Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

22.

Warning H.

Mẫn Đình mang thai sinh đôi.

Cả hai ngỡ ngàng, sốc không nói thành lời. Mẫn Đình bận rộn thông báo cho hai nhà ngoại, còn Trí Mẫn? Trí Mẫn như người đi trên mây, đầu óc chỉ toàn là vui sướng hạnh phúc đến nỗi đơ ra không nói được lời nào.

Vậy là nhà có bốn người, không phải ba người.

"Mẫn sao đấy?"

Mẫn Đình có lòng hỏi một câu. Không biết sao từ khi mang thai tính tình thay đổi, hiền dịu trưởng thành hơn lúc trước rất nhiều. Trí Mẫn nhìn em, bỗng dưng nước mắt chảy như suối, chui vào lòng Mẫn Đình nức nở không ngừng.

"Mẫn vui quá em ơi! Hức!"

"Gì vậy trời..."

Mẫn Đình nén cười, vuốt ve bờ vai vững chắc em hay tựa vào. Mấy nay Trí Mẫn cứ yếu đuối như vậy đó, rồi không biết ai là người mang thai luôn. Đã vậy còn ốm nghén thay em, qua đây cả người gầy rạc đi, nhưng nụ cười trên môi vẫn cứ là không bao giờ tắt. Em thấy cô như vậy bao nhiêu mệt mỏi trong người đều được xua tan hết.

Mỗi ngày cô đều thức dậy thật sớm để nấu ăn, nguyên liệu nấu cũng được chọn kĩ càng nhất có thể, đắt đỏ mấy cũng không nề hà. Sau đó sẽ đánh thức em dậy, ăn sáng xong rồi đưa em đến trường. Trường nơi Mẫn Đình học có một thư viện lớn, Trí Mẫn sẽ ở đó làm việc trên laptop đến lúc em tan học, sau đó cùng trở về nhà. Lúc trước đã dính lấy nhau, giờ còn dính chặt hơn.

Trí Mẫn là chỗ dựa của em, chỉ cần chui vào vòng tay  cô thì thế giới bên ngoài dù có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

"Nhưng như thế Đình sẽ mệt mỏi lắm, Đình muốn cái gì hay đau ở đâu đều phải nói cho chị biết nhé?"

"Em biết rồi, nhắc mãi thôi."

Em dí trán cô một cái, gật đầu đồng thuận theo. Chuỗi ngày làm con sen cho ba mẹ con của Lưu Trí Mẫn ngó bộ hơi khoai đây.

...

Mang thai nên ham muốn tăng cao, cái này là Mẫn Đình tự cảm nhận được. Buổi tối đi ngủ nhìn người yêu nằm ngay bên cạnh, em phải kiềm nén lắm mới không nhào tới cắn lấy đôi môi dày dặn kia. Trải qua mấy đêm như vậy, bây giờ không chịu nổi nữa.

Mẫn Đình khó chịu, dụi đầu vào cổ Trí Mẫn tìm hơi ấm, mong cho cơn khát cầu không nói không rằng ập tới trong người mau chóng qua đi. Bây giờ đòi hỏi thì... ngại lắm. Em da mặt mỏng, không có thiếu liêm sỉ như Mẫn đâu.

Cảm giác râm ran đeo bám em đến nửa đêm. Mẫn Đình trở người liên tục, tìm kiếm một tư thế thoải mái giúp dễ ngủ hơn, vô tình đem Trí Mẫn đang ngủ ngon thức dậy. Cô mơ màng một chút rồi thanh tỉnh, đột nhiên thấy có gì đó không đúng khi nghe được hơi thở của Mẫn Đình có chút nặng nề. Trí Mẫn nhớ lại mấy dòng đọc được trong Cẩm nang bà bầu, đảo mắt, không lẽ...

"Đình."

Trí Mẫn chống tay xuống giường, nâng người áp lấy em, nhìn trong ánh mắt như có lửa đốt cùng cái cắn môi quyến rũ của Mẫn Đình càng chắc chắn hơn điều em mong muốn.

"Đã nói với em, em muốn gì Mẫn cũng đều chiều theo mà."

Môi hôn lập tức dán xuống, Mẫn Đình như người khát tìm thấy dòng suối mát, ôm chặt lấy cổ Trí Mẫn, háo hức đẩy nụ hôn đi sâu hơn. Lưỡi nhỏ giành quyền chủ động quấn lấy trước, lôi kéo bạn tình nóng bỏng trao đổi càng nhiều dư vị ngọt ngào.

Chỉ mới bắt đầu đã kích thích như vậy, Trí Mẫn nhẹ nhàng đỡ em ngồi dậy, bản thân dựa vào tường, nhanh chóng thoát đi đồ ngủ trên người cả hai. Đã lâu không gần gũi, Mẫn Đình chẳng phải người duy nhất khó chịu, cô cũng như em vậy, chỉ là sức chịu đựng cao hơn nên nhịn lại, sợ rằng mình đòi hỏi quan hệ sẽ làm em và con mệt mỏi. Bất quá, chỉ cần em ra tín hiệu, cô liền đáp lại ngay.

Môi mềm lướt trên vùng da trần mịn màng, những nơi Trí Mẫn đi qua đều để lại dấu vết đỏ ửng. Mẫn Đình thở hắt, vùng ngực nở nang hơn lúc trước ẩn ẩn nhói đau vì cái mút mát của người kia. Đầu ngực nằm gọn trong khuôn miệng của Trí Mẫn bị lưỡi không xương đảo qua đảo lại trêu đùa, răng nhọn khẽ cắn vào, em giật thót, nơi lầy lội bên dưới được dịp ướt át hơn.

