Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7.


Warning H.

Một lần nữa, là truyện futanari. Đây là lần cuối mình để cảnh báo ạ. Các bạn cân nhắc.








Mẫn Đình đến áo cũng không kịp lột ra đã bị Trí Mẫn đè xuống.

"Mẫn kỳ quá nha!"

"Em muốn kỳ ở đâu? Mẫn kỳ cho."

Lại là cái nhếch mép thiếu đánh, không phải do cô quá đẹp thì em đã vung chân đá cho một cái rồi.

Trí Mẫn cởi áo ngủ vứt ra đằng sau, để lộ cơ bụng săn chắc cùng vòng ngực hấp dẫn, áp người mình lên em, kéo em vào nụ hôn sâu. Mẫn Đình còn giận, cắn mạnh lên môi cô một cái, đem chiếc lưỡi hồng nhuận luồn qua bên khoang miệng người kia, ra sức khuấy đảo trút mọi hờn tủi.

Trí Mẫn để cho em làm loạn trên môi mình, đem hai tay Mẫn Đình áp chặt lên thành giường, để tay em rảnh rỗi không khéo lại cấu véo cô cho hả giận, một tay đã đi lần xuống bên dưới, kéo ra chiếc quần lót ren màu đen chưa cởi của em, cho chung số phận với áo thun của mình.

Cách hai lớp vải mỏng, Mẫn Đình vẫn cảm thấy được cái cọ xát nóng bức bên dưới đến từ Trí Mẫn. Em rùng mình, hai chân quặp lên hông cô, để cho cô đưa đẩy dễ dàng hơn.

Trí Mẫn rời ra khỏi cái hôn ướt át, di môi xuống đi khắp sườn mặt, chào hỏi bên má đỏ ửng của em, sau đó vùi đầu vào cổ nhỏ mà mút mát. Mẫn Đình giống cô, cũng có trái cổ nhưng lại nhỏ hơn nhiều, chỉ khi nào ngửa cổ lên cao mới hiện ra. Cô biết rõ, ấn vào eo em một cái, em bị bất ngờ liền cong người. Trí Mẫn hài lòng nhìn điểm yếu của bé cưng lộ ra, liếm qua một chút, sau đó cắn lên.

"Mẫn..."

Một dấu ấn kí đỏ thẫm xuất hiện. Mẫn Đình thở dốc, vùng cổ lẫn xương quai xanh bị chọc đến khó chịu. Cả người râm ran như có kiến bò. Trí Mẫn chậm rãi rải mấy vết đỏ từ cổ xuống ngực em, ở trên đầu nhũ đã căng cao, thổi qua, mút mạnh một cái.

"Ưm..."

Trí Mẫn vần đảo nó trong miệng, bên tay kia siết chặt bầu ngực một chút, để hằn lên da thịt trắng muốt những dấu ngón tay đỏ. Bao nhiêu ngày sốt cảm là bấy nhiêu ngày cô nhịn nhục, Mẫn Đình mặc độc một cái áo thun mỏng cùng quần đùi ngắn cũn cứ lượn qua lượn lại trước mặt. Cô đã nóng trong người thì thôi, em còn làm thế. Bây giờ nghĩ lại chỉ muốn phạt em cho đến khi nào hết nước hết cái.

Càng nghĩ càng bứt rứt, Trí Mẫn nhay cắn đầu ngực của em, đem đầu lưỡi xoáy vào, cho đến khi em không chịu được nữa, rên rỉ xin tha mới bỏ ra.

"Hừ."

Hôm nay cô trả lại bằng hết.

Trí Mẫn nắn bóp vú nhỏ, ngón trỏ xoay theo chiều kim đồng hồ, vừa quan sát nét mặt của Mẫn Đình, vừa nghĩ cách trị tội em.

"Mẫn... Mẫn lại khùng điên cái gì đấy?"

Đầu ngực bị xoay đến đau, Mẫn Đình bên trên được chăm sóc, bên dưới tù mù bị bỏ rơi, chỉ có thể lén lút cọ xát với vật hình trụ đang cộm lên ngay trước cửa huyệt. Mật dịch đã dính ướt vào quần ngoài của Trí Mẫn, nhưng cô vẫn híp mắt nhìn em.

Trí Mẫn lùi người ra xa một chút, Mẫn Đình liền bất mãn, trong mắt ầng ậc nước. Khó chịu vô cùng.

"Em ngứa..."

Mẫn là cái đồ hắc ám!

"Hửm? Em thế nào?"

Trí Mẫn chống hai tay bên vai em, cúi người xuống hôn lên chóp mũi Mẫn Đình, trong lời nói có ý cười, đẩy hông tới một cái, đem tiểu Mẫn cách hai lớp quần áo áp chặt lên hoa huyệt đã nhớp nháp.

"A!... đáng ghét!"

