫn Đình.

Em cũng vừa tới lần nữa, khi côn thịt đập vào âm hạch liên tục khiến Mẫn Đình nức nở.

"Em... em đến! Ha!"

Mới có bên ngoài đã như vậy, bên trong sẽ thế nào nữa chứ?

Trí Mẫn để Mẫn Đình còn chưa kịp hoàn hồn về nằm trên người mình, với tay lấy hộp bao cao su đã mua sẵn bóc ra.

"Đình."

"Hưm?"

Ánh mắt em mờ mịt làm cô thương hết mực, bên dưới rỉ rả nước, Mẫn Đình khó chịu cọ qua cọ lại, lúc nãy Trí Mẫn đâm tay vào sâu quá, thành thử bây giờ nộn thịt khó chịu không ngừng.

"Em có muốn, được đâm vào không?"

Không do dự, gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top