"Mẫn... nhẹ thôi..."

Trí Mẫn tham lam nút chặt, một tay chọc ghẹo đỉnh núi bên kia, lâu lâu lại nhéo nhẹ lấy, một tay sờ soạng khắp tấm lưng gầy, rồi lại chuyển xuống bóp mạnh bờ mông tròn đáng yêu, mê đắm vẻ kiều diễm của người đang ngồi trong lòng mình. Mẫn Đình bây giờ tỏa ra mị lực khiến cô không cưỡng lại được, Mẫn nhỏ đã dựng thẳng đứng, chọt vào đùi non, vào những nếp thịt ngoài săn chắc của em.

"A..."

Đầu khấc phủ một lớp dịch bóng lưỡng, em gặp lại người bạn quen thuộc không nhịn được đưa tay xuống sờ lấy cây gậy chằng chịt gần xanh nóng rẫy, đem nó cà mạnh vào mép thịt ngoài và âm hạch đỏ hỏn, hai nơi nhạy cảm bị tấn công cùng một lúc, ngứa ngáy càng thêm ngứa ngáy, Mẫn Đình ngửa đầu rên rỉ, chỉ muốn được khỏa lấp tận cùng bên trong mà thôi.

"Mẫn, đâm vào đi."

Em cắn môi, đẩy đẩy mặt Trí Mẫn xin tha cho đầu ngực đã sưng to đỏ au của mình vì bị người kia mút mát như thể sau này không được thưởng thức nữa. Hai ngón tay xinh chủ động lướt xuống đầm lầy đẫm dịch, vạch hai môi lớn ra, đặt lỗ nhỏ thoi thóp ngay trên đầu khấc đã tứa vài giọt dịch. Trí Mẫn mắt tối sầm, cổ họng rát bỏng tựa như bị đốt cháy, côn thịt giật giật đến nhói đau.

"Có gì phải nói ngay với Mẫn, nghe em."

Phốc.

Cả hai người cùng rên lên, Mẫn Đình sướng đến ứa nước mắt, lỗ nhỏ bên trong giờ như đã tạc theo hình dáng côn to kích thước cường đại. Mà Trí Mẫn cũng suýt nữa đã bắn ra vì nơi em khít khao đến lạ lùng, thít chặt Mẫn nhỏ làm cô váng cả đầu óc.

Hoá ra đây là cảm giác thăng hoa khi đang trong giai đoạn mang thai sao? Trí Mẫn động nhẹ hông, chải vuốt côn thịt trên thành vách ướt át của em, đổi lại một tràng dài rên rỉ phóng túng của Mẫn Đình.

"Ha! Mẫn... to quá!"

Chỗ giao hợp nhầy nhụa dịch tình, dây lên đùi non, lên cả nệm trắng. Đầu óc Mẫn Đình trắng xoá, tự động nhấp hông, đem côn thịt to lớn đút rất sâu vào bên trong. Ham muốn đẩy lên đỉnh điểm, em không cần biết mình đang phóng đãng đến thế nào, vịn hai tay vào vai Trí Mẫn, tự mình cưỡi nhanh như đang ở giai đoạn nước rút trong một cuộc đua ngựa.

Sung sướng đến ứa nước mắt, miệng trên rên rỉ không ngừng, miệng dưới ngậm thật chặt vật tím sẫm kiện tráng.

"Thật... A! Sướng!"

Trí Mẫn đỡ lấy hông Mẫn Đình, động hông giúp em mau chóng lên đỉnh. Bản thân cũng chịu không nổi nữa, côn thịt phình to như muốn bắn tất cả tinh tuý sâu vào bên trong vách thịt non mềm. Trí Mẫn đưa tay ghé thăm âm hạch nhỏ đang dựng đứng, dùng móng tay xoay tròn, rồi lại bấm mạnh vào. Mẫn Đình á lên một tiếng, cả người run lên, côn thịt đâm vào rút ra thêm mười cái nữa, em hét lớn, dịch thủy bên trong phun trào.

"MẪN!!!"

"Đình, chặt quá."

Trí Mẫn nghiến răng, ôm em đặt nằm xuống, bắt lấy hai đùi non dập hông rất nhanh, bọt dịch văn túng toé, dính dấp khắp những nơi nó có thể văng tới được. Mẫn Đình rên khóc, lỗ nhỏ vừa lên đỉnh không được tha, tiếp tục chịu cao trào kéo đến ngay lúc dòng tinh dịch nóng hổi bắn vào xối xả.

"Ha..."

Thân dưới thiếp chặt lấy nhau. Trí Mẫn gục đầu trên vai em, thở hổn hển, côn thịt vẫn còn xuất tinh, đem tất cả hạt giống đặc nóng tưới lên vách thịt bên trong.

"Tuyệt quá..."

Vật bán cương được lôi ra, dòng dịch trắng cũng theo đó tràn ra ngoài. Trí Mẫn đặt lên môi Mẫn Đình một nụ hôn sâu, mỉm cười nhìn em cũng đang âu yếm nhìn mình.

Nhưng bên dưới lại có chút ngứa ngáy trở lại. Mẫn Đình bắt lấy tay Trí Mẫn đem xuống dưới chạm vào lỗ nhỏ còn chưa khép lại. Em nối lại nụ hôn dang dở khi nãy, đòi hỏi một lần ân ái kịch liệt tiếp theo.

"Mẫn, em còn muốn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top