Mẫn Đình nấc lên, quần ngủ của Trí Mẫn có đường chỉ đính kèm một cái mạc quần nhỏ giả phéc mơ tuya, chúng theo đà đẩy của cô cọ lên hai mép thịt bên ngoài khiến âm hộ em càng ngứa ngáy thêm. Mẫn Đình khổ sở, không chịu được nữa, đưa tay xuống kéo cạp quần thun lẫn boxer của cô xuống, lôi ra thằng nhỏ đã dựng đứng từ lúc nào. Côn thịt bật ra, đập thẳng vào những nếp gấp đã run rẩy.

"Đình..."

Cảm giác trực tiếp khiến Trí Mẫn hài lòng thở ra, đầu khấc chạm vào âm hạch làm Mẫn Đình xuýt xoa, lỗ nhỏ bên dưới bị kích thích đã bắt đầu đóng mở kịch liệt. Cô đem côn thịt rà khắp hoa huyệt của em, nhấn ngập vào trong những nếp gấp, hưởng thụ cảm giác được dính dớp dịch yêu đang tiết ra.

"Mau mau... ha, em muốn..."

Trí Mẫn đem đầu khấc gõ lên vùng mu mềm mại, sau đó rời ra, đỡ Mẫn Đình đang thở dốc lật người lại, quỳ gối, mông nâng cao lên. Em nhíu mày phản đối, tư thế em thích lúc làm tình là được ôm cô cơ, như vậy sẽ có cảm giác an toàn hơn, lại còn được động chạm da thịt khăng khít.

"Em muốn ôm Mẫn mà..."

"Tí nữa sợ em không còn sức mà ôm thôi."

Trí Mẫn vừa nói vừa xé vỏ chiếc bao cao su mới mình lấy từ tủ gỗ đầu giường. Nhìn qua một chút, có lẽ ngày mai lại phải đi mua rồi.

Khẩn trương đeo vào côn thịt đang nổi từng đường gân dài, Trí Mẫn hít sâu, đẩy một ngón tay vào động nhỏ dò đường trước, đem dâm dịch của em thoa lên dương vật cho ướt đẫm.

Cô vén áo em, hôn lên đường sống lưng dài, bên dưới động hông, đút côn thịt đã cứng vào bên trong âm đạo nóng rẫy chặt khít.

"Ô... ha.... to quá..."

Bị đâm từ phía sau khiến Mẫn Đình không thể đoán được đường đi nước bước của người yêu, chỉ có thể bị động để Trí Mẫn làm gì thì làm, tựa như lúc này, em rên rỉ khôn xiết, côn thịt nằm sâu bên trong, ra vào kịch liệt. Trí Mẫn nắm lấy hai bầu ngực làm điểm tựa, mạnh mẽ dập vào hang động đang thít chặt.

"A! Ư...em sướng... Mẫn....Ah!"

Cả hai vùng nhạy cảm bị tấn công cùng một lúc khiến Mẫn Đình càng thêm khoái cảm, em níu lấy cái gối trước mặt, chịu đựng từng cú thúc mang đến sung sướng khôn cùng của Trí Mẫn.

"Khít quá."

"Đừng nói mà.... A! Đừng!"

Mẫn Đình sướng mờ cả mắt, một bên đầu vú bị vân vê đến cứng như đá, Trí Mẫn dời một tay xuống bên dưới, lần tìm hoa hạch của em, ấn ấn vào, lập tức lỗ nhỏ bên dưới thít chặt lại. Cô rên lên một tiếng, nhưng tốc độ đẩy hông lại chậm dần, chậm dần.

Mẫn Đình uất ức quay đầu lại tính chất vấn, lại thấy người kia đang nhìn mình bằng ánh mắt thách thức.

"Oáp! Đột nhiên chị buồn ngủ quá."

Trí Mẫn ngáp dài một tiếng rồi nằm hẳn xuống bên cạnh em. Mẫn Đình bàng hoàng, hoa huyệt trống rỗng, mật dịch nãy giờ bị dồn ép bên trong rơi rớt xuống giường.

Em trân mắt nhìn cô đắp chăn đi ngủ, quăng cho em một cú lừa, tức đến run người.

"Lưu Trí Mẫn!"

...

Dĩ nhiên Mẫn Đình không chịu thua cái đồ ỷ lớn ăn hiếp nhỏ kia, em lật chăn ra, đập vào cây hàng khủng đang dựng đứng lên kia một cái. Trí Mẫn cười cười, chống tay lên gối, dùng ánh mắt như chứa xuân dược nhìn em.

"Tự em động đi."

"...."

Mẫn Đình bị trêu đến tức đỏ cả mặt, không nói một lời, nhào lên người người kia, đánh đấm cho bõ ghét, sau đó mặc kệ cô bị đập đỏ dấu tay cả người, em đặt niềm sung sướng của bản thân lên hàng đầu, lùi xuống, điều chỉnh một chút, đem gậy thịt chôn sâu vào trong hoa huyệt.

"Aaa...! Hưm..."

Mẫn Đình thỏa mãn thở dốc, tư thế này khiến em bị đâm đến sâu nhất, vừa cắm vào đã chịu không được. Hai tay chống trên cơ bụng của Trí Mẫn, lấy sức nhún lên nhún xuống.

"Mẫn....a! Sâu... sâu quá!"

Trước mắt Mẫn Đình giờ chỉ còn một màn mờ ảo, sướng đến dục tiên dục tử, người ở dưới được một màn nóng mắt, giữ chặt lấy eo em, dùng sức ở hai cánh tay phối hợp giúp em nâng lên hạ xuống, côn thịt bị nghiền đến muốn phun.

"F*ck! Bị đâm bao nhiêu lần... ha, vẫn chặt khít như vậy."

Hai quả cầu bị đập vào sau mông Mẫn Đình săn cứng lại, được dâm dịch tưới lên, bóng loãng.

Trí Mẫn nghiến răng, nhìn em đang nở rộ, không nhịn được ngồi dậy, để cho hai thân thể áp lấy nhau, nhắm vào điểm G bên trong mà đâm chọt thật mạnh.

"Mẫn... a! Chỗ đó!"

Đầu khấc chải mạnh trên gồ nhỏ nhạy cảm, tiếng bạch bạch vang lên không ngừng.

"Ô! Em.... Ha!"

Mẫn Đình thét lên một tiếng, chạm đỉnh, phun ra chất lỏng đặc dính lên côn thịt đang ngày càng phình to bên trong. Em sướng đến rơi nước mắt, miệng mở ra hớp từng hơi không khí, hai tay bấu chặt lấy người kia, Trí Mẫn vẫn cắm sâu vào bên trong, chờ cho em dần bình tĩnh lại liền lật người, đẩy em nằm xuống giường.

"Ưm... Mẫn!"

"Làm chết em!"

Trí Mẫn chửi thề một tiếng, gập hai chân Mẫn Đình thành chữ M, kéo côn thịt ra khỏi hang động, bên trong như thác lũ kéo tràn ra, ướt một mảng ra giường. Cô mê say ngắm nhìn động nhỏ đang khép mở, không chịu được nữa, cúi xuống, liếm nhẹ lên khai vị, sau đó áp cả khuôn miệng vào âm hộ, ra sức bú mút thật mạnh, hút lấy dâm dịch ngọt ngào. Cảm giác ấm nóng quen thuộc xoa dịu đi cơn chấn động vừa rồi, Mẫn Đình rên rỉ, tận hưởng khoái lạc mới khi đầu lưỡi nham nhám của cô quét qua quét lại trên hai mép thịt múp máp và những múi thịt e ấp bên trong.

"Ưm... thoải mái quá."

Trí Mẫn luôn biết cách chiều lòng em, tỉ như bây giờ, khi cô liếm láp đã đủ, nhả ra âm hộ bóng loáng nhờ được làm sạch, hôn chụt lên một lần nữa, sau đó rời ra, đem anh bạn nhỏ của mình nhét vào trong.

"Ư..."

"Mấy hôm nay em hư lắm. Mẫn phải phạt em."

Trí Mẫn ra vào thật mạnh, để những tiếng rên rỉ phóng đãng của Mẫn Đình thoát ra ngoài. Hai chân mở rộng, lỗ nhỏ mời gọi được dập vào, da thịt chạm vào nhau vang lên tiếng chấc chấc nóng cả mặt.

Mẫn Đình rên rỉ đến khản cả cổ, Trí Mẫn nắm lấy hai chân em, đâm vào rút ra càng nhanh hơn.

"Argh...Đình, thả lỏng một chút, sắp bị em mút nát rồi."

"Đừng nói mà... a! A!"

"Ha..."

Trí Mẫn đẩy hông thêm vài chục lần nữa, lần thứ hai ném em lên đỉnh, côn thịt co giật, phun trào, phụt mạnh từng dòng tinh dịch nóng hổi. Cô thở dốc, để mồ hôi trên trán trên cổ mình rơi lên người em, ở nơi giao hợp vẫn còn mãnh liệt cảm giác, chưa rút ra vội.

Cả người vã mồ hôi, cảm sốt cũng bay đi đâu mất. Vận động thân thể kịch liệt như vậy, khỏe lên là chuyện hiển nhiên.

"Mẫn ơi."

Tiếng Mẫn Đình vang lên khe khẽ.

"Ơi em?"

Cô hôn lên môi em một cái, rút côn thịt, kéo bao cao su ra đem vứt vào thùng rác nhỏ cạnh giường, bận rộn lấy giấy ướt lau sơ qua chỗ hỗn độn vừa tạo ra trên người mình và em.

"Còn bao không?"

Trí Mẫn thoáng bất ngờ, dừng tay, nhìn người đang đảo mắt liên tục ở dưới thân mình. Cô hiểu ý em, khoái chí cười rộ lên, vuốt vuốt cái bụng nhỏ trắng trẻo dễ thương.

"Còn. Nhưng mà em có mệt không?"

Mẫn Đình lắc đầu, ngồi dậy, đòi hỏi được hôn. Cô ôn nhu hôn lên cái miệng nhỏ xinh xẻo, để em nhấn chìm mình trong ánh mắt đong đầy ý tình.

"Vậy thì, hôm nay, Đình không được ngủ đâu đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top